• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (36 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-237

Chương 237: BUÔNG THA CHO ANH, GIAM CẦM CHÍNH MÌNH[1]




Kiều Vi Nhã là một kẻ sành ăn chính hiệu, cho nên chắc chỉ cần thức ăn ngon đầy bàn là có thể dỗ được K cô.



Món cuối cùng được mang lên là cơm trắng. Kiều Vị Nhã: “...”



Sau khi món ăn đã được dọn lên đầy đủ, nhân viên phục vụ lập tức lui xuống.



Đàn vĩ cầm, không tồn tại đâu.



Hoa tươi rượu ngon, không có đâu.



Kiều Vi Nhã thấy khóe miệng mình co giật, thực ra cô cũng3là một cô gái rất bình thường thôi mà, sao lại không có những thứ kia được nhỉ?



Sau khi nhân viên phục vụ lui hết rồi, Sở Lạc Duy mới từ phía sau bước ra, trong tay anh ôm một bó hoa hồng rất to.



Kiều Vị Nhã dùng một tay chống cằm, nhìn người đàn ông đang bước từng bước về phía mình, đây là người đàn ông của cô.



Thời niên thiếu, cô cứ luôn nói với Sở Lạc Nhất,0sau này họ sẽ tìm một người chồng như thế nào nhỉ?



Nhưng cô chưa từng đặt Sở Lạc Duy vào dự tính của mình. Trong tưởng tượng của cô, người đàn ông đó không cần quá giàu có, nhưng nhất định phải đẹp trai, phải tốt tính, vì tính tình cô rất tệ hại. Bây giờ, người đàn ông đang đi về phía cô rất đẹp trai, rất giàu có, tuy rằng không hẳn là tốt tính lắm, nhưng đối5xử với cô rất tốt.



Nếu đã như thế, cô còn gì để thấy không hài lòng nữa đây?



“999 bông, ba năm tới sẽ không cần tặng hoa cho em nữa.” Sở Lạc Duy nói, cũng không lãng mạn chút nào, quẳng ngay bó hoa cho Kiều Vi Nhã một cách ngang ngược.



Kiều Vị Nhã: “...”



Quả nhiên, con người chỉ có thể sống trong thế giới tưởng tượng, người đàn ông này đúng là hết nói nổi mà.



Kiều Vi Nhã tức4giận đón lấy bó hoa rồi đặt nó ra phía sau, nhìn Sở Lạc Duy ngồi xuống vị trí đối diện mình.



“Em nói chứ, anh định làm gì vậy?” Kiều Vi Nhã đã biết rõ rồi nhưng vẫn hỏi. Sở Lạc Duy khẽ nhướng mày, đặt đôi đũa vào tay cô, “Ăn cơm.” Kiều Vị Nhã: “...”



Được thôi, cứ để anh ấy đắc ý một thời gian vậy.



Kiều Vị Nhã nhận đối đũa, nhưng khi vừa ăn được miếng đầu9tiên đã ngẩng đầu lên nhìn Sở Lạc Duy, “Anh nấu hả?”



Sở Lạc Duy vẫn lạnh lùng không nói gì, chỉ chăm chú gắp thức ăn cho cô. Bao nhiêu bất mãn ban nãy của Kiều Vị Nhã bỗng chốc tiêu tan hết, nhìn những món ăn này cũng thấy đẹp mắt, ăn vào càng thấy vui hơn. “Anh đã nói sẽ nấu ăn cho em cả đời, không phải chỉ nói cho dễ nghe đâu.” Sở Lạc Duy đột nhiên lên tiếng, không ngẩng đầu, vẫn từ tốn ăn cơm.



Kiều Vị Nhã lại nhìn về phía anh.



“Anh biết tính tình tôi không tốt, nhưng những gì anh có thể làm cho em anh đều đã làm cả rồi.” Sở Lạc Duy ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh và Kiều Vi Nhã chạm vào nhau.



Kiều Vi Nhã khựng lại, bỗng thấy không dám đối mặt với ánh mắt của anh.



“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là ở trên đảo Kim Cương, anh biết lúc đó tính tình anh rất kỳ lạ, em rất ghét anh.”



“Em không...” “Anh không tốt tính lại còn gàn dở, lúc đó, trừ mẹ ra, đến cả ba anh cũng không tin.” Sở Lạc Duy ngắt lời cô, “Anh còn thích bắt nạt em, lần nào nhìn thấy em cũng phải nói những câu rất khó nghe.” Kiều Vi Nhã khẽ hé miệng. Cô muốn nói, em biết chứ, anh kiêu ngạo, anh muốn chơi với em nhưng anh ngại nên không nói.



Nhưng nếu cô nói ra, chỉ sợ mặt mũi người này lại đen như đít nồi mất.



Cho nên, Kiều Vi Nhã tiếp tục ăn cơm, nghe anh nói chuyện, chắc hẳn người này muốn nhắc lại những chuyện từ nhỏ đến lớn của họ một lần, cô cứ im lặng mà nghe vậy. Sở Lạc Duy nói xong, ngẩng đầu nhìn Kiều Vi Nhã đang chăm chú ăn cơm, anh đá cho cô một cái, “Nói gì đi.”



“Ôi, còn cần phụ họa nữa hả? Sao anh không nói sớm.” Kiều Vị Nhã trưng biểu cảm “em biết gì đâu, hóa ra em còn phải phối hợp với phần biểu diễn của anh nữa à” rồi mới hỏi, “Vậy anh muốn em nói gì nhỉ?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom