• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Bào thai âm (1 Viewer)

  • Chương 2

5.

Lục Thâm rót tinh dầu lên bụng tôi, một cảm giác dính dính lạ thường xộc tới.

Chất lỏng của tinh dầu rất bết dính, lộ ra một màu vàng nhạt.

Tôi khẽ nhíu mày theo bản năng, có chút bài xích.

Đúng lúc đó, điện thoại di động của tôi rung lên mấy đợt.

Tôi nhìn thấy Cố Thanh gửi tin nhắn riêng cho mình.

Cố Thanh: “Có phải mỗi buổi tối anh ta đều thoa dầu lên bụng cho cô hay không? Cô không thể tiếp tục để anh ta thoa nữa, bởi vì đó là dầu th.i*! Dầu th.i có thể tăng cường sức mạnh của â.m thai, thế thì khó xử lý rồi đây…”

*dầu th.i: chất lỏng chảy ra sau khi xác ch*t bị ph.ân h.uỷ mạnh

Lòng tôi hốt hoảng, lúc ngẩng đầu lại đụng phải ánh mắt của Lục Thâm.

Anh nhìn tôi bằng vẻ mặt vô cảm, ánh mắt vô cùng u á.m.

Nhưng giây kế tiếp, Lục Thâm đã quay trở lại dáng vẻ dịu dàng.

"Yểu Yểu, sao thế?"

Cổ họng tôi chuyển động không ngừng: "Em bỗng thấy hơi buồn n.ôn..."

Không đợi Lục Thâm kịp phản ứng, tôi đã lao thẳng vào trong nhà vệ sinh.

Sau đó lập tức khoá chặt cửa, tim đập cực nhanh.

Vừa nghĩ tới thứ đang bôi trên người mình rất có thể là dầu th.i, dạ dày tôi cũng nổi lên một đợt cồn cào.

Tôi vội vàng dùng khăn lông ướt lau sạch toàn bộ dầu bôi cho thai phụ trên bụng.

Tiếng lo lắng của Lục Thâm vọng vào từ phía cửa: "Yểu Yểu, em không sao chứ? Sao mang thai giai đoạn cuối rồi mà vẫn còn ốm nghén nữa?"

Trong điện thoại, tôi vội vàng hỏi Cố Thanh tiếp theo nên làm gì bây giờ.

Một phút sau, Cố Thanh trả lời tôi: "Không được để anh ta nhận ra điểm khác lạ, tìm một cái cớ lẻn ra ngoài đi."

Cậu ta gửi cho tôi một địa chỉ, là ở một quán cà phê.

Cố Thanh nói với tôi, cậu ta sẽ đợi tôi ở đây.

Vừa hay quán cà phê này ở cũng gần nhà tôi.

Tôi siết chặt điện thoại, hạ quyết tâm sẽ thoát khỏi Lục Thâm trước.

Tôi giả vờ nghe điện thoại của bạn thân, nói cô ấy muốn hẹn tôi ăn tối.

Lục Thâm ở ngoài cửa không có phản ứng gì.

Tôi có chút nghi ngờ, cố gắng nằm sấp người xuống ngó nhìn qua khe cửa.

Giây kế tiếp, tôi nhìn thấy một cặp mắt đen ngòm.

Lục Thâm mở trừng hai mắt, đang nằm nhoài dưới khe cửa nhìn tôi.

6.

Tôi sợ đến mức hét lên một tiếng, liên tiếp lùi về sau.

"Yểu Yểu, dọa em sợ hả? Anh không cố ý muốn nhìn lén em, em ở bên trong lâu quá không có tiếng động gì, anh lo em xảy ra chuyện!"

Lục Thâm lo lắng nói.

Tôi trấn an tinh thần, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Lục Thâm, bạn thân của em hẹn em đi ăn tối, là một tiệm đồ nướng mới mở."

Vốn tưởng Lục Thâm sẽ từ chối, nào ngờ anh lại rất thoải mái để cho tôi đi.

Anh muốn đưa tôi đi, nhưng tôi từ chối.

Tôi căng thẳng rời khỏi nhà dưới cái nhìn chằm chằm của Lục Thâm.

Ngoài trời đổ cơn mưa nặng hạt.

Kể ra cũng lạ, rõ ràng không phải là mùa mưa, nhưng một tháng gần đây ngày nào trời cũng đều đổ mưa.

Tôi đi tới quán cà phê mà Cố Thanh đã nói.

Cậu ta trông không khác trong livestream cho lắm, rất dễ nhận ra.

Tôi vừa mới ngồi xuống, Cố Thanh đã nhìn chằm chằm vào bụng của tôi.

"Ấn đường của cô đen tối, mùi m.áu ta.nh trên người rất nồng, hơn tám tháng qua nhất định cô đã ăn rất nhiều động vật sống."

Tôi sợ khiếp vía, vội vàng phủ nhận.

"Gì mà động vật sống chứ, tôi chỉ ăn vài n.ội http://xn--t-1um.ng/ động vật..."

Nhưng Cố Thanh kiên nhẫn bảo tôi hãy suy nghĩ kỹ lại.

Lần này tôi vừa nhớ ra, mặt mày đã trắng bệch.

Khoảng thời gian trước đó, mỗi sáng tỉnh dậy tôi đều cảm thấy trong miệng mình có mùi m.áu ta.nh.

Vừa há miệng ra, hàm răng bên trong đều là một màu m.áu đỏ tươi.

Lúc đó tôi còn nghĩ răng của mình chảy máu là vì đang trong thời kỳ mang thai mà thôi.

Thậm chí có đôi khi, tôi còn tìm thấy lông của động vật ở trong nhà.

Bình thường Lục Thâm thích cho chó mèo hoang ăn, tôi cũng chỉ nghĩ là do anh bất cẩn làm dính lông trên quần áo rồi mang về nhà.

"Ý cậu là, chồng của tôi mỗi tối đều nhân lúc tôi ngủ say mà cho tôi ăn động vật sống?"

Vừa nói xong lời này, tôi không kìm chế được mà nôn khan.

Cố Thanh cũng không an ủi tôi mà bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Thoáng nhìn qua bụng của cô, tôi đoán rất có thể â.m thai sẽ ra đời sớm. Một khi â.m thai chào đời, tôi và sư phụ mình cũng không có cách nào gi*t nó được."

"Nhất định cần phải gi*t nó sớm."

7.

Có lẽ là nghe được lời nói của Cố Thanh, đứa bé trong bụng tôi lại cử động đi.ên cu.ồng lên.

Tôi đau đến mặt mày trắng bệch, đôi môi không kìm được mà khẽ run.

Qua một lúc lâu, cái bụng mới ngừng động đậy.

Cố Thanh đưa cho tôi một vài lá bùa.

Phía trên viết đầy những dòng chữ kỳ lạ tôi không hiểu.

Cậu ta trầm giọng nói: "Sau khi trở về, cô hãy đố.t những lá bùa này thành tr.o rồi uống."

"Bùa này có thể áp chế được sức mạnh của â.m thai trong cơ thể của cô."

Cố Thanh lại lấy ra ba nén nhang rồi đưa cho tôi.

Màu sắc của ba nén nhang này rất kỳ lạ, là một màu đỏ sẫm.

"Đợi lúc vừa qua 12 giờ đêm, cô hãy đốt ba nén nhang này rồi đi quanh giường ba vòng, chú ý là nhất định không được để cho nhang tắt."

"Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, sức mạnh của â.m thai sẽ trở nên yếu đi, đợi tới lúc đó tôi sẽ quay trở lại làm phẫu thuật lấy â.m thai ra cho cô."

Trước khi đi, Cố Thanh còn dặn đi dặn lại nhất định tôi không được ăn động vật sống nữa.

Sau khi tạm biệt Cố Thanh, tôi sợ mất vía, lững thững quay về nhà.

Phòng khách rất tối, không có mở đèn.

Tôi cúi người xuống thay giày.

Nhưng ngay sau đó, tôi cảm giác có gì đó không đúng ở sau lưng.

Cứ như có người nào đó đang nhìn chằm chằm tôi vậy.

Tôi xoay người qua, lại nhìn thấy Lục Thâm đang đứng sát sau lưng tôi không biết từ lúc nào.

Trong bóng tối, mặt của anh thiếu sức sống đến lạ thường, ánh mắt trợn trừng lên như sắp sửa dán chặt vào sau gáy của tôi vậy.

"Yểu Yểu, em mang thứ gì về nhà thế?"

Lục Thâm khẽ nói.

Tôi căng thẳng đến mức toát mồ hôi lạnh, cố gắng giả vờ bình tĩnh nói: "Bạn thân tặng chút đồ cho đứa nhỏ, là quà của bé con đó."

Lục Thâm gật đầu, bỗng duỗi tay sờ lên vầng trán của tôi.

"Sao lại đổ mồ hôi nhiều như thế này?"

Tay của anh rất lạnh, đến mức khiến tôi run lên một cái.

"Ông xã, em buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ." Tôi nũng nịu nói.

Lục Thâm nhìn chằm chằm tôi hồi lâu bằng đôi mắt đen ngòm.

Giữa lúc tôi bị nhìn đến mức cảm thấy có chút s.ợ h.ãi, Lục Thâm lại cẩn thận dìu tôi quay trở về phòng.

Xem ra anh cũng không có nghi ngờ tôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lúc đi ngang qua tấm gương trong phòng khách, toàn bộ da đầu tôi đều lập tức muốn nổ tung.

Đôi mắt của Lục Thâm dù đang nhìn về phía trước, nhưng tròng mắt của anh lại đang đảo tới khoé mắt, lệch qua ngó nhìn tôi.

8.

Suýt chút nữa tôi đã hét toáng lên rồi, cũng may là tôi vẫn kìm chế được.

Sau khi dìu tôi vào phòng, Lục Thâm lại dìu tôi nằm xuống giường.

"Bà xã, buồn ngủ rồi thì ngủ đi."

Anh cũng nằm xuống ở bên cạnh tôi.

Không lâu sau đó, Lục Thâm cũng phát ra tiếng hít thở đều đặn.

"Ông xã?"

Tôi khẽ gọi một tiếng.

Sau khi thấy người kia không có phản ứng gì, tôi mới cẩn thận đỡ lấy bụng đi xuống giường.

Tôi vào nhà bếp, đố.t lá bùa thành tr.o xong rồi uống.

Một mùi ta.nh tư.ởi nồng nặc xông thẳng lên tới tận đỉnh đầu của tôi.

Thế nhưng tôi vẫn nén xuống.

Tôi lại đố.t ba nén nhang rồi đi vòng quanh giường.

Nhưng vừa đi thì bụng của tôi lại đau quặn lên từng cơn.

Đứa bé trong bụng đang liều mạng đạp vào bụng tôi.

Dường như nó không muốn cho tôi tiếp tục đi nữa.

Tôi cắn chặt răng, mặc dù đầu đổ đầy mồ hôi nhưng tôi cũng phải kiên trì đi cho xong.

Vào lúc tôi đang đi vòng cuối cùng, một bàn tay bỗng nhiên nắm lấy tôi.

Tôi s.ợ h.ãi h.ét một tiếng, quay đầu lại đã thấy Lục Thâm không biết đã tỉnh lại từ bao giờ.

Trong bóng tối, con ngươi của anh lại lộ ra vừa đen vừa lớn.

"Em đang làm gì thế này?"

Môi tôi run rẩy mấy đợt, sốt sắng đến mức không nói được thành tiếng.

Lục Thâm giật lấy nhang trong tay tôi.

Giây sau đó, sắc mặt của anh trở nên vô cùng khó coi.

"Em làm như này là đang hại ch*t con của chúng ta đó!"

Chuyện tới nước này rồi, tôi cũng không giả vờ nữa.

Tôi che bụng lại, lùi về sau hai bước, cười lạnh mà nói:

"Con gì chứ? Rốt cuộc thì cái thứ đang ở trong bụng của tôi là gì?"

"Loại qu.ái vật hút m.áu người này không phải là con của tôi!"

Tôi hét lớn về phía Lục Thâm.

Người kia lại dùng ánh mắt kh.iếp s.ợ nhìn về phía tôi.

"Em đang nói gì thế? Cái gì mà qu.ái vật h.út m.áu người?"

Tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm anh, lấy điện thoại ra muốn tìm lại nhật ký livestream.

Nhưng lúc cho phát lại đoạn livestream, tôi lại thoáng sửng sốt.

Chỉ thấy tôi dùng dao cắ.t ngón tay của mình rồi thoa m.áu lên trên bụng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom