-
Chương 15
Lục Trầm đưa cho tôi khá nhiều tài liệu, tôi chỉ có thể xem lướt qua, nhưng rất rõ ràng rằng đây là các dự án trước đây có chất lượng rất tốt và hoàn thành đúng hạn. Tuy nhiên, trong năm qua, chất lượng của các kế hoạch có phần không đồng đều. Đặc biệt là những đề án từ một người tên là Đồng Tiêu Tiêu.
Người này có vẻ là người mới gia nhập Lục thị trong hai năm gần đây, đề án một năm trước không có gì nổi bật, nhưng sau một năm, một số ý tưởng thiết kế của cô ấy được đánh giá rất sáng tạo.
Điều này thoạt nhìn khá tốt nhưng tôi lại cảm thấy có điều gì đó không ổn. Các đề án của Đồng Tiêu Tiêu ngày càng đa dạng, dường như học hỏi được nhiều từ người khác, những ý tưởng cảm giác như pha trộn từ nhiều nguồn.
Nếu nhìn theo hướng tích cực, có thể cô nàng dần dần tiến bộ. Nhưng những chi tiết nhỏ trên bản đề án không thể giả mạo, mỗi nhà thiết kế đều có những thói quen nhỏ của riêng mình, có thể là về phối màu, cấu trúc, hoặc ánh sáng... nhưng mỗi đề án của cô ấy lại không có sự nhất quán.
Sao chép? Cắt gọt? Hay là thuê người làm hộ?
Tôi nhẹ nhàng mở rèm, nhìn qua phòng làm việc lớn đối diện, không khí khá hoà hợp và yên bình, dường như không có việc cạnh tranh ngầm nào cả.
Làm sao 1 người sau khi "sao chép" của người khác lại có thể bình tĩnh như vậy được nhỉ. Đồng Tiêu Tiêu này chắc chắn có bối cảnh phải không? Bối cảnh lớn đến mức những người quản lý trước đều bị cô ta loại bỏ. Bối cảnh lớn đến mức, người bị sao chép tức giận nhưng không dám vạch trần.
"Quản lý", có người gõ cửa phòng tôi.
Tôi ngước nhìn, một người phụ nữ với dáng vẻ duyên dáng, vòng một đầy đặn và vòng ba nảy nở, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp.
"Cô là quản lý mới tới hôm nay đúng không, không biết cô có cần tôi sắp xếp một cuộc họp để mọi người làm quen với cô không?"
"Cô là?"
"À, tôi quên không giới thiệu, tôi là Đồng Tiêu Tiêu, đã làm việc ở công ty hai năm, rất nhiều bản kế hoạch trước đây đều do tôi thực hiện."
Đồng Tiêu Tiêu vừa nói vừa bước vào và ngồi xuống đối diện tôi.
"Tôi và Lục tổng từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên ở nước ngoài."
Ô hô? Đến để thể hiện quyền lực à? Bày tỏ chủ quyền ư? Cô ta có lẽ không biết, Lục Trầm đưa tôi đến đây, là để đối phó với cô ta đấy chứ?
"Đồng Tiêu Tiêu phải không?"
Đồng Tiêu Tiêu duyên dáng vén tóc qua sau tai, mỉm cười gật đầu.
"Cô không biết quy định phải xin phép mới được bước vào phòng của quản lý sao?"
Sắc mặt của Đồng Tiêu Tiêu có chút thay đổi.
"Tôi đã gõ cửa."
"Tôi đã mời cô vào chưa?" Tôi đột ngột nâng cao giọng, mọi người ở phòng làm việc đều dồn sự chú ý về phía này, có vẻ như, việc quản lý phòng Marketing thường xuyên từ chức trong những năm qua cũng là nhờ vào cô ta.
"Tôi..."
"Ra ngoài." Tôi cắt ngang lời cô ấy.
"Quản lý, cô không nghĩ là mình quá đáng sao?"
Đồng Tiêu Tiêu rõ ràng không ngờ rằng sẽ có người dùng thái độ này để nói chuyện với cô ta. Cô ta thực sự đã quen biết Lục Trầm từ nhỏ và quan hệ giữa hai gia đình họ rất khăng khít.
Chính vì thế, Đồng Tiêu Tiêu luôn dựa vào điều này để "tác oai, tác quái" trong công ty, yêu cầu mọi người cung phụng. Còn những người không biết điều với cô ta, tất nhiên sẽ bị loại bỏ.
"Đi ra khỏi đây".
Tôi không quan tâm đến bối cảnh của Đồng Tiêu Tiêu, bối cảnh lớn đến đâu, trong Lục thị này, còn ai có thể vượt qua Lục Trầm.
"Đừng để tôi phải nói lần thứ ba." Ah, hóa ra có người chống lưng là cảm giác thế này. Đây chính là cái gọi là dựa hơi người khác phải không?
Đồng Tiêu Tiêu mím môi đi ra ngoài, tôi theo sau ra đến phòng làm việc phía trước.
"Tôi là quản lý mới, Lâm Tử Thanh. Hy vọng sau này có thể hợp tác tốt với mọi người." "Buổi chiều lúc ba giờ họp tại phòng họp, tôi sẽ tìm hiểu về kế hoạch công việc và tiến độ hiện tại của mọi người, sau đó sẽ phân công một số dự án mới cho các bạn." "À, và bữa trà chiều nay, tôi sẽ chiêu đãi."