Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Hai người liền đi về phía của Tina và Nguyệt Độc Nhất, ngay từ lúc Tina thấy Trình Trình và William Hill ở chung đã nhíu mày, nhưng vì người đàn ông ở cạnh cô ta nên cô ta liền cười rất tươi, ít ra đây là người đàn ông có tư cách để cho cô ta theo đuổi, ở trong mắt Tina, cũng chỉ có người đàn ông như vậy mới có tư cách ở cạnh cô, ông chủ sòng bạc so với người đàn ông này thì chỉ là đem cây cỏ ven đường so với cây cổ thụ. Chỉ cần cô trói được người đàn ông này thì không phải là công tước William Hill cũng sẽ phải nể mặt cô ta ba phần sao.
Bọn họ dừng lại trước mặt của Nguyệt Độc Nhất, ánh mắt của anh nhàn nhạt quét qua Trình Trình, nhìn thấy cô không có chuyện gì, thì mới chuyển sang nhìn William Hill. Hai người đã nhìn nhau rất lâu, vào lúc mà mọi người đều không hiểu cả hai đang muốn làm gì, thì William đột nhiên làm trái với hành động lịch lãm thường thấy của anh, tung ra một nắm đấm nện lên vai của Nguyệt Độc Nhất: "Cái tên tiểu tử này, thật không biết suy nghĩ gì cả, lâu như vậy cũng không liên lạc với tôi, còn lén lén lút lút kết hôn cũng không mời nữa."
Ánh mắt của Nguyệt Độc Nhất luôn luôn lạnh lùng thì giờ cũng nổi lên một tia nhu hòa, nhưng anh vẫn nhàn nhạt hỏi: "Cậu tới nơi này làm gì?"
William rất không nghiêm chỉnh nhìn qua Trình Trình, liền nói đùa: "Tôi có hẹn với mỹ nữ."
Thấy ánh mắt của anh lại lần nữa rơi vào mình, Trình Trình yên lặng một lát rồi ngây ngốc cười: "Anh xem này, em thắng được rất nhiều tiền đó."
"Hai người biết nhau à?" William liền nhìn cả hai bên.
Tina đang đứng một bên lúc này sắc mặt cũng đang trắng bệch, từ lúc William nói chuyện với Nguyệt Độc Nhất, sắc mặt của cô ta đã trở nên tái xanh rồi, nhìn vẻ mặt của hai người, cô ta chưa từng thấy qua vẻ mặt này của Phil khi nhìn người khác (Phil là tên tiếng Anh của anh Độc Nhất đấy ạ), trong lòng âm thầm kiêng dè William Hill, sợ anh ta nói ra chuyện vừa rồi, nhưng thoạt nhìn thì cô bé kia cũng có vẻ quen biết với Phil. Có lẽ là có quan hệ họ hàng, Tina bắt đầu thấy hối hận về hành động lỗ mãng vừa rồi, nhưng cô ta vẫn tin tưởng có thể đền bù lại khuyết điểm vừa rồi.
Giọng của Nguyệt Độc Nhất trầm trầm vang lên: "Trình Trình, vợ của tôi."
Trình Trình nhìn anh một cái, mặc dù trong lòng cô không quá thừa nhận đi, nhưng bọn họ đã đăng ký kết hôn rồi là sự thật, nhưng mà trong mắt của Tina và William Hill, chính là ánh mắt nũng nịu đưa tình, trong mắt của Tina lóe lên một tia không cam lòng, tính tình kiêu ngạo cảu cô ta không cho phép một người phụ nữ mà cô ta nhìn không vừa ,mắt cướp đi người đàn ông mà cô ta đã nhắm trúng, nhưng cô ta vẫn biết hiện giờ thì mình không thể làm gì được. Trái ngược với Tina, trong mắt của William Hill thoáng qua một tia kinh ngạc, sau đó là cười tự giễu mình, chẳng lẽ người phụ nữ mà anh động lòng, lại là vợ của bạn tốt, cái này không biết có tính là nghiệt duyên không nữa.
"Cậu đi du lịch sao?"
Trình Trình liền phát hiện ra trong con ngươi lạnh nhạt của Nguyệt Độc Nhất xẹt qua một tia hài hước, xem ra quan hệ giữa anh và William Hill rất tốt, ít nhất cô chưa từng thấy anh nói với ai nhiều như vậy.
William Hill liền nhún nhún vai: "Cứ phải xem chừng lãnh thổ như vậy rất chán."
"Nếu không có dự tính gì, thì hãy cùng tôi trở về Nặc."
Đây không phải là lần đầu tiên mà Nguyệt Độc Nhất mời William Hill, trước kia mỗi lần như vậy anh đều rất sảng khoái mà đồng ý, thế nhưng lần này anh hơi do dự một chút, vừa định từ chối thì nghe Trình Trình nói: "Chuyện vừa rồi tôi còn chưa kịp cảm ơn anh, hay là anh theo chúng tôi về để tôi có dịp cảm ơn anh."
William Hill nhìn tia hy vọng lóe lên trong mắt của Trình Trình, anh cũng không đành lòng từ chối: "Cũng được, chỉ là đến lúc đó Phil cũng đừng đau lòng vì phải tốn tiền cơm cho tôi."
Nguyệt Độc Nhất liền có chút đau đầu, William Hill từ nhỏ sinh ra đã là quý tộc, nên đối với việc ăn uống rất để ý, mặc dù anh tự nhận là thức ăn trong nội bộ của Nặc cũng không tệ, ít ra là ở những khách sạn bình thường thì không ăn được nhưng thứ đó, nhưng mà ở nơi này, thì anh cũng không chắc được, hy vọng đầu bếp ở đây sẽ không quá tồi.
"Đi thôi, tôi vẫn còn tiền để mời đầu bếp." Lời nói của Nguyệt Độc Nhất là nghiêm túc, chỉ là trong mắt của Trình Trình đã đạt được hiệu quả hài hước, ít nhất trong mắt của hai người đã tràn ngập nụ cười ăn ý.
Nhìn thấy Nguyệt Độc Nhất phải đi, Tina đang bị bỏ rơi ở một bên không nhịn được mà mở miệng: "Phil tiên sinh."
"Chuyện gì?" Nguyệt Độc Nhất chậm rãi xoay người lại, ý cười trong mắt anh đã biến mất, chỉ còn lại ánh mắt lạnh lẽo, đối với những thứ râu ria trong việc buôn bán, chưa kể tới những người râu ria, anh đều không để vào trong mắt.
Vừa chạm phải một ánh mắt lạnh lẽo, lời nói đang lượn lờ ở trong miệng Tina cũng không dám phát ra, cũng chỉ tùy tiện tìm chuyện để nói: "Ông chủ muốn mời anh cùng hợp tác làm ăn.'
"Cô hãy nói lại với Bob, đối với chuyện này Nặc không hề có hứng thú để hợp tác, một chút hứng thú tôi cũng không có, tôi không nhìn thấy được thành ý của ông ta, mặc dù địa bàn kia cũng không tồi, nhưng cũng không tốt đến mức để tôi quan tâm, làm người thì đừng quá tham lam, trước đó phải cân nhắc cho kĩ lại đối thủ của mình là ai thì mới tốt."
Nhìn bóng lưng của Phil, Tina đã biết lần hợp tác này thật sự thất bại rồi, cô ta cũng đã xem qua thỏa thuận hợp tác cùng Nặc, mặc dù bên phía họ đã không để cho Nặc phần lợi ích lớn nhất, nhưng những chỗ tốt và nơi tiệng nghi cũng không ít, vậy mà anh vẫn không hài lòng, chẳng lẽ đúng như lời người trong giới nói, nếu không phải là chỗ thật tốt thì Nặc sẽ không ra tay?
Nghe giọng nói của Phil, thì lần hợp tác này vẫn chưa đạt tới trình độ đó được, thế lực của bọn họ mặc dù không nhỏ, nhưng nếu nhân cơ hội này có thể nắm được thóp của Nặc, như vậy thì so với lợi ích cần đạt được thì lợi ích ở bên trong còn lớn hơn nhiều, đây cũng là nguyên nhân tại sao mà Bob lại đi tranh thủ làm gấp, nhưng Phil cũng không phải đứa ngốc, anh ta cũng biết được trong lòng của Bob đang tính toán những gì, nếu muốn phụ thuộc vào người khác, thì đương nhiên phải bỏ ra một cái giá tương xứng, mặc dù thế lực của Bob không nhỏ, nhưng anh ta vẫn không đủ để hấp dẫn ánh mắt của anh, nếu như hôm nay Tạ gia đề cập với anh những thứ này, có lẽ anh sẽ đồng ý, nhưng thế lực của Bob không thể so sánh với Tạ gia, cho nên nếu nói về điều kiện, thì còn kém hơn một chút.
"Một người đàn ông rất ưu tú đúng không, cô động lòng sao?" Sau lưng Tina truyền tới một hồi cười khẽ như chuông bạc.
"Là cô!" Tina liền quay đầu lại, sau lưng cô ta là một cô gái xinh đẹp trong bộ trang phục màu đỏ.
"Đã lâu không gặp, Tina." Tạ Tư Lệ liền cười khanh khách, một chiếc váy ngắn màu đỏ lộ ra hai chân thon dài mà Tina không thể sánh kịp, người đàn ông bên cạnh cô ta cũng không nhịn được mà liếc tới: "Cô không tính sẽ trở về Tạ gia sao, dì Tô San vẫn đang chờ cô đấy."
"Không cần cô quan tâm." Tina liền liếc mắt một cái, cô ta cảm thấy rất khó hiểu, bản thân cô ta đã rất ưu tú rồi, tại sao thượng đế lại an bài một Tạ Tư Lệ còn ưu tú hơn cô ta nữa chứ, từ nhỏ đến lớn cái gì cô ta cũng không thể tranh lại, cô ta không cam lòng, ở Tạ gia cô ta chỉ là kẻ sống dưới hào quang của Tạ Tư Lệ, cho nên cô ta mới đánh liều, nhưng hôm nay Tạ Tư Lệ đã là người đứng đầu Tạ gia, còn cô ta chỉ là thế lực ba chìm ba nổi, nhớ lại người đàn ông ưu tú kia, cô ta phải giành được anh, mặc kệ anh có kết hôn hay không.
Tạ Tư Lệ lắc đầu cười nhìn Tina rời đi, thật ra thì cô không ghét Tina, thậm chí còn khâm phục dũng khí làm liều của cô ta khi rời bỏ Tạ gia, nhưng làm người thì phải hiểu rõ, Nguyệt Độc Nhất không phải là người đàn ông mà những người phụ nữ như họ có thể chọc tới. Cho nên cô đã hiểu rõ tình cảnh mà tự động rút lui, có khi còn đem tới những lợi ích khác. Chỉ là người ta không muốn bị cô quản, cô còn có thể nói được gì khác đây. Nghĩ tới tin tức của Toàn Đông trên tay, Tạ Tư Lệ liền cười giảo hoạt, không biết có nên bán tin tức này cho anh để làm người tốt một lần hay không.
Bọn họ dừng lại trước mặt của Nguyệt Độc Nhất, ánh mắt của anh nhàn nhạt quét qua Trình Trình, nhìn thấy cô không có chuyện gì, thì mới chuyển sang nhìn William Hill. Hai người đã nhìn nhau rất lâu, vào lúc mà mọi người đều không hiểu cả hai đang muốn làm gì, thì William đột nhiên làm trái với hành động lịch lãm thường thấy của anh, tung ra một nắm đấm nện lên vai của Nguyệt Độc Nhất: "Cái tên tiểu tử này, thật không biết suy nghĩ gì cả, lâu như vậy cũng không liên lạc với tôi, còn lén lén lút lút kết hôn cũng không mời nữa."
Ánh mắt của Nguyệt Độc Nhất luôn luôn lạnh lùng thì giờ cũng nổi lên một tia nhu hòa, nhưng anh vẫn nhàn nhạt hỏi: "Cậu tới nơi này làm gì?"
William rất không nghiêm chỉnh nhìn qua Trình Trình, liền nói đùa: "Tôi có hẹn với mỹ nữ."
Thấy ánh mắt của anh lại lần nữa rơi vào mình, Trình Trình yên lặng một lát rồi ngây ngốc cười: "Anh xem này, em thắng được rất nhiều tiền đó."
"Hai người biết nhau à?" William liền nhìn cả hai bên.
Tina đang đứng một bên lúc này sắc mặt cũng đang trắng bệch, từ lúc William nói chuyện với Nguyệt Độc Nhất, sắc mặt của cô ta đã trở nên tái xanh rồi, nhìn vẻ mặt của hai người, cô ta chưa từng thấy qua vẻ mặt này của Phil khi nhìn người khác (Phil là tên tiếng Anh của anh Độc Nhất đấy ạ), trong lòng âm thầm kiêng dè William Hill, sợ anh ta nói ra chuyện vừa rồi, nhưng thoạt nhìn thì cô bé kia cũng có vẻ quen biết với Phil. Có lẽ là có quan hệ họ hàng, Tina bắt đầu thấy hối hận về hành động lỗ mãng vừa rồi, nhưng cô ta vẫn tin tưởng có thể đền bù lại khuyết điểm vừa rồi.
Giọng của Nguyệt Độc Nhất trầm trầm vang lên: "Trình Trình, vợ của tôi."
Trình Trình nhìn anh một cái, mặc dù trong lòng cô không quá thừa nhận đi, nhưng bọn họ đã đăng ký kết hôn rồi là sự thật, nhưng mà trong mắt của Tina và William Hill, chính là ánh mắt nũng nịu đưa tình, trong mắt của Tina lóe lên một tia không cam lòng, tính tình kiêu ngạo cảu cô ta không cho phép một người phụ nữ mà cô ta nhìn không vừa ,mắt cướp đi người đàn ông mà cô ta đã nhắm trúng, nhưng cô ta vẫn biết hiện giờ thì mình không thể làm gì được. Trái ngược với Tina, trong mắt của William Hill thoáng qua một tia kinh ngạc, sau đó là cười tự giễu mình, chẳng lẽ người phụ nữ mà anh động lòng, lại là vợ của bạn tốt, cái này không biết có tính là nghiệt duyên không nữa.
"Cậu đi du lịch sao?"
Trình Trình liền phát hiện ra trong con ngươi lạnh nhạt của Nguyệt Độc Nhất xẹt qua một tia hài hước, xem ra quan hệ giữa anh và William Hill rất tốt, ít nhất cô chưa từng thấy anh nói với ai nhiều như vậy.
William Hill liền nhún nhún vai: "Cứ phải xem chừng lãnh thổ như vậy rất chán."
"Nếu không có dự tính gì, thì hãy cùng tôi trở về Nặc."
Đây không phải là lần đầu tiên mà Nguyệt Độc Nhất mời William Hill, trước kia mỗi lần như vậy anh đều rất sảng khoái mà đồng ý, thế nhưng lần này anh hơi do dự một chút, vừa định từ chối thì nghe Trình Trình nói: "Chuyện vừa rồi tôi còn chưa kịp cảm ơn anh, hay là anh theo chúng tôi về để tôi có dịp cảm ơn anh."
William Hill nhìn tia hy vọng lóe lên trong mắt của Trình Trình, anh cũng không đành lòng từ chối: "Cũng được, chỉ là đến lúc đó Phil cũng đừng đau lòng vì phải tốn tiền cơm cho tôi."
Nguyệt Độc Nhất liền có chút đau đầu, William Hill từ nhỏ sinh ra đã là quý tộc, nên đối với việc ăn uống rất để ý, mặc dù anh tự nhận là thức ăn trong nội bộ của Nặc cũng không tệ, ít ra là ở những khách sạn bình thường thì không ăn được nhưng thứ đó, nhưng mà ở nơi này, thì anh cũng không chắc được, hy vọng đầu bếp ở đây sẽ không quá tồi.
"Đi thôi, tôi vẫn còn tiền để mời đầu bếp." Lời nói của Nguyệt Độc Nhất là nghiêm túc, chỉ là trong mắt của Trình Trình đã đạt được hiệu quả hài hước, ít nhất trong mắt của hai người đã tràn ngập nụ cười ăn ý.
Nhìn thấy Nguyệt Độc Nhất phải đi, Tina đang bị bỏ rơi ở một bên không nhịn được mà mở miệng: "Phil tiên sinh."
"Chuyện gì?" Nguyệt Độc Nhất chậm rãi xoay người lại, ý cười trong mắt anh đã biến mất, chỉ còn lại ánh mắt lạnh lẽo, đối với những thứ râu ria trong việc buôn bán, chưa kể tới những người râu ria, anh đều không để vào trong mắt.
Vừa chạm phải một ánh mắt lạnh lẽo, lời nói đang lượn lờ ở trong miệng Tina cũng không dám phát ra, cũng chỉ tùy tiện tìm chuyện để nói: "Ông chủ muốn mời anh cùng hợp tác làm ăn.'
"Cô hãy nói lại với Bob, đối với chuyện này Nặc không hề có hứng thú để hợp tác, một chút hứng thú tôi cũng không có, tôi không nhìn thấy được thành ý của ông ta, mặc dù địa bàn kia cũng không tồi, nhưng cũng không tốt đến mức để tôi quan tâm, làm người thì đừng quá tham lam, trước đó phải cân nhắc cho kĩ lại đối thủ của mình là ai thì mới tốt."
Nhìn bóng lưng của Phil, Tina đã biết lần hợp tác này thật sự thất bại rồi, cô ta cũng đã xem qua thỏa thuận hợp tác cùng Nặc, mặc dù bên phía họ đã không để cho Nặc phần lợi ích lớn nhất, nhưng những chỗ tốt và nơi tiệng nghi cũng không ít, vậy mà anh vẫn không hài lòng, chẳng lẽ đúng như lời người trong giới nói, nếu không phải là chỗ thật tốt thì Nặc sẽ không ra tay?
Nghe giọng nói của Phil, thì lần hợp tác này vẫn chưa đạt tới trình độ đó được, thế lực của bọn họ mặc dù không nhỏ, nhưng nếu nhân cơ hội này có thể nắm được thóp của Nặc, như vậy thì so với lợi ích cần đạt được thì lợi ích ở bên trong còn lớn hơn nhiều, đây cũng là nguyên nhân tại sao mà Bob lại đi tranh thủ làm gấp, nhưng Phil cũng không phải đứa ngốc, anh ta cũng biết được trong lòng của Bob đang tính toán những gì, nếu muốn phụ thuộc vào người khác, thì đương nhiên phải bỏ ra một cái giá tương xứng, mặc dù thế lực của Bob không nhỏ, nhưng anh ta vẫn không đủ để hấp dẫn ánh mắt của anh, nếu như hôm nay Tạ gia đề cập với anh những thứ này, có lẽ anh sẽ đồng ý, nhưng thế lực của Bob không thể so sánh với Tạ gia, cho nên nếu nói về điều kiện, thì còn kém hơn một chút.
"Một người đàn ông rất ưu tú đúng không, cô động lòng sao?" Sau lưng Tina truyền tới một hồi cười khẽ như chuông bạc.
"Là cô!" Tina liền quay đầu lại, sau lưng cô ta là một cô gái xinh đẹp trong bộ trang phục màu đỏ.
"Đã lâu không gặp, Tina." Tạ Tư Lệ liền cười khanh khách, một chiếc váy ngắn màu đỏ lộ ra hai chân thon dài mà Tina không thể sánh kịp, người đàn ông bên cạnh cô ta cũng không nhịn được mà liếc tới: "Cô không tính sẽ trở về Tạ gia sao, dì Tô San vẫn đang chờ cô đấy."
"Không cần cô quan tâm." Tina liền liếc mắt một cái, cô ta cảm thấy rất khó hiểu, bản thân cô ta đã rất ưu tú rồi, tại sao thượng đế lại an bài một Tạ Tư Lệ còn ưu tú hơn cô ta nữa chứ, từ nhỏ đến lớn cái gì cô ta cũng không thể tranh lại, cô ta không cam lòng, ở Tạ gia cô ta chỉ là kẻ sống dưới hào quang của Tạ Tư Lệ, cho nên cô ta mới đánh liều, nhưng hôm nay Tạ Tư Lệ đã là người đứng đầu Tạ gia, còn cô ta chỉ là thế lực ba chìm ba nổi, nhớ lại người đàn ông ưu tú kia, cô ta phải giành được anh, mặc kệ anh có kết hôn hay không.
Tạ Tư Lệ lắc đầu cười nhìn Tina rời đi, thật ra thì cô không ghét Tina, thậm chí còn khâm phục dũng khí làm liều của cô ta khi rời bỏ Tạ gia, nhưng làm người thì phải hiểu rõ, Nguyệt Độc Nhất không phải là người đàn ông mà những người phụ nữ như họ có thể chọc tới. Cho nên cô đã hiểu rõ tình cảnh mà tự động rút lui, có khi còn đem tới những lợi ích khác. Chỉ là người ta không muốn bị cô quản, cô còn có thể nói được gì khác đây. Nghĩ tới tin tức của Toàn Đông trên tay, Tạ Tư Lệ liền cười giảo hoạt, không biết có nên bán tin tức này cho anh để làm người tốt một lần hay không.
Bình luận facebook