Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41
CHƯƠNG 41
Chỉ là ở sau khi cô kết hôn, Vu Thiến đột nhiên ra nước ngoài, bặt vô âm tín, không ngờ hôm nay lại gọi cho cô.
“Bây giờ cậu ở đâu?”
“Vừa về tới là tớ gọi cậu ngay. . .”
“Được, tớ đến ngay.”
. . .
“Tang Du, tớ ở đây.” Vu Thiến vẫy tay với Lý Tang Du vừa đi vào quán cà phê.
Lý Tang Du ngồi đối diện cô, gọi một ly trà, đánh giá cô bạn đã lâu không gặp.
“Cậu vẫn xinh đẹp như thế.”
Vu Thiến cười bảo: “Phong thái của học sinh giỏi vẫn không giảm, thậm chí còn quyến rũ hơn. Tớ nghe nói mợ cả nhà họ Lục có tin vui rồi, bây giờ giá trị con người của cậu không thấp nha.” Ánh mắt cô ta đảo quanh khắp người Lý Tang Du .
Lý Tang Du uống một ngụm trà sữa, hỏi đùa: “Lẽ nào nhà họ Vu các cậu thì thấp à?”
Ở thành phố A, hai nhà Lý, Vu nằm trong số ít các gia tộc lớn.
“Chậc chậc chậc, nhà họ Vu chúng tớ có lợi hại hơn nữa cũng không thể sánh được với hai nhà Lý, Lục các cậu liên hợp, bây giờ cậu là người được nhận mọi sự cưng chiều cơ mà.”
Chua, cô ngửi thấy mùi chua ở đây.
Đây mới là tính thật của Vu Thiến, cho dù hai người đã lâu không gặp nhưng khi gặp lại vẫn rất thân thiết.
“Ô, vẫn ngồi uống ở đây à? Anh tôi cũng không quan tâm luôn hả?” Một giọng nói châm chọc vang lên trên đầu hai người.
Chỉ cần nghe giọng nói, Lý Tang Du đã biết đó là ai.
Hà Thất Thất , cháu gái nhà họ Lục.
Lý Tang Du không trả lời, nhưng Vu Thiến lại không kìm được: “Cô là ai? Chúng tôi uống gì liên quan quái gì đến cô?”
Lý Tang Du suýt thì bật cười.
Tính Vu Thiến vẫn không thay đổi chút nào, nói câu nào làm người khác nghẹn họng câu đấy, là phong thái của một nữ hán tử.
“Cô…” Hà Thất Thất bị chặn họng thì ngượng ngùng, không ôm nổi cục đá cứng nên quay sang bóp lấy quả hồng mềm, chế giễu Lý Tang Du : “Lý Tang Du, cô đừng ra oai quá, muốn mẹ quý nhờ con còn phải xem cô có bản lĩnh này không.”
Có ý gì? Đe dọa cô à?
Lý Tang Du cô không sợ đâu nhé.
“Đúng đó, tôi không có bản lĩnh nhưng con tôi lại có bản lĩnh lắm…” Lý Tang Du nói xong còn cố ý xoa bụng.
Ý rất rõ ràng, đứa bé trong bụng cô là người lãnh đạo tương lai của nhà họ Lục, còn chưa ra đời đã chiếm một nửa cổ phần của nhà họ Lục, đây là chuyện chưa từng có kể từ khi nhà họ Lục thành lập đến nay.
Chưa nói người nhà họ Lục không đấu lại đứa bé này, mà người ngoài khác họ thuộc hàng cháu chắt là Hà Thất Thất lại càng không đấu lại.
Chỉ là ở sau khi cô kết hôn, Vu Thiến đột nhiên ra nước ngoài, bặt vô âm tín, không ngờ hôm nay lại gọi cho cô.
“Bây giờ cậu ở đâu?”
“Vừa về tới là tớ gọi cậu ngay. . .”
“Được, tớ đến ngay.”
. . .
“Tang Du, tớ ở đây.” Vu Thiến vẫy tay với Lý Tang Du vừa đi vào quán cà phê.
Lý Tang Du ngồi đối diện cô, gọi một ly trà, đánh giá cô bạn đã lâu không gặp.
“Cậu vẫn xinh đẹp như thế.”
Vu Thiến cười bảo: “Phong thái của học sinh giỏi vẫn không giảm, thậm chí còn quyến rũ hơn. Tớ nghe nói mợ cả nhà họ Lục có tin vui rồi, bây giờ giá trị con người của cậu không thấp nha.” Ánh mắt cô ta đảo quanh khắp người Lý Tang Du .
Lý Tang Du uống một ngụm trà sữa, hỏi đùa: “Lẽ nào nhà họ Vu các cậu thì thấp à?”
Ở thành phố A, hai nhà Lý, Vu nằm trong số ít các gia tộc lớn.
“Chậc chậc chậc, nhà họ Vu chúng tớ có lợi hại hơn nữa cũng không thể sánh được với hai nhà Lý, Lục các cậu liên hợp, bây giờ cậu là người được nhận mọi sự cưng chiều cơ mà.”
Chua, cô ngửi thấy mùi chua ở đây.
Đây mới là tính thật của Vu Thiến, cho dù hai người đã lâu không gặp nhưng khi gặp lại vẫn rất thân thiết.
“Ô, vẫn ngồi uống ở đây à? Anh tôi cũng không quan tâm luôn hả?” Một giọng nói châm chọc vang lên trên đầu hai người.
Chỉ cần nghe giọng nói, Lý Tang Du đã biết đó là ai.
Hà Thất Thất , cháu gái nhà họ Lục.
Lý Tang Du không trả lời, nhưng Vu Thiến lại không kìm được: “Cô là ai? Chúng tôi uống gì liên quan quái gì đến cô?”
Lý Tang Du suýt thì bật cười.
Tính Vu Thiến vẫn không thay đổi chút nào, nói câu nào làm người khác nghẹn họng câu đấy, là phong thái của một nữ hán tử.
“Cô…” Hà Thất Thất bị chặn họng thì ngượng ngùng, không ôm nổi cục đá cứng nên quay sang bóp lấy quả hồng mềm, chế giễu Lý Tang Du : “Lý Tang Du, cô đừng ra oai quá, muốn mẹ quý nhờ con còn phải xem cô có bản lĩnh này không.”
Có ý gì? Đe dọa cô à?
Lý Tang Du cô không sợ đâu nhé.
“Đúng đó, tôi không có bản lĩnh nhưng con tôi lại có bản lĩnh lắm…” Lý Tang Du nói xong còn cố ý xoa bụng.
Ý rất rõ ràng, đứa bé trong bụng cô là người lãnh đạo tương lai của nhà họ Lục, còn chưa ra đời đã chiếm một nửa cổ phần của nhà họ Lục, đây là chuyện chưa từng có kể từ khi nhà họ Lục thành lập đến nay.
Chưa nói người nhà họ Lục không đấu lại đứa bé này, mà người ngoài khác họ thuộc hàng cháu chắt là Hà Thất Thất lại càng không đấu lại.
Bình luận facebook