Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Một buổi sáng ngày cuối tuần, trời trong xanh, thời tiết mát mẻ, dễ chịu. Hôm nay tôi có một cuộc hẹn quan trọng với Hàn Vũ, tối hôm qua vì thức khuya chơi game quá nên sáng nay tôi thức dậy hơi trễ. Sau khi thức dậy tôi tắm rửa, thay đồ rồi chạy hì hục đến thư viện trường.
" Xin lỗi cậu, tối qua tớ thức khuya nên..."
Hàn Vũ lựa chọn ngồi trong một góc khá yên tĩnh trong thư viện, cậu ấy nhìn ra khung cửa sổ đưa mắt nhìn ngắm phong cảnh, những ánh nắng ban mai chiếu rọi lên khuôn mặt của Hàn Vũ để lộ lên hàng lông mi cong vút, sống mũi cao và thẳng, đôi mắt hai mí sâu thẳm như đại dương,... tôi đứng ngẩn người nhìn ngắm cậu ấy thật lâu.
" Nhìn gì đấy "
Hàn Vũ chống tay lên cằm, ánh mắt chăm chú nhìn tôi.
Tôi cười nhẹ vén phần tóc mai, tiến vào ngồi đối diện với cậu ấy.
" Bắt đầu học thôi " tôi nói.
Hàn Vũ vẫn không đổi tư thế, tay chống lên cằm nhìn tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người có đôi mắt đẹp như vậy, dù cho là những lúc tập trung hay những lúc lơ đản, ánh mắt của cậu ấy vẫn toát lên sự quyến rũ, đẹp đến mức không thể nào tả được.
" Cậu... đừng nhìn tớ như thế... " tôi bối rối.
Hàn Vũ tập trung, hai tay khoanh lại để ngay ngắn lên bàn.
" Tôi muốn biết kiến thức hiện giờ của cậu đang ở lớp mấy "
" Tôi... " tôi lúng túng.
" Chắc không phải là lớp 4 chứ? " Hàn Vũ trêu ghẹo tôi.
Mặt tôi đỏ bừng " Đương nhiên là lớp 12 rồi " tôi khẳng định.
" Ồ "
" Ồ!? Nghĩa là sao? " tôi thắc mắc.
Cậu ta chỉ cười nhưng không nói, mở cuốn sách ôn thi dày cộm ra bắt đầu ôn cho tôi.
" Khoan, cuốn sách này dày như vậy tôi phải ôn đến khi nào mới hết " tôi hoang mang.
" Mỗi ngày ôn một ít, tuần sau thi rồi ngốc ạ " Hàn Vũ lấy cái bút gõ nhẹ vào đầu tôi.
Ngốc sao? Cậu ấy đang đùa với mình sao? Bây giờ tôi đã có một cách nghĩ khác về Hàn Vũ, thật ra Hàn Vũ không hề lạnh lùng, kiêu ngạo như mọi người thường nói, tôi cảm thấy Hàn Vũ có chút ấm áp, đáng yêu~~
( Tác giả: Hàn Vũ chỉ ấm áp với mình bà thôi đó!!! ^^)
Kể từ hôm đó, ngày nào sau giờ học chúng tôi đều đến thư viện để ôn tập, được Hàn Vũ ôn tập cho tôi mới chợt nhận ra được một điều thật ra việc học không quá khó khăn và nhàm chán nếu như chúng ta không thực sự yêu thích và chú tâm đến nó.
Sau bao nhiêu nỗ lực mà tôi đã cố gắng không ngại nắng gắt, mưa dầm hàng ngày đi đến thư viện, và cả thời gian của Hàn Vũ đã bỏ ra để ôn tập cho tôi. Cuối cùng,... kì kiểm tra địa ngục cũng đã tới. Tôi nhất định không thể bỏ lỡ cơ hội lần này, cũng như không uổng phí công sức và thời gian mà Hàn Vũ đang bỏ ra cho tôi.
Cố gắng bao năm cuối cùng cũng có trái ngọt, ngày thông báo kết quả tôi đã đứng hạng 3 trong lớp, đây là thành tích cao nhất của tôi từ lúc học mẫu giáo đến giờ,... ba mẹ tôi đã rất vui, thậm chí ông bà ấy còn đóng khung bài kiểm tra của tôi treo lên tường.
