-
Phần 3 END
Ngoại truyện: Sau một thời gian dài ở bên Tô Cách.
1.
Tôi nghi ngờ Tô Cách đang lừa tôi về mặt đạo đức, vì mỗi lần mâu thuẫn, anh ấy cũng không cãi nhau với tôi, chỉ cụp mắt đứng một bên nghe tôi nói.
Chờ tôi mắng đủ, anh ấy lập tức đáng thương nhìn tôi nói:
“Anh có cục tẩy, em giữ cục tẩy của mình dùng đi.”
Mánh này tuy dở nhưng lần nào cũng hiệu quả, mỗi lần anh ấy đều dựa vào mánh này để làm tôi áy náy.
Tôi cảm thấy chắc hai mươi năm sau, chúng tôi sẽ vẫn như vậy, vì cục tẩy mà cãi nhau! Tôi chưa từng gặp người nào hẹp hòi như Tô Cách.
2.
Một lần, chúng tôi đi ra ngoài ăn cơm, lúc đợi đồ ăn lên, anh ấy đột nhiên cho tôi xem vòng bạn bè của anh ấy.
Hình như là một người bạn chơi bóng rổ với anh ấy tuyên bố đã có người yêu.
Tô Cách đưa điện thoại cho tôi, ngoài mặt không chút để ý nhưng lại cố tình nói:
“Crush của em có bạn gái rồi.”
Rồi đủ chưa? Lúc chưa ở bên nhau chỉ khen người này đẹp trai thôi, có cần thiết nhớ đến tận bây giờ hay không?
Tôi không dễ dàng bị anh ấy thao túng, tôi cũng dùng giọng điệu không chút để ý nói:
“Crush nào cơ?”
3.
Khi hẹn hò với Tô Cách, tôi thường đi cùng anh ấy đến sân bóng rổ.
Có lần tôi đang ở quầy bán quà vặt mua nước suối, một nam sinh điện thoại bị hỏng nên tôi thanh toán tiền giúp cậu ta.
Nam sinh đó sống c h ế t muốn thêm weChat để trả tiền lại cho tôi, cùng đường bí lối nên tôi phải đồng ý.
Khi về đến nhà, tôi đã cãi nhau với Tô Cách vì những lý do mà tôi đã quên mất.
Lúc nam sinh đó gửi tin nhắn cho tôi, tôi đang cực kỳ tức giận.
Nên lúc đối phương hỏi tôi có bạn trai hay không, tôi trả lời trước mặt Tô Cách.
“Sắp chia tay!”
Tô Cách tức giận đến mức làm nguyên bàn tiệc màu xanh.
Bông cải xanh xào, ớt xanh xào, xà lách luộc….
Tôi không thèm ăn, ngồi khoanh tay mặc kệ anh ấy.
Sau khi hết giận tôi hơi áy náy, nhưng lại không muốn chủ động nói chuyện với anh ấy, nên giả vờ lầm bầm lầu bầu lớn tiếng nói:
“Ôi, điện thoại của mình sao thế này, hình như bị hỏng rồi, sao lại chặn hết tất cả bạn tốt mà mình đã thêm vào hôm nay thế này.”
Tô Cách nghe xong vẫn đứng yên nhưng sắc mặt đã tốt hơn, đôi mắt nhìn nhìn vào màn hình điện thoại của tôi.
Tôi cũng không vạch trần anh ấy, còn cố ý chỉnh màn hình điện thoại để anh ấy xem rõ hơn, sau đó đăng mộ dòng lên vòng bạn bè ở trước mặt anh ấy.
[Đã có bạn trai, bạn trai tôi tuyệt vời nhất hệ mặt trời, chưa bao giờ giận tôi.]
Tô Cách nhìn vòng bạn bè của tôi, mím môi đè nén ý cười, sau đó đi xuống nhà bếp.
“Anh làm gì đó?”
“Làm cơm thịt xối mỡ cho em.”
He he, bạn trai Tô Cách của tôi đúng là tuyệt vời ông mặt trời mà!
4.
Sau khi kết hôn, có một khoảng thời gian tôi bị nghiện Otome game.
Không chỉ phát cuồng vì trai 2D, mà còn gọi năm nhân vật chính là chồng mỗi ngày.
Mới đầu Tô Cách với chuyện này còn khịt mũi coi thường, nhưng mỗi ngày tôi đều kêu chồng ơi chồng à, đã khiến người nào đó ghen tị.
Thế là một đêm đen gió lớn, tôi vừa mở cửa phòng đã thấy thằng nhóc này mặc bộ đồ cosplay nhân vật trong game đứng uốn éo tạo dáng.
Hê… Trang phục không vừa vặn, cúc cũng chưa cài kỹ, còn để tôi dạy cho anh ấy.
Đúng là thanh niên…. Thanh niên…
Sau đó tôi xoa chiếc eo đau nhức, rưng rưng nước mắt hứa về sau chỉ gọi mỗi anh ấy là chồng.
Chồng tôi - Tô Cách là người phóng khoáng nhất thế giới, sẽ không bao giờ ăn giấm của trai 2D.
Ngoại truyện: Em gái Âm Âm với anh trai Điềm Điềm.
1.
Tô Cách với Hứa Âm Âm là hai đứa trẻ khiến giáo viên mẫu giáo đau đầu nhất, cũng là hai đứa trẻ được mấy nhóc nhà trẻ sùng bái nhất.
Sức khoẻ Tô Cách không tốt, không thích ăn trứng gà với thịt, nên mỗi lần ăn cơm cậu bé đều chừa lại những món này.
Hứa m m là một cô bé thích giúp đỡ người khác, thấy Tô Cách không thích ăn những món này, cô bé đều giúp cậu ăn hết sạch.
Sau đó giáo viên phát hiện Hứa Âm Âm ngày càng tròn ra, còn Tô Cách lại ngày càng gầy đi.
Sau khi điều tra thì họ phát hiện ra giao dịch này, dở khóc dở cười gọi Hứa Âm Âm vào văn phòng.
Hứa Âm Âm vốn cho rằng cô bé sẽ bị giáo viên nghiêm khắc trách mắng, nhưng không nghĩ tới giáo viên chỉ dịu dàng khuyên bảo cho cô bé hiểu.
Giáo viên nói sức khoẻ Tô Cách không tốt, nếu không ăn thịt với trứng bổ sung dinh dưỡng thì sẽ bị bệnh, nếu bệnh rồi thì sẽ không chơi với m m được.
Từ đấy về sau, Hứa Âm Âm không giờ ăn giúp anh trai Điềm Điềm nữa, mà còn giúp giáo viên giám sát Tô Cách ăn hết đồ ăn trong chén.
Anh trai Điềm Điềm: “Nhưng giáo viên nói chỉ cần ăn hết phân nửa là được.”
Hứa Âm Âm: “Em mặc kệ, nếu anh không ăn hết thì em không chơi cùng với anh nữa.”
2.
Mỗi buổi chiều nhà trẻ đều sẽ chiếu 《 Tây Du Ký 》cho bọn trẻ coi.
Đây cũng là thời gian vui vẻ và yên tĩnh nhất của Tô Cách với Hứa Âm Âm.
Lần này chiếu đến đoạn 《 ba lần đánh Bạch Cốt Tinh 》Hứa Âm Âm khóc khàn cả giọng khi thấy Đường Tăng hiểu lầm Tôn Ngộ Không, năn nỉ giáo viên phải dẫn cô bé đến gặp Đường Tăng để giải thích rõ ràng.
Sau đó Tô Cách đề nghị Hứa Âm Âm viết một lá thư cho Đường Tăng, nói cho ông ấy biết rằng đây chỉ là một hồi âm mưu của Bạch Cốt Tinh.
Hứa Âm Âm không biết nhiều chữ lắm, nhưng vẫn lắp ba lắp bắp viết một phong thư vừa có Hán tự, vừa có bính âm vừa có hình ảnh, rồi nhờ giáo viên gửi cho Đường Tăng.
Ngày hôm sau tiếp tục xem 《 Tây Du Ký 》phát hiện Ngộ Không với Đường Tăng đã làm lành!
Hứa Âm Âm thấy rất vui, cô bé thấy công lao ít nhiều cũng là cô bé.
Cô bé cảm thấy 《 Tây Du Ký 》có thể tiếp tục chiếu cũng là có cô bé giúp đỡ.
3.
Tô Cách muốn chuyển trường đến thành phố khác, Hứa Âm Âm khóc hết vài ngày.
Hai người ở trường ôm nhau khóc lớn, về nhà tiếp tục ôm nhau khóc trước cổng tiểu khu.
Thậm chí Tô Cách còn muốn trốn nhà đi, chui xuống gầm giường nhà Hứa m m, mỗi ngày đều để Hứa m m lén tiếp tế đồ ăn cho cậu.
Nhưng kế hoạch còn chưa kịp thực hiện thì đã phải rời đi.
Trước khi đi, Hứa Âm Âm mang cục tẩy mình thích nhất bẻ làm hai, xem nó làm tính vật nhận định sau này.
Trừ chuyện này ra thì Hứa Âm Âm vừa cùng ông ngoại xem 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》nên cô bé quyết định muốn cùng Tô Cách kết bái huynh đệ.
Hai người đến gốc cây cổ thụ phía sau tiểu khu, quỳ xuống dập đầu.
Đáng tiếc hai đứa bị nhầm hướng, nên bái không phải cây cổ thụ mà là đối phương.
Vừa hay kết thành phu thê giao bái.
Rất lâu sau khi nhắc lại chuyện này, Tô Cách cười nói với Hứa Âm Âm:
“Có lẽ bắt đầu từ lúc ấy anh đã xem em là cô vợ nhỏ của mình.”
HẾT.