• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (17 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-455

Chương 455: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [24]




Cố Tỉ Thành: “...”



“Vợ! Em biết anh không có ý này mà!” Cố Tỉ Thành nắm lấy tay của Sở Lạc Nhất rồi vội vội vàng vàng giải thích.



Sở Lạc Nhất vươn tay ôm lấy cổ của Cố Tỉ Thành rồi nhìn chăm chú người đàn ông đang ngồi xổm trước mặt mình: “Em3biết anh muốn nói gì, anh thương em, không muốn em mệt mỏi thể nào em đều biết cả! Nhưng anh thương em thì em cũng thương anh mà. Em đủ khả năng và em biết làm những việc này, còn chuyện lớn vẫn cần anh làm mà.” Nhà mình thì có chuyện lớn0gì?” Cố Tỉ Thành lạnh lùng nhìn vợ mình.



“Ha ha ha, vậy thì chứng tỏ kế hoạch vĩ mô của anh làm rất tốt đấy.” Sở Lạc Nhất kể sát trán của Cố Tỉ Thành: 'Đừng cãi lộn có được không, em ghét nhất là gây gổ cãi nhau.”



Tất nhiên Cố Tỉ Thành cũng5không nỡ cãi nhau với vợ mình, chỉ là anh quá thương vợ mình mà thôi. Vợ càng như vậy anh lại càng không nỡ. Cố Tỉ Thành khẽ ngẩng đầu rồi hôn lên môi cô một cái.



“Về sau bất kể có chuyện gì em cũng đều phải nói cho anh biết, cho dù4anh không giúp gì được cho em nhưng cũng phải nói cho anh biết, vợ anh vất vả rồi.” Cố Tỉ Thành đặt hai tay mình lên hai tay cô: “Nếu không anh sẽ tủi thân lắm.”



Sở Lạc Nhất đảo mắt một vòng, nghĩ nghĩ một hồi cũng cảm thấy chuyện này cô có9thể làm được.



“Đến lúc đó anh lại càng thương hơn đấy.” Sở Lạc Nhất nhắc nhở. “Ừ, thương thì mới biết được vợ anh mệt mỏi cỡ nào chứ.” Cố Tỉ Thành nghiêm túc nói: “Có hối hận không? Vì đã theo anh ấy.” Sở Lạc Nhất hơi nghiêng đầu của mình, nói: “Nếu như hối hận thì năm đó em đã không sinh Quỷ Quỷ ra rồi. Em đã chọn anh cũng đã biết mình chọn cuộc sống như thế nào, em không hối hận.”



Cố Tỉ Thành nghệ Sở Lạc Nhất nói xong liền từ từ đứng dậy, ôm lấy cô gái đang ôm lấy cổ của mình. Sở Lạc Nhất bật cười khanh khách, vòng hai chân quắp lấy hông của anh: “Anh còn phải quay về thành phố A đấy.” Sở Lạc Nhất lên tiếng nhắc nhở. Cố Tỉ Thành cắn môi cô một cái, sau đó ôm người vào phòng tắm.



“Vẫn còn thời gian.”



Sở Lạc Nhất lắc cái chân của mình rồi cười híp mắt, ghé vào tai anh nói thầm cái gì đó.



Hai người họ đều không phải là người ưa cãi nhau, thế nên sao có thể làm ầm ỉ lên được, họ chỉ thấy thương đối phương mà thôi.



***



Lúc này, Sở Lạc Ninh và An Hinh Duyệt đã được sắp xếp ở lại nhà khách quân đội. Vì đã quá muộn nên sáng mai bọn họ mới có thể đi tìm người.



Lúc đến được nhà khách thì An Hinh Duyệt đã buồn ngủ lắm rồi.



Sở Lạc Ninh bế cô đặt lên giường. An Hinh Duyệt lăn một vòng ngủ tiếp. Cô mơ mơ màng màng nói: “Nếu anh nói tính cách của người kia có hơi giống Ăng-Ten Nhỏ vậy thì lần này anh khó mà đánh một lần là xong lắm đấy! Anh phải chuẩn bị sẵn sàng, hiện giờ anh không thể giúp người ta đi đánh nhau nữa đâu.”



An Hinh Duyệt nói xong thì cũng chìm vào giấc ngủ. Sở Lạc Ninh xoa đầu vợ mình rồi kéo chăn đắp lên cho cô, sau đó nhẹ nhàng đặt lên trán của cô một nụ hôn rồi nhỏ giọng thì thầm: “Cô gái ngốc này, ngủ đi.”



Đến lúc ngủ rồi vẫn còn suy nghĩ chuyện anh, như vậy còn không phải là ngốc hay sao? Sáu giờ sáng ngày hôm sau, Sở Lạc Ninh rời giường. An Hinh Duyệt ngẩng đầu nhìn anh một cái rồi ôm gối ngủ tiếp. Sở Lạc Ninh cẩn thận xuống giường thay quần áo, sau đó mới ra sân tập chạy bộ.



Sở Lạc Ninh vẫn không mặc quần trang cho nên một mình anh ở trong đám người thành ra có chút kỳ quái.



Người phụ trách tiếp đón Sở Lạc Ninh lần này đã từng hợp tác với anh lúc tham gia diễn tập quân sự, cũng từng làm đối thủ nên có thể coi là người quen biết đã lâu.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom