• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bảo Bối Giá Trên Trời Full dịch (1 Viewer)

  • bao-boi-gia-tren-troi-231

Chương 231: Chỗ dựa vững chắc đổ rồi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
84475.png

Xem ảnh 2
84475_2.png
Mọi người đều cho rằng Vân Hải là chỗ dựa vững chắc của Tụ Tinh, nhưng mà lúc này, chỗ dựa ấy đã đổ rồi.



Không những thế, tình hình lúc này còn tồi tệ hơn trước đây.




Hoắc Tam Nghiên là người đầu tiên vội vã xông vào văn phòng của Tổng Giám đốc, cô ấy trừng mắ0t hỏi: “Em trai, em trai này, dạo này em bị sao thế? Uống nhầm thuốc rồi hả? Hay là tiền mãn kinh đến sớm rồi? Vì sao đang yên đang lành lại phải rút cổ phần?”




“Em thích thế.”
“M* nó! Em trai yêu quí của chị ơi, em không thể tùy tiện như thế được! Chuyện lớn thế này, em đã bàn bạc với anh Cả chưa?”



Hoắc Tam Nghiên là điển hình của câu nói “hoàng đế còn chưa vội, thái giám đã vội“.



“Em là Tổng Giám đốc, em nói sao thì là vậy.”



Cuối cùng Hoắc Vân Thâm cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt hoa đào lạnh lẽo sâu thẳm ánh lên vẻ tàn nhẫn quyết tuyệt chuyên quyền độc đoán.



Khi anh xử lí công việc, anh luôn quyết đoán như vậy, hoàn toàn ngược lại với tính cách thoải mái tự do của anh.



Hoắc Tam Nghiên: “…”



Cô vô cùng nghi ngờ, có phải em trai cô bị thiếu tình thương nghiêm trọng hay không, cho nên tính cách mới ngang ngược bá đạo như vậy?



Hoắc Tam Nghiên nghĩ, sực nhớ ra mình có mang một tin tức tốt đến cho anh: “Em trai, chị nhớ ra rồi, chị có một việc rất quan trọng phải nói cho em!”



“Việc gì thế?”



Hoắc Tam Nghiên lấy một tờ giấy note ra, bên trên đó viết thời gian và địa điểm: “Bảy giờ tối nay, nhà hàng kiểu Tây Memory, con gái lớn nhà họ Tiết. Ông nội sắp xếp đó, em nhất định phải đến đúng giờ nha!”



Ông nội sắp xếp cho anh đi xem mắt với Tiết Nhã Đình?



Không, anh không cần xem mắt, thế là anh từ chối thẳng thừng: “Mọi người đều biết khả năng kia của em có vấn đề, vì sao còn phải ép buộc em đi xem mắt?”



Hoắc Tam Nghiên đã đoán được rằng anh sẽ từ chối, bèn tiếp tục thuyết phục: “Em trai, em đừng có cam chịu như thế chứ.”



“Mặc dù mọi người đều hiểu tình hình thân thể của em, nhưng em là con trai trưởng của nhà họ Hoắc, là người điều hành Công ty Giải trí Vân Hải.”



“Em cần có một người vợ là tiểu thư nhà danh giá, thân phận xứng đôi với em ở bên cạnh.”



“Ông nội nói, cho dù chỉ là một cái bình hoa để trưng bày, em cũng phải ngoan ngoãn cưới vợ.”



“Chuyện này không phải chuyện nhỏ, mà nó liên quan đến danh tiếng và vinh dự của cả nhà họ Hoắc, em phải suy nghĩ cho đại cục!”



“Được rồi! Chị đi đi!”



Hoắc Vân Thâm tức giận quay đầu đi, không muốn nhìn cô thêm một chút nào nữa.



Khi ra khỏi cửa, Hoắc Tam Nghiên còn không quên dặn dò: “Em trai, bảy giờ tối đấy nhé, em nhất định phải đi đấy! Đừng có quên!”



Sau khi Hoắc Tam Nghiên rời đi, không bao lâu sau, Hoắc Cảnh Đường hùng hổ tiến vào. Anh ta đặt tờ báo sáng nay lên bàn anh, chất vấn: “Vân Thâm, vì sao em lại đột nhiên ra lệnh rút cổ phần mà cũng không bàn bạc với anh trước?”



“Chỉ là chút việc nhỏ thôi mà.”



Hoắc Vân Thâm thản nhiên nói.



“Chuyện nhỏ? Chuyện lớn như rút cổ phần mà em coi là việc nhỏ?” Hoắc Cảnh Đường nói liền một hơi: “Em trở nên chuyên quyền độc đoán như vậy từ khi nào thế?”



 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom