Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 227 - (XIX). Thử thách (1)
Đúng như Pierre dự đoán, khi bước vào nhà, anh đã nhìn thấy Iris và David đang ngồi chờ anh về. Cánh cửa căn hộ mở ra, Iris mang theo bộ mặt lo lắng bước đến hỏi Pierre: “Sao anh về muộn vậy? Em gọi cho anh không được.”
Pierre liền sờ vào túi áo, chiếc điện thoại từ lúc nào đã không còn điện. Anh nhún vai, gương mặt lộ ra vẻ đáng tiếc . Iris nhìn thấy, cười cười ra vẻ đã hiểu lý do, đưa tay đón lấy áo khoác cất cho anh, thong thả nói: “Anh đưa điện thoại để em sạc cho.”
Pierre mỉm cười đưa điện thoại cho cô, trước khi bước vào phòng thay đồ, anh không quên hôn lên chiếc trán căng bóng của cô.
Iris vòng tay ôm eo anh, bất ngờ khựng lại. Chiếc mũi tinh nhạy nhận ra mùi xạ hương trên người anh. Mùi hương nồng nàn mê hoặc này không phải nơi nào cũng có và cũng không phải ai có tiền cũng mua được. Iris mơ hồ hoài nghi. Cả người cô như hóa đá, toàn thân tê cứng. Cô làm sao có thể không nhận ra mùi hương này quen đến mức nào?
Chính Iris là người dùng loại nước hoa này trước khi giới thiệu cho Christina dùng. Vào sinh nhật hai năm trước của Christina, chính Iris đã đặt hàng sản xuất độc quyền chai nước hoa này để tặng Christina. Bản thân Iris cũng rất thích mùi hương này cho nên cô làm sao có thể không nhận ra nó. Nhưng kể từ khi Christina phản bội cô, bôi nhọ cô và rời khỏi cô thì cô đã không còn dùng mùi hương này nữa. Sau nhiều năm, nay cô lại bắt gặp nó ngay trên người của chồng mình làm sao có thể khiến cô không hoang man?
“Pierre, hôm nay anh đã đi đâu?”
“Anh đã đi gặp Christina sao?”
“Vì sao anh lại gặp cô ấy?”
“Rốt cuộc anh và cô ấy có quan hệ gì?”...
Hàng loạt câu hỏi liên tục bủa vây trong đầu cô mà không sao tìm được đáp án. Điều này khiến trái tim cô đau nhói và đầu óc nặng trì. Iris thất hoa mắt, đầu đau nhức kinh khủng đến mức toàn thân tê dại. Ngã phịch xuống sàn nhà tự lúc nào.
“Mẹ à, mẹ làm sao vậy?” - David nhìn thấy Iris ngã ra sàn thì hốt hoảng kêu lên.
Pierre đang ở trong phòng thay đồ, nghe tiếng kêu của con trai thì cũng vội vã chạy ra. Anh vỗ mặt Iris mấy cái cho cô tỉnh nhưng cô vẫn nhắm nghiền mắt bất động. Anh quay sang nói David lấy túi thuốc ra cho anh. Cậu bé tức khắc làm theo, vào phòng ba lấy ra túi thuộc cho ba rất nhanh.
Sau một hồi thao tác sơ cứu thì Iris bắt đầu có phản ứng. Pierre bế cô đặt lên giường rồi lo lắng ngồi cạnh bên. Iris từ từ mở mắt, cô không nói gì chỉ dùng gương mặt mờ mịt nhìn Pierre rồi khẽ nhìn sang David, dịu dàng hỏi: “Con đã ăn cơm chưa?”
Gương mặt cậu bé ngập tràn lo lắng nhìn Iris khẽ lắc đầu. Iris hít thở một hơi rồi cố nhoài người ngồi dậy. Pierre thấy vậy liền ngăn lại, anh ân cần nói: “Iris, em nằm nghỉ thêm đi. Anh sẽ lo cho David ăn trước rồi mang súp vào cho em.”
Cả người Iris rất khó chịu, cô muốn từ chối Pierre nhưng vì mệt mỏi quá nên chỉ nhắm mắt cho qua. Pierre không hiểu vì sao tự nhiên cô lại ngất xỉu. Tình trạng ngủ lịm như vậy thật không hay chút nào đối với bệnh tình của Iris. Phát đồ điều trị đến nay đã có nhiều khả quan nhưng không hiểu vì sao lại xảy ra hiện tượng này. Pierre mang tâm trạng nặng nề dùng qua loa bữa tối rồi mang súp vào phòng cho Iris.
