-
Chương 5 HOÀN
15.
Trong lúc trầm mặc, Tần Tuyên đi tới, vẻ mặt thất vọng nhìn tôi.
Đây không phải là lần đầu tiên anh ta dùng ánh mắt này nhìn tôi, làm cho tôi cảm thấy có chút mệt mỏi.
"Thẩm Yên, tôi biết cô một mực đối với tôi nhớ mãi không quên, nhưng chúng ta bây giờ còn đang thu chương trình giải trí, cô làm cái này vừa hỏng thanh danh của mình không nói, còn làm xấu đi hình ảnh của Trần ảnh đế đấy!"
Tần Tuyên mở miệng.
"Đây nhất định không phải lỗi của Trần ảnh đế, đều là do Thẩm Yên câu dẫn người! Cô vừa về nước phát triển không có tài nguyên gì, nhưng cũng không cần phải chà đạp chính mình như vậy!"
Ngay khi tôi tức giận muốn tát Tần Tuyên một cái, Trần Độ ôm lấy tôi từ phía sau.
“Cái gì gọi là vợ tôi nhớ mãi không quên anh? Ngại quá, xin hỏi anh là nhân vật nào vậy?"
Trần Độ hỏi.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Lúc này, ngôi sao nổi tiếng lúc trước giúp tôi tiến lên hỏi: "Ý Trần ảnh đế là anh và Yên Yên là quan hệ vợ chồng?"
Trần Độ thản nhiên gật đầu.
"Đúng vậy, chúng tôi là vợ chồng, là thanh mai trúc mã, bốn năm trước đã kết hôn, chúng tôi còn có một đứa con trai ba tuổi!"
Phòng phát sóng trực tiếp nhất định là nổ tung.
Khách quý ở đây đều nhao nhao ăn dưa, chỉ có Tần Tuyên và Đào Điềm Điềm sắc mặt trắng bệch.
Trần Độ nhìn chằm chằm Tần Tuyên, lại hỏi: "Cô ấy và tôi là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã định hôn, lớn lên dưới mí mắt tôi cũng cùng tôi yêu nhau, kết hôn, sinh con. Vâyh vợ tôi như thế nào đối với anh lại nhớ mãi không quên, phiền anh mở miệng ra nói một chút?"
Tần Tuyên mấp máy môi, một lời cũng không nói ra được.
Đào Điềm Điềm lúc này chắc ước gì trực tiếp đâm chết tâm đi, dù sao đêm qua cô ta còn ý đồ câu dẫn người đàn ông của tôi!
"Thì ra đây chỉ là một sự hiểu lầm, nếu là hiểu lầm vậy chuyện này liền bỏ qua đi, Trần ảnh đế cùng chị Yên Yên hẳn là nên nghĩ nên giải thích như thế nào cho fan của hai người cùng truyền thông mới đúng."
Nhiếp ảnh gia cũng chuẩn bị cầm máy quay đi, Trần Độ đưa tay điều hướng máy quay về phía Đào Điềm Điềm và Tần Tuyên.
“Vợ tôi cũng không biết Tần Tuyên là nhân vật nào, cũng không biết Đào Điềm Điềm là ai, bọn họ khắp nơi nhắm vào vợ tôi, luôn nói vợ tôi đối với Tần Tuyên nhớ mãi không quên, cái này bắt đầu từ đâu vậy?"
Tôi biết anh ấy là người đặc biệt bảo vệ vợ con.
Có một lần con của họ hàng nhà anh ấy làm hư đồ chơi của con trai tôi còn đánh nó một trận, nhưng bọn họ miệng đầy lời nói dối, nói là con trai tôi tự mình ngã, bởi vậy Trần Độ lý luận với bọn họ một trận.
Bởi vì Trần Độ cùng phụ huynh người ta lý luận cả đêm, làm cho đối phương đứng ra xin lỗi con trai tôi, cũng bồi thường đồ chơi giống nhau như đúc mới bỏ qua.
Việc hôm nay, nếu Tần Tuyên và Đào Điềm Điềm không cho một lời giải thích, thì anh ấy không dễ dàng bỏ qua như vậy.
“Lúc học cấp ba cô ấy làm ủy viên kỷ luật, tôi từng làm trợ lý của cô ấy. "Tần Tuyên đỏ mặt mới mở miệng.
Tôi suy nghĩ rất kỹ, không có ấn tượng.
"Anh nếu không mở miệng ra nói một chút, anh khi đó bao cao bao nhiêu? Ốm hay mập? Thích mặc quần áo màu gì? Làm trợ thủ cho tôi nhiều người như vậy, tôi thật sự không biết anh là ai."
Mấy vị khách quý khác vẻ mặt ăn dưa.
Khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp lại đánh một loạt dấu chấm hỏi.
“Cho nên Thẩm Yên thật sự không biết Tần Tuyên là nhân vật nào sao?"
“Mẹ nó cười chết rồi, Thẩm Yên đây lại bị gánh cho cái danh bạch nguyệt quang!"
"Trời ạ, tôi lần đầu tiên nghe nói ánh trăng sáng lại như này, có chút chua xót, lại có chút buồn cười!"
……
“Sao em có thể quên tôi? Có một lần tôi mua laptop không đủ tiền, em còn trả giúp tôi 5,2 tệ."
“Khi đó tôi lệch môn, bị bạn học cười nhạo, em dặn dò tôi phải cố gắng học tập, em nói cho tôi biết phương pháp học tập của em, còn nói cho tôi biết mục tiêu của em là đại học X!"
"Em nếu đối với tôi không có tình ý vậy tại sao phải giúp tôi, tại sao phải nói cho tôi biết mục tiêu của em?"Tần Tuyên nói.
Cả người tôi ngây dại, kinh ngạc đi tới trước máy quay phim:
“Các bảo bối, có thể xem việc giúp đỡ người khác khiến mình vui vẻ, nhưng đừng đem việc giúp đỡ những người tự cho là đúng, ảo tưởng về bản thân làm vui.”
16.
Chuyện giữa tôi và Tần Tuyên chính là một hiểu lầm, tất cả đều là anh ta quá mức ảo tưởng.
Đông đảo cư dân mạng nhao nhao tấn công Tần Tuyên, lại đi tấn công Đào Điềm Điềm, fan vốn là fan của bọn họ đều thoát fan.
Bọn họ tự cho là đúng, cảm thấy mình ưu tú cỡ nào, đối với anh ta tốt một chút thì chính là có tình ý với anh ta.
“Người kia đâu, vội vàng làm thế thân!Tần Tuyên cùng Đào Điềm Điềm khóa chặt nhau đi, đời này cũng đừng tách ra!"
“Đời này làm sao đủ, kiếp sau kiếp sau nữa đều phải đi cùng một chỗ, hai người này đầu óc hợp cùng một chỗ!"
"Hu hu hu, thật đau lòng cho Thẩm Yên, bị người khác nhắm vào!"
"Dừng dừng dừng, tôi xào CP lại trở thành sự thật, tôi thật kích động lại thật thương tâm, ai có thể hiểu được tâm tình của tôi bây giờ!”
"Chị em lầu trên, ngươi không cô đơn đâu!"……
Nếu chuyện kết hôn của hai chúng tôi đã công khai, Trần Độ cũng không đành lòng, trong tiết mục cao giọng bày tỏ tình yêu với tôi, còn cầm tiền công hẹn hò với tôi.
Hai chúng tôi như hình với bóng, toàn bộ đoàn làm phim đi theo xào CP, cư dân mạng đều công nhận rất ngọt ngào.
Tôi cho rằng sau khi chuyện kết hôn của hai chúng tôi bị phơi bày ra ánh sáng, cư dân mạng sẽ nhao nhao thoát fan, nhưng không nghĩ tới không chỉ không có ngược lại tăng fan vô số.
Nhiệt độ tăng vọt.
Về phần Tần Tuyên và Đào Điềm Điềm, thanh danh của hai người bọn họ đều thối, cắn răng ghi hình xong tiết mục này, đạo diễn bên kia cũng không muốn bọn họ tiếp tục ở lại tổ tiết mục, lấy tốc độ nhanh nhất cùng bọn họ giải trừ hợp đồng.
Sau khi chương trình kết thúc, vài kịch bản rất tuyệt được đưa tới tay tôi, đều là kịch bản nữ chính siêu hot hiện nay, nữ chủ nhân thiết sát điên rồi, là kiểu tôi thích.
Trần Độ cho rằng tôi đã trở lại, hơn nữa chuyện công khai kết hôn thì có thể như keo như sơn với anh ấy, nhưng thật không ngờ tôi vừa nhận vài bộ kịch bản siêu tốt.
Thông báo rất nhanh được truyền tới, nhìn thấy hành trình của tôi, Trần Độ hét lên:
“Anh không phục!”
“Không phục cũng phải phục, ai bảo anh đột nhiên nhảy dù vào chương trình giải trí!"Tôi nói.
Trần Độ bĩu môi."Anh không nhảy dù chương trình giải trí, chẳng lẽ trơ mắt nhìn hai tên ngu xuẩn này khi dễ em sao?"
"Người phụ nữ của anh, anh sủng, yêu như vậy không thể cho người khác áp bức!"
Tôi vội bịt miệng anh ấy lại.
Làm sao có thể lái tàu lượn siêu tốc nơi bằng phẳng!
17.
Tôi gần đây thật sự là quá bận rộn, cũng may trước kia cũng không phải chưa từng có loại tình huống mỗi ngày chạy tới chạy lui này, tôi rất nhanh liền thích ứng.
Tạm thời tôi chưa từng quay phim truyền hình trong nước, bởi vì nhiệt độ của tôi rất nhiều phim tôi quay ở nước ngoài đều công chiếu.
Dù sao cũng là một ngọn lửa.
Sau khi liên tục quay xong hai bộ phim, tôi quyết định nghỉ ngơi vài ngày, chủ yếu là sinh nhật trưởng bối trong nhà tôi cần đi tham gia.
Trong tiệc sinh nhật, tôi mặc váy dài màu đen khoát tay Trần Độ, Trần Độ ôm con trai xuất hiện.
Vừa mới xuất hiện, liền gây sự chú ý tới mọi người.
Sau khi chào hỏi khách sáo với mọi người xong, tôi định đưa con trai đi ăn chút gì đó trước mắt xuất hiện hai bóng dáng quen thuộc.
Bình thường loại người như bọn họ tôi sẽ không để ở trong lòng, nhưng ấn tượng bọn họ để lại cho tôi thật sự quá sâu, khiến tôi không thể không nhớ kỹ.
Đào Điềm Điềm nhìn tôi một cái, chống nạnh cười lạnh: "Tôi còn tưởng rằng các người không dậy nổi, kết quả là còn không phải tới tham gia loại tiệc dành cho giới thượng lưu này, muốn kết thân với nhà tư bản mà ổn định vị trí của mình tại giới giải trí!"
Con trai tôi ba tuổi chơi internet còn trâu bò hơn tôi, nghe Đào Điềm Điềm nói như vậy, nó vừa ăn điểm tâm vừa thờ ơ mở miệng:
“Mở miệng thối như vậy, ra ngoài cũng không đánh răng sao?"
Trần Cạnh tuổi còn nhỏ đã di truyền cách ăn nói độc địa và bảo vệ người thân của cha nó!
"Cô thấy cháu tuổi còn nhỏ miệng mới thối,con trai của Thẩm Yên thật giống y mẹ, mẹ cháu không giáo dục tốt, về sau ra xã hội cũng chỉ có thể bị xã hội giáo dục!"
Tôi giơ tay lên tát cô ta một cái.
"Con xem, mẹ con trước kia không dạy dỗ con thật tốt, bây giờ được xã hội giáo dục rồi!"
Đào Điềm Điềm hỏng rồi.
Chuẩn bị đưa tay đánh nhau với tôi, Tần Tuyên đưa tay kéo cô ta đi.
Dù sao đây cũng là tiệc sinh nhật của một nhân vật không thể trêu vào, không thể gây sự trong tiệc của người ta.
Nhưng Đào Điềm Điềm làm sao chịu từ bỏ, lúc trước tôi cùng Trần Độ khiến cô ta chịu thiệt thòi lớn như vậy, chắc chắn hôm nay sẽ trả lại.
"Người ta đã nói căn bản không nhận ra anh là từ xó xỉnh nào đi ra, anh sẽ không còn cho rằng cô ta là ánh trăng sáng của anh chứ?Thanh danh của anh hiện tại đều thối, có nữ minh tinh dám cùng anh kề sát, còn không phải là tôi?"
"Thẩm Yên cùng chồng và con trai của cô ta thật trâu bò nha, giống như khắp thiên hạ đều là nhà bọn họ đấy, tôi chính là ngứa mắt loại người như bọn họ!"
Nói xong, Đào Điềm Điềm giơ điện thoại di động của cô ta lên.
"Nói cho các người một tin chấn động, đó chính là tôi đã gi âm lại, lời của các người vừa rồi đều đã bị ghi âm, đến lúc đó tôi muốn cho truyền thông cùng fan đều biết các người là dạng người gì!"
Đào Điềm Điềm nói vô cùng tự tin, giống như đem đoạn ghi âm này phát ra, cô ta có thể xoay chuyển tình thế vậy.
Tôi không sao cả khoát tay.
“Vậy cô cứ việc thử xem.”
Tần Tuyên nhìn thoáng qua điện thoại di động trong tay Đào Điềm Điềm, quay đầu nói với tôi:
"Thẩm Yên, chúng tôi lăn lộn trong giới giải trí cũng không kém bao nhiêu, cô đừng tưởng rằng mình cao quý hơn, xin hãy vì lời con trai cô vừa nói mà xin lỗi chúng tôi."
“Mong cô hãy xin lỗi chúng tôi vì những lời con trai cô vừa nói, nếu không bây giờ tôi sẽ mang đoạn ghi âm đi cho chủ nhân bữa tiệc nghe, đừng nói các người có thể tiếp tục tham gia bữa tiệc hay không, ngay cả giới giải trí cũng không thể ở lại được nữa!"
Tôi tiếp tục xua tay: "Cứ chờ xem.”
Do là chúng tôi bên này huyên náo đến động tĩnh quá lớn, rất nhanh đã tụ tập một đống người, ngay cả chủ nhân bữa tiệc cũng tới.
Đào Điềm Điềm tựa như muốn lấy lòng, nhanh chóng tiến lên phát lại đoạn ghi âm vừa rồi.
"Mọi người xem đi bọn họ chính là người như vậy, một đám rác rưởi còn vọng tưởng trèo lên cành cao, theo tôi thấy người như vậy nên bị đuổi ra đi, tốt nhất giới giải trí trực tiếp phong sát bọn họ"
Đào Điềm Điềm cùng Tần Tuyên nói với chủ nhân bữa tiệc.
Chủ nhân bữa tiệc vẻ mặt mơ hồ nhìn tôi cùng con trai.
Con trai tôi vội vã lao về phía đó.
“Bà ngoại, tiệc nhà chúng ta sao lại có người như vậy? "Trần Cạnh nói.
Sắc mặt mẹ tôi vô cùng khó coi, nhưng dù khó coi cũng không khó coi bằng Đào Điềm Điềm cùng Tần Tuyên.
“Bà ngoại? Như vậy phu nhân là mẹ Thẩm Yên sao? "
Đào Điềm Điềm mở to hai mắt.
"Đúng vậy, tôi ngược lại muốn xem cô muốn giáo dục cháu ngoại bảo bối của tôi như thế nào, hoặc là cô tính toán phong sát con gái của tôi như thế nào!"
Chân Đào Điềm Điềm và Tần Tuyên đều bị dọa mềm nhũn, Tần Tuyên đẩy Đào Điềm Điềm ra.
"Tôi không biết cô ta, đây hết thảy đều là chủ ý của một mình cô ta!"
Cái gọi là vợ chồng vốn là chim rừng, đại nạn lâm đầu đều tự bay, nhưng cái này cũng bay quá nhanh rồi.
18.
Mẹ tôi không cho bọn họ giải thích, phất tay gọi bảo vệ tới ném bọn họ ra ngoài.
“Ừm, loại người này xuất hiện ở tiệc nhà chúng ta thật sự khó chịu tựa như ăn một đống rác vậy, nhưng mà hiện tại hai đống rác này đã bị đuổi ra khỏi cửa!”
Bọn họ thật cho rằng tôi tuổi còn trẻ có thể nhận được giải thưởng tam kim là dựa vào ôm chân kim chủ sao, thật ra đây là kết quả của thực lực cùng bối cảnh, hai tên ngu xuẩn tự ăn hậu quả xấu!
Thanh danh của Tần Tuyên và Đào Điềm Điềm hoàn toàn thối, hai người chỉ có thể bị ép rời khỏi làng giải trí.
Ngày rời khỏi giới, hai người cấu xé nhau vô cùng dữ dội, cuối cùng chia tay.
Nghe nói Đào Điềm Điềm trèo lên người một phú nhị đại nhưng không tới hai ngày liền chia tay, tiếp theo lại đi trèo lên người tiếp theo.
Cô ta còn đặc biệt mở một chương trình truyền hình trực tiếp, chia sẻ kinh nghiệm yêu đương của mình, thật ra chính là dạy mọi người cách quyến rũ, phòng truyền hình trực tiếp bị phong tỏa, còn bị cục mạng trung ương phê bình.
Còn Tần Tuyên sau khi rời khỏi giới không có chỗ để đi, chỉ có thể đi livestream bán hàng, nhân số phòng truyền hình trực tiếp rất nhiều.
Chỉ là tất cả mọi người không phải đi mua hàng, mà là đi phòng truyền hình trực tiếp hỏi hắn, hắn là như thế nào lại có thể tự tin như vậy nói cho bọn họ nghe một chút, để cho bọn họ đi khuyên bảo những người không tự tin.
Đại khái là thật sự lăn lộn không nổi nữa, Tần Tuyên chặn đường tôi nhiều lần, cầu tôi buông tha hắn.
Muốn tôi tha cho hắn?
Sao lúc trước bọn họ không nghĩ tới buông tha cho tôi chứ?
Tôi không phản ứng.
Không để ý tới hắn liền tiếp tục ngăn cản tôi, Trần Độ gọi báo cảnh sát, tố cáo hắn quấy rối tình dục, nhốt hắn ba tháng.
Sau đó tình huống của hắn như thế nào tôi cũng không biết.
Trái tim tôi hướng về sự nghiệp, Trần Độ giống như một con chó nhỏ mỗi ngày chờ tôi về nhà.
Chuyện mang thai lần thứ hai theo sự nghiệp của tôi như mặt trời ban trưa cùng Trần Cạnh lớn lên, không ai thúc giục.
Tôi từ đoàn làm phim về khách sạn, giày vào cửa còn chưa cởi, đã bị ôm lấy ném lên giường, Trần Độ cởi giày xoa chân cho tôi.
Xoa xoa, xoa đến nơi khác.
Nhân sinh ngắn ngủi, hành lạc phải kịp thời!
(Hoàn)