-
Chương 1
1.
Trước Tết Nguyên Tiêu một ngày, Vĩnh An quận chúa gióng trống khua chiêng tới Ninh Bình hầu phủ. Nàng nói nàng mới là Lục tiểu thư của Ninh Bình Hầu phủ. Mà thân phận thật sự của ta là con gái của Hoa Dương công chúa.
Theo Vĩnh An quận chúa nói, ta và nàng từ lúc sinh ra đã bị ôm nhầm rồi. Hôm nay nàng đến Ninh Bình hầu phủ chính là muốn sửa chữa sai lầm này, để cho ta trở lại bên mẫu thân ruột là Hoa Dương công chúa.
Cũng không cần điều tra kỹ chuyện năm đó, chỉ bằng Vĩnh An quận chúa có bảy phần tương tự với Ninh Bình hầu phu nhân Dương thị, người Ninh Bình hầu phủ đã tin lời nàng nói.
Lão phu nhân quyết định rất nhanh, phái người đến phủ Hoa Dương công chúa đưa phong thư. Dương thị thì ôm Vĩnh An quận chúa vào lòng, bật khóc nức nở.
Và một nhân vật chính khác của sự cố này cũng chính là ta, người bị ôm nhầm với Vĩnh An quận chúa. Vào thời khắc Vĩnh An quận chúa bước vào Hầu phủ, ta đã biết được, vị Lục tiểu thư chân chính của Hầu phủ này đã sống lại.
Vì ta cũng được tái sinh.
2.
Kiếp trước, chuyện ta và Vĩnh An quận chúa bị ôm nhầm, là sau khi chúng ta đều đã thành hôn mới bị phát hiện.
Bởi vì Hoa Dương công chúa sống một thời gian dài ở Giang Nam, mãi cho đến năm ta 20 tuổi mới trở lại kinh thành.
Khi đó các đường nét trên khuôn mặt của Vĩnh An quận chúa đã phát triển hoàn thiện, có đến tám phần giống với Dương thị lúc còn trẻ.
Dương thị ở yến tiệc vừa nhìn thấy Vĩnh An quận chúa, liền sinh ra hoài nghi đối với thân phận thật sự của nàng. Sau khi điều tra kỹ mới phát hiện, Vĩnh An quận chúa quả thật mới là nữ nhi của nàng.
Chỉ là nàng còn chưa kịp quyết định có nên báo việc này cho Hoa Dương công chúa hay không, Hoa Dương công chúa đã bị liên lụy vào một vụ án lớn, cuối cùng tự thiêu ở phủ công chúa.
Sau khi Hoa Dương công chúa chet, Phò mã cũng lựa chọn tự kết liễu. Vĩnh An quận chúa bởi vì đã xuất giá, tránh thoát được một kiếp nạn.
Nhưng những quý nữ thế gia trước kia có giao tình tốt với nàng lại lo sợ, nếu quá thân thiết với nàng sẽ khiến Thánh thượng không vui.
Cho nên tình cảnh của Vĩnh An quận chúa lúc đó cũng không tốt. Dương thị không đành lòng để con gái ruột của mình chịu khổ ở bên ngoài, liền cầu xin Hoàng hậu nương nương, nhận Vĩnh An quận chúa trở về......
3.
Hoa Dương công chúa tự mình đến Ninh Bình hầu phủ. Không đợi Dương thị mở miệng, Vĩnh An quận chúa liền quỳ xuống trước mặt Hoa Dương công chúa.
"Mẫu thân..." Vĩnh An quận chúa còn chưa nói xong, Hoa Dương công chúa liền đưa tay đỡ nàng dậy.
“Ngươi từ khi nào biết mình không phải là thân sinh của bổn cung?” Hoa Dương công chúa bình tĩnh hỏi.
Vĩnh An quận chúa ngẩn người, lập tức nói: "Không dám lừa gạt mẫu thân, lúc ở Giang Nam, nữ nhi thường xuyên nằm mơ cùng một giấc mộng."
“Trong mộng, luôn có một phu nhân ăn mặc sang trọng, rồi lại không thấy rõ mặt, luôn khóc và gọi con là nữ nhi của người đó......”
Hoa Dương công chúa nhìn Vĩnh An quận chúa rồi hỏi: "Nếu ngươi đã lựa chọn một mình đến Ninh Bình hầu phủ, chắc là đã suy tính kỹ càng muốn đổi lại?"
Vĩnh An quận chúa "vâng" một tiếng, lần nữa quỳ xuống.
"Mẫu thân, người đối xử tốt với con, con cả đời này cũng không dám quên."
Vĩnh An quận chúa lau nước mắt trên khoé mắt, dùng giọng nức nở tiếp tục nói: "Nhưng chính bởi vì người đối xử tốt với con cho nên con mới không thể vì dục vọng cá nhân của mình, để cho nữ nhi chân chính của người lưu lạc ở bên ngoài, không thể cùng người nhận nhau."
Hoa Dương công chúa chậm rãi nhếch khóe môi, ánh mắt chuyển qua người ta. Nàng nhẹ giọng hỏi: "Con ngoan, con có nguyện ý theo bổn cung hồi phủ công chúa không?"
4.
Sự việc này liên lụy đến người của Hoàng tộc, cho nên việc này rốt cuộc vẫn kinh động đến Thánh Thượng. Nhưng quyết tâm quay về Ninh Bình hầu phủ của Vĩnh An quận chúa rất kiên định, thậm chí còn sẵn sàng từ bỏ vị trí quận chúa của mình.
Ngay cả Hoàng hậu nương nương, cũng chính miệng khen ngợi phẩm hạnh cao thượng của nàng ta. Sau khi xác nhận ta và nàng bị ôm nhầm, Vĩnh An quận chúa liền chính thức đổi tên thành Thẩm Đường.
Mà ta, cũng được Hoa Dương công chúa đón trở về. Ngày đón ta hồi phủ, Hoa Dương công chúa cùng Phò mã tự mình đến Ninh Bình hầu phủ. Nhưng hai người đều không đi gặp Thẩm Đường.
"A Anh, ở kinh thành có rất nhiều người biết chuyện con và….Thẩm Lục cô nương bị ôm nhầm, bên ngoài khó tránh khỏi có chút lời đồn thổi, nếu con không thích, ta và Phò mã có thể đưa con trở về Giang Nam.”
Thái ấp của Hoa Dương công chúa ở ngay tại Giang Nam. Công chúa không giống vua, chỉ cần nàng nguyện ý, nàng có thể ở lại kinh thành cả đời. Ta không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp lắc đầu.
"Không sao, người và phụ thân vừa trở lại kinh thành, không cần vì chuyện nhỏ như vậy mà lựa chọn quay về Giang Nam."
Quan trọng nhất là, lúc trước Hoa Dương công chúa lúc ở kinh thành bị liên lụy vào vụ án lớn kia. Chỉ có ở lại kinh thành, ta mới biết rõ chuyện kia từ đầu đến cuối, tránh cho Hoa Dương công chúa cùng phò mã lại đi vào con đường cũ ở kiếp trước.
Nếu trở về Giang Nam, ta muốn hỏi thăm một ít tin tức, có thể sẽ không thuận tiện cho lắm.
5.
Ta được phong làm Trường Lạc quận chúa. Khi thái giám truyền chỉ đến phủ công chúa Hoa Dương, ta mới đột nhiên nhớ ra một chuyện. Ta đã sống lại một ngày trước khi Thẩm Đường đến Ninh Bình Hầu phủ.
Những ngày này bởi vì chuyện ôm nhầm, tất cả mọi người đang chờ một kết quả, thế cho nên ta đã quên một chuyện vô cùng quan trọng. Lúc này ta và Tấn vương thế tử đã đính hôn.
Kiếp trước, ta được gả vào Tấn vương phủ năm 18 tuổi. Hôm nay ta đã tròn 17 tuổi, vậy chuyện từ hôn không thể chậm trễ nữa. Cho nên trước tiên ta tìm gặp Hoa Dương công chúa, kể lại cho nàng nghe chuyện đính hôn với Tấn vương thế tử.
Hoa Dương công chúa nghe vậy, ôn nhu nói: "Đứa nhỏ A Tố kia tài mạo song toàn, con thật sự nguyện ý từ hôn với hắn sao?"
Lý Tố bộ dạng cực kỳ đẹp mắt, cũng đích xác rất có tài hoa, là Thám Hoa Lang trẻ tuổi nhất triều ta. Chỉ đáng tiếc là......
Ta rũ mắt, bình tĩnh nói: "Năm đó người cùng hắn đính hôn chính là Lục tiểu thư của Ninh Bình Hầu phủ, hôn ước này hoặc là hủy bỏ, hoặc là đổi người, nên do hai nhà bọn họ tự mình quyết định."
Nhưng ta không thể cưới Lý Tố như kiếp trước được nữa.
6.
Chỉ là còn chưa đợi Hoa Dương công chúa ra mặt giải quyết chuyện hôn sự này, Thẩm Tam Lang đã giống như kiếp trước, được Thánh thượng khâm điểm làm Trạng Nguyên.
Tin tức này vừa truyền ra, thị nữ Xuân Tín của ta liền hỏi ta có muốn chuẩn bị quà mừng cho Thẩm Tam Lang hay không. Xuân Tín từ nhỏ đã cùng ta lớn lên, lúc trở về phủ công chúa Hoa Dương, ta cũng mang nàng theo.
Mà Thẩm Tam Lang cũng là do Dương thị sinh ra. Lúc ở Hầu phủ, hắn cũng vô cùng chiếu cố ta. Trong rất nhiều huynh đệ muội, quan hệ giữa chúng ta là tốt nhất.
Kiếp trước, khi Thẩm Tam Lang còn là Trạng Nguyên, ta đã tặng hắn một bộ Tứ bảo và một bộ y phục do chính tay ta làm. Trước khi ta sống lại, bộ quần áo kia cũng đã làm xong.
Chỉ là hôm nay ta và hắn không còn là huynh muội, bộ xiêm y tự tay làm này không thể tặng nữa. Ta do dự một lát: "Cứ chờ một chút đã."
Ta bây giờ cũng không phải là người Thẩm gia, Thẩm Tam Lang đối với ta mà nói, đã không còn là huynh trưởng, mà là một nam nhân. Lấy danh nghĩa của mình đi tặng lễ, quả thực không ổn.
Huống hồ bởi vì chuyện ta và Thẩm Đường bị ôm nhầm, mối quan hệ giữa hai nhà kỳ thật có chút xấu hổ.
7.
Chỉ là ta không nghĩ tới, Thẩm Tam Lang vừa mới đỗ Trạng Nguyên, Dương thị đã dẫn theo Thẩm Đường đến cầu kiến trước.
Sau khi hàn huyên vài câu, Dương thị liền đem đề tài chuyển tới hôn ước giữa ta và Lý Tố.
"Lúc trước người cùng Tấn vương thế tử nghị thân chính là... là Trường Lạc quận chúa, nhưng khi đó Trường Lạc quận chúa là lấy danh nghĩa Lục tiểu thư của Ninh Bình Hầu phủ cùng Tấn vương thế tử đính hôn, hiện giờ Trường Lạc quận chúa cũng đã trao đổi thân phận với A Đường, vậy hôn sự này..."
Nàng thử thăm dò nhìn Hoa Dương công chúa, lại chậm chạp không nói tiếp. Nhưng lấy hiểu biết của ta đối với Dương thị, nàng hôm nay mang theo Thẩm Đường đến đây, chính là đã có ý niệm muốn đổi người.
Nếu muốn từ hôn với Tấn vương phủ, vậy nàng cần gì phải mang theo Thẩm Đường? Hơn nữa là Lý Tố làm sao có thể để mặc cho người ta sắp xếp?
Ta đang muốn mở miệng, liền nghe Hoa Dương công chúa chậm rãi nói: "Nếu A Anh đã không phải là tiểu thư của Ninh Bình Hầu phủ, vậy chuyện hôn sự với Tấn vương phủ cứ như vậy thôi."
“A Anh là nữ nhi của bổn cung, việc này cứ để bổn cung ra mặt thương nghị với Tấn vương phi.”
Thẩm Đường nhất thời có chút sốt ruột. Nàng theo bản năng kéo kéo ống tay áo Dương thị, nhưng lại không mở miệng. Dương thị nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Thẩm Đường, nói: "Điện hạ, nếu lúc trước người đính hôn với Tấn vương thế tử là Lục tiểu thư Hầu phủ ta, vậy theo ý kiến của thần phụ, không bằng để A Đường thay thế Trường Lạc quận chúa, hoàn thành hôn ước với Tấn vương thế tử thì như thế nào?”
Thẩm Đường đỏ mặt xấu hổ. Nhìn dáng vẻ của nàng, ta không khỏi bật cười. Ta không nghĩ tới nàng lại coi trọng Lý Tố. Nhưng phát hiện này, cũng làm cho ta hiểu được một chút. Đời trước Thẩm Đường hẳn là không thể sống qua 25.
Do dự một lát, ta đưa mắt nhìn Hoa Dương công chúa, mở miệng nói: "Mẫu thân, có thể cho con cùng Thẩm Lục cô nương một mình tâm sự không?"