• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (57 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-466

Chương 466: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [35]




Tuy đây chính là công việc do cô đề xuất, nhưng An Hinh Duyệt vẫn rất tập trung quan sát, ghi chép, cho dù phát hiện vấn đề cũng không nói ra, thậm chí không ghi chép lại, chỉ viết một vài đề nghị, sau đó chỉnh lại.



Ba ngày kỳ thực cũng không quá lâu, đương nhiên, đây là đối với An Hinh Duyệt, còn đối với Sở Lạc Ninh mà nói, ba ngày này quả thực trôi qua lâu đến phát điên.



Ba ngày qua, Sở3Lạc Ninh gặp Phương Hàng nói chuyện hai lần, so tài với cậu ta hai lần, nhưng Phương Hàng vẫn kiên định với suy nghĩ sẽ xuất ngũ vào năm sau.



Hôm nay Sở Lạc Ninh dẫn Phương Hàng ra ngoài ăn cơm, cả đoạn đường Phương Hàng đều rất dè chừng.



Sở Lạc Ninh “hờ” một tiếng, anh luyện bình nhiều như vậy, không tin không xử lý được chuyện vặt vãnh này.



“Ăn đi, không có độc đâu.” Sở Lạc Ninh nhìn người đối diện không chịu0ăn cơm, bật cười một tiếng. Phương Hàng nhíu mày, nhìn Sở Lạc Ninh cầm đũa lên ăn mới cầm đũa lên theo, “Đội trưởng Sở, trừ chạy nhanh ra thì tôi chẳng biết gì cả.”



“Cậu có nghĩa khí!” Sở Lạc Ninh nói thẳng. “Ba tôi bảo, đó gọi là hành động theo cảm tính, chỉ chứng minh sự ngu xuẩn của tôi thôi.” Phương Hàng buồn bực nói.



“Ba cậu nói rất đúng.” Sở Lạc Ninh không chút khách khí nói, không hề để ý đến5sắc mặt Phương hàng đã xấu xí đến thế nào, anh nhổ cục xương trong miệng ra, sau đó mới nói tiếp: “Nhưng có lúc ngu xuẩn cũng không phải chuyện xấu, tuy rằng tôi vẫn không cảm thấy chuyện cậu làm là đúng đắn.”



Hàng lông mày của Phương Hàng càng nhíu chặt hơn. Sở Lạc Ninh dùng đũa gõ lên bát cơm của cậu ta một cái, bảo cậu ta ăn nhanh lên.



“Tôi cho cậu một đề bài.” Sở Lạc Ninh vừa bắt cậu ta4ăn, vừa mở miệng nói.



Phương Hàng chậm rãi ăn, chẳng có tâm trạng gì.



“Đã từng xem Chiến Lang chưa?” Phương Hàng gật đầu, Sở Lạc Ninh mới mở miệng nói: “Chính là câu hỏi ngay màn dạo đầu, tôi hỏi cậu, nếu cậu là Lãnh Phong, cậu có hối hận khi tung cú đá đó ra không?”



Phương Hàng khựng lại một chút, có chút rối rắm với câu hỏi này. Làm quân nhân, trong giới hạn luật lệ thì không thích hợp.



Nhưng...



Phương Hàng siết chặt tay,9“Không hối hận.”



Sở Lạc Ninh cười nhẹ thành tiếng: “Cho nên, tôi không cần quá tuân thủ quy định, đương nhiên, việc không tuân thủ này thì phải xem là việc gì. Lúc các cậu ở trong đơn vị mà bị giám sát kỷ luật bắt thì tôi cũng không thể cứu được các cậu, đến ông đây nhìn thấy bọn họ còn hãi hùng nữa mà.”



Phương Hàng muốn cười, nhưng vẫn nhịn lại được.



“Cơm tôi cũng đã mời, lời tôi cũng đã nói rồi, tôi từ thành phố A chạy tới đây, nói trắng ra là muốn nhổ cậu đi. Giờ lãnh đạo của cậu đã đồng ý, tôi chỉ hỏi ý kiến cậu đồng ý hay không thôi.” Sở Lạc Ninh ăn cơm xong, liền cầm lấy chiếc cốc vừa uống nước vừa chờ câu trả lời của Phương Hàng.



Sở Lạc Ninh cũng chẳng tỏ ra sốt ruột.



Nhưng tôi không thích hợp.” Phương Hàng ngẩng đầu, nghiêm túc nói. Sở Lạc Ninh nghe Phương Hàng nói vậy, thiếu chút nữa đã chửi bậy. Thằng nhóc này sao cứ như nước đổ đầu vịt thể nhỉ?



“Ông đây nói hợp là hợp.” Sở Lạc Ninh tức giận nói, “Một tên nhóc mới có tí tuổi đầu sao còn bi lụy già đời hơn cả một kẻ ba mươi tuổi như ông đây vậy chứ.” Sở Lạc Ninh nổi điên.



“Tôi nghe nói anh mới hai mươi sáu mà.”



Sở Lạc Ninh: “.“.



Có chút lúng túng rồi! “Đến ông đây cũng dám phản bác, lá gan này của cậu tuyệt đối đã đủ điều kiện rồi.” Sở Lạc Ninh vung tay lên, nói thẳng.



Phương Hàng khựng lại một chút, không dám mở miệng, mọi người đều biết đây là một gã hồ ly mặt cười, nhất định không thể phớt lờ điều này.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom