Hệ thống cảnh báo: "Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo! Chủ nhân đã nghiêm trọng lệch khỏi cốt truyện chính! Nếu không sớm hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bị áp dụng hình phạt nghiêm khắc nhất!"
Tôi hỏi: "Là cắt đứt chân còn lại của nam chính à?"
Hệ thống đáp: "Cũng không nhất thiết phải như vậy."
Tôi lại hỏi: "Vậy... cắt đầu nam chính?"
Hệ thống: "..."
Đúng lúc đó, tôi bỗng cảm thấy cơ thể tê rần, và sau đó, tôi ngã vật ra đất, miệng sùi bọt mép.
Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ thấy mười người mẫu nam ngoan xinh ngon hoảng loạn chạy về phía mình. Tôi nghĩ, chết trong cái ôm công chúa của những anh chàng cơ bắp quả thật chỉ có lời không lỗ.
Nhưng khi tỉnh dậy, tôi lại không thấy bóng dáng của những người mẫu nam đâu cả! Chỉ có hệ thống đang đồng hành với tôi.
Hệ thống hỏi tôi: "Cô đã tỉnh táo chưa?"
Tôi tức giận, nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi: "Tỉnh rồi."
Hệ thống lạnh lùng: "Tỉnh rồi thì mau chóng chinh phục nam chính đi!"
Tôi nói: "Ngươi nên tìm người phù hợp nhất vào vị trí. Rõ ràng là nam chính không thích kiểu phụ nữ như tôi".
Hệ thống: "Không, chỉ vì cô cho rằng nữ chính là kiểu ngây thơ vô số tội, nam chính mới yêu không chán! Chính là bởi cô đã làm mọi thứ quá 'ố dề', nên mới có chút vấn đề!"
Tôi hỏi: "Vấn đề gì?"
Hệ thống: "Cô chỉ ngây thơ, không ngọt ngào."
Tôi: "Cảm ơn đã khen."
Tôi và hệ thống nhìn nhau chằm chằm, cả hai đều muốn siết cổ đối phương. Trong bầu không khí căng thẳng như có thể cắt được bằng dao, Thái Sở Sở hiện lên yếu ớt, nhẹ nhàng.
Thái Sở Sở lo lắng hỏi: "Chị ơi, chị có sao không? Tất cả mọi người mẫu nam đều rất lo lắng cho chị!"
Tôi và hệ thống cùng một lúc nói: "Tất cả cũng là do cô đấy!"
Thái Sở Sở lùi lại một bước, mặt đầy nước mắt: "Mọi người đừng như vậy..."
Tôi nhảy dựng lên và nắm chặt vai Thái Sở Sở, lắc lắc mạnh bạo: "Em gái yêu đương não toàn ơi, sao đầu óc toàn chuyện yêu đương, cứ mãi yêu 1 người đàn ông không yêu mình mà không chịu siêu thoát thế hả.
"Em... em không phải như thế đâu", Thái Sở Sở cúi đầu, ngượng ngùng bấu tay.
"Trong khoảng thời gian này em đã suy nghĩ kỹ, em nhận ra không nhất thiết phải cưới anh Âu Dương."
Mắt tôi lập tức sáng như đèn pha ô tô: "Thật à?"
Thái Sở Sở gật đầu mạnh mẽ: "Người mẫu nam mới là nguồn hạnh phúc, em không nên vì một người mà bỏ qua cả một rừng cây!"
"Cô nghĩ vậy thì tốt lắm," tôi nở nụ cười, "Nhưng tại sao cô vẫn không đi siêu thoát?"
"Chị ơi, em đã suy nghĩ kỹ rồi!" Thái Sở Sở đột nhiên nắm lấy tay tôi: "Dù có hàng vạn, hàng ngàn người mẫu nam, nhưng em vẫn muốn thấy anh Âu Dương nhảy múa trong phòng phát sóng trực tiếp".
Tôi: "..."
Hệ thống: "..."
Vậy là Thái Sở Sở vẫn chưa chấm dứt chuyện trở thành người hâm mộ cuồng nhiệt của nam chính.