Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 441
Quan Hạo Lê & Giai Ny ——Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 32
Yết hầu của Quan Hạo Lê chuyển động hai cái, dục vọng nóng rực trong mắt khó có thể che dấu, hiển nhiên, anh đã sắp đến cực hạn, không thể không phát, ngón tay dần dần gấp khúc, tìm đúng điểm, không nặng không nhẹ vân vê .
Phải thừa nhận là điểm mẫn cảm của cô có nhiều mật dịch hơn so với lần trước, người ở phía dưới hai gò má ửng hồng, đã sớm mềm mại như nước, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Sâu trong đôi mắt nổi lên một mảnh nhu tình, dời ngón tay ra, đang chuẩn bị tiến quân thần tốc, rõ ràng phát hiện. . . . . . Trên ngón tay một mảnh màu đỏ tươi, khóe miệng anh mạnh mẽ co giật vài cái.
Đây cũng thật đúng lúc mà !
Thời gian nguyệt sự của người nào đó thật đúng lúc mà, không sớm không muộn, vừa vặn.
Anh chỉ có thể hậm hực vứt bỏ suy nghĩ của mình, giúp cô mặc quần lót, đắp lại cái chăn, nhưng mình quá bồng bột.
Trong khoảng thời gian ngắn Tiết Giai Ny có chút không kịp phản ứng, mở ta đôi mắt trong suốt nhìn anh, khó mà tin được anh lại có thể dừng lại , lửa trong cơ thể, vẫn bùng cháy dữ dội như cũ.
"Ngoan, đừng nhìn anh như vậy, anh thật là một người đàn ông bình thường, em. . . . . . Chuyện tốt đến rồi."
Quan Hạo Lê có chút thất bại, đây cũng quá không thuận lợi , lần đầu tiên là anh không đành lòng, thủ hạ lưu tình, thả cô một đường sống, lúc ấy trong lòng đã nghĩ : lần sau tuyệt đối phải dốc hết sức mình.
Nhưng kết quả. . . . . . Kỳ nguyệt sự* lạ tới trước một bước.
"A. . . . . ." Dường như Tiết Giai Ny không dự đoán được nguyệt sự lại đến vào lúc này, có tính là đã cứu cô một đêm trinh tiết không ?
"Để anh đi mua băng vệ sinh cho em, nhưng. . . . . . Em phải giúp anh, bằng không, anh không thể ra khỏi cửa được." Quan Hạo Lê cười khổ xem xét nơi nào đó của mình.
Mặt Tiết Giai Ny đỏ, hồng đến bên tai, giúp anh? Làm sao mà giúp chứ?
"Em. . . . . . Đi toilet." Cô lắc lắc thân mình muốn xuống giường.
"Em đi rồi, anh làm sao bây giờ?" Quan Hạo Lê ngăn cô lại, con ngươi đen nhìn thẳng vào cô, không cho cô cơ hội chạy trốn.
"Em. . . . . . Sẽ không." Trên mặt Tiết Giai Ny đỏ hồng như viên ngói, dáng vẻ luống cuống vô cùng đáng yêu.
Khóe môi Quan Hạo Lê cong lên, híp mắt lại, trong lòng vô cùng oán giận: nếu không phải nguyệt sự đột nhiên tới, thì bay giờ anh đã xử lý xong cô gái nhỏ bé trước mặt rồi, nay thật sự là khổ thân, tên đã trên dây cũng không có thể phát.
"Anh dạy cho em." Anh cố ý thở ra một hơi bên tai cô, cảm giác được thân thể cô run rẩy một chút, lập tức đưa tay cầm lấy bàn tay mềm mại của cô, đặt lên trên nơi nào đó nóng rực của mình.
Tiết Giai Ny sợ tới mức muốn rút tay về, rất nóng , mà còn chuyển động nữa, nhưng người đàn ông nào đó cứ ấn tay cô không cho cô lui bước, còn dùng giọng nói khàn khàn đầy tình cảm nỉ non bên tai cô: "Giúp anh. . . . . ."
Cô cảm thấy mình nhất định là trúng độc không nhẹ, bằng không làm sao có thể đáp ứng làm loại chuyện này?
Ở dưới sự hướng dẫn của anh,tổng thể từ trên xuống dưới, tay cô hơi run, từ góc nhìn của Quan Hạo Lê , khi cô nghiêng mặt để lộ ra sức hấp dẫn vô cùng, hai má ửng hồng, đôi môi trơn bóng, khiến anh muốn vuốt ve, nhưng anh vẫn cố gắng nhịn.
Bởi vì đêm nay không thích hợp, tiếp tục hôn, sẽ chỉ làm cho dục vọng mãnh liệt thiêu đốt mình, mà không chiếm được giải thoát.
Một đoàn chất lỏng màu trắng phun ra trên tay Tiết Giai Ny thì cô xấu hổ đến nhảy xuống giường, lấy tốc độ chạy đua trăm mét vọt vào phòng tắm, mở ra tắm, một lần nữa tắm rửa.
Quan Hạo Lê nhìn, đêm nay, cũng chỉ có thể để ngươi tủi thân, lần sau, anh nhất định sẽ đòi lại gấp đôi.
Đứng dậy mặc vào một bộ quần áo , liền mở cửa đi siêu thị, nửa đêm rất nhiều nơi đều đóng cửa , may mắn còn có cửa hàng nhỏ đen còn sáng, anh vội dừng xe lại.
"Bà chủ, ở đây có bán. . . . . . Băng vệ sinh không?"
Lớn như vậy, vẫn là lần đầu anh đi mua vật dụng sinh hoạt cho phụ nữ, thật sự là không dễ dàng!
Bà chủ cười tươi nhìn anh: "Người trẻ tuổi, lần đầu tiên sao? Băng vệ sinh có rất nhiều loại, cậu muốn loại thế nào?"
"Mỗi loại cho vài gói." Quan Hạo Lê rất “rạng rỡ” trả lời.
Bà chủ tiệm vui vẻ đưa cho anh hai túi lớn: "abc, Sophie và không gian bảy chiều đều có, muốn dùng loại nào đều được."
Sau Quan Hạo Lê tiếp nhận gói to liền rời khỏi !
Sau khi Tiết Giai Ny ra phòng tắm, tiếng tim vẫn đập"thình thịch" không ngừng, mọi chuyện xảy ra đêm nay là ngoài ý muốn, nếu không phải nguyệt sự tới kịp e là cô đã bị ăn sạch .
Khiến cô ngạc nhiên chính là, trong tiềm thức cô cũng không có kháng cự anh, bằng không cũng sẽ không. . . . . .
Cô sờ vào hai má nóng rực của mình, tất cả đều là những hình ảnh vừa rồi, khiến cô xấu hổ buồn bã , cô thật sự động lòng với anh sao?
Hoảng hốt cắn môi , truyền đến tiếng mở cửa, cô vội vàng tiến vào trong chăn chợp mắt.
Quan Hạo Lê mang theo hai túi to nhẹ nhàng tiêu sái đi đến bên giường: "Băng vệ sinh ở đây ."
Sau đó, liền xoay người đi phòng tắm bên ngoài tắm rửa.
Đợi khi anh rời khỏi, Tiết Giai Ny lặng lẽ mở to mắt, nhìn đến hai túi đựng đầy băng vệ sinh thì lắp bắp kinh hãi, người này, là muốn buôn bán luôn sao?
Cô chọn loại mình thích Sophie, mặt khác nhét tất cả vào trong tủ quần áo, mới nằm xuống một lúc, người nào đó liền tới , cô nhỏ giọng lầu bầu nói : "Anh ngủ khách phòng."
"Anh sẽ ngủ ở đây." Quan Hạo Lê xốc lên chăn trực tiếp nằm xuống.
Tiết Giai Ny vội vàng đứng lên: “Vậy em đi ngủ phòng khách."
Quan Hạo Lê ôm cô từ phía sau, dựa sát vào tai cô nỉ non; "Ngoan, nguyệt sự của em chen ngang vào giũa chúng ta, dù muốn nhưng a cũng không có sức, chỉ là anh muốn ôm em."
Đòn tấn công bằng tình cảm dịu dàng như vậy khiến cho Tiết Giai Ny thỏa hiệp , nhưng vẫn đưa lưng về phía anh, lần đầu tiên ngủ chung giường với người đàn ông khác, cảm giác. . . . . . Thực khác thường.
Lại nói tiếp, đó cũng là lần đầu tiên Quan Hạo Lê ngủ cùng với người phụ nữ khác trên giường mà lại không làm gì cả.
Đêm càng dài, hai người đều có tâm tư, khó có thể ngủ.
*
Sáng ngày hôm sau, Tiết Giai Ny là bị chuông điện thoại đánh thức , cô xoa xoa đôi mắt còn buồn ngủ, lại phát hiện mình đang nằm trong lòng Quan Hạo Lê , tay anh còn ôm eo của cô, chân của hai người cũng bắt chéo vào nhau.
o(╯□╰)o
Cô rất muốn tìm cái động dưới đất chui vào, làm sao có thể biến thành như vậy ? .
Điện thoại là Lôi Tử gọi tới , cô khẳng định không thể ở chỗ này nghe, thật cẩn thận muốn rút ra chân của mình , vừa có động tác, liền bị người đàn ông nào đó đè ép lại, hô hấp cũng gần trong gang tấc.
Cô lại di chuyển, nhưng người đàn ông nào đó lại nặng trĩu đè lên cả người cô, thật sự rất khó lay động mảy may.
"Đừng đi, Giai Ny, đừng rời khỏi anh. . . . . ." Anh bỗng nhiên nỉ non , cô sợ tới mức không dám nhúc nhích.
"Đừng làm ầm ĩ được không?Em muốn ra nghe điện thoại thôi!" Cô nghĩ anh đã tỉnh, kết quả phát hiện giống như anh đang nói nói mớ, sờ sờ trán của anh, nóng tay!
Thực rõ ràng, lại phát sốt!
Thể chất của anh rốt cuộc là gì vậy, tối hôm qua rõ ràng hạ sốt , làm sao hôm nay lại tiếp tục như vậy ?
Đúng lúc này, tiếng chuông cũng dừng lại, cô không chút do dự đẩy Quan Hạo Lê đang sốt ra, lấy điện thoại gọi cho bác sĩ ngày hôm qua tiêm thuốc cho anh.
Nghĩ lại Lôi Tử điện thoại, hẳn là cũng không có việc gì quan trọng.
Sau khi bác sĩ tới, câu đầu tiên là hỏi, tối qua có phải đã ra ngoài không?
Khóe môi Tiết Giai Ny co giật, tối hôm qua anh ra ngoài hai lần, một lần là đi mua thức ăn với cô; một lần là hơn nửa đêm đi mua băng vệ sinh cho cô.
"Cảm mạo không thể ra ngoài sao?"
"Không phải,mấy ngày nay sức đề kháng của anh Quan không cao, vả lại bên ngoài gió lớn độ ấm thấp, vốn cũng chỉ có chút khởi sắc, thực dễ dàng mắc lại." Bác sĩ Hồ cẩn thận giải thích.
"Oh, vậy hôm nay có tiêm thuốc được không ?"
"Vậy thì không ổn, xem thể chất cá nhân, hai ngày này cố gắng đừng ra gió, nhiệt độ bên ngoài cùng bên trong chênh lệch rất lớn, thực dễ dàng cảm lạnh."
"Vâng."
Mãi cho đến buổi chiều Quan Hạo Lê mới truyền nước biển xong, Tiết Giai Ny mới thu dọn đồ đạc về nhà, người đàn ông nào đó đương nhiên không chịu, còn thiếu việc làm nũng mà thôi, nhưng thái độ của Tiết Giai Ny cũng rất cứng rắn: "Nếu em không trở về, ba mẹ em sẽ tới giết em đó."
"Dù sao phòng cũng rất nhiều, chú và dì đến đây ở cũng tốt." Quan Hạo Lê nói đùa.
"Anh cho em là hạng người gì?" Tiết Giai Ny hỏi lại.
"Giai Ny, anh thích em, làm bạn gái của anh được không?" Quan Hạo Lê cũng rất nghiêm túc nói.
"Em. . . . . . Đi đây." Tiết Giai Ny giống như đang chạy trốn, cô cũng không biết mìh đang chạy vì điều gì, cho đến khi ngồi trên xe, tim của cô vẫn còn đập"Bùm bùm" .
Hành vi của hai người tối qua đã thích hợp tiêu chuẩn người yêu rồi, chỉ thiếu một câu trả lời như vậy mà thôi,cô sợ gì chứ?
Trải qua sự phản bội của mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, trong lòng cô tựa hồ có bóng ma. . . . . .
Quan Hạo Lê thực buồn bực, trong lúc ở cùng với Tiết Giai Ny, anh có rất nhiều"Lần đầu tiên" , liền giống như vừa rồi thổ lộ đi, xưa nay chưa từng có !
Thế mà. . . . . . không nhận được câu trả lời, người thì đi mất.
Ai! Làm người thất bại cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Theo biểu hiện tối hôm qua của cô, rõ ràng cũng thích anh , đây rốt cuộc là vì sao? Anh rất mê muội.
-----------------------