• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (28 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-253

Chương 253: CHIẾN TRANH GIỮA BA VÀ CON GÁI [2]




Sư Niệm lên lầu, vừa đẩy cửa phòng làm việc của Sư Hạ Dương liền thấy cảnh vệ xuất hiện: “Ui, Niệm Niệm...”



Sư Niệm gạt cảnh vệ đó ra rồi đi thẳng3vào phòng làm việc.



Cảnh vệ sửng sốt, cô tức giận phừng phừng như vậy là có chuyện gì? Thế nhưng cậu ta vẫn đóng cửa lại. “Làm sao thế?” Kiều Nhã Nguyễn0đi ngang qua, thấy vẻ mặt tò mò của cảnh vệ liền hỏi. “Thủ trưởng!” Anh ta cúi chào, sau đó chỉ chỉ vào bên trong: “Niệm Niệm về rồi, nhưng hình5như tâm trạng không tốt lắm thì phải.”



Kiều Nhã Nguyễn nhìn cánh cửa đóng chặt liền hiểu ngay, đây là vì Triệu Uyển Uyển rời đi.



“Cậu đi ăn cơm đi.” Kiều Nhã4Nguyễn lên tiếng, cũng không định đi vào mà chỉ quay về phòng làm việc của mình.



***



Trong phòng làm việc.



Sư Hạ Dương thấy Sư Niệm vội vàng tiến vào, lại thấy đôi9mắt đỏ hoe của con gái liền nhíu mày, nói: “Làm sao thế? Sở Húc Ninh bắt nạt con à?”



“Ba! Tại sao ba lại làm như vậy?!!!” Sư Niệm lớn tiếng chất vấn. Sư Hạ Dương khựng lại. Anh đặt tài liệu trong tay xuống, hiểu ra là mình chọc giận con gái. “Ba đã làm gì?” Sư Hạ Dương hoàn toàn không biết mình đã làm gì sai cho nên đành hỏi lại.



“Dù đi rồi!” Sư Niệm nhìn dáng vẻ của ba mình, nhất thời trong lòng càng thêm chua xót.



Sư Hạ Dương đang đặt tài liệu xuống thì hơi khựng lại. Anh ta hơi rũ mắt, cất cho xong đám tài liệu kia: “Làm sao vậy?”



“Di đi rồi sẽ không về nữa!!!” Sư Niệm dứt khoát quét toàn bộ tài liệu trong tay Sư Hạ Dương xuống: “Tại sao ba có thể làm như vậy chứ hả?!!”



Nhìn tài liệu vương vãi trên mặt đất, Sư Hạ Dương cành nhíu chặt mày: “Sư Niệm! Con làm cái gì đấy?”



“Là ba đang làm gì thì có! Mẹ qua đời đã nhiều năm như vậy rồi, mẹ ở bên ba năm năm nhưng dì đã đợi ba hơn hai mươi năm rồi!!!” Sư Niệm tức giận nói.



Sư Niệm hét xong, cả phòng làm việc rơi vào yên tĩnh. Sư Hạ Dương dựa vào ghế, nhìn con gái đã tức đến phát khóc. “Đó là mẹ của con!” “Nhưng con không có bất cứ ký ức nào về bà ấy cả!” Sư Niệm càng hét lớn hơn: “Con không hề có ấn tượng gì với bà ấy! Là dì đã nuôi con khôn lớn, đối với con mà nói, dì mới là mẹ của con!”



Sư Hạ Dương siết chặt hai bàn tay: “Sư Niệm! Mạng sống của con là do mẹ con đánh đổi bằng chính mạng sống của mình đấy.”



“Ba! Con không bảo ba phải quên mẹ, thế nhưng dù ở bên đợi chờ ba nhiều năm như vậy chẳng lẽ không bằng năm năm mẹ ở bên ba hay sao?” Sư Niệm chống hai tay lên mặt bàn, những giọt nước mắt rơi lã chã lên đó: “Ba, lúc ba bận rộn, chính dì là người chăm sóc con cả ngày lẫn đêm, để ba không cần lo lắng! Ngày lễ tết cũng nhờ dì mà hai chúng ta mới có một ngày lễ đúng nghĩa, rốt cuộc là tại sao chứ?”



Sư Hạ Dương nhìn những giọt nước mắt của Sư Niệm, ngay sau đó lại dời mắt nhìn về phía ảnh của Triệu Dương Dương đặt trên bàn. Sư Niệm không lấy được câu trả lời, lại thấy ba mình dời mắt đi, cô liền chộp lấy khung hình đó: “Mẹ đã mất rồi, đã mất rất lâu rồi! Vì sao ba cứ nhất định phải ôm lấy ký ức về mẹ mà sống cả đời này vậy hả?”



“Sư Niệm! Đặt xuống!” Sư Hạ Dương đột nhiên lớn tiếng mắng: “Trên đời này, không ai có thể thay thế được mẹ con hết, không ai cả!!!”



“Không phải là không có ai mà là ba đang trốn tránh! Ba đang chuộc tội của mình thôi!” Sư Niệm lui về sau một bước, cô nhất quyết không đưa khung ảnh kia cho Sư Hạ Dương.



Sư Hạ Dương định cướp lấy, Sư Niệm không nghĩ ba mình lại bất ngờ kích động như vậy cho nên vô thức thả lỏng tay một cái, khung ảnh rơi xuống, đập vào sàn nhà, những mảnh vỡ văng khắp nơi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom