Mạc Tiểu Tứ và Mật Mật —— mê hương trong tình yêu. 1
Đêm Las Vegas, lốm đa lốm đốm, đèn đường rực rỡ nhiều màu, đèn nê ông tạo thành một hình ảnh phồn hoa hưng thịng, lóe ra màu sắc giống như cầu vòng rực rỡ, chói mắt đến đẹp mắt.
Đây là thành thị choáng ngợp trong vàng son, đây là một thành thị tràn đầy bí mật, nhất là ban đêm, có thể xảy ra rất nhiều chuyện mà người ta không nghĩ tới.
Mạc Đông Lăng rất phiền muộn, mẹ nó, anh lại thua cuộc!
Vốn lần này là anh kế cuối, đều do lão nhị âm hiểm xảo trá, rõ ràng sau lưng đẩy mình một phát, lại để cho ngã xuống.
Vì vậy, thua.
Biết rõ là anh ta giở trò quỷ, những khổ nỗi không có chứng cứ, vì vậy, anh chỉ có thể nhận tội.
Hết lần này tới lần khác ván bài càng đánh càng lớn, người thua cũng bị đưa đến chợ đêm đấu giá.
Phải biết rằng, Las Vegas là thành phố đánh cuộc không đêm nổi danh nhất thế giới đấy, chỉ có cầm không ra đồ gì đó, chứ không có đồ không dám đấu giá.
Bất luận hàng gì, chỉ cần ra giá tiền, thì hợp pháp đem mang đi.
Vàng thau lẫn lộn, bất quá cũngchỉ như vậy.
Mặc dù Mạc tứ thiếu luôn luôn cả gan làm loạn, nhưng bị cho là hàng đấu giá còn là lần đầu, trong lòngkhó tránh khỏi không có nắm chắc, vô cùng sợ hãi.
"Khụ...Tôi nói này lão tứ, đừng luôn cúi cái mặt, đợi lát nữa đấu giá mới bắt đầu, anh đây sẽ giúp cậu lưu ý, tuyệt đối sẽ không cho cậu rơi vào tay kẻ xấu." Nông Dịch Tiêurất nghĩa khí đem móng vuốt khoác lên trên bờ vai người nào đó.
"Cút sớm chút cho ông! Hai người chính là cố ý!" Mạc Đông Lăng hầm hừ đem móng vuốt của người nào đó gạt xuống, biểu tình vô cùng ủy khuất.
Nam Hoa Cận ở một bên lạnh nhạt chen vào nói, "Ừ, đêm nay chợ đêm hình như rất náo nhiệt a! Mấy người đoán, gương mặt xinh đẹp giống như Tiểu Tứ như vậy, có thể bị tranh giành điên cuồng không?"
"Lão Tam anh là một hồ ly tà ác! Ông đây có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua anh!" vẻ mặt Mạc Đông Lăng buồn rười rượi quát.
Anh lo lắng nhất là bị mấy người đàn ông có giới tính không bình thường đến mua, cường bạo cúc hoa với anh mà nói, tuyệt đối là chuyện sỉ nhục nhất!
Tuy rằng bốn anh em họ thường xuyên gặp phải một ít trò đùa dai, nhưng lần này không thể nghi ngờ là lớn nhất, cũng là mạo hiểm nhất.
"Đừng lo lắng, mọi chuyện đã có đại ca giúp cậu làm chủ, sẽ không xảy ra chuyện như vậy đâu."
Đằng Cận Ti vỗ vỗ bả vai tứ đệ, cho cậuăn một viên thuốc an thần.
Nhưng mà, người tính không bằng trời tính, Mạc Đông Lăng đã định trước có một kiếp như vậy. Làm cuộc đời anh xảy ra bước ngoặt quan trọng nhất, đêm nay không thể thiếu.
Mặc dù Nông Dịch Tiêu cùng Nam Hoa Cận độc miệng một chút, nhưng tâm địa còn tốt, làm sao có thể đẩy an hem mình vào trong hố lửa, chỉ là muốn muốn dọa cậu ấy mà thôi.
Bởi vì bọn họ là khách quen, ông chủ chợ đêm cười tủm tỉm kêu bọn họ, khi biết được tiền đặt cược của bọn họ, hơi ngây người, cười nói: "Mấy vị quả nhiên là người có gan lớn, yên tâm đi! Việc này liền giao cho tôi."
Kết quả, thuộc hạ của ông làm lẫn lộn mã số với người khác, vì vậy, hiểu lầm bắt đầu. nguồn : thich .com
*
【chú thích: Trong ngoại truyện này Mật Lạp Bối Nhi dùng tên tiếng trung của cô, theo họ của mẹ cô, nick name Mật Mật.
Thời gian trở lại mấy giờ trước.
Thư Mật Nhi một mình đi trên đường phố Las Vegas, tùy ý để gió đêm thổi lất phất, đáy lòng một mảnh đau thương, cô vừa nhận được tin nhắn của chị họ Thư Tinh Sở: Chị đã là người phụ nữ của Nghêu.
Trong nháy mắt đó, nước mắt tràn mi mà ra, người đàn ông mà cô đã yêu nhiều năm, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, hai người không thể cùng một chỗ.
Cô biết rõ, anh là một quân nhân, mà bản thân lại là con lai Trung Anh con, quốc tịch Anh quốc, căn bản cũng không có khả năng.
Vì không chậm trễ tiền đồ của anh, lựa chọn tốt nhất làbản thân chủ động rời khỏi.
Cô biết rõ, chị họ Thư TinhSở vẫn thích anh Nghiêu, tình yêu là ích kỷ đấy, cô vẫn không muốn tác hợp họ.
Hiện tại, nhưng lại không thể.
Đem người đàn ông mình yêu thương chắp tay tặng cho người phụ nữ khác, đây là chuyện đau khổ như thế nào, cô vô lực ngồi xổm người xuống đem đầu chôn ở giữa hai đầu gối, vì cái gì? Vì cái gì ông trời lại đối xử với cô như vậy?
Cô lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho bạn thân, đều muốn nàng cùng bản thân đi quán bar uống rượu.
Hai nữ sinh đều là nhiệt tình cởi mở tính tình, ăn nhịp với nhau, chơi phải vô cùng này, nếu không phải Calorie, rủ đi quán bar, Thư Mật Nhi muốn uống say đến không còn biết gì.
"Mật Mật, đừng uống nữa, chúng ta đi phòng đấu giá chợ đêm chơi một chút đi nha?" Calorie lôi kéo bạn tốt, ánh mắt màu xanh đậm chiếu sáng rạng rỡ.
"Phòng đấu giá chợ đêm? Đó là nơi nào?" Thư Mật Nhi đã có chút ít say, khuôn mặt ửng hồng.
Caloriegiảo hoạt cười nói: "Đương nhiên là nơi thú vị lại kích thích .”
"Đi! Có cái gì không dám đi chứ!" Thư Mật Nhi không thèm để ý chút nào vung cánh tay.
Lúc hai người ngồi xe taxi đi đếnđã là thời điểm đấu giá chợ đêm, Mạc Đông Lăng vừa lúc bị xem là vật phẩm được dẫn lên đài, cho dù trên mặt có cái mặt nạ, nhưng anh vẫn cảm thấy không được tự nhiên.
Cho tới bây giờ đều là anh xoi mói người khác, chưa từng đến phiên người bên ngoài đối với anhkhoa tay múa chân?
Chờ qua đêm nay, anh muốn tìm lão nhị và lão tâm tính sổ thật kỹ! Hừ!
Đang trong tình trạng nguy cấp, Đằng Cận Ti lại nhận được điện thoại bên kia địa dương của Nam Cung Thần gọi tới, liền dặn dò nhị đệ cùng tam đệ làm việc tùy theo hoàn cảnh, thời điểm thích hợp ra tay giúp đỡ.
"Số32, tôi mua!" Thư Mật Nhi cười tươi như hoa, bây giờ cô đang trong tình trạng nửa tỉnh, hoàn toàn cho rằng đây là một trận trò chơi.
Đứng ở trên bục Mạc Đông Lăng tập trung tinh thần cùng đợi đại ca cứu viện, nhưng anh không biết, mã số của mình bị nhân viên ghi sai rồi, hơn nữa đều đeo mặt nạ, lại cách xa như vậy, căn bản cũng không biết ai là ai, Nông Dịch Tiêu cùng Nam Hoa Cận cũng không có đề phòng Tứ đệ nhanh như vậy đã bị mua.
Phòng đấu giá có quy định, một khi hàng nhập đã được xác định, liền tương đương với ký khế ước bán mình, trừ phi đã hết hạn hoặc là chủ nhân tự động xóa bỏ, nếu không, không thể rời khỏi chủ nhân.
Thư Mật Nhi không nghĩ tới bản thân trời xui đất khiến lại mua một người đàn ông về nhà.
Tròng mắtCalorie hơi đổi, trong lòng lập tức đã có chủ ý, bạn tốt vi tình đau khổ đã rất lâu rồi, cô không thể để cho cô ấy tiếp tục như vậy nữa!
Nếu như muốn buông thả, vậy phải hoàn toàn buông bỏ mới được!
Dù sao cũng không phải lần đầu tiên, với ai có quan hệ gì đâu?
Cô vẫn cho là Mật Mật đã sớm cùng Uý Học Nghiêu phát sinh quan hệ, thật sựkhông biết, hai người rất trong sạch, giới hạn chỉ bắt tay và hôn.
Cũng là bởi vì hiểu lầm này, Mật Mật bị mất đời con gái từ Mạc Đông Lặng rồi.
*
Mạc Đông Lăng cảm thấy không đúng, rất không đúng, trong cơ thể giống như lửa thiêu.
Nóng đến anh khó chịu, toàn thân khó chịu!
Hơn nữa, trong phòng còn tản ra một mùi hương giống như hương thảo.
Chết tiệt! Không phải anh là bị người ta hạ thuốc đi?
Vừa nghĩ tới bản thân đợi tí nữa phải hầu hạmột người đàn ông hoặc là dưới người phụ nữ, anh liền tức giận đến muốn giết người!
Cửa, bỗng nhiên mở.
Không phải là phụ nữ béo mập xấu xí trong tưởng tượng, cũng không phải người vạm vỡ khiến anh sợ hãi, mà là một người con gái trẻ tuổi, còn là con lai!
Nhìn bộ dáng của cô nhiều lắm là chừng hai mươi tuổi, một đầu tóc dài uốn cong, hai con ngươi màu lam nhạt xinh đẹp, dáng người có lồi có lõm, vô cùng có da thịt!
Trời ạ! Chẳng lẽ phụ nữ nước ngoài đều có khẩu vị nặng?
"Anh là ai? Tại sao ngủ ở trên giường của tôi?"
Thư Mật Nhi là bị bạn tốt lừa gạt vào phòng này chợt nhìn thấy trên giường có một người đàn ông, có chút ngây người.
Trong suy nghỉ của Calorie , thất tình nên phóng túng, chỉ có hoàn toàn phóng túng rồi mới có thể quên mất những chuyện không vui.
Có lẽ, còn có thể bởi vậy bắt đầu một đoạn tình cảm khác.
Cớ sao mà không làm đây?
Mạc Đông Lăng nở nụ cười lạnh, giỏi! Ngược lại còn biết giả bộ vô tội! Nếu là mỹ nữ, anh sẽ không để ý đến tình một đêm, dù sao anh cũng không mất mát gì.
"Tôi là ai, không phải côlà ngườirõ ràng nhất sao?" Anh cố ý cười đến quyến rũ.
Anh Nghiêu, anh Nghiêu... Trước mắt Thư Mật Nhi bỗng nhiên xuất hiện ảo giác, Mạc Đông Lăng nằm ở trên giường bỗng nhiên biến thành Uý Học Nghêu cô yêu nhất.
Cô gần như si mê lẩm bẩm lên tiếng: "Anh Nghiêu ….”
Sau đó, từng bước một đi qua, đưa tay vuốt mặt của anh, mắt màu lam chăm chú mà si tình nhìn anh.
Mạc Đông Lăng rất khó chịu! .
Dựa vào! Rõ ràng coi ông đây là người đàn ông khác, còn vuốt mặt anh với vẻ mặt si mê như vậy, nhưng thật ra là xuyên qua ánh mắt của anh nhìn người khác.
"Tôi không là anh Nghêu của cô." Anh không vui nói.
"Phải! Anh chính là..!"
Thư Mật Nhi lớn tiếng phản bác, sau đó đột nhiên hôn xuống môi anh.
Không! Có lẽ nói là cắn, cô căn bản cũng không có kỹ thuật hôn môi, thuần túy làtheo bản năng đi cắn.
"Mẹ kiếp! Cô là là chó sao?" Mạc Đông Lăng một tay đẩy cô ra, tức giận quát.
Bởi vì nụ hôn ngây ngô của cô, thuốc trong cơ thể anh nhanh chóng phát huy tác dụng, nhưng anh không muốn cứ như vậy không giải thích gì mà ngủ với người ta, cũng nên nói rõ a!
"Tôi chính là cầm tinh con chó đấy, ô ô..."
Nói xong, Thư Mật Nhi bỗng nhiên khóc lên.
"Này! Đang còn tốt cô khóc cái gì? Đêm nay ông đây thật sự là đủ xui xẻo, vốn là bị bắt đến đấu giá chợ đêm, sau đó bị hạ thuốc, gặp phải một người phụ nữ say rượu vì thất tình" Mạc Đông Lăng tức giận nói.
"Anh Nghiêu ..."
Thư Mật Nhi lần nữa bổ nhào lên người Mạc Đông Lăng, cắn một cái trên môi của anh.
Bình luận facebook