• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (11 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-133

Chương 133: ANH SỞ NÓI: ĐÁM NÀY ĐIÊN HẾT RỒI [9]




Thủy An Lạc nhìn con trai, cười như không cười, con tự tìm chết đấy nhé:



“Tim con bị khuyết tật là do không di truyền đầy đủ, gen của ai đấy, hai người không tự biết đi à?” Sở Lạc Ninh tiếp tục nằm bò trên lưng ghế, không khách khí đốp chát lại một câu.



Thủy An Lạc: “...” Tại sao cô lại có cảm giác trong trận chiến này người duy nhất bị tổn thương là mình nhỉ. “Con nói mẹ con kiểu gì đấy hả?” Sở Ninh Dực nghiêm túc trả3lời. “Hai người im hết đi, thần kinh đấy à.” Thủy An Lạc không nghe nổi nữa, cô có làm gì đâu, tự dưng nhắm họng súng vào cô. Sở Ninh Dực hé miệng, bước tới kéo một cái ghế để ngồi xuống, không nói gì nữa.



Sở Lạc Ninh nhìn ngòi bút trong tay của mẹ anh ngoáy tít mù không ngừng nghỉ, khóe miệng anh khẽ co giật, “Mẹ mẹ mẹ, mẹ ruột của con ơi, tuy rằng bệnh viện này do ông già mở, nhưng chỗ thuốc này vẫn mất tiền0đó, mẹ kê đơn ít thôi được không?” “Người rách cả lá lách có tư cách để nói chuyện à?” Sở Ninh Dực gắt một câu. Thủy An Lạc hé miệng, chưa kịp nói gì đã nghe thấy Sở Ninh Dực thêm vào, nên cô buông luôn một câu, “Ba con nói đúng đấy.”



Đúng cái gì mà đúng!



Sở Lạc Ninh khóc không ra nước mắt, kiếp trước anh tạo nghiệt gì, kiếp này lại gặp phải cặp cha mẹ như này chứ?



“Con hứa với mẹ thế nào rồi hả, luôn miệng nói không5để mẹ phải lo lắng đến lần thứ ba, có phải con đã nói vậy không?” Thủy An Lạc nói, khóe mắt đã hơi đỏ lên. Sở Lạc Ninh: “...”



“Dừng...” Sở Lạc Ninh giơ tay đầu hàng, “Mẹ, con sai rồi, mẹ cứ kê, mẹ cứ kê đi, kê sao tùy thích, bệnh viện này không nghèo, chỉ có điều mẹ thua ba con rồi.”



Sở Ninh Dực hơi nhếch mắt lên, ánh mắt không hòa nhã tí nào.



“Sở Lạc Ninh, sớm muộn gì cũng có một ngày ông đây đích thân quật chết4con.” Sở Ninh Dực giơ tay dứ dứ con trai.



“Hay là ba quật luôn bây giờ đi?” Sở Lạc Ninh liếc mắt nhìn đơn thuốc, anh cảm thấy chi bằng để ba anh quật chết anh luôn bây giờ luôn còn tốt hơn.



Thủy An Lạc kê đơn xong, đứng dậy lạnh lùng nhìn hai ba con, “Em mang thai mười tháng mới đẻ ra được đấy, anh cứ thử quật chết nó xem, có thể nào cũng phải đợi nó uống hết thuốc mới được quật chết.” Thủy An Lạc nói rồi đi9lấy thuốc.



Sở Lạc Ninh: “...”



Con được mẹ mang thai mười tháng sinh ra đó, rốt cuộc thì mẹ có thù có oán gì với con thế ạ!



Sở Ninh Dực cười mà như không cười, nghịch cái bút trong tay. Lúc này trong phòng chỉ còn lại hai ba con, Sở Lạc Ninh quay ghế lại, dừng ở vị trí cách ba anh chừng nửa mét, “Ba à, tổ chức của tên Chó Vàng kia chỉ có một tiểu đội nhỏ, chưa kịp làm chuyện xấu gì đã bị KO rồi, không đúng lắm thì phải.”



Cây bút trong tay Sở Ninh Dực quay nhẹ trên bàn, nghe con trai nói vậy, Sở Ninh Dực hài lòng nhìn anh một cái, ánh mắt đó dường như đang muốn nói cũng không ngu lắm nhỉ.



Sở Lạc Ninh: Tất nhiên là không ngu rồi!



“Chuyện này con hỏi ba cũng vô dụng thôi, ba không biết gì hết, chi bằng đi hỏi Cố Tỉ Thành, bây giờ có rất nhiều chuyện do nó quản lý.” Sở Ninh Dực ra vẻ cự tuyệt “ông đây về hưu nhiều năm rồi, đừng tìm ông đây“. “Ba, con là con trai ba đó, khúc ruột trưởng trong các khúc ruột của ba đấy. Cả thế giới này chỉ có một đứa con trai như vậy thôi, ba thực sự cứ phải đối xử với con như thế hay sao?” Sở Lạc Ninh chơi chiêu tình cảm.



“Còn em trai con nữa, hương hỏa nhà họ Sở không đứt đoạn được đâu.” Sở Ninh Dực hiển nhiên không dính chiêu này.



Sở Lạc Ninh đứng phắt dậy, “Được thôi, ba cứ đợi con trai ba bọc thấy trong da ngựa đi, sớm muộn gì cũng có một ngày...” Sở Lạc Ninh chưa nói hết câu đã nhìn thấy mẹ mình đứng thù lù ở cửa, câu nói vừa buột ra khỏi miệng đảo một vòng đổi luôn chủ đề, “Sớm muộn gì cũng có một ngày, con đứng trên đồng thành tựu của ba mà nói với ba rằng, thần thoại Sở Ninh Dực kia hết thời rồi nhé.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom