Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1188
Sau khi Hứa Thanh Du và Quách Châu đến nhà ăn, hai người bọn họ tìm một góc ngồi xuống nói chuyện.
Mặc dù cô và Quách Châu đã ngồi trong góc, nhưng vẫn có rất nhiều người âm thầm quan sát bọn họ.
Quách Châu đã quá quen với việc này, thế nên cô ta không hề bận tâm đến nó, cô ta tiếp tục đề cập đến những sai sót Hứa Thanh Du mắc phải trong bản thiết kế.
Có thể là vì cô học chưa đến nơi đến chốn, thế nên vẫn còn rất nhiều vấn đề, mà Quách Châu cũng thực sự giải thích cho cô từng cái một.
Hứa Thanh Du lắng nghe vô cùng nghiêm túc, hiếm khi có người kiên nhẫn chỉ dẫn cho cô như vậy, Hứa Thanh Du chợt nhớ đến thầy của Tần Niên, điều đó làm cô càng cảm thấy đây đúng là cơ hội ngàn năm có một.
Trò chuyện được một lúc, đột nhiên có người mang theo mâm cơm đi đến, ngồi xuống bên cạnh hai người bọn họ.
Hứa Thanh Du không quen người này, nhưng rõ ràng là cô ta có biết Quách Châu, bởi vì khi đến đây, cô ta có gật đầu chào Quách Châu.
Quách Châu cười hỏi, “Thế nào rồi? Dạo gần đây vẫn ổn chứ?”
Người nọ gật đầu, “Vẫn ổn, mọi chuyện rất suôn sẻ. “
Dứt lời, cô ta quay đầu nhìn sang Hứa Thanh Du, rõ ràng là cô ta cũng biết cô, cho nên mới nói, “Tôi đã từng nhìn thấy cô từ xa, bây giờ nhìn gần mới thấy cô đúng là xinh thật đất, chẳng trách lại có thể thu phục được Ninh đại soái ca.”
Hiển nhiên rằng cô ta đang muốn tạo dựng mối quan hệ với cô, Quách Châu ngồi bên cạnh nói: “Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài giỏi nữa.”
Trong lòng Hứa Thanh Du không biết liệu rằng Quách Châu nói như thế có phải là vì muốn giữ thể diện cho cô trước mặt người ngoài hay không, bởi vì chính cô còn cảm thấy năng lực của bản thân chẳng đến đâu, mỗi khi ở cùng những đồng nghiệp khác, cô đều cảm thấy rất chột dạ.
Chắc chắn rằng trong công ty này còn có rất nhiều người giỏi hơn cô, Hứa Thanh Du không chỉ là người kém cỏi nhất dưới trướng Quách Châu, mà có lẽ còn là người kém cỏi nhất nơi đây.
Hứa Thanh Du im lặng không nói, chỉ khe khẽ gật đầu.
Quách Châu không giới thiệu cho cô biết người này là ai, bọn họ tiếp tục dùng bữa, hai người một lần nữa đề cập đến những thiếu sót trong kỹ thuật của Hứa Thanh Du.
Cô gái kia ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, thỉnh thoảng lại nở nụ cười, không nói lời nào.
Đợi đến khi hai người dùng bữa xong, Quách Châu và Hứa Thanh Du mới đứng dậy chuẩn bị rời đi trước, người nọ cũng đã ăn xong, trông cô ta có vẻ như muốn đi cùng với Quách Châu và Hứa Thanh Du, nhưng Quách Châu lại trực tiếp nói thẳng, “ Chúng tôi đi trước.”
Quách Châu vừa dứt lời, cô ta lập tức dừng lại, gật đầu đáp, “Hai người đi đi, vừa hay tôi mới nhìn thấy người quen, phải qua chào hỏi một cái.”
Hứa Thanh Du đi theo Quách Châu vào trong thang máy, cả thang máy công cộng và thang máy chuyên dụng đều được dừng ở tầng này.
Hứa Thanh Du không nghĩ nhiều, mắt thấy Quách Châu đi vào thang máy chuyên dụng, cô nhất thời đi theo.
Đợi đến khi cửa thang máy đóng lại, Quách Châu mới hỏi, “ Mối quan hệ giữa cô và Tống Kình Vũ rất tốt sao?”
Hứa Thanh Du có hơi bất ngờ, quay đầu nhìn Quách Châu, “Cũng được, làm sao thế?”
Quách Châu mỉm cười, “Không có gì, tôi chỉ thuận miệng hỏi thăm thôi, trước đây tôi từng bắt gặp hai người và tổng giám đốc Giang ra ngoài dùng bữa, theo tôi nghĩ, nếu như mối quan hệ giữa hai người không tốt, vậy thì chắc chắn tổng giám đốc Giang đã không gọi cô rồi, vì vậy chỉ có thể chứng minh một điều rằng cô và Tống Kình Vũ khá thân nhau, nên mới được mời dùng bữa cùng bọn họ.”
Có lẽ trước đây mối quan hệ này đúng là không tệ lắm, nhưng bây giờ Hứa Thanh Du chỉ còn cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến nó.
Thấy Hứa Thanh Du không trả lời, Quách Châu suy nghĩ một lát rồi lại nói, “Tống Kình Vũ thật sự rất nổi tiếng trong ngành đầu tư sản xuất.”
Điều này Hứa Thanh Du cũng biết, mặc kệ cho mối quan hệ giữa cô và Tống Kình Vũ phức tạp đến mức nào đi nữa thì cô cũng phải công nhận rằng Tống Kình Vũ thật sự rất ưu tú.
Ngay cả tổng giám đốc Giang cũng đối xử tốt với anh thế kia, chừng ấy thôi đã đủ chứng minh năng lực của anh lớn đến mức nào.
Hứa Thanh Du gật đầu phụ hoạ, “Đúng vậy.”
Nhưng những chuyện khác thì cô không thể nói ra được, may là Quách Châu cũng không hỏi.
Hai người đi xuống lầu, Quách Châu quay trở lại văn phòng của cô ấy, còn Hứa Thanh Du thì trở về vị trí của bản thân, cô lấy bản thảo ra, cẩn thận xem lại một lần nữa, sau đó bắt đầu sửa lại theo những lời góp ý của Quách Châu.
Trong văn phòng đã còn có những người khác, có vài người thoạt nhìn rất chán nản, khuôn mặt ủ rũ.
Đương nhiên là có người khó chịu thì cũng sẽ có người vui vẻ, bọn họ tụ tập lại một chỗ, nói nói cười cười, còn nhắc đến thiết kế của mình, trong lời nói ai nấy đều tỏ ra rằng bản thân thể hiện không tồi.
Hứa Thanh Du cầm lấy bản thiết kế của mình, nhìn nó một cách vô cùng chăm chú, cô cũng không biết lần này bản thân có thể hiện tốt hay không.
Cô dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi một lát, sau đó lấy cuốn sách mà Quách Châu đã đưa cho cô ra đọc.
Quách Châu nói rằng cô gặp một chút vấn đề trong việc phối màu, thành thật mà nói thì khi còn đi học, cô đã được giáo viên khen ngợi rất nhiều, bảo rằng cô phối màu tương đối tốt.
Có lẽ đây chính là sự khác biệt.
Hứa Thanh Du đang đọc sách thì đột nhiên điện thoại di động rung lên.
Cô còn tưởng rằng Ninh Tôn được nghỉ trưa nên gửi tin nhắn cho cô, vội vàng lấy điện thoại ra xem, rốt cuộc người nhắn đến không phải là Ninh Tôn mà là Tần Niên.
Tần Niên vẫn ổn, chỉ là muốn phàn nàn với cô về việc dạo gần đây cuộc sống của cô nàng quá nhàm chán.
Bởi vì gần đây Nam Nhạc không gây ra chuyện nữa, nên bây giờ Tần Niên không còn mắng cô ta một cách nhiệt tình nữa, đã lâu lắm rồi cô ấy cũng không quan tâm đến giới giải trí nữa.
Hứa Thanh Du trả lời Tần Niên, bảo rằng dạo gần đây cuộc sống của cô cũng chẳng khác gì cô ấy cả.
Hai người tán gẫu với nhau vài câu, sau đó dường như Tần Niên chợt nhớ tới điều gì đó, “Đúng rồi, suýt chút nữa thì tớ quên mất chuyện này, lúc nãy tớ vừa mới xem tin tức, hình như nhà Ninh Tôn xảy ra chuyện rồi.”
Khi nhìn thấy tin nhắn của Tần Niên, Hứa Thanh Du không khỏi bất ngờ, nhưng nếu như nhà Ninh Tôn xảy ra chuyện vậy thì chỉ có thể liên quan đến một người.
Hứa Thanh Du không tán gẫu với Tần Niên nữa, nhanh chóng lên mạng xem tin tức.
Quả nhiên chuyện của Trang Lệ Nhã đã bị bại lộ, Hứa Thanh Du đọc thông báo của cảnh sát một cách cẩn thận.
Bên phía cảnh sát không nhắc đến chi tiết cụ thể ra sao, chỉ nói rằng có người báo tin, sau đó bọn họ đã cử cảnh sát đến điều tra, cuối cùng thì tìm thấy thi thể của Trang Lệ Nhã trong một ngôi nhà bị bỏ hoang.
Theo như điều tra ban đầu của cảnh sát, Trang Lệ Nhã đã chết cách đây ba ngày, sau khi xác nhận danh tính của bà ta dựa trên việc xét nghiệm máu, bên phía cảnh sát đã tiến hành khám nghiệm tử thi, thông qua sơ bộ, xác định được rằng đây không phải là tự sát hay là chết một cách ngẫu nhiên mà là bị người ta sát hại.
Cuộc điều tra về kẻ sát nhân vẫn đang được tiếp tục.
Hứa Thanh Du đọc đi đọc lại thông báo của cảnh sát rất nhiều lần, thú thật thì những thông tin trong bài viết của cảnh sát, đa phần cô đều đã nghe được từ phía Ninh Tôn.
Nhưng trong thông báo này, Hứa Thanh Du vô tình nhận ra được một điểm quan trọng, đó chính là cảnh sát đã hoàn toàn loại bỏ trường hợp tự sát và tử vong ngoài ý muốn, bước đầu xác định đây là một vụ án mạng.
Ngay từ đầu Hứa Thanh Du đã đoán được khả năng này nên cô cũng không mấy ngạc nhiên, cô chỉ cảm thấy hơi khó hiểu, chẳng biết Trang Lệ Nhã lại đắc tội với ai nữa thế.
Cô cầm điện thoại trên tay, trong lòng có hơi do dự một chút, sau đó nhanh chóng gửi tin nhắn cho Ninh Tôn, báo cho anh biết chuyện này.
Chắc là bên phía Ninh Tôn đang bận, thế nên anh không trả lời tin nhắn của cô, có điều đợi đến khi Ninh Tôn rảnh rỗi, nhất định cũng đã đọc được tin tức này.
Sau đó Hứa Thanh Du mới trả lời tin nhắn của Tần Niên, nói rằng vừa rồi cô mới đi đọc tin tức, nhưng cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tần Niên lải nhải một hồi rồi gửi đến cho cô hàng loạt các bài viết, đều là những suy đoán về sự việc lần này.
Bây giờ trong đầu Hứa Thanh Du đều là chuyện của Trang Lệ Nhã.
Cô thật sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc ai lại thừa dịp này mà giáng cho bà ta một nhát trí mạng như thế.
Cho dù Trang Lệ Nhã có thật sự đắc tội với ai đi nữa thì cuộc sống hiện tại của bà ta cũng chẳng tốt lành gì, khiến bà ta phải tự sinh tự diệt thế kia, đã là một loại trừng phạt với bà ấy.
Thật sự không cần thiết phải liều mạng làm ra chuyện như thế.
Hay là có người nào đó đã cãi nhau Trang Lệ Nhã, cuối cùng không nhịn được mà giết chết bà ta?
Hứa Thanh Du ngồi đoán già đoán non gần nửa ngày trời, sau đó cô lại vào xem hotsreach mới nhất.
Có lẽ thông báo của cảnh sát không thu hút sự chú ý của mọi người, thế nên bây giờ vẫn chưa có người lôi Ninh Tôn vào chuyện này.
Trước mắt, những tin tức trên hotsreach đều không liên quan đên Ninh Tôn, đại đa số mọi người vẫn đang tập trung sự chú ý vào Tô Yên và bạn trai của cô.
Hứa Thanh Du buông điện thoại xuống, cầm bản thiết kế lên xem một lần nữa.
Nhưng bây giờ cô không tập trung nổi nữa, sửa cũng sửa không được, đầu óc của cô có chút rối bời.
Mặc dù cô và Quách Châu đã ngồi trong góc, nhưng vẫn có rất nhiều người âm thầm quan sát bọn họ.
Quách Châu đã quá quen với việc này, thế nên cô ta không hề bận tâm đến nó, cô ta tiếp tục đề cập đến những sai sót Hứa Thanh Du mắc phải trong bản thiết kế.
Có thể là vì cô học chưa đến nơi đến chốn, thế nên vẫn còn rất nhiều vấn đề, mà Quách Châu cũng thực sự giải thích cho cô từng cái một.
Hứa Thanh Du lắng nghe vô cùng nghiêm túc, hiếm khi có người kiên nhẫn chỉ dẫn cho cô như vậy, Hứa Thanh Du chợt nhớ đến thầy của Tần Niên, điều đó làm cô càng cảm thấy đây đúng là cơ hội ngàn năm có một.
Trò chuyện được một lúc, đột nhiên có người mang theo mâm cơm đi đến, ngồi xuống bên cạnh hai người bọn họ.
Hứa Thanh Du không quen người này, nhưng rõ ràng là cô ta có biết Quách Châu, bởi vì khi đến đây, cô ta có gật đầu chào Quách Châu.
Quách Châu cười hỏi, “Thế nào rồi? Dạo gần đây vẫn ổn chứ?”
Người nọ gật đầu, “Vẫn ổn, mọi chuyện rất suôn sẻ. “
Dứt lời, cô ta quay đầu nhìn sang Hứa Thanh Du, rõ ràng là cô ta cũng biết cô, cho nên mới nói, “Tôi đã từng nhìn thấy cô từ xa, bây giờ nhìn gần mới thấy cô đúng là xinh thật đất, chẳng trách lại có thể thu phục được Ninh đại soái ca.”
Hiển nhiên rằng cô ta đang muốn tạo dựng mối quan hệ với cô, Quách Châu ngồi bên cạnh nói: “Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài giỏi nữa.”
Trong lòng Hứa Thanh Du không biết liệu rằng Quách Châu nói như thế có phải là vì muốn giữ thể diện cho cô trước mặt người ngoài hay không, bởi vì chính cô còn cảm thấy năng lực của bản thân chẳng đến đâu, mỗi khi ở cùng những đồng nghiệp khác, cô đều cảm thấy rất chột dạ.
Chắc chắn rằng trong công ty này còn có rất nhiều người giỏi hơn cô, Hứa Thanh Du không chỉ là người kém cỏi nhất dưới trướng Quách Châu, mà có lẽ còn là người kém cỏi nhất nơi đây.
Hứa Thanh Du im lặng không nói, chỉ khe khẽ gật đầu.
Quách Châu không giới thiệu cho cô biết người này là ai, bọn họ tiếp tục dùng bữa, hai người một lần nữa đề cập đến những thiếu sót trong kỹ thuật của Hứa Thanh Du.
Cô gái kia ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, thỉnh thoảng lại nở nụ cười, không nói lời nào.
Đợi đến khi hai người dùng bữa xong, Quách Châu và Hứa Thanh Du mới đứng dậy chuẩn bị rời đi trước, người nọ cũng đã ăn xong, trông cô ta có vẻ như muốn đi cùng với Quách Châu và Hứa Thanh Du, nhưng Quách Châu lại trực tiếp nói thẳng, “ Chúng tôi đi trước.”
Quách Châu vừa dứt lời, cô ta lập tức dừng lại, gật đầu đáp, “Hai người đi đi, vừa hay tôi mới nhìn thấy người quen, phải qua chào hỏi một cái.”
Hứa Thanh Du đi theo Quách Châu vào trong thang máy, cả thang máy công cộng và thang máy chuyên dụng đều được dừng ở tầng này.
Hứa Thanh Du không nghĩ nhiều, mắt thấy Quách Châu đi vào thang máy chuyên dụng, cô nhất thời đi theo.
Đợi đến khi cửa thang máy đóng lại, Quách Châu mới hỏi, “ Mối quan hệ giữa cô và Tống Kình Vũ rất tốt sao?”
Hứa Thanh Du có hơi bất ngờ, quay đầu nhìn Quách Châu, “Cũng được, làm sao thế?”
Quách Châu mỉm cười, “Không có gì, tôi chỉ thuận miệng hỏi thăm thôi, trước đây tôi từng bắt gặp hai người và tổng giám đốc Giang ra ngoài dùng bữa, theo tôi nghĩ, nếu như mối quan hệ giữa hai người không tốt, vậy thì chắc chắn tổng giám đốc Giang đã không gọi cô rồi, vì vậy chỉ có thể chứng minh một điều rằng cô và Tống Kình Vũ khá thân nhau, nên mới được mời dùng bữa cùng bọn họ.”
Có lẽ trước đây mối quan hệ này đúng là không tệ lắm, nhưng bây giờ Hứa Thanh Du chỉ còn cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến nó.
Thấy Hứa Thanh Du không trả lời, Quách Châu suy nghĩ một lát rồi lại nói, “Tống Kình Vũ thật sự rất nổi tiếng trong ngành đầu tư sản xuất.”
Điều này Hứa Thanh Du cũng biết, mặc kệ cho mối quan hệ giữa cô và Tống Kình Vũ phức tạp đến mức nào đi nữa thì cô cũng phải công nhận rằng Tống Kình Vũ thật sự rất ưu tú.
Ngay cả tổng giám đốc Giang cũng đối xử tốt với anh thế kia, chừng ấy thôi đã đủ chứng minh năng lực của anh lớn đến mức nào.
Hứa Thanh Du gật đầu phụ hoạ, “Đúng vậy.”
Nhưng những chuyện khác thì cô không thể nói ra được, may là Quách Châu cũng không hỏi.
Hai người đi xuống lầu, Quách Châu quay trở lại văn phòng của cô ấy, còn Hứa Thanh Du thì trở về vị trí của bản thân, cô lấy bản thảo ra, cẩn thận xem lại một lần nữa, sau đó bắt đầu sửa lại theo những lời góp ý của Quách Châu.
Trong văn phòng đã còn có những người khác, có vài người thoạt nhìn rất chán nản, khuôn mặt ủ rũ.
Đương nhiên là có người khó chịu thì cũng sẽ có người vui vẻ, bọn họ tụ tập lại một chỗ, nói nói cười cười, còn nhắc đến thiết kế của mình, trong lời nói ai nấy đều tỏ ra rằng bản thân thể hiện không tồi.
Hứa Thanh Du cầm lấy bản thiết kế của mình, nhìn nó một cách vô cùng chăm chú, cô cũng không biết lần này bản thân có thể hiện tốt hay không.
Cô dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi một lát, sau đó lấy cuốn sách mà Quách Châu đã đưa cho cô ra đọc.
Quách Châu nói rằng cô gặp một chút vấn đề trong việc phối màu, thành thật mà nói thì khi còn đi học, cô đã được giáo viên khen ngợi rất nhiều, bảo rằng cô phối màu tương đối tốt.
Có lẽ đây chính là sự khác biệt.
Hứa Thanh Du đang đọc sách thì đột nhiên điện thoại di động rung lên.
Cô còn tưởng rằng Ninh Tôn được nghỉ trưa nên gửi tin nhắn cho cô, vội vàng lấy điện thoại ra xem, rốt cuộc người nhắn đến không phải là Ninh Tôn mà là Tần Niên.
Tần Niên vẫn ổn, chỉ là muốn phàn nàn với cô về việc dạo gần đây cuộc sống của cô nàng quá nhàm chán.
Bởi vì gần đây Nam Nhạc không gây ra chuyện nữa, nên bây giờ Tần Niên không còn mắng cô ta một cách nhiệt tình nữa, đã lâu lắm rồi cô ấy cũng không quan tâm đến giới giải trí nữa.
Hứa Thanh Du trả lời Tần Niên, bảo rằng dạo gần đây cuộc sống của cô cũng chẳng khác gì cô ấy cả.
Hai người tán gẫu với nhau vài câu, sau đó dường như Tần Niên chợt nhớ tới điều gì đó, “Đúng rồi, suýt chút nữa thì tớ quên mất chuyện này, lúc nãy tớ vừa mới xem tin tức, hình như nhà Ninh Tôn xảy ra chuyện rồi.”
Khi nhìn thấy tin nhắn của Tần Niên, Hứa Thanh Du không khỏi bất ngờ, nhưng nếu như nhà Ninh Tôn xảy ra chuyện vậy thì chỉ có thể liên quan đến một người.
Hứa Thanh Du không tán gẫu với Tần Niên nữa, nhanh chóng lên mạng xem tin tức.
Quả nhiên chuyện của Trang Lệ Nhã đã bị bại lộ, Hứa Thanh Du đọc thông báo của cảnh sát một cách cẩn thận.
Bên phía cảnh sát không nhắc đến chi tiết cụ thể ra sao, chỉ nói rằng có người báo tin, sau đó bọn họ đã cử cảnh sát đến điều tra, cuối cùng thì tìm thấy thi thể của Trang Lệ Nhã trong một ngôi nhà bị bỏ hoang.
Theo như điều tra ban đầu của cảnh sát, Trang Lệ Nhã đã chết cách đây ba ngày, sau khi xác nhận danh tính của bà ta dựa trên việc xét nghiệm máu, bên phía cảnh sát đã tiến hành khám nghiệm tử thi, thông qua sơ bộ, xác định được rằng đây không phải là tự sát hay là chết một cách ngẫu nhiên mà là bị người ta sát hại.
Cuộc điều tra về kẻ sát nhân vẫn đang được tiếp tục.
Hứa Thanh Du đọc đi đọc lại thông báo của cảnh sát rất nhiều lần, thú thật thì những thông tin trong bài viết của cảnh sát, đa phần cô đều đã nghe được từ phía Ninh Tôn.
Nhưng trong thông báo này, Hứa Thanh Du vô tình nhận ra được một điểm quan trọng, đó chính là cảnh sát đã hoàn toàn loại bỏ trường hợp tự sát và tử vong ngoài ý muốn, bước đầu xác định đây là một vụ án mạng.
Ngay từ đầu Hứa Thanh Du đã đoán được khả năng này nên cô cũng không mấy ngạc nhiên, cô chỉ cảm thấy hơi khó hiểu, chẳng biết Trang Lệ Nhã lại đắc tội với ai nữa thế.
Cô cầm điện thoại trên tay, trong lòng có hơi do dự một chút, sau đó nhanh chóng gửi tin nhắn cho Ninh Tôn, báo cho anh biết chuyện này.
Chắc là bên phía Ninh Tôn đang bận, thế nên anh không trả lời tin nhắn của cô, có điều đợi đến khi Ninh Tôn rảnh rỗi, nhất định cũng đã đọc được tin tức này.
Sau đó Hứa Thanh Du mới trả lời tin nhắn của Tần Niên, nói rằng vừa rồi cô mới đi đọc tin tức, nhưng cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tần Niên lải nhải một hồi rồi gửi đến cho cô hàng loạt các bài viết, đều là những suy đoán về sự việc lần này.
Bây giờ trong đầu Hứa Thanh Du đều là chuyện của Trang Lệ Nhã.
Cô thật sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc ai lại thừa dịp này mà giáng cho bà ta một nhát trí mạng như thế.
Cho dù Trang Lệ Nhã có thật sự đắc tội với ai đi nữa thì cuộc sống hiện tại của bà ta cũng chẳng tốt lành gì, khiến bà ta phải tự sinh tự diệt thế kia, đã là một loại trừng phạt với bà ấy.
Thật sự không cần thiết phải liều mạng làm ra chuyện như thế.
Hay là có người nào đó đã cãi nhau Trang Lệ Nhã, cuối cùng không nhịn được mà giết chết bà ta?
Hứa Thanh Du ngồi đoán già đoán non gần nửa ngày trời, sau đó cô lại vào xem hotsreach mới nhất.
Có lẽ thông báo của cảnh sát không thu hút sự chú ý của mọi người, thế nên bây giờ vẫn chưa có người lôi Ninh Tôn vào chuyện này.
Trước mắt, những tin tức trên hotsreach đều không liên quan đên Ninh Tôn, đại đa số mọi người vẫn đang tập trung sự chú ý vào Tô Yên và bạn trai của cô.
Hứa Thanh Du buông điện thoại xuống, cầm bản thiết kế lên xem một lần nữa.
Nhưng bây giờ cô không tập trung nổi nữa, sửa cũng sửa không được, đầu óc của cô có chút rối bời.