• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (7 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-438

Chương 438: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [7]




“Lớp quân đội thiếu niên sao?”



“Mặc kệ đi.” An Hinh Duyệt tiếp tục nói, “Lúc tôi đi học tiểu học, có một lần bị đám bạn chặn lại xin tiền, khi đó tôi mang tiền theo, nhưng không muốn đưa, nên chúng định đánh tôi, kết quả tôi được một anh trai ở trường học3gần đó cứu giúp, lúc ấy tôi cảm thấy anh ấy rất ngầu.” Nhắc đến chuyện này, An Hinh Duyệt vẫn có vẻ ngưỡng mộ, “Nhưng sau đó ba tôi bảo, anh ấy bị cảnh sát bắt đi, vì lỡ tay đánh chết người.”



Bàn tay Tống Minh Phong siết lại một chút.



“Thực ra anh trai0ấy rất tốt, chỉ vì không có ai chăm sóc, anh ấy mới dẫn theo đám bạn mình lăn lộn đánh đấm gần trường học, nhưng anh ấy không bao giờ bắt nạt người như chúng tôi. Lúc đó tôi vừa lên cấp hai, tôi mới hỏi ba mình, anh ấy rõ ràng đánh chết5người xấu, tại sao chú cảnh sát lại bắt anh ấy?”



“Ba tôi nói, bởi vì anh ấy đánh chết người.” An Hinh Duyệt nói, khẽ nhún vai.



“Anh ta sẽ không hối hận đâu.” Tống Minh Phong đột nhiên nói vậy. “Nhưng nếu có cơ hội, tại sao không chọn thân phận khác hợp lý hơn4để giúp những người cần được giúp đỡ?” An Hinh Duyệt chuyên đề tài, nhìn Tống Minh Phong và mỉm cười. Tổng Minh Phong ngẩng đầu lên, bấy giờ mới hiểu ra, hóa ra An Hinh Duyệt ở đây đợi mình. “Tôi chẳng có gì, chỉ là một tên côn đồ, tại sao anh ta9lại chọn tôi?” Tổng Minh Phong bật cười giễu cợt. “Anh ấy nhìn người rất chuẩn. Nếu anh ấy chọn cậu, vậy đủ chứng minh anh có lý do gì đó đáng để anh ấy cất công tự mình đến tìm. Tôi nghĩ, mảnh đất này ngoài người bà nội chưa hạ táng, đã không còn gì đáng để cậu lưu luyến nữa rồi.”



Tổng Minh Phong siết chặt hai bàn tay. “Chỉ dựa vào đánh đấm, đến bao giờ cậu mới thể tích cóp đủ tiền mua một phần đất chôn bà nội. Nếu như có một ngày cậu không được may mắn như hôm nay, bà nội cậu phải làm sao đây?” An Hinh Duyệt bắt đầu nói đến chuyện mà anh ta để ý nhất, “Cho dù hôm nay cậu vẫn may mắn, nhưng lỡ để cho những cảnh sát vẫn luôn theo dõi cậu nắm được thóp, đến lúc đó cậu định làm thế nào?”



Tổng Minh Phong hơi cụp mắt, không nói gì. Sở Lạc Ninh nhanh chóng quay lại, ngồi xuống bên cạnh An Hinh Duyệt, “Làm gì vậy?” “Kể chuyện hồi tiểu học bị trấn lột, gặp được một anh đẹp trai.”



“Em thôi đi được rồi đấy, người đẹp trai nhất thế giới ở ngay trước mặt em đây này.” Sở Lạc Ninh khinh bỉ nói.



An Hinh Duyệt: “...”



“Anh ta, thực sự là lính à?” Tổng Minh Phong cuối cùng cũng nặn ra được một câu.



“Anh ấy khá là biến thái, đừng để ý làm gì.” An Hinh Duyệt phất phất tay với vẻ chán ghét, sau đó tiếp tục nói với Tống Minh Phong, “Thực ra những gì tôi muốn nói với cậu cũng chỉ có chừng ấy thôi. Nếu như cậu thấy tôi nói có lý, có thể đến khách sạn tim chúng tôi, chiều mai là chúng tôi rời đi rồi.”



Lần này Tổng Minh Phong không từ chối một cách rõ rệt nữa.



Sở Lạc Ninh nhướng mày nhìn vợ mình, anh chỉ đi vệ sinh thôi mà. “Mau quỳ lạy đi, nữ thần của anh đang ở trước mặt anh đấy.” An Hinh Duyệt cười tít mắt mà nói. “Quỳ lạy, tất nhiên phải quỳ lạy rồi.” Sở Lạc Ninh chắp hai tay, thể hiện vẻ sùng bái vô cùng với vợ mình. Khóe miệng An Hinh Duyệt khẽ giật giật, tỏ ý không muốn quan tâm tên thần kinh này nữa. Sau khi chia tay Tống Minh Phong, hai người cùng về khách sạn. An Hinh Duyệt nghĩ ngợi suốt dọc đường, “Em cảm thấy anh đắc tội người ta rồi, chúng mình bị bám đuôi cả đoạn đường, em thực sự nghi ngờ anh sẽ bị úp sọt.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom