Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-301
Chương 301: MỘT CÁCH YÊU KHÁC [3]
Nhưng mà ba của cô không có một người nào là mối quan hệ bình thường cả, chỉ có cực thân thiết hoặc không quen biết mà thôi.
Lạc An Thần thấy Sở Lạc Nhất ngồi vững vàng thì mới buông cô ra, sau đó lại nhìn ra ngoài.
“Đấy cậu xem, lúc này cậu vẫn để tâm đến chuyện cháu ngồi có vững vàng hay không đó thôi! Cậu út, thật ra cậu không si tình như cậu3nghĩ đầu, đừng tạo cho mình cái biển hiệu si tình như vậy nữa.” Sở Lạc Nhất nói rồi vỗ lên vai của Lạc An Thần: “Cậu út của cháu đẹp trai xán lạn thế này mà còn sợ ế hay sao?”
Lạc An Thần liếc mắt nhìn cô một cái, khẽ “hừ” một tiếng: “Có lẽ vậy.” “Có ai sống trên đời mà không trải qua vài mối tình chứ không phải mối tình nào cũng có0thể lâu dài cũng không phải tất cả các mối tình đều có kết quả, nếu không còn sinh ra cái từ chia tay để làm gì?” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa nhảy xuống khỏi lan can: “Cậu cứ suy nghĩ cho kỹ đi! Cháu đi trước đây.”
Lạc An Thần gật đầu rồi phất phất tay. Trước khi rời đi, Sở Lạc Nhất quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông đang đứng ngoài ban công,5hy vọng lần này cậu út nhà cô có thể nhìn thấy rõ ràng. Sau khi rời khỏi phòng của Lạc An Thần, Sở Lạc Nhất không về phòng mình ngay lập tức mà cô đi đến khu nghỉ dưỡng. Cô thật sự rất tò mò không biết cô gái khiến cậu út nhà mình oán niệm suốt ba năm rốt cuộc là người như thế nào.
Tiểu Quỷ Quỷ cũng đi theo mẹ, lúc này nhóc con4gần như dính chặt lấy mẹ mình, chỉ sợ nhỡ đâu mẹ lại chạy mất rồi ném mình cho bác gái “dở hơi” kia thôi.
Lúc Sở Lạc Nhất đến nơi, Hạ Tinh vẫn còn đang làm việc. Cô đang nhắc nhở các công nhân chú ý an toàn. Hạ Tinh thấy Sở Lạc Nhất thì sửng sốt một chút, sau đó nói: “Cô Sở.” Sở Lạc Nhất mỉm cười, nói: “Tôi chỉ đến xem tiến độ thi9công thôi, không cần để ý tới tôi.”
Hạ Tinh khẽ gật đầu rồi quay lại tiếp tục làm việc. Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai đang xoay xoay đôi mắt to tròn của mình: “Cứ như này thì ông trẻ của con đáng đời bị thất tình.” “Dạ?” Tiểu Quỷ Quỷ khó hiểu. Sở Lạc Nhất ôm con trai đứng dậy rồi nhàn nhạt nói: “Không có gì, sau này con lớn lên đừng có học theo ông trẻ của con biết chưa?”
“Không học.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc trả lời, tuy rằng nhóc chả hiểu mô tê gì hết.
Sở Lạc Nhất bị con trai chọc cười, một lát sau mới bế con trai đi về.
Cô vốn muốn nói chuyện với Hạ Tinh một lát nhưng thái độ này của người ta đã nói rõ tất cả rồi, chẳng có gì để nói cả, cứ thế này thì ông cậu của cô đáng đời bị bỏ lắm.
Trong khu nhà ở, Triệu Hân Hân đang gọi video với Sở Vi. Sở Khả vừa trông thấy ba mình là hai cái tay lập tức khua lên, ê a gọi.
Sở Vị trông thấy vợ con mình thì suýt nữa bật thốt ra câu “Hay là hai người quay về đi!”
“Khu nghỉ dưỡng thể nào?” Sở Vi vừa làm việc vừa hỏi.
“Đã hoàn thành sơ bộ rồi, em thấy họ đã chuẩn bị lắp đặt thiết bị rồi.” Triệu Hân Hân vừa nói vừa xuống giường pha sữa bột cho con, cô nói tiếp: “Nhưng mà em cảm thấy nếu hoàn thành trong nửa năm thì có hơi gấp, ngay cả chuyện có thể hoàn thành trước Tết Nguyên Đán hay không cũng là cả vấn đề, cậu Hai lại cứ khăng khăng phải hôn lễ vào ngày hôm đó.” “Em nghĩ là do cậu Hai quyết định đấy à? Trước Tết Nguyên Đán là lúc Cố Tỉ Thành bàn giao công việc, bọn họ sắp xếp tổ chức hôn lễ vào lúc đó cũng tự có lý do của mình.” Sở Vi cười nói: “Đến lúc đó không cẩn thận lại thành ba đầu rồng lớn nhất của thành phố A cùng lúc gả con gái đó.”
“Đúng thế, đúng thế, nhà họ Sở các anh thì trâu bò rồi, gả một cô con gái ra ngoài nhưng cưới về tận hai cô!” Triệu Hân Hân trợn trắng mắt nói, sau đó đưa sữa vào miệng con trai.
Sở Vi bật cười: “Việc này tuyệt đối không được cho bọn họ biết đâu đấy, phải giữ bí mật.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhưng mà ba của cô không có một người nào là mối quan hệ bình thường cả, chỉ có cực thân thiết hoặc không quen biết mà thôi.
Lạc An Thần thấy Sở Lạc Nhất ngồi vững vàng thì mới buông cô ra, sau đó lại nhìn ra ngoài.
“Đấy cậu xem, lúc này cậu vẫn để tâm đến chuyện cháu ngồi có vững vàng hay không đó thôi! Cậu út, thật ra cậu không si tình như cậu3nghĩ đầu, đừng tạo cho mình cái biển hiệu si tình như vậy nữa.” Sở Lạc Nhất nói rồi vỗ lên vai của Lạc An Thần: “Cậu út của cháu đẹp trai xán lạn thế này mà còn sợ ế hay sao?”
Lạc An Thần liếc mắt nhìn cô một cái, khẽ “hừ” một tiếng: “Có lẽ vậy.” “Có ai sống trên đời mà không trải qua vài mối tình chứ không phải mối tình nào cũng có0thể lâu dài cũng không phải tất cả các mối tình đều có kết quả, nếu không còn sinh ra cái từ chia tay để làm gì?” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa nhảy xuống khỏi lan can: “Cậu cứ suy nghĩ cho kỹ đi! Cháu đi trước đây.”
Lạc An Thần gật đầu rồi phất phất tay. Trước khi rời đi, Sở Lạc Nhất quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông đang đứng ngoài ban công,5hy vọng lần này cậu út nhà cô có thể nhìn thấy rõ ràng. Sau khi rời khỏi phòng của Lạc An Thần, Sở Lạc Nhất không về phòng mình ngay lập tức mà cô đi đến khu nghỉ dưỡng. Cô thật sự rất tò mò không biết cô gái khiến cậu út nhà mình oán niệm suốt ba năm rốt cuộc là người như thế nào.
Tiểu Quỷ Quỷ cũng đi theo mẹ, lúc này nhóc con4gần như dính chặt lấy mẹ mình, chỉ sợ nhỡ đâu mẹ lại chạy mất rồi ném mình cho bác gái “dở hơi” kia thôi.
Lúc Sở Lạc Nhất đến nơi, Hạ Tinh vẫn còn đang làm việc. Cô đang nhắc nhở các công nhân chú ý an toàn. Hạ Tinh thấy Sở Lạc Nhất thì sửng sốt một chút, sau đó nói: “Cô Sở.” Sở Lạc Nhất mỉm cười, nói: “Tôi chỉ đến xem tiến độ thi9công thôi, không cần để ý tới tôi.”
Hạ Tinh khẽ gật đầu rồi quay lại tiếp tục làm việc. Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai đang xoay xoay đôi mắt to tròn của mình: “Cứ như này thì ông trẻ của con đáng đời bị thất tình.” “Dạ?” Tiểu Quỷ Quỷ khó hiểu. Sở Lạc Nhất ôm con trai đứng dậy rồi nhàn nhạt nói: “Không có gì, sau này con lớn lên đừng có học theo ông trẻ của con biết chưa?”
“Không học.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc trả lời, tuy rằng nhóc chả hiểu mô tê gì hết.
Sở Lạc Nhất bị con trai chọc cười, một lát sau mới bế con trai đi về.
Cô vốn muốn nói chuyện với Hạ Tinh một lát nhưng thái độ này của người ta đã nói rõ tất cả rồi, chẳng có gì để nói cả, cứ thế này thì ông cậu của cô đáng đời bị bỏ lắm.
Trong khu nhà ở, Triệu Hân Hân đang gọi video với Sở Vi. Sở Khả vừa trông thấy ba mình là hai cái tay lập tức khua lên, ê a gọi.
Sở Vị trông thấy vợ con mình thì suýt nữa bật thốt ra câu “Hay là hai người quay về đi!”
“Khu nghỉ dưỡng thể nào?” Sở Vi vừa làm việc vừa hỏi.
“Đã hoàn thành sơ bộ rồi, em thấy họ đã chuẩn bị lắp đặt thiết bị rồi.” Triệu Hân Hân vừa nói vừa xuống giường pha sữa bột cho con, cô nói tiếp: “Nhưng mà em cảm thấy nếu hoàn thành trong nửa năm thì có hơi gấp, ngay cả chuyện có thể hoàn thành trước Tết Nguyên Đán hay không cũng là cả vấn đề, cậu Hai lại cứ khăng khăng phải hôn lễ vào ngày hôm đó.” “Em nghĩ là do cậu Hai quyết định đấy à? Trước Tết Nguyên Đán là lúc Cố Tỉ Thành bàn giao công việc, bọn họ sắp xếp tổ chức hôn lễ vào lúc đó cũng tự có lý do của mình.” Sở Vi cười nói: “Đến lúc đó không cẩn thận lại thành ba đầu rồng lớn nhất của thành phố A cùng lúc gả con gái đó.”
“Đúng thế, đúng thế, nhà họ Sở các anh thì trâu bò rồi, gả một cô con gái ra ngoài nhưng cưới về tận hai cô!” Triệu Hân Hân trợn trắng mắt nói, sau đó đưa sữa vào miệng con trai.
Sở Vi bật cười: “Việc này tuyệt đối không được cho bọn họ biết đâu đấy, phải giữ bí mật.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook