• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (40 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-534

Chương 534: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [103]




Sở Lạc Nhất: “...” Cái này có thể nói là lỗi kỹ thuật không.



“Nhưng kiểu gì anh cũng có trách nhiệm trong chuyện này chứ.” Sở Lạc Nhất gân cổ lên nói.



“Thế nên giờ anh cũng chuẩn bị chuộc tội rồi đây.” Cố Tỉ Thành nói xong cái nhìn đồng hồ, “Không thì em bảo Lục Tư Thần quay về giúp em, mấy người kia cô ấy đều biết cả mà.”



Sở Lạc3Nhất cũng nghĩ vậy, tuy lúc Lục Tư Thần nói chuyện khiến người ta có xúc cảm muốn cho ăn đập, nhưng không thể không nói, Lục Tư Thần cũng là người có thể khiến người ta cảm thấy yên tâm. “Mai em muốn về thành phố A, em đưa Cảnh Hân đi gặp chị Miên Miên, để cô ấy không tự ti như thế nữa, tiện thể đi gặp mẹ em0luôn, xem mặt cô ấy còn có thể phục hồi lại được không.” Sở Lạc Nhất nói cho anh biết hành trình tiếp theo của mình, cũng coi như lời dặn dò anh.



“Ừ, để anh bảo La Phong đi tiễn hai người nhé?”



“Dẹp đi, em coi thường nhất là loại người lúc nào cũng tự chụp cái mũ tình cảm như anh ta đấy, không cần anh ta.” Sở Lạc Nhất phản5bác lại lời đề nghị của Cố Tỉ Thành.



Cố Tỉ Thành: “...”



Xem ra lần này Sở Lạc Nhất giận thật rồi, nếu không khi nhắc tới những người kia cô cũng sẽ không nổi giận đến thế. “Tùy em.” Cố Tỉ Thành chỉ có thể nói vậy.



“Em phải đi rửa mặt rồi ngủ đây, anh còn chuyện gì không?” Cô nhìn đồng hồ, sắp mười một giờ rồi.



Cố Tỉ Thành: “...”



Thế này4là anh đang bị vợ chê bai một cách ra mặt đấy hả?



Cố Tỉ Thành dập diện thoại, về ký túc ngồi trên giường ngắm con trai, vẫn là thằng nhóc này hạnh phúc, dù có làm gì cũng không khiến Sở Lạc Nhất nổi giận.



Còn anh, dù chỉ là bị liên lụy nhưng vẫn bị vợ liệt vào danh sách đen. Tiểu Quỷ Quỷ chép miệng ngủ tiếp, hoàn toàn không9biết ba mình đã trải qua đêm nay thế nào. Trời vừa sáng, Sở Lạc Nhất liền đến sân bay với Cảnh Hân



Cảnh Hân vẫn mặc chiếc váy liền thân màu trắng và đeo cặp kính mắt kia. Sở Lạc Nhất liếc nhìn giấy tờ của cô, nhưng không phải tên cô.



Cảnh Hân hơi xấu hổ, nhưng vẫn nói: “Cảnh Hân đã chết rồi, đây là thân phận mới mà gia đình đã cứu tôi cho tôi.” Sở Lạc Nhất gật đầu, lại càng cảm thấy bản thân nhất định phải đòi lại công bằng cho Cảnh Hân.



Hai người bay đến thành phố A là mười giờ sáng, An Hinh Duyệt và Sở Lạc Ninh đã chờ sẵn, thấy họ ra liền ném chìa khóa xe cho cô.



Sở Lạc Nhất “đi” một tiếng, giơ tay bắt lấy, “Làm gì thế?”



“Anh vẫn còn có việc ở quân doanh, lát em lái xe đến bệnh viện đi, đừng để chị dâu em lái xe.” Sở Lạc Ninh liếc mắt nhìn An Hinh Duyệt một cái rồi mới quay người đi.



“Vừa mới xuống máy bay đã nhồi cho em một đống thức ăn cho chó, lương tâm của mấy người không thấy đau à?” Sở Lạc Nhất ôm lấy An Hinh Duyệt oán than. An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn cô rồi lại nhìn Cảnh Hân, “Cô là cô Cảnh phải không, tôi từng nghe Nhất Nhất nhắc tới cô.” Tuy Cảnh Hân đeo kính râm, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự khẩn trương của cô. “Chào cô.” Cảnh Hân khẽ gật đầu. “Đi thôi, mẹ biết em về rồi, bảo em đến thẳng bệnh viện luôn đấy.” An Hinh Duyệt nói rồi lại nhìn người con gái đang đổ hết lên người mình, “Đi đứng cho tử tế đi.”



Đứa bé trong bụng An Hinh Duyệt đã được hơn bốn tháng rồi, cho nên lúc này cũng đã lộ rõ bụng. Sở Lạc Nhất sờ một cái, “Vừa nhìn đã biết là con gái.”



“Thế thì đúng với tâm nguyện của anh trai em rồi.” An Hinh Duyệt đáp, lại nhìn sang Cảnh Hân đang đi bên cạnh. Cô thấy Cảnh Hân lúc nhìn bụng cô có chút thất thần, chắc là nhớ đến đứa con của cô ấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom