• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Bà Xã Anh Chỉ Thương Em (1 Viewer)

  • Chương 442

Quan Hạo Lê & Giai Ny —— Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 33
Sau hai ngày, Tiết Giai Ny vẫn làm tròn bổn phận đến nhà Quan Hạo Lê chăm sóc anh, cũng rốt cuộc không có ngủ qua đêm tại đó, Quan Hạo Lê cũng không có nhắc tới chuyện anh muốn cô làm bạn gái, hai người ở chung rất hòa hợp, nhưng trong lòng đều hiểu, bọn họ ở cố ý kiêng dè một cái đề tài.
Quan Hạo Lê suy nghĩ, quyết định lại cho cô thêm vài ngày, qua năm, anh tuyệt đối sẽ không lại buông tha cô.
Nhưng ai biết, kế hoạch không ngăn được thay đổi, bất cứ chuyện gì chuyện đều cũng có chuyện xấu .
Trước tối giao thừa một ngày, anh nhận được một cuộc gọi, dùng máy bay riêng suốt đêm quay về Singapore , bởi vì thời gian rất gấp, anh chỉ kịp nói với Tiết Giai Ny vài lời nói, liền vội vàng lên phi cơ .
Không biết, đúng là bởi vì có chuyện xảy ra, khiến cho quan hệ của hai người không tiến lại lùi.
Tiết Giai ny đứng ở trên ban công sững sờ nghe tiếng “ tút tút’ trong điện thoại, nhìn thấy Quan Hạo Lê gọi tới thì trong lòng có cút vui vẻ, vì cô đng chuẩn bị nói cho anh biết, ba mẹ nói anh ăn tết ở nhà một mình rất tội nghiệp, bảo cô gọi anh tới đây, cô đang do dự nên nói thế nào với anh đây.
Kết quả điện thoại của anh gọi tới, nói anh có việc gấp phải rời khỏi thành phố C trong đêm, không biết khi nào về, cũng không còn nói nguyên nhân, liền vội vàng cúp điện thoại.
Cô sửng sốt vài giây đồng hồ, mới kịp phản ứng cô còn chưa nói cho anh biết ba mẹ mời anh đến nhà nghỉ lễ tết, nói hay không? Cô do dự 2 phút, vẫn là quyết định cho anh biết, bên trong truyền đến giọng nữ ngọt ngào: "Chào qúi ,số máy quí khách vứa gọi đã tắt, xin liên hệ lại sau."
Một trận gió lạnh thổi qua đến, cô không kìm lòng được sợ run cả người, ngón tay cầm điện thoại càng lạnh, đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, cô hoàn toàn không biết gì về anh ngoài trừ tên, nghề nghiệp, còn lại , thật là trống rỗng.
Năm ngón tay từ từ nắm chặt điện thoại, khóe miệng chậm rãi gợi lên nụ cười trào phúng,là cô quá đơn thuần, bối cảnh của anh ta nhất định không đơn giản, nếu không cũng sẽ không có quan hệ thân thiết với Đằng Cận Tư, dựa vào lời nói và hành động hằng ngày của anh chắc là một công tử có địa vị cao quý được giáo dục từ nhỏ, sống an nhàn sung sướng, có thói quen được người hầu hạ. . . . . .
Mặc dù đã từng linh cảm trước về mặt này, nhưng khi thật sự phải trải qua, khiến cô cảm thấy mình như một kẻ ngu, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, liền. . . . . . Dễ dàng giao tấm lòng mình ra.
Một người im lặng ngây người ở ban công một hồi, buổi tối khi ăn cơm, ba mẹ còn hỏi cô Quan Hạo Lê ngày mai có đến không, cô đã không nhớ rõ nét mặt và giọng điệu nói chuyện khi ấy của mình.
"Chúng tôi người nhà ăn tết với nhau, để người ngoài tới làm gì!"
Đại khái là cảm giác tâm tình cô không tốt,ba Tiết và mẹ Tiết thực biết điều không hỏi nhiều hơn nữa, chỉ là trao đổi ánh mắt với nhau: chớ không phải là cãi nhau ?
Năm này, Tiết Giai Ny trải qua không mấy vui vẻ, một là bởi vì Quan Hạo Lê biến mất không rõ lý do; hai là bởi vì Lôi Tử không từ mà biệt.
Hai người bọn họ rời đi, khiến cho cuộc sống của cô lập tức trở nên buồn tẻ vô vị, Chân Chân và Cát gia cũng không ở bên cạnh, bạn học trung học thì cô không liên hệ với ai, dường như cô thật sự trở thành người đơn độc.
Loại cảm giác này khiến cô rất không thoải mái, sáng mùng một cô nhận được lời chúc tết từ Quan Hạo Lê và Lôi Tử , nhưng cô tự động hiểu đây là hai người gởi vậy thôi , cho nên chính là liếc mắt một cái mà thôi. .
Ba ngày đầu năm, cô và ba mẹ đi thành phố L đến nhà cậu, may mắn có vài người anh em họ ở cùng, nên trải qua vài ngày vui vẻ.
Sau khi, Quan Hạo Lê hoàn toàn biến mất, mãi cho đến cô khai giảng, cũng không có chút bóng dáng.
Sau khi khai giảng, Tiết Giai Ny khôi phục lại cuộc sống đến trường như thường , Cát gia hỏi qua vài lần quan hệ giữa cô và Quan Hạo Lê là chuyện gì xảy ra, tại sao năm trước còn khí thế ngất trời , năm sau lại biến mất không tung tích vậy?
Nét mặt Tiết Giai Ny bình thản: "Không phải công tử giàu có đều có đức hạnh như vậy ư? Cậu còn chờ mong có thể có xảy ra ngoại lệ sao?"
Tuy rằng dáng vẻ cô biểu hiện không quan tâm, nhưng Cát Xuyến lại nghe ra sự trào phúng trong lời nói của cô, trong lòng hiểu được cô vẫn là có chút canh cánh trong lòng.
Sự thật cũng như thế, Tiết Giai Ny bất quá là một cô gái bình thường thôi, dù đã từng bị tổn thương, nhưng tận đáy lòng vẫn có khao khát được yêu, khó xuất hiện một người đàn ông có thể quấy nhiễu tình yêu trai gái trong lòng cô, vào lúc cô lo lắng muốn thử có quan hệ thân thiết hơn với anh thì kết quả anh biến mất.
Đối với cô, đây là sĩ nhục khó mà rửa sạch.
Cô bị người đùa bỡn!
Từ ngày anh rời khỏi, đã hơn nam tháng , người này, thật giống như bốc hơi khỏi thế giới rồi vậy.
Thật ra, Cát Xuyến có lén lút hỏi thăm Nam Cung Thần nơi Quan Hạo Lê ở, câu trả lời của anh rất mơ hồ, nói là trong nhà ra chút sự tình, trong khoảng thời gian ngắn không thể về được.
Trong lòng Cát thiến thổn thức, cho dù là như vậy, kia cũng không thể không từ mà biệt như vậy được, ngay cả lời giải thích cũng không có?
Đàn ông! Thật không được người nào tốt cả!
Đương nhiên, ngoại trừ Đỗ Triêu Hàng nhà cô rồi, một ngàn người khó có được một người như anh, là cô nhặt được trong bảo khố .
*
Thời gian như dòng chảy, trong nháy mắt liền đi qua đã hơn một năm , người theo đuổi Tiết Giai Ny không ít, nhưng dường như cô đã phong bế lòng mình lại, uyển chuyển cự tuyệt mỗi người.
Cát Xuyến nhìn dáng vẻ của cô thật đau lòng, càng thêm hận chết Quan HạoL, nếu không phải anh ta, Giai Ny cũng sẽ không kháng cự tình yêu như vậy.
Năm học thứ tư, việc học trên cơ bản đều xong rồi, các học sinh đều vội vàng tìm công ty thực tập, cả ngày chạy vào chạy ra, không một khắc nhàn hạ.
Tiết Giai và Cát Xuyến cũng không ngoại lệ, tuy rằng hoàn cảnh Tiết Giai Ny rất tốt, nhưng cho tới giờ cô cũng không phải loại tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, vẫn làm theo nguyên tắc tay làm hàm nhai, tự cấp tự túc.
Bởi vì ngoại hình hai người và năng lực không tệ, đều nhanh chóng tìm được nơi thực tập, Tiết Giai Ny thực tập tại đài phát thanh "Âm tốt" nổi tiếng ở thành phố C, Cát Xuyến thì đến tòa soạn báo.
Mới đi làm một tuần, Tiết Giai Ny liền gặp phải ngày quốc khánh đầu năm, vốn dĩ là sẽ đi dạo phố với Cát Xuyến, không còn cách nào khác đành gọi điện thoại cho cô ấy đổi thời gian.
Địa điểm ăn cơm là ở khách sạn Đế Hào, Tiết Giai Ny hoàn toan không muốn đi, nhưng là người mới,thì ngoại trừ nghe theo vẫn là nghe theo, không khí rất ồn ào trên bàn cơm,bởi vì là ngày quốc khánh nên mọi người đều rất vui vẻ, ngay cả Tiết Giai Ny cũng không có may mắn thoát khỏi.
Hai mávì uống mà đỏ bừng , hết sức mê người.
Rất nhiều đồng nghiệp nam chưa kết hôn đều nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng, lộ ra dục vọng.
Tiết Giai Ny cảm giác đầu có hơi choáng váng, lại uống tiếp e là không chịu nổi, liền tìm cái lấy cớ đi toilet, nán lại trong toilet thật lâu, vặn vòi nước nóng pha với nước lạnh rửa sạch mặt, muốn làm mình tỉnh táo lại.
Trong lòng cầu nguyện bên trong bàn sẽ giảm bớt người, thật sự là cô không chịu nổi nữa.
Mới ra khỏi toilet, đã bị chủ nhiệm Tiếu trong bàn ngăn lại, ông ta cũng hơi say rượu, đi đường ngã nghiêng vẹo, còn cố tình nắm lấy tay cô.
"Chủ nhiệm Tiếu, ông uống nhiều quá." Tiết Giai Ny chán ghét trong lòng, nhưng khi nói chuyện lại rất nhã nhặn.
"Làm sao mà anh lại có thể uống nhiều chứ, em Tiết ! Em rất xinh đẹp, giọng nói lại ngọt, tiền đồ bất khả hạn lượng a!" Chủ nhiệm Tiếu say rượu dại gái.
Tiết Giai Ny vội vàng trốn tránh, nhưng ông ta lại cứ cố tình đi theo cô, lòng muông dạ thú, rất rõ ràng đã bị vạch trần.
"Cái gọi là kẻ thức thời trang tuấn kiệt*, em có điều kiện bẩm sinh tốt như vậy, phải lợi dụng thật tốt chứ, chỉ cần em đi theo anh, anh cam đoan em lập tức là có thể thăng chức." Chủ nhiệm Tiếu noí xằng bậy.
*kẻ thức thời mới là người tài giỏi
"Chủ nhiệm Tiếu, xem ra ông đã quá say!" Tiết Giai Ny kiềm chế cơn giận đang cuộn trào mãnh liệt trong lòng, tức giận trả lời.
"Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Anh là coi trọng em! Nữ sinh viên bây giờ, có mấy người là có năng lực? Mấy người dựa vào năng lực sự của mình để ngồi lên vị trí cao? Còn không phải đều là dựa vào đàn ông ." Chủ nhiệm Tiếu dứt lới, liền đưa tay với tới cô.
Tiết Giai Ny hận không thể cho ông ta một cái tát, đúng là miệng chó không phun được ngà voi mà! Đồ đàn ông rác rưởi!
Nghiêng mình muốn né khỏi ông ta, nhưng thân hình mập mạp ngày càng dựa sát vào: "Đừng sợ, anh sẽ yêu thương em thật nhiều."
Nôn. . . . . . Tiết Giai Ny thiếu chút nữa ói ra, cả người nổi da gà khắp cả mình.
"Chủ nhiệm Tiếu, xin cho qua được không?" Cô chịu đựng cơn buồn nôn.
"Không cho, thì ra là em thích chơi trốn tìm." Chủ nhiệm Tiếu người béo ú bước về phía cô, nụ cười hèn hạ, tình thế có chút dọa người.
Tiết Giai Ny cảm thấy cô bắt đầu muốn nôn, cô cảnh giác nhìn chằm chằm chủ nhiệm Tiếu to mập trước mắt, chỉ cần ông ta tới gần chút nữa một chút, tuyệt không ra tay lưu tình!
"Chủ nhiệm Tiếu, xin ông tự trọng!" Cô cảm thấy thái độ của mình hôm nay đặc biệt tốt.
"Chớ né ! Anh đến đây." Chủ nhiệm Tiếu hèn hạ xông về phía cô.
Vào lúc mành chỉ treo chuông, Tiết Giai Ny bị một sức mạnh rất lớn kéo qua, cô bất ngờ không kịp phòng ngự gì đã va chạm vào bức tường thịt tràn ngập hơi thở nam tính.
Đến khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông thì ánh mắt phút chốc mở thật to , tràn đầy không thể tin và kinh ngạc, còn sau khi kịp phản ứng thì . . . . . . Bực mình.
------------------------
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom