-
Chap 5: Và con t*ym đã vui trở lại (tiếp)
Vào nơi cũ nhưng tâm tư ko còn như cũ, tư tưởng e giờ đây dường như ko còn tin vào tình yêu trong sáng nữa, mà thay vào đó là vì phần con nhiều hơn... Nhưng kinh nghiệm trong quá khứ ko phải chỉ để đó chơi, mà vận dụng vào hiện tại, mua một tí quà, một bông hoa hồng cho thêm lãng cmn mạn, kèm theo 1 viên cool-air cho hơi thở thơm mát ko lo hôi miệng )
E đốt nến lên, loại nến mà có cái chén bằng nhôm đựng á các bác, có tưởng tượng dc ko? rồi tặng quà, tặng hoa, rót mật vào tai ẻm
E: Tuyền... anh yêu em...
T: em... cũng yêu... anh lắm!
E: e yêu a từ bao giờ vậy?
T: lâu rồi, thời cấp 1 thích thích chơi với a - thờ đó e chơi đá cầu tệ lắm, mà dc cái chung team với ẻm, dc gánh nên là thân thiết và vui vẻ lắm
E: gì? lúc đó thích a rồi á? ghê nha - e trêu ẻm
T: ghê gì, chỉ thích thôi, sau này lên cấp 2, đi học gặp a hoài mà lúc đó a hong có nhìn thấy e, rồi có những lúc vô tình thấy a nói chuyện cười giỡn với bạn, nụ cười a thu hút e, tự nhiên thấy thích a hơn...
E: rồi sao nữa? hong lẽ chỉ vậy thôi hả?
T: hong có, giờ dc học chung v a, thấy a nc v e nhiều, thấy có duyên, rồi cứ chọc e cười suốt, nên e yêu a từ lúc nào hong biết nữa
E: a đáng yêu quá mà hê hê
T: tự tin quá đáng nha........... vậy a yêu e nhiều hôn? yêu từ bao giờ?
E: a... a cũng hong biết từ bao giờ nữa, cũng hong biết lí do, yêu là yêu, vậy thôi - một câu trả lời trốn tránh nhưng đánh trúng tâm lí vì thật sự e cũng ko xác định rõ ràng
T: hì... ngta nói đàn ông yêu bằng mắt, mà a yêu e hong có lí do, vậy nghĩa là a yêu e thật lòng ùi...
E: uhm, chứ sao nữa, a thật lòng mà...
Và rồi ẻm ngả vào lòng e, và ôm lấy e, ôm rất chặt...
đoạn hội thoại trên đây ko hoàn toàn là đúng sự thật, nhưng diễn biến là thật nhé các bác, do tình cảm e v T chưa có sâu nặng, e cũng ko phải thật lòng và chủ động nên ấn tượng và kí ức ko còn nguyên vẹn, tất cả còn lại chỉ là diễn biến và sự kiện là nhớ rõ thôi, chứ chuỗi thời gian ko thể xác định đúng ngày tháng.
E đốt nến lên, loại nến mà có cái chén bằng nhôm đựng á các bác, có tưởng tượng dc ko? rồi tặng quà, tặng hoa, rót mật vào tai ẻm
E: Tuyền... anh yêu em...
T: em... cũng yêu... anh lắm!
E: e yêu a từ bao giờ vậy?
T: lâu rồi, thời cấp 1 thích thích chơi với a - thờ đó e chơi đá cầu tệ lắm, mà dc cái chung team với ẻm, dc gánh nên là thân thiết và vui vẻ lắm
E: gì? lúc đó thích a rồi á? ghê nha - e trêu ẻm
T: ghê gì, chỉ thích thôi, sau này lên cấp 2, đi học gặp a hoài mà lúc đó a hong có nhìn thấy e, rồi có những lúc vô tình thấy a nói chuyện cười giỡn với bạn, nụ cười a thu hút e, tự nhiên thấy thích a hơn...
E: rồi sao nữa? hong lẽ chỉ vậy thôi hả?
T: hong có, giờ dc học chung v a, thấy a nc v e nhiều, thấy có duyên, rồi cứ chọc e cười suốt, nên e yêu a từ lúc nào hong biết nữa
E: a đáng yêu quá mà hê hê
T: tự tin quá đáng nha........... vậy a yêu e nhiều hôn? yêu từ bao giờ?
E: a... a cũng hong biết từ bao giờ nữa, cũng hong biết lí do, yêu là yêu, vậy thôi - một câu trả lời trốn tránh nhưng đánh trúng tâm lí vì thật sự e cũng ko xác định rõ ràng
T: hì... ngta nói đàn ông yêu bằng mắt, mà a yêu e hong có lí do, vậy nghĩa là a yêu e thật lòng ùi...
E: uhm, chứ sao nữa, a thật lòng mà...
Và rồi ẻm ngả vào lòng e, và ôm lấy e, ôm rất chặt...
đoạn hội thoại trên đây ko hoàn toàn là đúng sự thật, nhưng diễn biến là thật nhé các bác, do tình cảm e v T chưa có sâu nặng, e cũng ko phải thật lòng và chủ động nên ấn tượng và kí ức ko còn nguyên vẹn, tất cả còn lại chỉ là diễn biến và sự kiện là nhớ rõ thôi, chứ chuỗi thời gian ko thể xác định đúng ngày tháng.
Bình luận facebook