• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full BẠCH MÃ HOÀNG TỬ (4 Viewers)

  • Chương 21

Thật khó khăn để thú nhận điều này...

Nhưng chính xác tôi đã có cái cảm giác gọi là "đau lòng",

... lần đầu tiên... với 1 người con trai.

Lại còn là 1 kẻ tôi rất ghét!

Dì Út lật đật chạy ra lôi hắn vào nhà, trong khi tôi đứng chết trân ngay cửa...

"Trời ơi... sao con tới làm chi trong mưa gió thế này?"

"Con đã hứa với Giang.."

Hắn có cần phải như vậy ko??

Tôi phải quay mặt đi khi sống mũi bắt đầu cay cay...

...hình như.. tôi muốn khóc?? O_o

"Tội chưa...mà sao ko mặc áo mưa hả con trai?"

"Nhà gần xịt...với lại con đâu biết trời đổ mưa nhanh quá!"

"Thương gì đâu... lạnh lắm hả? Cởi áo ra đi.. Giang, vào lấy cái áo cho nó thay coi!"

Tôi đi về phòng như 1 con robot..

mở tủ lục lọi.. rồi trở ra với 2 tay ko..

"Nhà mình đâu có đồ của đàn ông?"

"Con mặc áo đầm của Giang cũng được ^-^"

Hắn nói trong lúc vừa lau khô đầu bằng cái khăn lớn dì đưa,

khiến cho cái đầu lại chôm bôm như cũ..

vừa nhăn răng cười liếc tôi, kẻ đang thẫn thờ như người mất hồn,

cười ko nổi.

Tôi ko hiểu tại sao mình lại thế... có cái gì đang nhào lộn trong tôi.

"Trong phòng dì có mấy cái áo sơ mi ba con gửi vá. Vào đó lấy."

"Ok.."

"Giang sao thế hả dì?"

Tôi nghe tiếng hắn hỏi nhỏ dì Út phía sau lưng, khi đi về phòng dì..

ngay cả tôi còn ko biết tôi bị làm sao nữa mà..!!

............

"Hắn đâu ạ?"

"Trong phòng tắm"

Tôi bước tới chỗ cánh cửa nhà tắm đang mở để đưa áo cho hắn,

arghh... hắn đã cởi trần và đang treo cái áo thun ướt mem lên móc.

Nice body... T__T

"AHHHH!! chết rồi!! Giang đã nhìn thấy THÂN THỂ CON!! kiếp này làm sao lấy vợ đây, dì ơi!"

Hắn tự nhiên la bài hãi và lấy 2 tay che ngực, khi chợt thấy tôi nhìn hắn,

khiến tôi ngượng chín người còn dì Út thì cười hí hí ngòai kia..

trong giây phút, tôi bỗng ghét hắn trở lại. ><

"Thế dì bắt Giang lấy con nhe?"

"Good Idea!!^-^"

Quái quỉ thật!

Tôi ném cái áo cho hắn và đi về phòng mình,

tự dưng, tôi muốn vẽ...

.....................

......

Tôi đã chạm bút chì xuống tờ giấy cả chục lần,

mà vẫn ko nghĩ ra là vẽ cái gì.

.... thế là tôi vẽ rồng rắn những hình thù kỳ quái...

"Tranh trừu tượng à?"

Hắn đột nhiên lên tiếng ngay sau lưng tôi,làm tôi đánh rơi cả cây bút trên tay...

chắc hắn đã sửa xong thắng xe cho dì?

Khi tôi nhìn hắn ngay lúc này,

tôi bỗng nhớ ba tôi kinh khủng... dù mới gặp ông bữa trước.

Cái áo của ba tôi khá vừa với hắn..

Hắn trông dễ thương hơn nhiều với áo sơ mi carô như thế. -___-

"Sao vậy?"

"Vào phải gõ cửa chứ!! ><"

"You đâu có đóng cửa?"

"...Ko đóng thì cũng phải..g.."

"Ey, tránh ra!"

Hắn ngắt ngang câu nói của tôi và đẩy tôi ra khỏi ghế,

để chíêm vào vị trí đó và cầm lấy cây bút chì..

sau khi gôm sạch những thứ nguệch ngọac tôi vừa vẽ.

Tôi đã định bỏ ra ngoài và để mặc hắn

nhưng cái bức tranh trong Phòng trưng bày của thư viện lại níu tôi ngồi xuống

..trên chiếc giường bên cạnh chỗ hắn,

và chăm chú theo dõi 1 cách ko cưỡng được.

......

"Tôi muốn hỏi you cái này..."

"Gì?"

"Bức tranh khu vườn ấy...you đã vẽ trong bao lâu?"

"18 năm."

"HẢ??"

"^-^ giỡn thôi, chỉ 1 giờ"

-__-

Hắn đáp trong khi vẫn đang vẽ..

cặm cụi, say sưa... thỉnh thoảng hắn dừng lại, nhìn bức tranh,

ngẫm nghĩ, rồi lại hí hóay tiếp..

"Xong!"

Trên nền giấy trắng... thoáng chốc đã hiện ra 1 căn nhà mái chóp..

nhỏ nhỏ, có ống khói...2 cửa sổ...

xây trên 1 ngọn đồi có sườn thoai thoải với những gốc cây...

ko biết là cây gì...nhưng rất đẹp..

Tôi muốn được ở trong căn nhà đó ghê! *__*

"Nhà ai vậy?"

"Nhà chúng ta!"

"Ack?! gì chứ??"

"...dì đã bảo you phải làm vợ tôi! Hehe... nên chúng ta sẽ sống cùng trong căn nhà này!"

"Gã điên... -__-"

Tôi trề môi và quay đầu ra hướng cửa sổ..

Sao trời vẫn mưa ta? Nếu mai trời mưa thì sao?

Cuộc hẹn có lẽ phải hủy bỏ..

"Ey! Có keo dán ko?"

"Chi?"

"Đưa keo đây...!"

"Chỉ có băng keo hai mặt trong tủ.."

Hắn kéo mạnh hộc tủ bàn tôi ngay sau khi tôi vừa đáp.

và lôi cái băng keo ra cắt thành 4 miếng dán vào 4 góc của bức tranh.

sau khi đã cẩn thận ghi lên góc trên 2 chữ C.K để làm dấu ><

Xong xuôi, hắn ngó dáo dác khắp căn phòng nhỏ nhưng bừa bộn -__- của tôi..

rồi dừng lại trước cái tủ quần áo ở chỗ cuối giường.

Hắn dán bức tranh lên, và ngắm nghía.

"Hãy nhìn nó mỗi ngày khi thức dậy. Để nhớ tới ông xã của cưng! "
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom