• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (58 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-435

Chương 435: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [4]




Sở Lạc Ninh ra tay cực nhanh, nhưng cũng không đến mức tổn thương đến tính mạng của bọn họ.



Cho nên khi những con dao trong tay đám người kia đều rơi vào tay Sở Lạc Ninh, anh khua khua mấy con dao trong tay, cuối cùng ném hết xuống đất, “Trình độ thế này mà cũng dám thò mặt đi đánh nhau? Không sợ mất mặt à?”



Mấy tên đã ngã trên đất đâu dám ho he gì. Thấy Sở3Lạc Ninh tiến lại gần, bọn họ lùi về sau một bước, cho đến khi tất cả ù té chạy khỏi chỗ này.



Sở Lạc Ninh quay lại nhìn Tổng Minh Phong đang tựa bên tường. Tống Minh Phong cũng vừa mới hoàn hồn lại từ trong cơn khiếp sợ. “Rốt cuộc anh là ai?” “Đại đội trưởng quân khu đặc chiến XX, Sở Lạc Ninh.” Sở Lạc Ninh nhìn Tống Minh Phong, mỉm cười. Tổng Minh Phong sửng sốt một0lúc, “Anh tới bắt tôi?”



Sở Lạc Ninh hơi nhún vai, “Đánh nhau ẩu đả không thuộc phân sự của đội đặc chiến chúng tôi, tôi đến để tìm cậu.” Sở Lạc Ninh đổi từ “bắt” của cậu ta thành “tìm”, rõ ràng đã thay đổi hàm nghĩa của câu nói.



Tìm tôi?” Tống Minh Phong lại sửng sốt, “Tìm tôi làm gì?”



“Đi theo tôi hay cả đời ở đây làm một tên côn đồ, tự cậu chọn đi.” Sở Lạc Ninh5cho cậu ta lựa chọn, cũng không vội vàng cần câu trả lời.



“Đi theo anh?” Tổng Minh Phong phì cười, “Không cần.” Sở Lạc Ninh hơi nhún vai, “Vậy thì cậu lại phải tiếp tục sống những tháng ngày bị đuổi giết như thế này rồi.” “Không cần anh phải lo.” Tống Minh Phong rõ ràng có chút bực dọc, lướt qua Sở Lạc Ninh định bỏ đi.



“Dù gì tôi cũng đã cứu cậu, chẳng lẽ không mời tôi ăn4được bữa cơm à?” Sở Lạc Ninh gọi cậu ta lại, cười tít mắt nói.



Tống Minh Phong quay lại nhìn Sở Lạc Ninh, hai hàng lông mày nhíu chặt.



Sở Lạc Ninh lại gần cậu ta, ra hiệu cho cậu ta đi theo mình.



Tống Minh Phong không biết vì sao Sở Lạc Ninh có thể xác định mình sẽ đi theo anh ta, nhưng Sở Lạc Ninh rõ ràng rất tự tin, mà cậu cũng không phải loại người thiếu nợ9ân tình của người khác, một bữa cơm, cậu vẫn có thể mời được. Sau khi cậu lên xe Sở Lạc Ninh mới khởi động xe, mở miệng nói: “Cậu không ngại tôi về đón vợ mình đi cùng chứ?”



Tống Minh Phong:“...”



Người này, có chút vô lại.



Có điều mấy tháng sau, Tống Minh Phong mới thực sự hiểu ra, người này không phải có chút vô lại, mà thực sự là một tên vô lại. Sở Lạc Ninh không hề cảm thấy nên dành chút thời gian để chứng minh tính chân thật cho câu hỏi giả vờ giả vịt của mình, bởi vì anh đã rút máy ra, bảo An Hinh Duyệt xuống lầu, nói có người mời ăn cơm.



An Hinh Duyệt nghĩ một chút là biết anh đang nói ai. Nhưng đội trưởng Sở à, anh còn không biết ngại bắt một tên côn đồ chẳng có mấy đồng bạc mời ăn cơm hả? Anh đúng kẻ là không biết xấu hổ.



Nhưng đội trưởng Sở nhà cô đúng là không biết xấu hổ thật, vào lúc An Hinh Duyệt còn đang ngẩn ra thì anh đã cúp máy, sau đó nhìn về phía Tổng Minh Phong, “Có cần đi xử lý vết thương không?”



“Không cần!” Tống Minh Phong cao ngạo mở miệng. “Đúng là không cần, trong bộ dạng của cậu mà vào viện, không có mấy mấy nghìn tệ chắc không ra được, chẳng thà đừng có vào.” Sở Lạc Ninh nghiêm túc nói.



Tống Minh Phong:“...” Anh ta là quân nhân thật à?



“Tôi bảo này, vợ tôi kén chọn lắm, trong nhà lại có chút tiền bẩn, cho nên không phải nhà hàng cấp năm sau thì cô ấy không ăn đâu.” Sở Lạc Ninh mặt không đỏ tim không đập nhanh bôi bác vợ mình, nhưng cũng không tính là bia toàn bộ, vì trước khi vợ anh tham gia quân đội, đúng là cô ấy có cái “tật” này thật.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom