• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (57 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-445

Chương 445: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [14]




Khu nhà ở phía đối diện trường học, môi trường rất tốt, có vẻ vì là khu trường học, giá nhà ở đây Sở Lạc Nhất không hỏi cũng có thể đoán được đại khái. - Nhà nằm trên3tầng hai mươi tám, hơi cao một chút nhưng bày trí rất ổn, phòng cũng đủ rộng.



Tiểu Quỷ Quỷ tỏ ý rất thích chỗ này.



“Nhà này là của ông chủ chúng tôi, trước kia cố bảo muốn thuê một0căn ở gần trường, nhà ở đây cơ bản bán được thuê được đều bán hoặc thuê hết rồi. Cô bảo cần thuê bốn tháng, thời gian cũng không lâu. Vừa vặn chỉ có căn hộ của ông chủ5còn trống, tôi gọi điện thoại cho ông chủ, con người ông ấy rất tốt, đồng ý ngay.” Quản lý tươi cười nói, “Cô xem xem có hài lòng không?”



“Ông chủ?” Sở Lạc Nhất rất hài lòng với trang4hoàng trong nhà, có phong cách khá giống nhà cô, “Là ông chủ của tòa nhà này?” “Đúng vậy, nhưng cô cố cứ yên tâm, ông chủ của chúng tôi là quân nhân, căn hộ này cũng chưa từng9có người ở, cô không cần lo lắng việc anh ấy sẽ quay về.”



“Quân nhân?” Sở Lạc Nhất đột nhiên thấy tim đập thình thịch, sao cứ có cảm giác không đáng tin nhỉ?



Bỗng dưng cảm thấy cách trang hoàng của căn nhà này không phải quen thuộc thôi đâu. Sở Lạc Nhất đang nghĩ ngợi, điện thoại đột ngột reo lên. Sở Lạc Nhất nhìn dãy số hiển thị, nói một tiếng với quản lý rồi nhận cuộc gọi. “Em đi đâu đấy, ban nãy anh gọi điện mà em cũng không nghe?” Cố Tỉ Thành hỏi ngay khi điện thoại vừa kết nối. “Ở bên ngoài xem nhà nè, em định trả phòng bên quân doanh, để cho người cần đến.” Sở Lạc Nhất nhìn con trai đang lượn qua lượn lại giữa các phòng, trong lòng bỗng chốc sáng tỏ hơn nhiều.



Người ở đầu dây bên kia nghe Sở Lạc Nhất nói vậy liền khựng lại, “Họ đuổi em à?” “Không, em chỉ cảm thấy dù sao anh cũng đi rồi, em ở quân doanh cũng không có ý nghĩa gì. Cộng thêm việc có vợ của một đoàn trưởng muốn theo chồng, cứ đợi nhà mũi, em nói hai chúng ta dù sao cũng sống riêng, sao em có thể không biết xấu hổ mà để họ không đoàn viên được.”



Cố Tỉ Thành cùng nghe vợ nói vậy càng cảm thấy có lỗi với vợ mình.



“Ở thành phố J anh còn có căn nhà, anh bảo người để em chuyển qua bên ấy.” Cố Tỉ Thành nói rồi đột nhiên ở một tiếng, “Sáng nay có người gọi điện thoại cho anh nói là đem căn hộ của anh cho thuê. Em đợi chút, anh nói với cậu ấy một tiếng...” Sở Lạc Nhất: “...”



“Anh Cố, các anh thịnh hành cái kiểu chơi của con nhà giàu đi đến đâu có nhà ở đó hả?” Sở Lạc Nhất biết, anh Hai cô cũng có cái tật này, có bất động sản riêng ở mấy thành phố liền.



“Đây là khu nhà của Cố Thị, mỗi một tòa nhà của Cố Thị đều có một căn cho anh, đây cũng không phải lỗi của anh, là giang sơn mà ba chồng em gây dựng được đấy.” Cố Tỉ Thành ra vẻ rất vô tội khi nói câu này, “Anh còn tưởng em sẽ ở quận doanh cho đến khi anh về thành phố B, sau đó chuyển thẳng qua bên ấy, em đợi một lát, anh bảo người qua dọn đồ giúp em.”



“Anh Cổ à, em phải nói chuyện này với anh.” Sở Lạc Nhất nói câu này mà không hiểu sao có chút chột dạ.



“Nói đi.”



“Người thuê căn hộ của anh chính là em.” Sở Lạc Nhất nói xong, đầu dây bên kia hoàn toàn im lặng.



Sở Lạc Nhất thấp thỏm, cảm thấy xảy ra chuyện rồi.



“Sở Lạc Nhất, chuyện lớn như thế sao em không nói với anh? Tự mình chuyển nhà, tự tìm nhà cũng không chịu nói với anh một tiếng là sao hả?” Cố Tỉ Thành giận rồi, giận nghiêm trọng lắm. Sở Lạc Nhất hơi chột dạ, “Không phải em đợi đang thu dọn xong hết mới nói với anh đó sao? Anh ở thành phố A, em nói với anh có tác dụng gì?”



“Nhưng anh là chồng em.” Cố Tỉ Thành nghiến răng nghiến lợi nói, “Cho dù anh không thể giúp em, ít nhất anh có thể tìm người giúp em.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom