Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-22
Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi! - Chương 22: HyHy Giận
#BooMew
Thành Phố Q.
Đỗ Dương Xuân Hy cùng bốn cục thịt xuống máy bay, ta nói. . . vì cái lời hứa suông của Đỗ Dương Xuân Hy mà làm cho các vị khách khác cũng phải nán lại một chút vì đợi bốn cục thịt đi xuống.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng chính mình dùng hai đôi chân nhỏ bé đầy thịt của mình đi xuống thang.
Những người xuống trước hay xuống sau đều nán lại vài phút cười náo nhiệt.
Đỗ Dương Xuân Hy thì nhíu chặt mày ngại ngùng xin lỗi mọi người.
Chính là không một ai khó chịu hết, ở đây đâu phải lúc nào cũng có thể thấy con nít, thấy được sự ngây thơ như vậy.
Đỗ Dương Xuân Hy nắm chặt bốn sợi dây lò xo đi thẳng ra ngoài, mày nhíu chặt một câu cũng không thèm nói đến bốn cục thịt.
Bốn cục thịt tám mắt to nhỏ nhìn nhau, mẹ Hy Hy giận thật rồi a.
Sau khi lấy vali xong Đỗ Dương Xuân Hy gọi cho trợ lý đã đến đây trước cô.
" Alo? "
" Chị Hy. . . "
" Cậu đang ở đâu đó? "
" Dạ, em đang ở sân bay, nhưng sau em không thấy chị đâu hết vậy? "
" Chị đang ở ngay trước cửa ra vào đây . Em nhanh một chút, bốn cục thịt đòi theo chúng nó quậy đến không chịu được. "
" Dạ dạ. . . " aaaa bốn cục thịt đến sao. . . vui quá nha.
Rất nhanh, trợ lý đi đến giúp Đỗ Dương Xuân Hy làm vài ba cái thủ tục mà rời đi.
---
Khách sạn.
Đỗ Dương Xuân Hy mặt lạnh nhìn Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng,.
" Mami. . . "
" Mami. . . "
" Mami. . . "
" Mami. . . "
Cả bốn cục thịt bĩu môi gọi, đáng thương hề hề mà nhìn Đỗ Dương Xuân Hy.
Đỗ Dương Xuân Hy nhếch mép nói.
" Ai cho các con tính lớn như vậy? Cho dù mẹ có hứa thì các con cũng không thể vì thế mà làm trễ nãi người khác. "
" Chính mình tự xuống đồ nhĩ, kết quả thì sao? Mất mười phút, các con biết rõ trong mười phút các con làm trễ nãi tốn bao nhiêu tiền hay không? "
Bốn cục thịt bĩu môi, hai mắt của bốn bé lưng chừng ngập nước.
Trợ lý đứng bên cạnh đau lòng không thôi mà nói.
" Chị Hy, hay là thôi bỏ qua cho tụi nhỏ đi, dù sao cũng không làm gì quá sai. . . "
" Cậu còn nói. . . "
" Mami. . . "
" Ô. . . ô. . . "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, không nhanh không chậm nói.
" Chỉ cho các bốn đi theo lần này nữa thôi, lần sau ở với ngoại hết đi. "
" Mami. . . Bon biết sai rồi. . . "
" Ben cũng biết sai rồi. . . "
" Ban cũng biết sai rồi. . "
" Mèo. . . mèo. . . ô ô. . . "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày nhìn bốn cục thịt một cái, cô thở hắc ra một hơi mới nói.
" Cậu đem bốn đứa nó ra ngoài đi. "
" A. . . "
" Đưa tụi nhỏ đi ăn gì đi. . . "
#BooMew
Thành Phố Q.
Đỗ Dương Xuân Hy cùng bốn cục thịt xuống máy bay, ta nói. . . vì cái lời hứa suông của Đỗ Dương Xuân Hy mà làm cho các vị khách khác cũng phải nán lại một chút vì đợi bốn cục thịt đi xuống.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng chính mình dùng hai đôi chân nhỏ bé đầy thịt của mình đi xuống thang.
Những người xuống trước hay xuống sau đều nán lại vài phút cười náo nhiệt.
Đỗ Dương Xuân Hy thì nhíu chặt mày ngại ngùng xin lỗi mọi người.
Chính là không một ai khó chịu hết, ở đây đâu phải lúc nào cũng có thể thấy con nít, thấy được sự ngây thơ như vậy.
Đỗ Dương Xuân Hy nắm chặt bốn sợi dây lò xo đi thẳng ra ngoài, mày nhíu chặt một câu cũng không thèm nói đến bốn cục thịt.
Bốn cục thịt tám mắt to nhỏ nhìn nhau, mẹ Hy Hy giận thật rồi a.
Sau khi lấy vali xong Đỗ Dương Xuân Hy gọi cho trợ lý đã đến đây trước cô.
" Alo? "
" Chị Hy. . . "
" Cậu đang ở đâu đó? "
" Dạ, em đang ở sân bay, nhưng sau em không thấy chị đâu hết vậy? "
" Chị đang ở ngay trước cửa ra vào đây . Em nhanh một chút, bốn cục thịt đòi theo chúng nó quậy đến không chịu được. "
" Dạ dạ. . . " aaaa bốn cục thịt đến sao. . . vui quá nha.
Rất nhanh, trợ lý đi đến giúp Đỗ Dương Xuân Hy làm vài ba cái thủ tục mà rời đi.
---
Khách sạn.
Đỗ Dương Xuân Hy mặt lạnh nhìn Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng,.
" Mami. . . "
" Mami. . . "
" Mami. . . "
" Mami. . . "
Cả bốn cục thịt bĩu môi gọi, đáng thương hề hề mà nhìn Đỗ Dương Xuân Hy.
Đỗ Dương Xuân Hy nhếch mép nói.
" Ai cho các con tính lớn như vậy? Cho dù mẹ có hứa thì các con cũng không thể vì thế mà làm trễ nãi người khác. "
" Chính mình tự xuống đồ nhĩ, kết quả thì sao? Mất mười phút, các con biết rõ trong mười phút các con làm trễ nãi tốn bao nhiêu tiền hay không? "
Bốn cục thịt bĩu môi, hai mắt của bốn bé lưng chừng ngập nước.
Trợ lý đứng bên cạnh đau lòng không thôi mà nói.
" Chị Hy, hay là thôi bỏ qua cho tụi nhỏ đi, dù sao cũng không làm gì quá sai. . . "
" Cậu còn nói. . . "
" Mami. . . "
" Ô. . . ô. . . "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, không nhanh không chậm nói.
" Chỉ cho các bốn đi theo lần này nữa thôi, lần sau ở với ngoại hết đi. "
" Mami. . . Bon biết sai rồi. . . "
" Ben cũng biết sai rồi. . . "
" Ban cũng biết sai rồi. . "
" Mèo. . . mèo. . . ô ô. . . "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày nhìn bốn cục thịt một cái, cô thở hắc ra một hơi mới nói.
" Cậu đem bốn đứa nó ra ngoài đi. "
" A. . . "
" Đưa tụi nhỏ đi ăn gì đi. . . "