Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Thượng Quan Trì mặc quần áo đánh răng rửa mặt xong, Tư Đồ Nhã còn nhốt mình trong phòng không ra ngoài, anh ta đi tới gõ cửa: “Này, bình thường tư tưởng không phải rất cởi mở, chuyện nhỏ này không cần phải xấu hổ thành như vậy chứ?”
Trong phòng không phản ứng.
Anh ta tiếp tục gõ cửa: “Đừng để trong lòng nữa, tôi lại không phải người khác, cô có muốn với tôi như nào, đều là tự nhiên.”
“Được rồi, mau ra đây đi, là tôi không tốt, là tôi bình thường làm cho cô tưởng tượng rồi.”
Cửa mở ra rầm 1 cái, Tư Đồ Nhã đã bị anh ta chọc tức đến bùng nổ rồi, mấy khống chế hét: “Nửa đêm canh 3 chạy đi bơi, anh có bệnh à?”
Thượng Quan Trì bị cô hét ngơ ngác, vô tội nói: “Tôi vốn dĩ có bệnh, cô không phải không biết.”
“Đúng, tôi biết, nhưng tôi không biết anh bệnh nghiêm trọng như này.”
“Vậy bây giờ biết rồi chứ? Bây giờ biết cũng không muộn, đừng đối xử người bệnh hung dữ như vậy, nhẹ nhàng 1 chút.”
Tư Đồ Nhã hận, cô tối qua nhất định là lúc rơi xuống bể bơi não ngập nước mới đến tìm anh ta trú.
KHông đúng, trước khi cô đến tìm anh ta, vẫn chưa bị rơi xuống bể bơi.
Vậy nhất định là trận mưa to ở thành phố T 2 ngày trước, không cẩn thận ngấm vào đầu cô rồi.
“Mau đánh răng rửa mặt, đưa cô đi mua quần áo.”
Tư Đồ Nhã hừ 1 tiếng: “Không cần đâu, quần áo tôi đã phơi khô rồi.”
“Cô lôi thôi như vậy sao? Thời tiết nóng như này không thay quần áo? Cho dù là phơi khô rồi, mùi mồ hôi không phải vẫn ở trên.”
Cô nghĩ 1 lúc, nhẹ giọng rói: “Anh xóa ghi âm đi, hôm nay anh nói gì tôi đều phối hợp.”
Thượng Quan Trì cười phụt 1 tiếng, lòng vòng 1 hồi, hóa ra còn đang lăn tăn cái này.
“Được.”
Anh ta lấy điện thoại ra, trước mặt cô, dứt khoát xóa đi.
Tư Đồ Nhã lúc này mới thở phào, chỉ chỉ sofa trong phòng khách: “Đợi tôi 5 phút.”
Đợi chuẩn bị xong, 1 người cùng bước ra khỏi phòng, nhưng lại đụng phải Lữ Minh Siêu, bên cạnh Lữ Minh Siêu vẫn còn người đẹp matxa cho anh ta tối qua, anh ta ái muội bắt chuyện: “Tư Đồ tiểu thư, Chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng!”
“Đêm qua 2 người vận động quá độ à, sao chị dâu nhìn có khí vô lực thế?”
Anh ta trêu chọc hỏi Thượng Quan Trì, Thượng Quan Trì gật đầu: “Ừ, có chút.”
Tư Đồ Nhã dùng sức véo anh ta, anh ta cười có ý sâu xa: “Chúng tôi còn có việc ra ngoài chút, anh bảo Tề Mặc và Tử Lâm, 3h chiều xuất phát về thành phố B.”
“Được.”
Lữ Minh Siêu mỉm cười trả lời, lúc kéo tay người đẹp còn không quên chọc ghẹo Tư Đồ Nhã: “Sau này cần rèn luyện thêm, vị này của tôi lợi hại lắm.”
Tư Đồ Nhã cạn lời cực độ, ra khỏi khách sạn, cô hỏi THượng Quan Trì: “Anh sao lại quen biết đám trẻ ham chơi Lữ Minh Siêu, Trương Tề Mặc và Vu Tử Lâm này?”
Thượng Quan Trì thản nhiên: “Vậy trong mắt cô, tôi so với bọn họ tốt hơn bao nhiêu?”
Tư Đồ Nhã không có lời nào để trả lời, mặc dù Thượng Quan Trì không giống mấy người không nghiêm túc bọn họ, nhưng ở phương diện khác, anh ta thật sự so với bọn họ không tốt hơn bao nhiêu.
Kinh tế thành phố T mặc dù không phát triển bằng thành phố B, nhưng cũng không ít trung tâm mua sắm lớn, chỉ là người bới lông tìm vết như Thượng Quan Trì nhìn mấy trung tam cũng không hài lòng.
“Chọn bừa 1 bộ là được rồi, cũng không phải tham gia sự kiện gì long trọng, cần thiết chọn kĩ vậy không?”
Tư Đồ Nhã có chút mất kiên nhẫn, Thượng Quan Trì đòi hỏi hoàn mỹ từng chi tiết, nhưng cô thì không.
“Sao có thể chọn bừa, không cần biết là người hay quần áo, chúng ta đều không thể mang 1 trạng thái tạm bợ, nhất định phải chọn đến lúc hài lòng mới được, đặc biệt là phụ nữ các cô, càng không thể tạm bợ, nếu trở thành thói quen, cuộc sống trên cơ bản là bị hủy 1 nửa.”
“Đạo lý ai cũng biết nói, nhưng làm được lại là 1 việc khác, anh dám nói anh thường xuyên kết hôn rồi ly hôn, chẳng lẽ không phải tạm bợ à?”
“Tôi đó không phải tạm bợ, chỉ là 1 loại tâm lý muốn trả thù phụ nữ, muốn hành hạ mọi phụ nữ yêu sự phù phiếm, muốn cho bọn họ biết, cá và gấu không thể có cả 2, tình yêu và tiền bạc tuyệt đối không thể cùng có.”
Tư Đồ Nhã rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên, Thượng Quan Trì bộc bạch với cô sự không tin tưởng đối với tình yêu ở sâu trong lòng anh ta.
“Đường Huyên chính là bởi vì cái này mà rời xa anh sao?”
“Không phải.”
Tư Đồ Nhã lại được trận ngạc nhiên, cô cho rằng cô hỏi như vậy, không tránh khỏi bị anh ta trách mắng hoặc trực tiếp không để ý, nhưng không ngờ anh ta vậy mà trả lời cô, mặc dù không nói rõ ràng nhưng ít nhất, chịu đối diện vấn đề mẫn cảm này rồi.
“Vậy là vì cái gì?”
Cô cẩn thận hỏi, mặc dù trong lòng cảnh báo phải dừng lại nhưng miệng không nhịn nổi tò mò.
“Cô không phải đều biết rồi.”
Thượng Quan Trì nhàn nhạt liếc cô 1 cái.
“Mẹ nói là cô ấy phản bội anh nhưng tôi luôn cảm thấy có khi không phải như vậy, thật lòng yêu 1 người sẽ không chuyển tình yêu sang người khác trong thời gian ngắn.”
“Vậy thì không chắc, ban đầu tôi cũng cho rằng có lý do khác nhưng trên thực tế chính là như vậy, cô ấy đi cùng anh em của tôi, 2 năm chưa từng quay về.”
Ánh mắt Thượng Quan Trì vụt qua tia đau thương, Tư Đồ Nhã không dám hỏi nhiều nữa, vì để thỏa mãn sự tò mò của mình mà đi vạch ra vết thương lòng của người khác, việc này cô không làm được.
“Đúng rồi, tôi nghĩ đến 1 trung tâm mua sắm có thể anh sẽ nhìn trúng.”
Cô chen vào chủ đề hứng thú, Thượng Quan Trì cũng thu dọn tâm tình, hứng thú hỏi: “Ở đâu?”
“Đường Tề Bắc hướng phía nam 200m, ở đó có 1 trung tâm gọi là Modern New Man , bên trong bất kể là cách bố trí hay quần áo đều khác biệt với trung tâm mua sắm khác.”
“Ồ? Vậy có thể xem xem. Nhưng mà cô nói đường Tề Bắc ở đâu?”
“Quay đầu xe trước, tôi chỉ cho anh.”
Thượng Quan Trì theo lời cô quay đầu xe sau đó hướng theo đường Tề Bắc lái đi, Tư Đồ Nhã liên tục chỉ đường cho anh ta, đại khái lái xe khoảng 20 phút cuối cùng đến được tới nơi.
Lúc xuống xe, Thượng Quan Trì vô ý hỏi: “Cô thường xuyên đến thành phố T à?”
Tư Đồ Nhã nhanh chóng phủ nhận: “Không có.”
“Vậy sao cô đối với đường đi ở đây quen thuộc thế?”
“Ồ, 2 ngày trước đi cùng bạn đến đây mua thêm đồ để đi hưởng tuần trăng mật.”
Thượng Quan Trì không hỏi nữa, hiển nhiên là tin lời cô nói.
Modern New Man đích thực khác biệt với các trung tâm khác, vừa vào cửa là 7 chú lùn ăn mặc kỳ lạ, hài hước cúi người: “Hoan nghênh quý khách.”
