• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (31 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-361

Chương 361: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [30]




Sở Lạc Ninh vừa ăn vừa nhìn vợ mình, ăn được một nửa, một nửa còn lại nhét vào miệng cô. O “Nuốt đi, tiện thể nuốt luôn cả những gì em định nói xuống.” Sở Lạc Ninh nói, chỉ quơ quơ vài cái3đã giải quyết xong một bát sủi cảo đầy.



An Hinh Duyệt khẽ thở dài. Nhìn đi, cô đã bảo rồi mà, người đàn ông này biết hết những điều cô đang nghĩ. Cô còn đấu trí với anh làm sao được, căn bản không0đấu nối, có biết không?



An Hinh Duyệt nhìn Sở Lạc Ninh, nói thắng, “Ban nãy Lữ đoàn trưởng đến tìm em.” “Ồ, ông già ấy nói gì với em?” Sở Lạc Ninh không để tâm lắm, chỉ điềm nhiên hỏi một câu, dường như5đã biết họ nói với nhau những gì rồi.



An Hinh Duyệt hé miệng, nhưng cô chưa kịp nói gì, Sở Lạc Ninh đã đột ngột lên tiếng, “Thôi, ông già kia nói với em cái gì, em cũng đừng nói với anh, trời lạnh4đấy, mau về đi, lát nữa anh sẽ quay lại phòng làm việc, hôm nay không đi đâu được, xin lỗi vợ, chúc em năm mới vui vẻ.” Sở Lạc Ninh nói rồi ôm An Hinh Duyệt hôn một cái, sau đó bước từng9bước dài về phía tòa nhà hành chính.



An Hinh Duyệt quay đầu nhìn bóng người cao lớn trước mặt.



Rốt cuộc ai mới là kẻ hèn nhát.



Sở Lạc Ninh mới là kẻ hèn nhát thực sự! Vậy mà cô không có cách nào đối phó được với kẻ hèn nhát này.



Sau khi quay về, An Hinh Duyệt xem các tiết mục cùng Tiểu Tiếu Tiếu, nhưng mắt xem mà tâm trí lại để đi đâu. Tiểu Tiếu Tiếu ngủ trong lòng cô từ lúc nào cô cũng không biết. May mà chị dâu bên cạnh nhắc nhở cô, “Em dâu à, Tiếu Tiếu ngủ rồi, ở đây hơi ồn, em đưa con bé về đi.” An Hinh Duyệt cúi đầu nhìn Tiểu Tiếu Tiếu đang ngủ, đầu lông mày hơi nhíu lại, hiển nhiên giấc ngủ không yên. An Hinh Duyệt cảm ơn chị rồi bế Tiểu Tiếu Tiếu đứng dậy, dùng quần áo quấn bé con lại rồi mới bể bé rời khỏi đó.



Nhưng cô không bế bé về nhà, mà tới phòng làm việc của Sở Lạc Ninh. Khi cô bước vào, Sở Lạc Ninh đang đứng bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, nghe thấy âm thanh mới quay đầu lại, thấy hai mẹ con cô bước vào vội vàng đi tới, “Sao em lại qua đây?”



“Đón Giao Thừa cùng anh.” An Hinh Duyệt nói, đặt Tiểu Tiếu Tiếu lên sofa, nhìn Sở Lạc Ninh lấy áo khoác đắp cho bé con.



“Tết rồi, Sở Lạc Ninh à, lại đến Tết rồi.” An Hinh Duyệt khẽ nói. Sở Lạc Ninh đưa tay xoa đầu cô, “Ít nhất thì Tết này chúng ta được ở bên nhau.” Ký ức về cái Tết lần trước được ở bên nhau đã trở nên mơ hồ. An Hinh Duyệt ngồi xuống sofa, ngả vào lòng anh. Thôi vậy, hôm nay đừng nhắc đến chuyện kia nữa. Thời gian trôi đi từng giây từng phút, họ cùng đợi thời khắc chuông đồng hồ điểm. An Hinh Duyệt ngả vào lòng anh, cầm điện thoại giật lì xì. Tất nhiên cô cũng gửi đi không ít, bét nhất thì phải gửi riêng cho mấy đứa trẻ, nhưng nhà có Tiểu Tiếu Tiếu nên cô cũng nhận được không ít lì xì.



An Hinh Duyệt không dám cướp lì xì nội bộ của tập đoàn Sở Thị, dù sao thì cô không phải nhân viên của Sở Thị, nhưng Sở Lạc Ninh giành giật rất vui vẻ, theo như lời anh nói: Anh đây là thái tử của Sở Thị, lẽ nào hoàng tử kế vị mà không có phần của thái tử này chắc?



Với lý do ấy, An Hinh Duyệt cũng phải phục.



Sở Lạc Ninh giành hết phần của mình, cầm lấy điện thoại của An Hinh Duyệt cướp ngay bao lì xì to nhất, thản nhiên bảo: “Thái tử phi giật một bao thì đã sao?”



An Hinh Duyệt:“...”



Thái tử, ngài nói đúng lắm. Một buổi tối qua đi trong không khí cướp lì xì nhộn nhịp.



Họ tự chúc nhau năm mới vui vẻ trong các nhóm chat, tiếng chuông giao thừa đã điểm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom