-
Chương 1
1
Tôi đã ch/ết cách đây một năm và được bạn trai hồi sinh. Cho tới bây giờ tôi không đi đâu cả, chỉ lặng lẽ ở nhà livestream.
"Viên Viên, anh phải đi làm đây.” Lục Minh Sâm nhẹ nhàng ôm mặt tôi: "Em phải ngoan ngoãn ở nhà, đừng ra ngoài."
"Em biết rồi.” Tôi gật đầu và mỉm cười với anh ấy: "Ông xã, anh yên tâm đi, một năm nay em rất ngoan, rất nghe lời, chưa bao giờ ra ngoài."
"Anh biết Viên Viên là người ngoan nhất. Lục Minh Sâm ôm mặt tôi rồi hôn.
Lực của anh ấy lớn đến nỗi khiến đầu tôi rơi bịch xuống đất, lăn lốc cốc.
"Ông xã, em chóng mặt…” Đầu tôi lăn hai vòng trên mặt đất, nũng nịu phàn nàn: "Đừng mạnh tay như vậy.”
Vừa nói, tôi vừa ra lệnh cho cơ thể nhặt đầu mình lên.
"Xin lỗi em, đừng nhúc nhích, để anh giúp em.” Lục Minh Sâm nhanh chóng xin lỗi, cúi xuống nh/ặt đầ/u tôi lên rồi để lên trên cổ.
Tôi v/ặn cổ: “Được rồi.”
"Anh đi làm, 7 giờ tối sẽ về.” Lục Minh Sâm miễn cưỡng nói lời tạm biệt với tôi.
"Đi đi…” Tôi xua tay.
Lục Minh Sâm rời khỏi nhà.
Cánh cửa đóng sầm lại, tôi bước vào phòng rồi thay một bộ trang phục hầu gái, sau đó đi đến phòng làm việc rồi bật máy tính lên, mỉm cười ngọt ngào trước ống kính: "Hello, cô bé dễ thương của các bạn lại bắt đầu phát sóng trực tiếp đây.”
"Gothic Mao Mao thật dễ thương!"
"Mao Mao đỉnh thật! Vừa có ngoại hình vừa có thực lực! Em là thần của tôi!"
"Mao Mao thật siêng năng! Ban đêm đã livestream, ban ngày lại bắt đầu livestream tiếp, Mao Mao không ngủ sao?"
Những bình luận xẹt qua trên màn hình.
Tôi nhìn thoáng quá rồi mỉm cười nói: "Tôi cũng muốn ngủ chứ, nhưng cơ thể tôi khác với người bình thường, mỗi ngày chỉ cần ngủ hai tiếng thôi."
Ngoài ra còn có antifan phá hoại.
"Con th/ây m/a này lại xuất hiện rồi, thật ghê tởm, sao một cô gái nhỏ như em cứ trang điểm kỳ quái như vậy, vừa nhìn là biết không phải một cô gái ngoan rồi.”
"Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là phong cách gothic, cậu không thấy tên của người phát sóng là Gothic Mao Mao sao? Người ta chỉ là đi theo phong cách gothic và lolita, nếu cậu không thích thì đừng xem nữa.”
Cuộc tranh cãi về lớp trang điểm của tôi lại bắt đầu.
Tôi liếc nhìn chiếc gương trên quầy, trên đó phản chiếu khuôn mặt của một cô gái với quầng thâm mắt và làn da cực kỳ nhợt nhạt.
Điều đáng chú ý nhất là ở hai bên khóe miệng của cô gái dường như đã bị rạ/ch ra, miệng vết thương kéo dài đến tận cổ, trông rất đáng sợ.
Vì lớp trang điểm này mà tôi nhanh chóng nổi tiếng, đồng thời cũng có rất nhiều người hâm mộ.
Nhưng tôi cũng không có cách nào khác.
Những vết s/ẹo trên cơ thể tôi không phải là trang điểm, chúng là thật.
Khi tôi bị tr/a t/ấn và gi/ết ch/ết, kẻ gi/ết người đã dùng da/o rạ/ch miệng tôi, hắn nói hắn muốn biến tôi thành một chú hề.
Bây giờ tôi đã sống lại, vết thương đó vẫn chưa được xử lý, nên tôi chỉ có thể đi theo con đường gothic.
Tôi liếc mắt nhìn danh bạ, thấy cái tên Hương Hương ở phía trên không online, vì vậy tôi bật điện thoại lên rồi nói: "Mọi người đừng ồn nữa, tôi sẽ bắt đầu livestream, hôm nay Hương Hương không có ở đây, tôi sẽ livestream một mình."
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người hâm mộ nhiệt tình tặng quà.
2
Tôi đã ch/ết rồi.
Một năm trước, tôi đã bị tr/a t/ấn rồi gi/ết ch/ết trong một con hẻm nhỏ, cái ch/ết của tôi vô cùng bi thảm.
Bạn trai tôi là Lục Minh Sâm không thể chấp nhận sự thật này. Để tìm ra kẻ đã gi/ết ch/ết tôi, anh ấy đã không ngần ngại đà/o m/ộ rồi đá/nh cắ/p th/i th/ể của tôi, sau đó sử dụng trận pháp cổ xưa để triệu hồi li/nh h/ồn tôi.
Trùng hợp thay hôm đó lại có hiện tượng thiên địa kỳ lạ xảy ra, bảy hành tinh trong hệ mặt trời xếp thẳng hàng, vòng tròn m/a thuật biến thành trận đồ phục sinh. Bởi vì trước khi ch/ết linh hồn tôi đã mang đầy o/án h/ận nên tôi đã biến thành l/ệ qu/ỷ.
Sau khi tôi biến thành l/ệ qu/ỷ, tôi có khả năng hô mưa gọi gió, rắc rối duy nhất là cơ thể tôi.
Khi tôi bị tr/a t/ấn rồi gi/ết ch/ết, cơ thể đã bị phân thành nhiều mảnh. Bây giờ cho dù có nối ghép lại thành người nhưng cơ thể tôi vẫn đầy vết nứt, trông vô cùng đáng sợ.
Đôi lúc khi tôi đi bộ, tay chân sẽ rơi ra.
L/ệ qu/ỷ ăn m/áu tươi, nên mỗi ngày Lục Minh Sâm đều phải mang cho tôi động vật tươi sống về nhà mới có thể có m/áu tươi.
Con người là li/nh h/ồn của vạn vật, nếu tôi hấp thụ ti/nh hu/yết người, cơ thể tôi về cơ bản sẽ trở lại trạng thái như con người bình thường. Nhưng tôi và Lục Minh Thâm không muốn gi/ết người vô tội một cách bừa bãi, vì vậy tôi đã kiên quyết trấn áp sự hung ác của l/ệ qu/ỷ, luôn ở trong nhà để không t/ấn cô/ng bất cứ ai.
Cứ như vậy, tôi đã được Lục Minh Sâm bí mật giấu ở nhà suốt một năm.
Năng lực của tôi nhanh chóng phát triển, mỗi ngày tôi ăn càng nhiều động vật hơn. Mà Lục Minh Sâm chỉ là một người làm công ăn lương bình thường, nên gánh nặng rất lớn.
Tôi muốn kiếm chút tiền nhưng lại không thể ra ngoài, vì vậy tôi bắt đầu làm việc như một streamer trò chơi trên mạng.
Mỗi ngày, khi Lục Minh Sâm ra ngoài làm việc, tôi sẽ thay một bộ trang phục hầu gái rồi ngồi trước máy tính để chơi trò chơi hot nhất.
Tôi là l/ệ qu/ỷ, sau khi ch/ết đi phản xạ của tôi rất tốt, tốc độ tay cực nhanh. Cộng với nhận thức tốt, khi chơi game tôi đánh rất hăng, rất nhiều streamer nam cũng không thể đánh bại tôi. Từ đó mà tôi sớm trở nên nổi tiếng.
Sau đó, tôi gặp người bạn thân nhất của tôi là Hương Hương, cô ấy là một streamer nổi tiếng. Chúng tôi đã hợp tác trong một trò chơi, cô ấy rất vui khi biết rằng tôi là nữ, luôn dẫn tôi đi chơi game.
Dần dần, phòng livestream của tôi được cô ấy dẫn dắt ngày càng trở nên nổi tiếng. Bây giờ chúng tôi đã trở thành chị em streamer nổi tiếng trong giới game.
3
Hương Hương không online suốt buổi sáng.
Tôi cảm thấy rất hoang mang.
Hương Hương là một streamer chăm chỉ, thường livestream lúc mười giờ.
Tôi đã gửi tin nhắn WeChat cho Hương Hương, hỏi cô ấy tại sao cô ấy không livestream. Hương Hương trả lời tôi: "Hu hu hu, tối qua tôi bị một tên đàn ông kh/ốn làm phiền.”
Tôi hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Hương Hương: "Lúc tôi đang ở sảnh thì có một người đàn ông đi vào, khi nghe thấy giọng nói của tôi, anh ta nhận ra tôi là streamer và liên tục trêu chọc tôi.”
"Anh ta liên tục thốt ra những lời lẽ bẩ/n th/ỉu, rất khó chịu, lại còn liên tục khiêu khích, thách thức tôi. Tôi đã tức giận đến mức đồng ý. Kết quả là anh ta lợi dụng đá/nh vào trụ của tôi, sau đó nhảy múa trên x/ác của tôi, lại còn nói rất nhiều lời quá đáng.”
Nghe xong tôi đã rất tức giận: "ID đó là của ai, tôi sẽ đá/nh anh ta.”
Hương Hương gửi ID cho tôi, cái tên khá t/àn nh/ẫn, đã gi/ết tám người.
Sau khi xác nhận, tôi đã nhanh chóng kết bạn với ID này.
Buổi tối, đã gi/ết tám người online, lại còn đồng ý kết bạn với tôi, vì vậy tôi không nói một lời mà mời anh ta vào game.
Anh ta nhận ra tôi nên đã bật loa rồi trêu chọc tôi, nói những lời rất th/ô t/ục và ki/nh t/ởm.
Anh ta nói tôi ăn mặc l/ả l/ơi, còn gọi tôi là con kh/ốn.
Anh ta nói năng lộn xộn, hình như thần kinh không ổn, nghe không được bình thường.
Tôi giận dữ mắng lại, thậm chí còn yêu cầu anh ta đá/nh một mình.
Anh ta đồng ý.
Khi giao đấu, tôi đã lợi dụng đài của anh ta rồi gi/ẫm lên x/ác anh ta, khiến thành tích chiến đấu của anh ta xuống 0-10. Sau đó tôi còn nhắn tin chế nhạo anh ta, không cho phép anh ta đầ/u hà/ng.
Khi mọi chuyện kết thúc, anh ta kéo tôi vào một đội, rõ ràng là có điều gì đó để nói.
Tôi không yếu đuối chút nào.
Anh ta thâm trầm nói: "Gothic Mao Mao, t/ao nhớ rõ m/ày rồi.”
"Đời này, t/ao hận nhất loại người hèn hạ như bọn m/ày.”
"T/ao biết địa chỉ của m/ày và Hương Hương rồi, t/ao sẽ gi/ết hết mấy con kh/ốn chúng m/ày!"
Tôi sững sờ một lúc, rồi chế nhạo: "Nào, đến gi/ết tôi đi."
Anh ta nói: "Rất tốt, mày đã chọc giận tao rồi, có nhìn thấy ID của tao không? Đừng nghĩ đây là một trò đùa, tao đã gi/ết tám con kh/ốn rồi.”
Tôi nói: "Uầy uầy, đỉnh thật.”
Anh ta cười như gã th/ần ki/nh: "T/ao sẽ gi/ết m/ày ngay trước mắt mọi người, địa chỉ của mày ở khu vực Đông Nghiêu thuộc quận Sa Man, Minh Thành đúng không?"
Tôi đứng hình.
Vậy mà anh ta đã nói được địa chỉ gần đúng của tôi?