Thượng Quan Trì cười khúc khích: “Đây là gì chứ, thế giới đồng thoại à?”
Tư Đồ Nhã đắc ý nói: “Anh đừng đánh giá thấp 7 chú lùn này, bọn họ hiếm khi cúi người với khách trừ phi là người có duyên phận với bọn họ.”
“Tôi nhìn không ra cùng bọn họ có duyên phận gì?”
“Anh đứng bên này đi, là tôi có duyên phận.”
“Duyên phận gì?”
“Tôi tương đối giống công chúa, cho nên….”
Phụt.
Thượng Quan Trì không nhịn nổi lại cười 1 trận, “Cho nên, bọn họ coi cô là công chúa Bạch Tuyết?”
“Đại khái là như vậy.”
Anh ta chậc chậc cảm thán: “Bệnh tự phụ này thật làm người ta cạn lời.”
Tầng 1 là đồ dùng hàng ngày, tầng 5 mới là quần áo, Tư Đồ Nhã dắt Thượng Quan Trì tới bên cạnh thang máy, nói với anh ta: “Tầng 5 gặp.” Sau đó quay người muốn đi.
“Này, cô đi đâu?”
Thượng Quan Trì kéo lấy áo cô, kéo cô quay về.
“Tôi lên tầng 5.”
“Cô không đi thang máy?”
“Ừ.”
“Vậy cô bay lên?”
Cô chỉ chỉ hướng góc rẽ bên trái: “Trong kia có thang bộ, tôi đi lên là được rồi.”
“Thể lực dồi dào quá phải không? Không đi thang máy trèo thang bộ.”
Tư Đồ Nhã u ám cúi đầu, nhẹ nhàng gỡ tay anh ta ra: “Tôi quen rồi.”
Thượng Quan Trì nhìn chằm chằm bóng lưng cô thập phần bối rối, đợi bóng hình cô mất hút vào trong góc rẽ, đột nhiên nghĩ tới việc cô mắc chứng bị giam cầm, lập tức nhấc chân đuổi theo cô, lôi Tư Đồ Nhã đã đi lên cầu thang xuống.
“Anh làm gì?”
“Không phải nói chỉ cần tôi xóa ghi âm, hôm nay cô đều phối hợp cùng tôi sao? Bây giờ tôi muốn cô cùng tôi đi thang máy.”
Tư Đồ Nhã khó xử lắc đầu: “Không được, việc khác có thể nhưng việc này tôi thật sự không có cách phối hợp.”
Cô nói xong liền tiếp tục lên cầu thang, nhưng Thượng Quan Trì lại túm cô không buông: “Không được cũng phải được, cô bắt buộc phải đi cùng tôi.”
“Anh sao không thể hiểu cho tôi chứ? Tôi ghét đi thang máy được chưa?”
“Không phải chỉ là chứng giam cầm sao? Có đáng sợ vậy không? Hôm nay để tôi cứu cô được rồi.”
Thượng Quan Trì không phân trần nữa kéo cô tới cửa thang máy, dùng khẩu hình nghiêm túc nói: “Tin tôi, cô có thể.”
Tư Đồ Nhã không dám tin lời nói này là từ miệng Thượng Quan Trì nói ra, vừa nãy lúc anh ta cố chấp muốn cô đi thang máy, cô còn cho rằng anh ta là cố ý chỉnh cô, tận sâu trong lòng không nghĩ tới, anh ta là muốn giúp cô khắc phục nỗi ám ảnh trong lòng.
“Thật sự không được, tôi ngày trước thử qua cho nên đừng lãng phí sức lực nữa.”
“Ngày trước là 1 mình cô, nhưng hôm nay có tôi ở đây, cô yên tâm ở bên cạnh tôi, thất bại 1 lần không đại biểu sẽ luôn thất bại, mạnh mẽ như cô là không nên có nhược điểm.”
Tư Đồ Nhã nghe vậy trong lòng thế nhưng ê ẩm, từ thời khắc cô được sinh ra đó, chưa ai nói qua với cô những lời như vậy, có tôi ở đây, cô yên tâm.
Những năm nay, con đường đi qua các loại chua xót, trước nay đều là 1 mình cô, chưa từng nghĩ qua, bên cạnh có 1 người khác đồng hành là như thế nào.
Cửa thang máy mở ra, Thượng Quan Trì dắt tay cô bước vào trong.
Ngón tay nhẹ ấn tầng 5, cửa dần dần khép lại, 1 cảm giác sợ hãi quen thuộc vây quanh lấy cô, khi thang máy bắt đầu nâng lên, khuôn mặt cô trắng bệch, khoang ngực càng giống như bị đồ gì đó chặn lại, sắp không thể thở nổi…..
Last edited: