Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19: Con riêng
Buổi trưa Mạc Nhược Vũ đưa Bánh Bao đến công ty, còn cố tình mang theo đồ ăn tự tay cô nấu. Trên taxi, Bánh Bao nôn nao gặp Kiều Chính Hạo nên ngồi không yên, nhìn ra cửa sổ suốt đoạn đường.
Ngang qua đoạn đường vắng sau công ty, Mạc Nhược Vũ tận mắt nhìn thấy Hạ Liên lên xe của La Hàn, nhớ lại những lần trước Hạ Liên nghỉ trưa xong áo nhăn, mặt mày bơ phờ, hóa ra đều do La Hàn thiếu kiềm chế.
Bắt đầu giờ nghỉ trưa, ngoại trừ bảo vệ và hai nhân viên lễ tân ra, mọi người đều đến nhà ăn ăn trưa.
Hai nữ tiếp tân nhìn Kiều Chính Hạo từ trong thang máy riêng đi thẳng ra hướng cửa chính, dáng vẻ có chút vội vàng, hai người họ liền cảm thấy khó hiểu, chính xác hơn cả buổi sáng hôm nay anh rất kỳ lạ.
Taxi dừng lại trước cổng, bảo vệ kinh ngạc nhìn nhau khi thấy Mạc Nhược Vũ dẫn theo một cậu bé đi vào công ty.
Bánh Bao lon ton chạy trước, vào trong sảnh vừa thấy Kiều Chính Hạo từ xa, Bánh Bao mừng rỡ chạy nhanh hơn, giơ hai tay về phía trước chạy về phía anh: “Daddy!"
Kiều Chính Hạo đến gần ngồi chổm xuống, giơ tay ôm Bánh Bao lao như cơn lốc nhỏ vào lòng anh. Anh bế Bánh Bao lên, cười ngọt ngào nhìn cậu nhóc, đợi Mạc Nhược Vũ đến liền cầm thay cô giỏ đồ ăn, cả ba cùng lên tầng trên.
Hai nữ tiếp tân tròn mắt không dám tin nhìn nhau, từ khi nào Kiều Chính Hạo có con mà không hề nghe tin tức? Vả lại đứa trẻ lớn như vậy, lần đầu mới thấy Kiều Chính Hạo ra dáng chững chạc của một ông bố.
Vào trong thang máy, Mạc Nhược Vũ cười nhẹ nhõm lắc đầu: “Lúc sáng anh vừa đi thằng bé liền khóc đòi anh"
"Vậy sao?" Kiều Chính Hạo trêu chọc Bánh Bao, cậu nhóc cười ngại ngùng ngã đầu vào hõm cổ anh.
Vào phòng làm việc của Kiều Chính Hạo, anh bỏ Bánh Bao xuống đất, cậu nhóc chạy nhảy tung tăng đến sofa, đôi chân ngắn dùng sức vật vã leo lên ghế. Kiều Chính Hạo và Mạc Nhược Vũ nhìn theo hành động Bánh Bao liền cười cưng chiều.
Cùng ăn trưa, Bánh Bao hiện tại quay lưng với Mạc Nhược Vũ, bám khư khư theo Kiều Chính Hạo. Ăn uống no say Bánh Bao lăn ra ngủ, Kiều Chính Hạo bế cậu nhóc vào phòng nghỉ đặt lên giường, dùng chăn đắp lại.
Quay lại chỗ Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo ngồi xuống cạnh cô, dáng vẻ điềm tĩnh của anh lúc này khiến cô có chút không quen.
Yên lặng một lúc, Kiều Chính Hạo chợt lên tiếng hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Nếu có thể, em có sinh con cho tôi không?"
Câu hỏi chạm vào trái tim Mạc Nhược Vũ, cô biết khi Kiều Chính Hạo nói ra những lời này trong lòng anh rất đau đớn, Kiều Chính Hạo tuy bản tính ham chơi nhưng ở vị trí làm một người bố, anh giống như một người hoàn toàn khác.
Mạc Nhược Vũ xoay mặt đi, mở mắt to để nước mắt không chảy ra, nếu như có được một gia đình giống như hiện tại, Kiều Chính Hạo sinh lý bình thường, cô đương nhiên sẽ sinh con cho anh.
Quan sát biểu cảm của Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo kìm nén không để khóe môi cong lên, anh chắc chắn cô đã rung động với anh, mục tiêu này xem như đã thành công.
Trên xe, Hải Lâm nét mặt lạnh lẽo, tay đặt ở vô lăng chờ đợi Hạ Liên báo cáo tình hình. Hạ Liên đã quen thuộc hình ảnh này, cô nhanh chóng nói: “Sáng nay Kiều Chính Hạo đến công ty tâm trạng rất tốt, nghe đâu anh ta đang qua lại với cô người mẫu mạng nào đó, nên cứ cắm cúi vào điện thoại xem hình rồi cười"
Hải Lâm cười hài lòng, thầm nghĩ Kiều Chính Hạo và Mạc Nhược Vũ đã thật sự đường ai nấy đi, điều quan trọng hiện tại là thay đổi cảm xúc trong lòng Mạc Nhược Vũ.
Ánh mắt Hạ Liên hiện lên sự lạnh lùng, Hải Lâm vì muốn có được Mạc Nhược Vũ mà cài cô đến làm thư ký, Hải Lâm tin tưởng Hạ Liên vì cho rằng cô là người của anh ta, nhưng anh ta sẽ không bao giờ ngờ được trong lời nói của cô, một nửa là thật một nửa là giả.
Hệ thống nhân viên của công ty trở nên náo nhiệt khi hai nữ tiếp tân gửi tin nhắn với nội dung [Phó tổng với phó giám đốc có con trai!].
Nội bộ công ty còn chưa hạ nhiệt thì các trang báo trên mạng đăng tải ảnh chụp Mạc Nhược Vũ cùng Bánh Bao ở trước cửa công ty lên mạng. Cứ tưởng Kiều Chính Hạo chính là mục tiêu công kích của đám paparazzi bởi chuyện ngoại tình, nhưng sự thật lại đảo ngược hoàn toàn nghiêng về phía anh.
Bài báo mới nhất với tiêu đề [Kiều Chính Hạo mới là người đáng thương trong hôn nhân]
Trong bài báo viết, Mạc Nhược Vũ có con riêng, vì quá yêu vợ nên Kiều Chính Hạo đóng vai kẻ hư hỏng trăng hoa, mục đích là để bảo vệ mẹ con Mạc Nhược Vũ. Tình yêu của Kiều Chính Hạo dành cho Mạc Nhược Vũ và con cô quá lớn, Kiều gia đã mắt nhắm mắt mở chấp nhận chuyện con dâu có con riêng, sau khi được gia đình chấp thuận thời gian gần đây Kiều Chính Hạo không còn vướng bất kỳ tin đồn tình ái nào khác mà đường đường chính chính ở bên vợ và con riêng của vợ.
Đọc xong nội dung, điều duy nhất Mạc Nhược Vũ cảm thấy là buồn cười, không ngờ chỉ với sự xuất hiện của một đứa bé và sự biến đổi của Kiều Chính Hạo mà các tòa soạn lại có thề thêu dệt lên một chuyện tình sâu đậm như trong phim.
Khắp nơi râm ran chuyện Mạc Nhược Vũ có con riêng, cả một buổi chiều điện thoại cô đổ chuông liên tục từ bố mẹ chồng đến mẹ ruột đang định cư ở nước ngoài cũng gọi về hỏi đầu đuôi sự việc.
Giải thích đau cả họng hết nửa ngày, lúc ra về thấy Kiều Chính Hạo lại nhởn nhơ đắc ý khiến Mạc Nhược Vũ tức đến phun khói, trong chuyện này cô rõ ràng vô tội, anh lại xem bài viết báo đăng là sự thật mà hất cằm kiêu ngạo.
Ngang qua đoạn đường vắng sau công ty, Mạc Nhược Vũ tận mắt nhìn thấy Hạ Liên lên xe của La Hàn, nhớ lại những lần trước Hạ Liên nghỉ trưa xong áo nhăn, mặt mày bơ phờ, hóa ra đều do La Hàn thiếu kiềm chế.
Bắt đầu giờ nghỉ trưa, ngoại trừ bảo vệ và hai nhân viên lễ tân ra, mọi người đều đến nhà ăn ăn trưa.
Hai nữ tiếp tân nhìn Kiều Chính Hạo từ trong thang máy riêng đi thẳng ra hướng cửa chính, dáng vẻ có chút vội vàng, hai người họ liền cảm thấy khó hiểu, chính xác hơn cả buổi sáng hôm nay anh rất kỳ lạ.
Taxi dừng lại trước cổng, bảo vệ kinh ngạc nhìn nhau khi thấy Mạc Nhược Vũ dẫn theo một cậu bé đi vào công ty.
Bánh Bao lon ton chạy trước, vào trong sảnh vừa thấy Kiều Chính Hạo từ xa, Bánh Bao mừng rỡ chạy nhanh hơn, giơ hai tay về phía trước chạy về phía anh: “Daddy!"
Kiều Chính Hạo đến gần ngồi chổm xuống, giơ tay ôm Bánh Bao lao như cơn lốc nhỏ vào lòng anh. Anh bế Bánh Bao lên, cười ngọt ngào nhìn cậu nhóc, đợi Mạc Nhược Vũ đến liền cầm thay cô giỏ đồ ăn, cả ba cùng lên tầng trên.
Hai nữ tiếp tân tròn mắt không dám tin nhìn nhau, từ khi nào Kiều Chính Hạo có con mà không hề nghe tin tức? Vả lại đứa trẻ lớn như vậy, lần đầu mới thấy Kiều Chính Hạo ra dáng chững chạc của một ông bố.
Vào trong thang máy, Mạc Nhược Vũ cười nhẹ nhõm lắc đầu: “Lúc sáng anh vừa đi thằng bé liền khóc đòi anh"
"Vậy sao?" Kiều Chính Hạo trêu chọc Bánh Bao, cậu nhóc cười ngại ngùng ngã đầu vào hõm cổ anh.
Vào phòng làm việc của Kiều Chính Hạo, anh bỏ Bánh Bao xuống đất, cậu nhóc chạy nhảy tung tăng đến sofa, đôi chân ngắn dùng sức vật vã leo lên ghế. Kiều Chính Hạo và Mạc Nhược Vũ nhìn theo hành động Bánh Bao liền cười cưng chiều.
Cùng ăn trưa, Bánh Bao hiện tại quay lưng với Mạc Nhược Vũ, bám khư khư theo Kiều Chính Hạo. Ăn uống no say Bánh Bao lăn ra ngủ, Kiều Chính Hạo bế cậu nhóc vào phòng nghỉ đặt lên giường, dùng chăn đắp lại.
Quay lại chỗ Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo ngồi xuống cạnh cô, dáng vẻ điềm tĩnh của anh lúc này khiến cô có chút không quen.
Yên lặng một lúc, Kiều Chính Hạo chợt lên tiếng hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Nếu có thể, em có sinh con cho tôi không?"
Câu hỏi chạm vào trái tim Mạc Nhược Vũ, cô biết khi Kiều Chính Hạo nói ra những lời này trong lòng anh rất đau đớn, Kiều Chính Hạo tuy bản tính ham chơi nhưng ở vị trí làm một người bố, anh giống như một người hoàn toàn khác.
Mạc Nhược Vũ xoay mặt đi, mở mắt to để nước mắt không chảy ra, nếu như có được một gia đình giống như hiện tại, Kiều Chính Hạo sinh lý bình thường, cô đương nhiên sẽ sinh con cho anh.
Quan sát biểu cảm của Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo kìm nén không để khóe môi cong lên, anh chắc chắn cô đã rung động với anh, mục tiêu này xem như đã thành công.
Trên xe, Hải Lâm nét mặt lạnh lẽo, tay đặt ở vô lăng chờ đợi Hạ Liên báo cáo tình hình. Hạ Liên đã quen thuộc hình ảnh này, cô nhanh chóng nói: “Sáng nay Kiều Chính Hạo đến công ty tâm trạng rất tốt, nghe đâu anh ta đang qua lại với cô người mẫu mạng nào đó, nên cứ cắm cúi vào điện thoại xem hình rồi cười"
Hải Lâm cười hài lòng, thầm nghĩ Kiều Chính Hạo và Mạc Nhược Vũ đã thật sự đường ai nấy đi, điều quan trọng hiện tại là thay đổi cảm xúc trong lòng Mạc Nhược Vũ.
Ánh mắt Hạ Liên hiện lên sự lạnh lùng, Hải Lâm vì muốn có được Mạc Nhược Vũ mà cài cô đến làm thư ký, Hải Lâm tin tưởng Hạ Liên vì cho rằng cô là người của anh ta, nhưng anh ta sẽ không bao giờ ngờ được trong lời nói của cô, một nửa là thật một nửa là giả.
Hệ thống nhân viên của công ty trở nên náo nhiệt khi hai nữ tiếp tân gửi tin nhắn với nội dung [Phó tổng với phó giám đốc có con trai!].
Nội bộ công ty còn chưa hạ nhiệt thì các trang báo trên mạng đăng tải ảnh chụp Mạc Nhược Vũ cùng Bánh Bao ở trước cửa công ty lên mạng. Cứ tưởng Kiều Chính Hạo chính là mục tiêu công kích của đám paparazzi bởi chuyện ngoại tình, nhưng sự thật lại đảo ngược hoàn toàn nghiêng về phía anh.
Bài báo mới nhất với tiêu đề [Kiều Chính Hạo mới là người đáng thương trong hôn nhân]
Trong bài báo viết, Mạc Nhược Vũ có con riêng, vì quá yêu vợ nên Kiều Chính Hạo đóng vai kẻ hư hỏng trăng hoa, mục đích là để bảo vệ mẹ con Mạc Nhược Vũ. Tình yêu của Kiều Chính Hạo dành cho Mạc Nhược Vũ và con cô quá lớn, Kiều gia đã mắt nhắm mắt mở chấp nhận chuyện con dâu có con riêng, sau khi được gia đình chấp thuận thời gian gần đây Kiều Chính Hạo không còn vướng bất kỳ tin đồn tình ái nào khác mà đường đường chính chính ở bên vợ và con riêng của vợ.
Đọc xong nội dung, điều duy nhất Mạc Nhược Vũ cảm thấy là buồn cười, không ngờ chỉ với sự xuất hiện của một đứa bé và sự biến đổi của Kiều Chính Hạo mà các tòa soạn lại có thề thêu dệt lên một chuyện tình sâu đậm như trong phim.
Khắp nơi râm ran chuyện Mạc Nhược Vũ có con riêng, cả một buổi chiều điện thoại cô đổ chuông liên tục từ bố mẹ chồng đến mẹ ruột đang định cư ở nước ngoài cũng gọi về hỏi đầu đuôi sự việc.
Giải thích đau cả họng hết nửa ngày, lúc ra về thấy Kiều Chính Hạo lại nhởn nhơ đắc ý khiến Mạc Nhược Vũ tức đến phun khói, trong chuyện này cô rõ ràng vô tội, anh lại xem bài viết báo đăng là sự thật mà hất cằm kiêu ngạo.