Còn về phần tôi, tôi đương nhiên là cảm thấy rất sung sướng và tự hào. Một lần nữa tôi lại phải nói lời cảm ơn đến Hàn Vũ...
Hàn Vũ cảm ơn cậu rất nhiều!...
" Xin lỗi cậu, tối qua tớ thức khuya nên..."
Hàn Vũ lựa chọn ngồi trong một góc khá yên tĩnh trong thư viện, cậu ấy nhìn ra khung cửa sổ đưa mắt nhìn ngắm phong cảnh, những ánh nắng ban mai chiếu rọi lên khuôn mặt của Hàn Vũ để lộ lên hàng lông mi cong vút, sống mũi cao và thẳng, đôi mắt hai mí sâu thẳm như đại dương,... tôi đứng ngẩn người nhìn ngắm cậu ấy thật lâu.
" Nhìn gì đấy "
Hàn Vũ chống tay lên cằm, ánh mắt chăm chú nhìn tôi.
Tôi cười nhẹ vén phần tóc mai, tiến vào ngồi đối diện với cậu ấy.
" Bắt đầu học thôi " tôi nói.
Hàn Vũ vẫn không đổi tư thế, tay chống lên cằm nhìn tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người có đôi mắt đẹp như vậy, dù cho là những lúc tập trung hay những lúc lơ đản, ánh mắt của cậu ấy vẫn toát lên sự quyến rũ, đẹp đến mức không thể nào tả được.
" Cậu... đừng nhìn tớ như thế... " tôi bối rối.
Hàn Vũ tập trung, hai tay khoanh lại để ngay ngắn lên bàn.
" Tôi muốn biết kiến thức hiện giờ của cậu đang ở lớp mấy "
" Tôi... " tôi lúng túng.
" Chắc không phải là lớp 4 chứ? " Hàn Vũ trêu ghẹo tôi.
Mặt tôi đỏ bừng " Đương nhiên là lớp 12 rồi " tôi khẳng định.
" Ồ "
" Ồ!? Nghĩa là sao? " tôi thắc mắc.
Cậu ta chỉ cười nhưng không nói, mở cuốn sách ôn thi dày cộm ra bắt đầu ôn cho tôi.
" Khoan, cuốn sách này dày như vậy tôi phải ôn đến khi nào mới hết " tôi hoang mang.
" Mỗi ngày ôn một ít, tuần sau thi rồi ngốc ạ " Hàn Vũ lấy cái bút gõ nhẹ vào đầu tôi.
Ngốc sao? Cậu ấy đang đùa với mình sao? Bây giờ tôi đã có một cách nghĩ khác về Hàn Vũ, thật ra Hàn Vũ không hề lạnh lùng, kiêu ngạo như mọi người thường nói, tôi cảm thấy Hàn Vũ có chút ấm áp, đáng yêu~~
( Tác giả: Hàn Vũ chỉ ấm áp với mình bà thôi đó!!! ^^)
Kể từ hôm đó, ngày nào sau giờ học chúng tôi đều đến thư viện để ôn tập, được Hàn Vũ ôn tập cho tôi mới chợt nhận ra được một điều thật ra việc học không quá khó khăn và nhàm chán nếu như chúng ta không thực sự yêu thích và chú tâm đến nó.
Sau bao nhiêu nỗ lực mà tôi đã cố gắng không ngại nắng gắt, mưa dầm hàng ngày đi đến thư viện, và cả thời gian của Hàn Vũ đã bỏ ra để ôn tập cho tôi. Cuối cùng,... kì kiểm tra địa ngục cũng đã tới. Tôi nhất định không thể bỏ lỡ cơ hội lần này, cũng như không uổng phí công sức và thời gian mà Hàn Vũ đang bỏ ra cho tôi.
Cố gắng bao năm cuối cùng cũng có trái ngọt, ngày thông báo kết quả tôi đã đứng hạng 3 trong lớp, đây là thành tích cao nhất của tôi từ lúc học mẫu giáo đến giờ,... ba mẹ tôi đã rất vui, thậm chí ông bà ấy còn đóng khung bài kiểm tra của tôi treo lên tường.
Còn về phần tôi, tôi đương nhiên là cảm thấy rất sung sướng và tự hào. Một lần nữa tôi lại phải nói lời cảm ơn đến Hàn Vũ...
Hàn Vũ cảm ơn cậu rất nhiều!...