Cô mệt mỏi ngồi tựa vào đầu giường, khẽ mở miệng để đón lấy từng muỗng súp Pierre đưa tới. Gương mặt xinh đẹp tái xanh phờ phạc khiến Pierre đau lòng.
Anh nhìn cô đôi lúc, khẽ hỏi: “Iris, em không vui sao?”
Iris không sao hiểu được lý do gì mà Pierre và Christina có quan hệ với nhau. Mối quan hệ phải đến mức nào thì trên người anh mới có mùi hương nồng đậm của cô ấy như vậy? Hai người họ ôm nhau sao?
Nghĩ đến đay, lòng Iris buồn tênh, chẳng buồn nói gì. Cô khẽ lắc đầu nằm xuống giường và trùm chăn kín mít. Dường như là đang khóc.
Đôi vai run run, đôi mắt ướt nhòe, Iris không dám tin người đàn ông mẫu mực như Pierre lại có thể yêu thích Christina, càng không tin anh lại lừa dối cô. Nhưng mà... làm sao giải thích cho mùi hương trên người anh đây?
Mặc dù sống cùng nhau chưa lâu nhưng đương nhiên Iris biết mùi nước hoa chồng mình dùng, càng rõ ràng hơn chuyện trên người anh có mùi hương gì. Cho nên giả thuyết anh tự mua dùng loại nước hoa có mùi tương tự là không thể.
“Vậy thì vì sao anh lại ôm Christina? Hai người họ đã làm gì phía sao lưng mình?” - Iris cứ nghĩ rồi lại nghĩ cho đến khi chìm vào giấc ngủ.
Sau khi rửa dọn chén bát, Pierre chậm rãi bước lên nằm cạnh Iris. Hơi thở cô đều đều giống như là ngủ rất sâu. Anh khẽ kéo tấm chăn xuống để lộ ra gương mặt cho cô dễ thở. Bất ngờ bàn tay anh khựng lại khi thấy dấu vết của nước mắt chưa kịp khô trên gối. Đôi mày Pierre nhíu lại, băn khoăn tự hỏi vì sao Iris lại khóc đến mức như vậy. Dường như là có điều gì đó rất thương tâm khiến cô uất ức.
Pierre liền sờ vào túi áo, chiếc điện thoại từ lúc nào đã không còn điện. Anh nhún vai, gương mặt lộ ra vẻ đáng tiếc . Iris nhìn thấy, cười cười ra vẻ đã hiểu lý do, đưa tay đón lấy áo khoác cất cho anh, thong thả nói: “Anh đưa điện thoại để em sạc cho.”
Pierre mỉm cười đưa điện thoại cho cô, trước khi bước vào phòng thay đồ, anh không quên hôn lên chiếc trán căng bóng của cô.
Iris vòng tay ôm eo anh, bất ngờ khựng lại. Chiếc mũi tinh nhạy nhận ra mùi xạ hương trên người anh. Mùi hương nồng nàn mê hoặc này không phải nơi nào cũng có và cũng không phải ai có tiền cũng mua được. Iris mơ hồ hoài nghi. Cả người cô như hóa đá, toàn thân tê cứng. Cô làm sao có thể không nhận ra mùi hương này quen đến mức nào?
Chính Iris là người dùng loại nước hoa này trước khi giới thiệu cho Christina dùng. Vào sinh nhật hai năm trước của Christina, chính Iris đã đặt hàng sản xuất độc quyền chai nước hoa này để tặng Christina. Bản thân Iris cũng rất thích mùi hương này cho nên cô làm sao có thể không nhận ra nó. Nhưng kể từ khi Christina phản bội cô, bôi nhọ cô và rời khỏi cô thì cô đã không còn dùng mùi hương này nữa. Sau nhiều năm, nay cô lại bắt gặp nó ngay trên người của chồng mình làm sao có thể khiến cô không hoang man?
“Pierre, hôm nay anh đã đi đâu?”
“Anh đã đi gặp Christina sao?”
“Vì sao anh lại gặp cô ấy?”
“Rốt cuộc anh và cô ấy có quan hệ gì?”...
Hàng loạt câu hỏi liên tục bủa vây trong đầu cô mà không sao tìm được đáp án. Điều này khiến trái tim cô đau nhói và đầu óc nặng trì. Iris thất hoa mắt, đầu đau nhức kinh khủng đến mức toàn thân tê dại. Ngã phịch xuống sàn nhà tự lúc nào.
“Mẹ à, mẹ làm sao vậy?” - David nhìn thấy Iris ngã ra sàn thì hốt hoảng kêu lên.
Pierre đang ở trong phòng thay đồ, nghe tiếng kêu của con trai thì cũng vội vã chạy ra. Anh vỗ mặt Iris mấy cái cho cô tỉnh nhưng cô vẫn nhắm nghiền mắt bất động. Anh quay sang nói David lấy túi thuốc ra cho anh. Cậu bé tức khắc làm theo, vào phòng ba lấy ra túi thuộc cho ba rất nhanh.
Sau một hồi thao tác sơ cứu thì Iris bắt đầu có phản ứng. Pierre bế cô đặt lên giường rồi lo lắng ngồi cạnh bên. Iris từ từ mở mắt, cô không nói gì chỉ dùng gương mặt mờ mịt nhìn Pierre rồi khẽ nhìn sang David, dịu dàng hỏi: “Con đã ăn cơm chưa?”
Gương mặt cậu bé ngập tràn lo lắng nhìn Iris khẽ lắc đầu. Iris hít thở một hơi rồi cố nhoài người ngồi dậy. Pierre thấy vậy liền ngăn lại, anh ân cần nói: “Iris, em nằm nghỉ thêm đi. Anh sẽ lo cho David ăn trước rồi mang súp vào cho em.”
Cả người Iris rất khó chịu, cô muốn từ chối Pierre nhưng vì mệt mỏi quá nên chỉ nhắm mắt cho qua. Pierre không hiểu vì sao tự nhiên cô lại ngất xỉu. Tình trạng ngủ lịm như vậy thật không hay chút nào đối với bệnh tình của Iris. Phát đồ điều trị đến nay đã có nhiều khả quan nhưng không hiểu vì sao lại xảy ra hiện tượng này. Pierre mang tâm trạng nặng nề dùng qua loa bữa tối rồi mang súp vào phòng cho Iris.
Cô mệt mỏi ngồi tựa vào đầu giường, khẽ mở miệng để đón lấy từng muỗng súp Pierre đưa tới. Gương mặt xinh đẹp tái xanh phờ phạc khiến Pierre đau lòng.
Anh nhìn cô đôi lúc, khẽ hỏi: “Iris, em không vui sao?”
Iris không sao hiểu được lý do gì mà Pierre và Christina có quan hệ với nhau. Mối quan hệ phải đến mức nào thì trên người anh mới có mùi hương nồng đậm của cô ấy như vậy? Hai người họ ôm nhau sao?
Nghĩ đến đay, lòng Iris buồn tênh, chẳng buồn nói gì. Cô khẽ lắc đầu nằm xuống giường và trùm chăn kín mít. Dường như là đang khóc.
Đôi vai run run, đôi mắt ướt nhòe, Iris không dám tin người đàn ông mẫu mực như Pierre lại có thể yêu thích Christina, càng không tin anh lại lừa dối cô. Nhưng mà... làm sao giải thích cho mùi hương trên người anh đây?
Mặc dù sống cùng nhau chưa lâu nhưng đương nhiên Iris biết mùi nước hoa chồng mình dùng, càng rõ ràng hơn chuyện trên người anh có mùi hương gì. Cho nên giả thuyết anh tự mua dùng loại nước hoa có mùi tương tự là không thể.
“Vậy thì vì sao anh lại ôm Christina? Hai người họ đã làm gì phía sao lưng mình?” - Iris cứ nghĩ rồi lại nghĩ cho đến khi chìm vào giấc ngủ.
Sau khi rửa dọn chén bát, Pierre chậm rãi bước lên nằm cạnh Iris. Hơi thở cô đều đều giống như là ngủ rất sâu. Anh khẽ kéo tấm chăn xuống để lộ ra gương mặt cho cô dễ thở. Bất ngờ bàn tay anh khựng lại khi thấy dấu vết của nước mắt chưa kịp khô trên gối. Đôi mày Pierre nhíu lại, băn khoăn tự hỏi vì sao Iris lại khóc đến mức như vậy. Dường như là có điều gì đó rất thương tâm khiến cô uất ức.
Bình luận facebook