Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-25
Chương 25: Tại sao anh lại ở đây?
Cô lập tức thu lại tâm tình, đặt ánh mắt nghi ngờ vào Tả Phi Phi- người bên cạnh mình.
Làm cô có chút ngoài ý muốn, cô phát hiện người bên cạnh mình nhìn chằm chằm bóng lưng của Bạch Tích Tích rời đi, sâu trong ánh mắt không hề che giấu sự hâm mộ, Tả Phi Phi hâm mộ Bạch Tích Tích? Vì sao? Hâm mộ vì nhà cô ta có nhiều tiền sao?
Đối với phát hiện này, Khuynh Thành cũng không nhiều lời.
Từ nhỏ mỗi người đã có hoàn cảnh sống khác nhau, tự nhiên suy nghĩ, xem tiền là gì, giá trị đạo đức cũng khác nhau, từ trước đến giờ cô không hề dùng suy nghĩ của mình áp đặt cho người khác, nếu có một ngày cô bay lên cuộc sống mà mình không thích, cô sẽ từ bỏ.
Nhưng mà chuyện cô để ý nhất không phải là chuyện này, mà chính là sự xuất hiện của người đàn ông yêu nghiệt kia, mục đích của anh đến đây là gì?
Trái lo phải nghĩ, Khuynh Thành vẫn nghĩ không ra đáp án thuyết phục chính mình, cô liền dứt khoát từ bỏ, dù sao người đàn ông kia muốn làm gì, cũng sẽ tìm đến cô, cô không cần nghĩ nhiều như vậy.
~~~~~~~~
Vào ban đêm, Khuynh Thành liền biết đáp án.
Khuynh Thành có thói quen chạy bộ lúc chập tối, một mặt vì giúp cơ thể khỏe mạnh, một mặt khác là vì bảo trì dáng người của mình, nếu không, bằng thói quen thích ăn của cô, dù cô không dễ béo, nhưng lâu dài, cô cũng sẽ trở thành một con heo mập.
Đa số các tuyển thủ thật vất vả mới có cơ hội tự do hoạt động, làm gì có thời gian đi dạo với Khuynh Thành, cả đám đã sớm không thấy bóng dáng đâu, trong khu du lịch này không thiếu những nơi chơi bời, chỉ có mấy ngày đi chơi, sẽ không lặp lại trò nào.
Vì tạm thời không mở cho khách du lịch đến, nên trong khu du lịch, ngoại trừ nhân viên làm việc, thì cũng không còn ai.
Khuynh Thành thích những nơi yên tĩnh như vậy, thích chạy bộ trong yên lặng, thích yên tĩnh để hít sâu, như vậy sẽ làm trong đầu cô rất minh mẫn, sẽ suy nghĩ ra vấn đề mình không nghĩ ra được.
Cùng với thói quen này, Khuynh Thành vừa chạy vừa tự hỏi trong đầu mình.
Dưới ánh đèn u ám, có một đôi mắt tà mị không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Khuynh Thành, càng ngày càng đến gần, nhưng cô không hề hay biết chút nào.
Ngay lúc Khuynh Thành nghĩ đến chỗ quan trọng, đột nhiên cơ thể của cô bị người ta dùng lực kéo một cái, rơi vào một vòng ôm ấm áp, phản ứng đầu tiên của Khuynh Thành là giãy dụa, nhưng khi mũi cô ngửi được hơi thở quen thuộc, khóe miệng cô liền cong lên, dứt khoát dựa hết sức nặng của mình vào đối phương, đồng thời mở miệng ra hỏi nghi ngờ đã chôn giấu dưới đáy lòng cả ngày hôm nay: "Tại sao anh lại ở đây?"
Người đàn ông lập tức mở miệng trả lời nghi ngờ của cô: "Đây là tài sản của nhà họ Nam."
Đương nhiên Khuynh Thành không cho rằng đáp án lại đơn giản như vậy, nhưng cô không hỏi nhiều nữa, để mặc cho người đàn ông ôm mình, hai người im lặng nhìn trời đầy sao.
Một lúc lâu sau, Khuynh Thành lẩm bẩm nói: "Đã rất lâu không thấy được bầu trời đầy sao rồi."
"Ừm, nếu em thích, chúng ta có thể đi Thụy Điển bất kỳ lúc nào, ở đó sao sáng nhất, còn có thể nhìn thấy cực quang." Giọng nói của người đàn ông bắt đầu từ từ dịu dàng xuống.
"Anh có rảnh không?" Khuynh Thành không cho rằng người đàn ông này có nhiều thời gian như vậy, tuy mỗi lần anh đều đồng ý sẽ dẫn cô đi những nơi cô muốn đi, nhưng bình thường đều phải chờ rất lâu mới được đi.
Lý do chỉ có một, anh bận, bận nhiều việc, thậm chí có rất nhiều lúc, nửa đêm anh vẫn còn mở cuộc họp qua video với các công ty trên thế giới, mỗi một lần đi du lịch về, anh đều bận bịu đến không thấy mặt mấy ngày.
Cô lập tức thu lại tâm tình, đặt ánh mắt nghi ngờ vào Tả Phi Phi- người bên cạnh mình.
Làm cô có chút ngoài ý muốn, cô phát hiện người bên cạnh mình nhìn chằm chằm bóng lưng của Bạch Tích Tích rời đi, sâu trong ánh mắt không hề che giấu sự hâm mộ, Tả Phi Phi hâm mộ Bạch Tích Tích? Vì sao? Hâm mộ vì nhà cô ta có nhiều tiền sao?
Đối với phát hiện này, Khuynh Thành cũng không nhiều lời.
Từ nhỏ mỗi người đã có hoàn cảnh sống khác nhau, tự nhiên suy nghĩ, xem tiền là gì, giá trị đạo đức cũng khác nhau, từ trước đến giờ cô không hề dùng suy nghĩ của mình áp đặt cho người khác, nếu có một ngày cô bay lên cuộc sống mà mình không thích, cô sẽ từ bỏ.
Nhưng mà chuyện cô để ý nhất không phải là chuyện này, mà chính là sự xuất hiện của người đàn ông yêu nghiệt kia, mục đích của anh đến đây là gì?
Trái lo phải nghĩ, Khuynh Thành vẫn nghĩ không ra đáp án thuyết phục chính mình, cô liền dứt khoát từ bỏ, dù sao người đàn ông kia muốn làm gì, cũng sẽ tìm đến cô, cô không cần nghĩ nhiều như vậy.
~~~~~~~~
Vào ban đêm, Khuynh Thành liền biết đáp án.
Khuynh Thành có thói quen chạy bộ lúc chập tối, một mặt vì giúp cơ thể khỏe mạnh, một mặt khác là vì bảo trì dáng người của mình, nếu không, bằng thói quen thích ăn của cô, dù cô không dễ béo, nhưng lâu dài, cô cũng sẽ trở thành một con heo mập.
Đa số các tuyển thủ thật vất vả mới có cơ hội tự do hoạt động, làm gì có thời gian đi dạo với Khuynh Thành, cả đám đã sớm không thấy bóng dáng đâu, trong khu du lịch này không thiếu những nơi chơi bời, chỉ có mấy ngày đi chơi, sẽ không lặp lại trò nào.
Vì tạm thời không mở cho khách du lịch đến, nên trong khu du lịch, ngoại trừ nhân viên làm việc, thì cũng không còn ai.
Khuynh Thành thích những nơi yên tĩnh như vậy, thích chạy bộ trong yên lặng, thích yên tĩnh để hít sâu, như vậy sẽ làm trong đầu cô rất minh mẫn, sẽ suy nghĩ ra vấn đề mình không nghĩ ra được.
Cùng với thói quen này, Khuynh Thành vừa chạy vừa tự hỏi trong đầu mình.
Dưới ánh đèn u ám, có một đôi mắt tà mị không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Khuynh Thành, càng ngày càng đến gần, nhưng cô không hề hay biết chút nào.
Ngay lúc Khuynh Thành nghĩ đến chỗ quan trọng, đột nhiên cơ thể của cô bị người ta dùng lực kéo một cái, rơi vào một vòng ôm ấm áp, phản ứng đầu tiên của Khuynh Thành là giãy dụa, nhưng khi mũi cô ngửi được hơi thở quen thuộc, khóe miệng cô liền cong lên, dứt khoát dựa hết sức nặng của mình vào đối phương, đồng thời mở miệng ra hỏi nghi ngờ đã chôn giấu dưới đáy lòng cả ngày hôm nay: "Tại sao anh lại ở đây?"
Người đàn ông lập tức mở miệng trả lời nghi ngờ của cô: "Đây là tài sản của nhà họ Nam."
Đương nhiên Khuynh Thành không cho rằng đáp án lại đơn giản như vậy, nhưng cô không hỏi nhiều nữa, để mặc cho người đàn ông ôm mình, hai người im lặng nhìn trời đầy sao.
Một lúc lâu sau, Khuynh Thành lẩm bẩm nói: "Đã rất lâu không thấy được bầu trời đầy sao rồi."
"Ừm, nếu em thích, chúng ta có thể đi Thụy Điển bất kỳ lúc nào, ở đó sao sáng nhất, còn có thể nhìn thấy cực quang." Giọng nói của người đàn ông bắt đầu từ từ dịu dàng xuống.
"Anh có rảnh không?" Khuynh Thành không cho rằng người đàn ông này có nhiều thời gian như vậy, tuy mỗi lần anh đều đồng ý sẽ dẫn cô đi những nơi cô muốn đi, nhưng bình thường đều phải chờ rất lâu mới được đi.
Lý do chỉ có một, anh bận, bận nhiều việc, thậm chí có rất nhiều lúc, nửa đêm anh vẫn còn mở cuộc họp qua video với các công ty trên thế giới, mỗi một lần đi du lịch về, anh đều bận bịu đến không thấy mặt mấy ngày.
Bình luận facebook