5.
Tôi nói sơ tình hình chung với cảnh sát.
“Các người xâm nhập nhà riêng bất hợp pháp, vui lòng theo chúng tôi về đồn!”
“Này, tôi tay chân già cả, bị cô Tô Thiển kia đánh bị thương , tôi phải đi bệnh viện trước.”
Bà ta ngã xuống đất, dùng tay đập xuống sàn:“Đồng chí cảnh sát, các đồng chí không thể chỉ vì cô ta là người giàu liền bắt nạt những người nghèo chúng tôi.”
"Chúng ta đã đột nhập trái phép ở đâu?"
"Chúng tôi không bẻ khóa hay trèo cửa sổ. Chúng tôi lấy chìa khóa cửa trước và công khai bước vào."
"Chồng tôi mất khi tôi còn trẻ, quê tôi xảy ra một trận động đất. Nhà cửa của tôi bị phá hủy, tôi không còn cách nào khác là phải đưa con gái đến tìm Tần Hoài."
"Tần Hoài là một chàng trai ngoan ngoãn, thành thật và có trách nhiệm. Nhìn hai chúng ta đáng thương, anh ấy đành phải..."
"Nhưng Tần Hoài đã nói với cô gái này về việc chúng ta ở lại, nhưng cô ta bận công việc nên không nhớ, trách ai được?"
"Cô Tô, bọn họ có hỏi qua cô chưa?" Cảnh sát đột nhiên hỏi, khiến tôi giật mình.
Người phụ nữ trung niên rõ ràng tư duy logic, có năng lực ứng biến, làm tôi không cảm thấy có chỗ nào sai.
“Không có, đúng là tôi bận rộn, nhưng đúng là tôi chưa nghe Tần Hoài nói qua bao giờ.” Tôi trả lời dứt khoát.
WeChat, điện thoại, tin nhắn, toàn bộ không có.
“Tô Thiển sao lại không có, rõ ràng anh có nhắn tin cho em trên QQ.” Tần Hoài nói chuyện thật hòa nhã: “Đồng chí cảnh sát, bạn gái tôi đang giận dỗi thôi.”
“Tần Hoài từ lúc anh ngoại tình, tôi không còn quan hệ gì với anh.” Tôi lạnh lùng nói.
Cảnh sát nghi ngờ nhìn anh ta rồi lai nhìn tôi.
Tôi đã lâu không đăng nhập phải mất một lúc mới vào được.
Thực sự có một tin nhắn chưa đọc.
“Em yêu, thật ngại quá, ở quê anh có người thân gặp khó khăn, muốn ở tạm nhà em hai ngày.”
Thời gian là ba ngày trước.
Tôi chợt nhớ ra lần đầu gặp nhau, Tần Hoài nhất quyết muốn thêm tôi vào QQ.
Tôi cũng cười nhạo anh ta, ngày nay người ta quen dùng WeChat, ai mà còn dùng QQ.
"Em yêu, nếu sau này anh chọc giận em và em chặn anh trên WeChat hoặc trên điện thoại, ít nhất anh cũng có cách cuối cùng để liên lạc với em."
Thực ra lúc đó tôi nghĩ anh ta khá tình cảm.
Chết tiệt, dính bẫy rồi.
“Đồng chí cảnh sát, tin nhắn này rõ ràng là chưa đọc, tức là tôi không biết họ sống trong nhà tôi.”
"Nó được gửi từ ba ngày trước, nhưng họ đã sống ở đây được gần một tháng."
Tôi cố gắng tranh luận bằng lý trí.
Trong lúc nhất thời, viên cảnh sát cũng khó xử.
Người phụ nữ trung niên lấy điện thoại của Tần Hoài, bấm mấy cái: “Các đồng chí cảnh sát nhìn xem, đây là video giám sát vừa rồi Tô Thiển đánh bà lão như tôi.”
“Chúng ta sống trong căn nhà này cũng thật là không đúng. Nhưng tôi đã già rồi, không thể không đến bệnh viện chữa trị.”
"Đất nước chúng ta là nơi pháp quyền, bất kể lý do là gì, cũng không thể đánh người.’
"Bây giờ chúng ta đã biết mình sai rồi, chúng ta sẽ rời khỏi ngôi nhà này, nhưng trước tiên tôi phải khỏi bệnh. Các người không thể cứ đuổi chúng tôi ra đường và ép chết tôi, một bà già được."
Nói xong, phụ nữ trung niên lại nằm trên mặt đất, rên lên.
Nhưng câu trả lời của người phụ nữ trung niên lại khiến tôi ngộ ra.
Đây không phải là một con đàn bà đanh đá từ quê lên, hiển nhiên bà ta đã chuẩn bị rất tốt.
Có vẻ như tất cả đã được lên kế hoạch.
Họ cướp nhà tôi và lắp camera giám sát trong nhà tôi!
“Đồng chí cảnh sát, là bà ta muốn cùng tôi liều mạng, tôi chỉ tự vệ thôi, nếu không tin anh có thể lùi thời gian xem lại camera trước đó.”
Cảnh sát xem xong, nhìn tôi với ánh mắt cảm thông.
"Được rồi, chúng tôi cơ bản đã hiểu được tình huống."
"Đây là tranh chấp dân sự. Cô muốn hòa giải hay khởi kiện?"
“Nếu cả hai bên muốn hòa giải thì ai cần đi bệnh viện thì đi bệnh viện, ai cần bồi thường thì bồi thường, ai cần dọn đi thì dọn đi.”
“Dù sao các người cũng đang chiếm nhà người khác, hãy dọn đi ngay lập tức!”
"Cô Tô, chuyện này tùy thuộc vào cô."
Nghe vậy, Tần Hoài liền sốt ruột: "Tô Thiển, anh xin lỗi em, là anh không đúng, là nah làm việc thiếu cân nhắc, khiến em phiền toái."
"Hãy nhìn lại mối quan hệ của chúng ta bao năm qua và sự đối xử chân thành của anh dành cho em, xin hãy tha thứ cho anh."
“Ba mẹ anh mất sớm, anh là cô nhi, anh ăn cơm trăm họ mà lớn lên, Tiểu Khả cùng mẹ đã giúp anh nhiều năm. Để anh được đến trường, Tiểu Khả phải nghỉ học, đi làm kiếm tiền, nhờ cô ấy anh mới có cơ hội học DH.”
"Chúng tôi nhất định sẽ chuyển đi. Em có thể nhường nhịn và cho chúng tôi thêm thời gian được không? Anh sẽ thuê nhà và chuyển đi càng sớm càng tốt. Anh nhất định sẽ làm được."
“Phòng cấp cứu bận rộn như vậy, nếu kiện ra tòa sẽ làm em phân tâm, nếu xảy ra tại nạn y tế, anh sẽ áy náy lắm.”
Tôi nhìn vào khuôn mặt vô cùng đẹp trai của anh ta và cảm thấy buồn nôn.
Có vẻ như người nói vào tai tôi và dọa đăng video là người khác.
Lấy thương hại để được đồng tình, lấy lui làm tiến, nếu tôi không đồng ý chính là vô lý, ác độc.
Bề ngoài anh ta đang nghĩ đến tôi nhưng thực chất anh ta đang bảo vệ lợi ích của gia đình bọn họ.
Thật xảo quyệt.
6.
Trước kia tôi cho rằng thế giới này đen không thể đè trắng, cái xấu không thể thắng cái tốt.
Bây giờ tôi hiểu rằng đó là vì tôi chưa bao giờ gặp một người thực sự vô liêm sỉ và xảo quyệt.
Nếu tôi không đồng ý với việc hòa giải và nhất quyết đòi kiện, nhưng thời gian xét xử vụ án kéo dài, lại còn bận làm việc ở khoa cấp cứu, nếu xảy ra tai nạn y tế thì sự nghiệp của tôi sẽ bị hủy hoại.
Việc chết tiệt này đúng là không dáng.
Khi còn học đại học, tôi tham gia nhiều lớp học Luật vì tôi thích.
Cuối cùng, việc này ra tòa có thể hòa giải, kết quả tốt nhất có thể là giam họ từ ba đến năm ngày và nộp một khoản phạt nhỏ.
Sau khi ra ngoài, liệu họ có giống như những miếng keo dán sắt, ngày ngày đến nơi làm việc của tôi để gây rắc rối không?
Trong tay Tần Hoài còn nắm video của tôi, hiện tại tôi có thể nói với cảnh sát, buộc anh ta xóa đi, nhưng nếu anh ta nói không có, lúc nãy chỉ là đùa, nếu anh ta lưu trữ ở một nơi khác thi sao?
Thật khó nghĩ.
Rõ ràng là bọn họ làm sai, tại sao lại thành như vậy.
Tôi là người hiền lành nhưng chắc chắn không yếu đuối.
Tôi không chủ động tìm phiền toái, nhưng phiền toái tìm đến tôi cũng không sợ.
Cho nên tôi phải dùng cách của chính mình, một lưới bắt hết bọn họ, triệt để giải quyết chuyện này một lần và mãi mãi.
Bình luận facebook