-
Chương 4
12.
Trần Độ cau mày, ghét bỏ lui về phía sau ba bước.
"Công việc đều là phân phối tốt, chẳng lẽ cô yếu ớt, cô quý giá vậy sao, người khác đều có thể làm còn cô làm không được?"
"Nhanh đi làm việc, làm tốt mới có cơm ăn, không làm tốt đi cửa sau há mồm uống gió tây bắc!"
Trần Độ vô tình đóng cửa lại.
Cảm ơn, tôi rất sảng khoái!
Sau khi Trần Độ đến, cả người tôi từ thân thể đến tinh thần đều thoải mái không ít.
Đào Điềm Điềm bị gọi đi làm những việc lúc trước tôi làm, Tần Tuyên phát hiện Trần Độ căn bản là không để ý tới hắn, lại lo lắng Trần Độ cướp đi lưu lượng vốn không nhiều lắm của hắn, vết thương ở thắt lưng tốt hơn không nhiều lắm liền kiên trì muốn làm việc.
Ỷ vào việc mình là viên trưởng, tất cả mọi người phải nghe hắn.
Thế nhưng hắn đưa ra ý kiến tất cả mọi người làm bộ không nghe thấy, như trước dựa theo việc Trần Độ định ra mà chấp hành.
Tôi cảm thấy kế hoạch Trần Độ vạch ra rất tốt, rất công bằng, những việc này vốn nên mọi người cùng nhau chia sẻ, thay phiên nhau làm những việc khác nhau, mới có thể trải nghiệm lạc thú điền viên.
“Đúng vậy, phân phối như trước tuyệt không công bằng, đồng thời cũng không có cảm giác trải nghiệm."
“Điểm này tôi đứng về phía Trần Độ, Tần Tuyên nếu như có kế hoạch tốt hơn, lại gọi chúng tôi họp thương nghị!”
Tần Tuyên còn chưa nói được mấy câu, mọi người đã giải tán.
Hắn tức giận dậm chân tại chỗ, nhưng fan xem truyền hình trực tiếp cũng cảm thấy kế hoạch của Trần Độ rất tốt, không có người vì hắn mà lên tiếng.
Tần Tuyên chuẩn bị rời đi, Trần Độ vội vàng đưa cho hắn một tấm thẻ nhiệm vụ.
"Bạn gái của anh ở bên kia trồng rau, thân là bạn trai hẳn là nên đi trợ giúp mới đúng, tôi vì hai người đặc biệt tạo cơ hội cho hai người ở chung, nhất định phải quý trọng!"
Nói xong, Trần Độ tỏ vẻ vô cùng "hiểu lòng người" cười cười với hắn.
Tần Tuyên sau khi lấy được thẻ nhiệm vụ, mặt đen như đít nồi.
Tôi nhìn thấy, trên thẻ nhiệm vụ viết diệt cỏ.
Tần Tuyên kia thắt lưng còn chưa khỏi hẳn, kêu hắn đi diệt cỏ là muốn mạng của hắn!
"Thật ra vết thương ở thắt lưng của tôi còn chưa khỏi hẳn, tôi chỉ lo lắng một mình anh ứng phó không kịp, cho nên mới kiên trì trở lại vị trí!"
Khóe miệng Trần Độ giật giật.
"Vết thương chưa khỏi, anh cần gì phải cố sức như vậy!”
Trần Độ nói xong bỏ hắn lại phía sau, mang theo tôi rời đi.
Fan của Trần Độ so với Tần Tuyên lớn hơn nhiều, mấy fan não tàn của Tần Tuyên náo loạn một chút trong phòng truyền hình trực tiếp, thay anh trai nhà mình kêu oan.
Nhưng chỉ chốc lát sau đã bị fan của Trần Độ spam, chỉ có thể lác đác nhìn thấy mấy nội dung liên quan đến Tần Tuyên.
"Tần Tuyên đầu óc có bệnh, tôi thấy hắn chính là lo lắng địa vị của mình ở trang viên bị Trần Độ dao động, cho nên mới đứng lên họp!"
"Trần Độ nghĩ ra kế hoạch rất tốt, như vậy mọi người về sau cũng không còn nhàm chán nữa, có thể chân chân thật thật trải nghiệm được điền viên lạc thú!"
"Đúng vậy, như vậy cũng công bằng rất nhiều, lúc trước Tần Tuyên làm viên trưởng, Đào Điềm Điềm làm trợ lý, luôn lấy công báo tư thù, đem những việc bẩn thỉu mệt nhọc kia đều ném cho Thẩm Yên, hiện tại bọn họ cũng có thể cảm nhận được loại cảm giác này!"
"Trần Độ cũng quá đẹp trai, tôi rất yêu, đối phó Tần Tuyên thật sự không cần khách khí!"
……
"Đợi lát nữa theo anh đi hái rau đi, tối nay muốn ăn cái gì?"
Trần Độ nhìn chằm chằm tôi, trong mắt hiện lên những vì sao.
Tôi vội vàng nhắc nhở anh, không nên nhìn chằm chằm tôi như vậy, người quay phim còn đang quay chúng tôi, như vậy quá lộ liễu rồi, sớm muộn gì cũng bị mọi người phát hiện chuyện hai chúng tôi ẩn hôn!
"Nhưng vợ anh trông rất đẹp, anh muốn nhìn chằm chằm vợ anh!", Trần Độ nói bằng giọng chỉ có hai chúng tôi mới có thể nghe thấy.
Tôi thật sự bất đắc dĩ, vội vàng nói cho anh ấy biết tôi muốn ăn cái gì, sau đó cùng đi hái.
Hái rau xong, chúng tôi liền cùng nhau trở về phòng nhỏ, tôi nấu thức ăn, anh trợ thủ cho tôi.
Vốn lúc này người quay phim đặt máy quay ở chỗ này, anh ta có thể đi nghỉ ngơi nhưng hôm nay anh ta lại không đi.
Còn hiện vẻ mặt muốn xào CP nhìn hai chúng tôi.
Chính là bởi vì vẻ mặt này của anh ta cho nên tôi không tự chủ được nhìn thoáng qua màn đạn, trên màn đạn đều đang nói hai chúng tôi xứng đôi.
“Tôi vừa rồi chụp màn hình cảnh hai người bọn họ đối diện, Trần Độ tựa như một con chó ngoan, trong mắt chỉ có Thẩm Yên!"
"Hu hu hu, cái này cũng quá ngọt đi, vừa rồi tay bọn họ đụng phải, tôi chụp màn hình rồi!"
"Tôi tuyên bố, mời hai người kết hôn tại chỗ, nếu không tôi sẽ chuyển cục dân chính tới!"
"Anh trai nhà tôi xuất đạo nhiều năm như vậy đều không có nháo qua scandal, nhưng nếu như là Thẩm Yên, tôi cảm thấy có thể!"
Thật...... Thái quá!
Bọn họ không phải nên nói tôi không xứng với Trần Độ, hoặc là không cho anh trai bọn họ yêu đương sao?
Màn hình lớn như vậy tôi thấy được, Trần Độ cũng thấy được, anh ấy cố ý tiến đến bên tai tôi.
“Thấy chưa? Mọi người đều nói chúng ta xứng đôi! "
Anh ấy cười hắc hắc.
Tôi đưa giỏ thức ăn cho anh.
"Mau rửa rau đi, trước khi mọi người về phải nấu xong bữa tối đã!"
13.
Hai ngày nay tôi sống rất thư thái, nếu không ngẫu nhiên có thể nhìn thấy Đào Điềm Điềm cùng Tần Tuyên, tôi cũng sắp quên chuyện mình bị bọn họ nhắm vào.
Tôi chỉ hy vọng mấy ngày kế tiếp đều có thể thuận lợi tiến hành quay chương trình.
Nhưng buổi tối tôi cùng Trần Độ từ bên ngoài trở về, lúc tách ra lên lầu tôi bị Tần Tuyên ngăn cản đường đi.
"Thẩm Yên, Trần Độ là ảnh đế tam kim trẻ tuổi nhất trong nước, có một đống mỹ nữ vây quanh hắn, lấy tướng mạo hầu hạ nhất định sẽ không đi xa, tôi đứng ở góc độ một tiền bối khuyên cô một câu, lăn lộn trong nghề này vẫn phải dựa vào thực lực!"
Tôi thề, cả đời này tôi thật sự chưa từng gặp qua người nào phổ tín và tự cho mình là đúng hơn anh ta.
“Hai ngày nay hai chúng tôi ở cùng một chỗ, trên weibo đều khen hai chúng tôi xứng đôi, anh không cảm thấy hai chúng tôi rất xứng đôi sao?"
"Cho dù là nhan sắc hay thành tựu, hai chúng tôi đều không phân cao thấp đâu, bên cạnh tôi đàn ông ưu tú lại trẻ tuổi như anh ấy thật đúng là không nhiều lắm, anh ấy là người duy nhất!"
Sắc mặt Tần Tuyên cũng không dễ coi.
Anh ta so với Trần Độ lớn hơn một tuổi, dù vậy anh ta hiện tại cũng chỉ là minh tinh lưu lượng, còn chưa từng nhận bất kì giải thưởng nào.
Tôi đâm vào chỗ đau của anh ta, gân xanh trên mặt anh ta dần dần nổi lên.
Nói thật tôi có chút sợ, dễ dàng tức giận như vậy thật sợ anh ta có khuynh hướng bạo lực!
Cho nên tôi vội vàng đi vào cửa, dùng sức khoá trái cửa, động tác liền mạch lưu loát.
Tần Tuyên nghỉ ngơi một tuần, bệnh lớn hơn nữa cũng tĩnh dưỡng tốt, anh ta không thể lại lấy lí do mình là người bị thương mà thoát khỏi những công việc kia.
Lại bởi vì mọi người hiện tại chỉ nghe Trần Độ chỉ huy, anh ta tạm thời không có biện pháp lấy lại thực quyền của viên trưởng cho nên có chút tức giận.
Thừa dịp buổi tối đình chỉ quay phim, Tần Tuyên chủ động đi tìm đạo diễn, muốn đạo diễn nói với Trần Độ giao quyền chỉ huy lại.
Trần Độ sau khi biết liền trực tiếp nói với đạo diễn một câu: "Chẳng lẽ sức ảnh hưởng của ảnh đế Tam Kim tôi còn không lớn bằng một ngôi sao lưu lượng như anh ta?"
Đồng thời, anh còn nói với đạo diễn nếu để anh làm viên trưởng, tiết mục tiếp theo anh cũng tới.
Đạo diễn sau khi nghe xong cao hứng muốn chết, ngày hôm sau trực tiếp giao chức vị viên trưởng cho Trần Độ.
Tần Tuyên lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo!
Anh ta muốn đi, nhưng ngẫm lại tiền vi phạm hợp đồng, bởi vì anh là khách quý thường trú tiền vi phạm hợp đồng lớn đến kinh người, chỉ có thể cắn răng ở lại.
Đào Điềm Điềm gần đây cũng không khá hơn Tần Tuyên, cô đã sớm yêu cầu đạo diễn rời đi, cũng là bởi vì chuyện tiền vi phạm hợp đồng không thể không ở lại.
Hai ngày nay mặt trời chói chang, Trần Độ cố ý phân phó cho cô ta một ít chân chạy việc, ở bên ngoài chạy tới chạy lui, cô ta thương tâm khóc một hồi.
Tất cả mọi người biết Trần Độ là vì chuyện tôi lúc trước gặp phải bất công nên bênh vực kẻ yếu, cho nên cũng chỉ là mặt ngoài an ủi một chút, trên thực tế ngay cả một lọ kem chống nắng cũng không có cho!
Đào Điềm Điềm cố ý khóc trước ống kính, quở trách tất cả mọi người một lần, cô ta cho rằng mình bán thảm có thể chiếm được sự đồng tình của khán giả, nhưng thật không ngờ nhận được một trận mắng chửi của khán giả.
"Thật thú vị, lúc trước cô ta và Tần Tuyên chẳng lẽ không đối xử với Thẩm Yên như vậy?”
“Đúng vậy đúng vậy, Thẩm Yên bị bọn họ chèn ép lâu như vậy, một câu oán hận cũng không có, còn muốn mỗi ngày bị fan của bọn họ mắng, Đào Điềm Điềm đúng là có trái tim thủy tinh nha!"
"Fan của Thẩm Yên thật sự là thiên sứ nhân gian, nếu Đào Điềm Điềm và Tần Tuyên đối xử với chị gái nhà tôi như vậy, fan nhà chúng tôi đã sớm lột sạch trà đắng của Đào Điềm Điềm và Tần Tuyên rồi!"
"Đợi lát nữa tôi liền mang theo chị em của tôi đi an ủi Thẩm Yên, miệng của chúng tôi đặc biệt tốt nha!"
"Thẩm Yên coi như vừa về nước, tốt xấu gì cũng là tam kim ảnh hậu, hàm lượng vàng cao như vậy, hai minh tinh lưu lượng như bọn họ làm sao dám!"
"Có ai chú ý tới Tần Tuyên nhiều lần muốn tìm Thẩm Yên hay không, nhưng Thẩm Yên đều tránh mặt, nếu Thẩm Yên thật sự có ý nghĩ với hắn làm sao có thể tránh hắn chứ?"
“Có khả năng Thẩm Yên thật sự không biết Tần Tuyên là nhân vật nào, nên cứng rắn từ chối rồi bị bọn họ cọ lưu lượng, xào nhiệt độ hay không!”…….
Quả nhiên, ánh mắt quần chúng sáng như tuyết, cư dân mạng lần này rất sáng suốt!
Đào Điềm Điềm thấy mình bán thảm không có tác dụng, cũng chỉ có thể nhanh chóng thu công.
"Có thể là do tôi quá yếu đuối, lần này tôi học được rất nhiều, phóng thích thoáng một phát, tôi cảm giác tâm tình tốt hơn nhiều, cám ơn mọi người đã an ủi!"
Những khách mời khác thấy cô ta diễn giỏi như thế, không ai đáp lại.
Ngay cả người quay phim thấy tiếng mắng trên màn đạn quá nhiều, cũng vội vàng dời camera đi.
Đi quay phong cảnh bên ngoài, quay núi, quay cây cảnh, đưa ống kính quay heo cũng không chịu quay cô ta.
Tất cả mọi người giải tán, người quay phim cũng đi, Đào Điềm Điềm dứt khoát không giả vờ nữa.
"Thẩm Yên, cô đừng tưởng rằng tôi không biết đãi ngộ hiện tại của cô là như thế nào, cô cho rằng chỉ có một mình cô có thể sao?"
Tôi không biết cô ta đã bổ não những gì, tôi khuyên cô ta nếu có bệnh thì đi khám bác sĩ.
Tôi ngửi thấy mùi nước hoa khi cô ta đi ngang qua tôi vào buổi tối.
Cùng tôi sát vai mà qua, cố ý nhíu mày.
Tôi cảm thấy người này nhất định là đang phát điên, nên không phản ứng.
Vừa đóng cửa lại, chuẩn bị đi ngủ, lại nhận ra không đúng.
Phương hướng cô ta vừa đi là phòng của Trần Độ!
14.
Tôi vội vàng nhảy xuống giường, nhưng đã không còn kịp.
Chờ tôi đến thì Đào Điềm Điềm đang nằm trên mặt đất, trên mặt in một cái dấu bàn tay đỏ bừng.
Hẳn là sợ động tĩnh quá lớn hấp dẫn đến những khách quý khác, cho nên cô ta cũng không có kêu ra tiếng.
Nhìn thấy tôi, cô ta khó khăn đứng dậy khỏi mặt đất.
"Đừng tưởng rằng cô có Trần ảnh đế làm chỗ dựa thì có thể hơn tôi, Tần Tuyên mới là khách quý thường trú của chương trình này!"
Nói xong, Đào Điềm Điềm xoay người rời đi.
Tôi vội vàng vào cửa nhìn, Trần Độ đang điên cuồng rửa tay trong toilet.
“Vừa rồi cô ta tới gõ cửa phòng anh, anh tưởng là em tới liền mở cửa, cô ta vừa vào cửa liền nhào vào người anh."
Trần Độ hết sức ghét bỏ nói.
"Vết bàn tay trên mặt cô ta lớn như vậy, không chừng ngày mai cũng sẽ không biến mất, mọi người nếu hỏi cũng không dễ giải thích!"
Trần Độ xua tay: "Đó là chuyện của cô ta, nếu cô ta ăn ngay nói thật, người mất mặt xấu hổ chính là cô ta!"
Tôi nghĩ cũng đúng, việc này Đào Điềm Điềm cũng đáng đời.
Nếu không có chuyện gì, tôi liền chuẩn bị trở về phòng mình, Trần Độ đưa tay ôm lấy tôi.
"Bà xã, có thể không đi được không?"
Giọng nói Trần Độ mềm mại, ở bên tai tôi nói lời quyến rũ, đồng thời lắc lư cặp tay bị anh ấy xoa bóp đến đỏ bừng kia.
Tôi đưa tay nắm đôi tay to của anh ấy trong tay, người này luôn khiến tôi mềm lòng.
“Có thể thì có thể, nhưng không thể có động tác dư thừa khác.”
Trần Độ cao hứng ôm tôi lên giường.
Gần đây tôi quá mệt mỏi, nằm ở trên giường liền ngủ thiếp đi, loáng thoáng nghe được có tiếng nước chảy.
Tôi cũng không có tỉnh lại mà trở mình tiếp tục ngủ, là chính anh ấy bảo tôi ở lại, khổ này anh ấy phải chịu thôi.
Điều tôi không biết là hôm qua Đào Điềm Điềm đi rồi quay lại, phát hiện sau khi tôi ngủ trong phòng Trần Độ đã nảy sinh một ý niệm tà ác.
Ngày hôm sau lúc rời giường cũng có chút xấu hổ, người quay phim bình thường đều là tám giờ mới quay, nhưng hôm nay sáu giờ đã tới, lúc tôi đẩy cửa ra một cái máy quay thật to lắc lư trước mặt tôi.
Đồng thời, tôi còn thấy được khuôn mặt hả hê của Đào Điềm Điềm.
"Theo yêu cầu của đông đảo người xem, muốn nhìn trạng thái của các minh tinh dậy sớm, nhưng mà chị Yên Yên sao lại ở phòng của Trần ảnh đế vậy?"
Đào Điềm Điềm ra vẻ khiếp sợ.
Các nghệ sĩ khác không lên tiếng.
Ngày hôm qua sau khi trở về, Đào Điềm Điềm liền đề nghị với đạo diễn, chương trình sắp kết thúc rồi hay đột kích quay một chút trạng thái dậy sớm của các ngôi sao, xem như tặng phúc lợi cho fan.
Cô ta cố ý gọi người quay phim đi quay những khách quý khác trước, sau khi gọi toàn bộ bọn họ dậy, lại đến quay Trần Độ.
Mục đích rất rõ ràng, chính là muốn bắt gian tại giường.
Chuyện cho tới bây giờ, có một số việc cũng giấu không nổi nữa.
Tôi khoanh hai tay nhìn Đào Điềm Điềm.
"Cô đoán xem thử tại sao tôi lại ở phòng của Trần ảnh đế?"
Tôi mặt không đổi sắc nhìn cô ta.
Đào Điềm Điềm cười nói: "Chẳng lẽ hai người vừa gặp đã yêu? Củi khô bén lửa...”
Những khách mời khác không dám thở mạnh, ngay cả người quay phim cầm máy quay cũng không nhịn được bắt đầu run rẩy.
Màn đạn trong phòng truyền hình trực tiếp cũng bắt đầu điên cuồng spam.
“Cô nam quả nữ, ở chung một phòng sẽ xảy ra chuyện gì, không cần nói cũng biết!"
“Không ai phát hiện vẻ mặt của Đào Điềm Điềm vui sướng khi người gặp họa sao? Cô ta khẳng định đã sớm biết một ít chuyện."
“Hôm nay phát sóng trực tiếp sớm như vậy, người khác còn chưa rời giường, chỉ có cô ấy trang điểm, lúc nhiếp ảnh gia tới cô ấy cố ý đề nghị nhiếp ảnh gia đi gọi khách quý khác trước, cuối cùng mới tới gọi Trần ảnh đế, tất cả đều ở trong kế hoạch của cô ấy!"
"Lầu trên có thể đừng tỏ vẻ hiểu biết hay không, ngủ chính là ngủ, ngươi là do Thẩm Yên mời tới di dời đi sự chú ý đúng chứ!"
"Tuy rằng hai ngày nay tôi một mực xào CP Trần Độ cùng Thẩm Yên, nhưng tốc độ phát triển này cũng quá nhanh!"