Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1007 “Vì sao anh lại đưa tôi đến đây?”
Nhưng mà, mấy ngày nay Trần Hạo lại không chút lo lắng về điều đó, anh đã âm thầm hành động, bây giờ chỉ còn chờ đợi thời cơ thích hợp.
Ngày hôm đó, Trần Hạo đi ra ngoài từ sáng sớm rồi trực tiếp lái xe đến dưới nhà Giang Ngạo Tuyết.
Mặc dù vấn đề đau đầu của cô ấy đã được cải thiện, nhưng những giấc mơ kỳ lạ vẫn không giải quyết được, thậm chí có xu hướng ngày càng nghiêm trọng.
Trần Hạo gọi điện thoại bảo Giang Ngạo Tuyết xuống tầng, sau đó lẳng lặng ngồi chờ trong xe.
Mười phút sau, Giang Ngạo Tuyết từ trên tầng đi xuống, ánh mắt có chút xấu hổ hỏi: “Anh tìm tôi?”
Mấy ngày nay, cô ấy không ngừng mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, tuy rằng cảm thấy thật tra tấn người khác, nhưng mỗi đêm đều gặp Trần Hạo ở trong giấc mơ, làm cho Giang Ngạo Tuyết có chút thích giấc mơ này, thích cảm giác được Trần Hạo âu yếm trong mơ.
“Đúng vậy, chuẩn bị đưa cô đi đến một nơi!”, Trần Hạo cười nói.
Giang Ngạo Tuyết đỏ mặt nói: “Đi đâu?”
“Cứ đi rồi sẽ biết!”
Trần Hạo nói xong liền khởi động xe, rất nhanh sau đó chiếc xe đã chạy trên đường vành đai.
Hai mươi phút sau, xe dừng lại ở bãi đỗ xe của trung tâm hội nghị Hải Dương.
Hai người đi thẳng và khu vực trung tâm, sau khi kiểm tra an ninh, hai người tiến vào hội trường số một.
Sau khi vào hội trường, hai người tìm một vị trí để ngồi xuống, bài diễn thuyết trên sân khấu đã bắt đầu, một người da trắng, tóc vàng, mắt xanh dáng vẻ nho nhã đang giảng giải về ứng dụng của phương pháp thôi miên trong thực tế đời sống và trong chữa bệnh!
Gặp tình huống này, Giang Ngạo Tuyết khó hiểu hói: “Vì sao anh lại đưa tôi đến đây?”
Trần Hạo nói: “Tôi đặc biệt mang cô đến đây để nghe diễn thuyết, người này là đại sư Robert Johnny, là một đại sư thôi miên, cũng là người nghiên cứu về thôi miên học, có hiểu biết sâu sắc về thôi miên, tôi nghĩ đưa cô đến đây xem có thể sẽ giúp ích được cho tình huống của cô!”
Giang Ngạo Tuyết nói: “Chẳng lẽ lúc trước tôi thực sự bị thôi miên?”
Trần Hạo không nói sâu hơn, sợ làm cô gái nhỏ này sợ hãi: “Không thể loại trừ khả năng này, dù sao thì cô cũng đang trong kỳ nghỉ phép, cũng rất nhàn rỗi mà, nói không chừng lại có thể tìm ra biện pháp giải quyết được vấn đề giấc mơ của cô đấy?”
Trong lòng Giang Ngạo Tuyết như có dòng nước ấm chảy qua, mỉm cười nhàn nhạt gật đầu với Trần Hạo.
Sự quan tâm của anh làm cho cô ấy cảm thấy Trần Hạo thật xuất sắc, hơn nữa lại còn săn sóc, quả thật là người xứng đôi vừa lứa!
Cô ấy không tự chủ được mà nhớ đến thời điểm Trần Hạo vừa mới khôi phục, cô ấy và Bạch Phi Nhi đều cảm thấy Trần Hạo là người không đứng đắn, lười nhác, chỉ biết ăn no chờ chết! Nghĩ đến những cảnh tượng đó, Giang Ngạo Tuyết không nhịn được mà bật cười.
Trần Hạo hỏi: “Cô cười cái gì?”
“Không có gì?”, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết đỏ ửng.
Cô ấy không ngờ rằng, người đàn ông từng bị cô ấy và Bạch Phi Nhi khinh thường, vậy mà lại dần dần chiếm được trái tim của cô ấy.
Giang Ngạo Tuyết lại càng không biết rằng, bị chiếm lấy trái tim không chỉ có một mình cô ấy.
Ngày hôm đó, Trần Hạo đi ra ngoài từ sáng sớm rồi trực tiếp lái xe đến dưới nhà Giang Ngạo Tuyết.
Mặc dù vấn đề đau đầu của cô ấy đã được cải thiện, nhưng những giấc mơ kỳ lạ vẫn không giải quyết được, thậm chí có xu hướng ngày càng nghiêm trọng.
Trần Hạo gọi điện thoại bảo Giang Ngạo Tuyết xuống tầng, sau đó lẳng lặng ngồi chờ trong xe.
Mười phút sau, Giang Ngạo Tuyết từ trên tầng đi xuống, ánh mắt có chút xấu hổ hỏi: “Anh tìm tôi?”
Mấy ngày nay, cô ấy không ngừng mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, tuy rằng cảm thấy thật tra tấn người khác, nhưng mỗi đêm đều gặp Trần Hạo ở trong giấc mơ, làm cho Giang Ngạo Tuyết có chút thích giấc mơ này, thích cảm giác được Trần Hạo âu yếm trong mơ.
“Đúng vậy, chuẩn bị đưa cô đi đến một nơi!”, Trần Hạo cười nói.
Giang Ngạo Tuyết đỏ mặt nói: “Đi đâu?”
“Cứ đi rồi sẽ biết!”
Trần Hạo nói xong liền khởi động xe, rất nhanh sau đó chiếc xe đã chạy trên đường vành đai.
Hai mươi phút sau, xe dừng lại ở bãi đỗ xe của trung tâm hội nghị Hải Dương.
Hai người đi thẳng và khu vực trung tâm, sau khi kiểm tra an ninh, hai người tiến vào hội trường số một.
Sau khi vào hội trường, hai người tìm một vị trí để ngồi xuống, bài diễn thuyết trên sân khấu đã bắt đầu, một người da trắng, tóc vàng, mắt xanh dáng vẻ nho nhã đang giảng giải về ứng dụng của phương pháp thôi miên trong thực tế đời sống và trong chữa bệnh!
Gặp tình huống này, Giang Ngạo Tuyết khó hiểu hói: “Vì sao anh lại đưa tôi đến đây?”
Trần Hạo nói: “Tôi đặc biệt mang cô đến đây để nghe diễn thuyết, người này là đại sư Robert Johnny, là một đại sư thôi miên, cũng là người nghiên cứu về thôi miên học, có hiểu biết sâu sắc về thôi miên, tôi nghĩ đưa cô đến đây xem có thể sẽ giúp ích được cho tình huống của cô!”
Giang Ngạo Tuyết nói: “Chẳng lẽ lúc trước tôi thực sự bị thôi miên?”
Trần Hạo không nói sâu hơn, sợ làm cô gái nhỏ này sợ hãi: “Không thể loại trừ khả năng này, dù sao thì cô cũng đang trong kỳ nghỉ phép, cũng rất nhàn rỗi mà, nói không chừng lại có thể tìm ra biện pháp giải quyết được vấn đề giấc mơ của cô đấy?”
Trong lòng Giang Ngạo Tuyết như có dòng nước ấm chảy qua, mỉm cười nhàn nhạt gật đầu với Trần Hạo.
Sự quan tâm của anh làm cho cô ấy cảm thấy Trần Hạo thật xuất sắc, hơn nữa lại còn săn sóc, quả thật là người xứng đôi vừa lứa!
Cô ấy không tự chủ được mà nhớ đến thời điểm Trần Hạo vừa mới khôi phục, cô ấy và Bạch Phi Nhi đều cảm thấy Trần Hạo là người không đứng đắn, lười nhác, chỉ biết ăn no chờ chết! Nghĩ đến những cảnh tượng đó, Giang Ngạo Tuyết không nhịn được mà bật cười.
Trần Hạo hỏi: “Cô cười cái gì?”
“Không có gì?”, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết đỏ ửng.
Cô ấy không ngờ rằng, người đàn ông từng bị cô ấy và Bạch Phi Nhi khinh thường, vậy mà lại dần dần chiếm được trái tim của cô ấy.
Giang Ngạo Tuyết lại càng không biết rằng, bị chiếm lấy trái tim không chỉ có một mình cô ấy.