• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (56 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-509

Chương 509: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[78]




Sở Lạc Nhất nói chuyện với An Hinh Duyệt xong, vẫn cảm thấy trong chuyện này hẳn còn có chuyện gì đó mà cô chưa rõ ràng.



Nhưng rốt cuộc đó là gì thì cô nhất3thời vẫn chưa nghĩ ra được. Cố Tỉ Thành nói chuyện với La Phong xong liền gọi điện lại lần nữa. Sở Lạc Nhất ai da một tiếng, nghĩ chỉ cần cô nghe điện thoại,0câu đầu tiên của Cố Tỉ Thành chắc chắn sẽ là: Vẫn chưa đi ngủ? Cho nên, Sở Lạc Nhất làm bộ không nghe điện thoại để anh không biết mình chưa đi ngủ. Tiếng5điện thoại rung dừng lại, Sở Lạc Nhất theo bản năng thở hắt ra một hơi. [Anh đẹp trai nhà giàu: Giả chết làm gì, một phút trước không phải vẫn đang tán phét với4An Hinh Duyệt à?] [Lạc Thần: ...]



[Lạc Thần: Xấu hổ quá đi mất.]



[Lạc Thần: Anh nói chuyện gì với La Phong đấy, có mắng người ta không? [Anh đẹp trai nhà giàu: Đừng có đánh9trống lảng sang La Phong. Anh bảo em ngủ em không nghe đúng không? [Lạc Thần: Ngủ, ngủ, ngủ, lập tức ngủ, em ngủ đây, thực sự đang ngủ.]



[Anh đẹp trai nhà giàu: Mở video call lên, anh xem em ngủ.]



[Lạc Thần: Anh không tin em.]



[Anh đẹp trai nhà giàu: Đoán trúng rồi.]



Sở Lạc Nhất bĩu môi, Cố Tỉ Thành đã gửi lời mời mở video call qua.



Sở Lạc Nhật bất đắc dĩ ấn nhận, bấy giờ ngoan ngoãn nằm trên giường, “Anh xem, em ngủ rồi đây.” “Nhắm mắt.” Cố Tỉ Thành tựa ở đầu giường, nhàn nhạt nói. Sở Lạc Nhất bĩu môi, nhắm mắt lại: “Di động để đầu giường có phóng xạ đó.”



“Không sao, em là cột thu lôi mà, chống phóng xạ.”



“Cái gì thế?” Sở Lạc Nhất mở choàng mắt, “Em chưa được học, anh đừng có bắt nạt em.”



Cố Tỉ Thành cười nhẹ thành tiếng, đây là câu của ba anh, quan trọng ở chỗ, ba anh còn là nhà vật lý học. “Mau nhắm mắt đi ngủ đi, nói linh tinh gì mà lắm vậy, không xem xem mấy giờ rồi, thức đêm sẽ bị đột tử đấy em biết không hả?” Cố Tỉ Thành làm bộ nghiêm túc nói. Sở Lạc Nhất chỉ có thể ngoan ngoãn nhắm mắt lại, ôm gối thực sự chậm rãi thiếp đi.



Cố Tỉ Thành nhìn người trong màn hình đã ngủ, vươn tay vuốt màn hình, tội nghiệp cô bé ngốc của anh.



La Phong hứa với anh, cho dù thế nào cũng sẽ tìm được Cảnh Hân trước, bảo đảm Sở Lạc Nhất an toàn, sẽ không để cô bị thương tổn.



Anh không sợ Sở Lạc Nhất gặp chuyện gì bất trắc, nhưng anh sợ cô bị thương.



Sở Lạc Nhất ngủ cả đêm, sáng hôm di động đã hết pin, cô mơ mơ màng màng sạc điện xong liền vào phòng tắm rửa ráy, sau khi đi ra có tỉnh táo một chút.



Di động khởi động xong, cô liền gửi một hình biểu cảm lo lắng cho Cố Tỉ Thành, liên tục nhắc nhở anh, anh là người lúc nào cũng bị theo dõi, đừng nên hơi một tí là quên mất. Nhắc nhở Cố Tỉ Thành xong, Sở Lạc Nhất mới đi ra ngoài ăn sủi cảo, cô hẹn La Phong chín giờ ra khỏi cửa nên tự mình đi lang thang quanh trường học một chuyến, sau đó đi đến khu thắng cảnh gần đó thăm thú. Thành phố J vào tháng Sáu vừa đúng thời điểm đẹp nhất.



Chờ Sở Lạc Nhất về đến nơi, La Phong đang tựa bên xe hút thuốc, nhìn thấy cô về rồi mới dập thuốc, sau đó mở cửa lên xe. Sở Lạc Nhất hơi nhíu mày, sau khi lên xe cũng không nói gì thêm.. Dù sao hút thuốc cũng là quyền tự do của người khác, may mà anh trai nhà cô không hút thuốc.



La Phong lên xe, mở cửa sổ, sau đó khởi động xe.



“Cô không thích người khác hút thuốc hả?” La Phong hỏi thẳng.



Sở Lạc Nhất hơi nghiêng đầu, sau khi suy nghĩ một lúc mới nói: “Anh Cố và ba tôi đều không hút.” “Gạt cô đó, Cổ đại trước kia cũng hút thuốc, sau này đi bộ đội rồi mới bỏ.” La Phong vừa lái xe vừa nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom