Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 914
Hứa Thanh Du thật sự là nằm mơ cũng không ngờ đến, những người bà con quê nhà này bình thường cũng không qua lại gì, thế mà lại lo lắng chuyện chung thân đại sự của cô.
Cô không phản bác ngay lập tức, chỉ là mỉm cười nói: “Chuyện tìm chồng vẫn chưa vội như vậy, con vẫn muốn lập nghiệp trước.”
Thím Trương ở bên cạnh “ây” một tiếng: “Con gái, lập nghiệp cái gì, cuối cùng thì cũng phải gả cho người ta, tìm một người chồng tốt thì so với cái gì cũng tốt hơn, đó chính là đầu thai lần thứ hai của phụ nữ.”
Suy nghĩ của những người này Hứa Thanh Du không thể lay chuyển được, cô cũng không muốn giúp bọn họ phân giải, góc độ mỗi người nhìn sự việc đều không giống nhau, sự tồn tại là hợp lý.
Hứa Thanh Du vẫn nói: “Không sao, con không vội, còn trẻ tuổi thì vẫn có thể vấp váp thêm vài năm nữa.”
Thím bên cạnh thấy thế, nhanh chóng nói ra: “Không vội thì không vội, nhưng lỡ như gặp được người tốt, chúng ta vẫn muốn xem.”
Hứa Thanh Du mỉm cười không nói, thực sự cô có chút nghĩ không ra, tại sao ba người này lại muốn giúp mình kéo dây tơ hồng.
Nói thật, điều kiện gia đình này của cô trước mắt, người bình thường cũng không quá thích.
Cha qua đời, còn có một em trai đang đi học, mẹ không có công việc, vốn liếng cũng không nhiều.
Những chuyện xem đều xem như là gánh nặng của cô.
Cô hiểu tập tục quê hương ở đây của mình, có rất nhiều người là sợ gặp phải cô gái giống như cô.
Vì vậy cô nghĩ không ra, hiện tại mình trở thành quý hiếm sao?
Tại sao lại quý hiếm.
Ba người thím này tiếp tục nói những lời mang một chút ám chỉ, nhưng lại không có nói rõ.
Đoán là còn chưa thương lượng kĩ với mẹ Hứa, bọn họ cũng không quá tự tiện trực tiếp nói với Hứa Thanh Du, bây giờ chỉ là dùng lời nói nói trước với cô một chút.
Ám chỉ trong lời nói của mấy bà tương đói rõ ràng, dường như là chờ Hứa Thanh Du tự mình mở miệng hỏi.
Nhưng Hứa Thanh Du lại xem như cái gì cũng không nghe ra được, trên miệng mang một biểu cảm cười như không cười, chỉ vâng vâng dạ dạ, ngoài ra một câu cũng không trả lời.
Ba người thím mỗi người một câu không có điểm dừng.
Hứa Thanh Du cũng không có bực bội, chỉ là cảm thấy rất buồn cười, cô trốn tránh vấn đề này cũng xem như là rất rõ ràng, nhưng ba người thím này giả vờ ngây ngốc giống như cô, đều xem như không có nhìn ra.
Vẫn ở đây nói, bên kia cửa chính bị đẩy ra, lần này là mẹ Hứa trở về.
Mẹ Hứa đi đến trong sân mới nhìn thấy trong nhà có người, lập tức ngây người, sau đó đi nhanh vào.
Vừa mở cửa nhà, bà liền to giọng nói: “Chao ôi, mấy người đến đây à, tôi vừa mới đánh mạt chượt xong đợi lâu chưa?”
Ba người thím kia cũng cười haha nói: “Không sao, bọn tôi cũng vừa mới đến một lúc.”
Hứa Thanh Du thấy thế liền trực tiếp xoay người đi, trả chỗ trống lại cho bọn họ, cô thật sự mệt mỏi để ứng phó với những người này.
Cô trở lại phòng của mình, đóng cửa lại cầm điện thoại lên, cắm tai nghe bắt đầu nghe nhạc.
Đối với những lời nói của những người bên ngoài kia, cô một chút cũng không tò mò, càng không muốn nghe.
Nằm trên giường nghe nhạc một lúc, ba người kia liền rời đi, mẹ Hứa đi đến mở cửa đi vào phòng.
Bà nhìn Hứa Thanh Du thở dài: “Bọn họ nói chuyện với con à?”
Hứa Thanh Du lấy tai nghe xuống: “Chuyện gì, con cũng không biết, không có nói với con.”
Mẹ Hứa nghĩ nghĩ: “Có thể là bọn họ không có ý tốt nói trực tiếp với con, chính là thím Trương của con có họ hàng, thằng nhóc đó trong nhà cũng được, đến nói chuyện tuổi tác hôn nhân, bảo thím Trương con xem có cô gái nào thích hợp hay không, thím Trương con cảm thấy con cũng khá tốt, nói chuyện làm việc cũng đều tốt, thế nên đến hỏi thăm.”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Con có bạn trai rồi mà, mẹ không nói với mấy thím sao?”
Biểu cảm mẹ Hứa hơi có chút phức tạp, chậc miệng một cái rồi mới nói: “Bạn trai kia của con là trong ngành giải trí, không phải mẹ nói, người lăn lộn trong ngành giải trí đều không đáng tin, hai người các con có thể đi đến cuối cùng hay không, cũng không phải là một chuyện quá xác định, vì vậy mẹ cảm thấy con vẫn nên suy nghĩ một chút.”
Bà nói như vậy Hứa Thanh Du hơi ngạc nhiên, bởi vì những câu nói này của mẹ Hứa nghe ra được rõ ràng là có một chút đã bị ba người kia thuyết phục.
Cô cảm thấy phản ứng này của mẹ Hứa có chút không được bình thường lắm.
Mà cho dù, trước tiên không nhắc đến cô và Ninh Tôn có thể đi đến cuối cùng hay không, dựa vào thái độ trước đó của mẹ Hứa mà nói, lúc trước Hứa Thanh Du học đại học, mẹ Hứa luôn miệng đề cập đến chuyện thành lập gia đình của cô sau này.
Ý của mẹ Hứa là muốn cô sau khi tốt nghiệp trong vòng ba năm không kết hôn, cố gắng kiếm tiền bảo đáp cho gia đình này.
Lúc đó ba của Hứa Thanh Du vẫn chưa qua đời, lúc đó mẹ Hứa còn muốn mình kiếm tiền nuôi gia đình.
Bây giờ ba không còn nữa, trong nhà ngoại trừ mình không có ai có thể kiếm tiền.
Lúc này bà không nên đồng ý để mình kết hôn thì mới đúng.
Tập tục ở đây của bọn họ, có người nói hôn nhân thành công, đó cũng là trong vòng hai tháng cần phải tiến đến hôn nhân.
Tại sao lúc này mẹ Hứa lại đồng ý thả cô đi.
Hứa Thanh Du ngẫm nghĩ, sau đó thử hỏi mẹ Hứa: “Gia đình nhà bọn họ là như thế nào?”
Mẹ Hứa nghe Hứa Thanh Du hỏi như vậy, ngây lập tức mỉm cười: “Nghe thím Trương nói điều kiện nhà bọn họ khá tốt, trong nhà lập một nhà máy, con một, nếu có thể thành công, nhà ở xe cộ sổ tiền kiệm đều cho hết.”
Quả nhiên, quả nhiên là bởi vì hoàn cảnh gia đình mới có thể khiến cho mẹ Hứa thay đổi suy nghĩ.
Hứa Thanh Du cảm thấy hơi buồn cười: “Điều kiện nhà người ta tốt như vậy, làm sao có thể nhìn trúng được con, không chừng cô gái muốn gả cho anh ta còn xếp hàng.”
Mẹ Hứa vội vàng nói: “Không có không có, mẹ vừa mới hỏi qua rồi, con trai nhà người ta chưa từng yêu đương, bây giờ là muốn kết hôn, muốn tìm một người có học thức, nói chuyện làm việc phải tốt.”
Hứa Thanh Du từ trên giường ngồi dậy: “Vừa rồi mẹ đã hỏi tất cả tình hình của đối phương rồi sao?”
Mẹ Hứa nghe không ra ý khác trong lời nói của cô, liền gật gật đầu: “Hỏi rồi.”
Sau đó bà nói đại khái tình hình của người con trai kia cho Hứa Thanh Du nghe.
Người con trai kia nhỏ hơn một tuổi so với Hứa Thanh Du, học hành không nhiều, học xong chín năm liền đến xã hội dốc sức làm việc, không hút thuốc không rượu bia, tính tình cũng rất tốt.
Từ trong miệng mẹ Hứa nói ra, liền cảm thấy người con trai đó ngoại trừ chuyện học vấn thì hoàn toàn hoàn mỹ.
Mẹ Hứa càng thâm tình khen người con trai đó lên trời, thì Hứa Thanh Du càng phản cảm.
Cô đợi mẹ Hứa nói xong rồi mới mở miệng: “Nhưng con đã có bạn trai rồi, tình cảm giữa con và bạn trai rất tốt.”
Mẹ Hứa dường như có chút lúng túng, nhưng vẫn nói: “Chuyện Ninh Tôn kia mẹ đã xem ở trên mạng rồi, nhà cậu ta rất hỗn loạn, xem như con cùng với cậu ta đi đến cuối cùng, cuộc sống sau này cũng không hẳn sẽ tốt.”
Mẹ Hứa nói xong lại thở dài: “Cũng không phải bảo con lập tức chia tay với Ninh Tôn, con có thể đi xem thử trước, thích hay không thích, xem xong rồi hẳn nói, xem xong rồi lại quyết định.”
Lần này Hứa Thanh Du không nhịn được nữa, bật cười thành tiếng: “Con ở sau lưng bạn trai con đi xem mắt, mẹ bảo con làm như vậy được sao?”
Cô hỏi như vậy, biểu cảm của mẹ Hứa càng lúng túng thêm.
Mẹ Hứa liên tiếp nói vài câu không phải, sau đó lại giải thích tiếp, cô một câu cũng không nói.
Hứa Thanh Du dựa vào đầu giường: “Mẹ không nói với ba thím kia chuyện con có bạn trai rồi sao?”
Mẹ Hứa liếm liếm môi, không nói chuyện.
Phản ứng của bà như vậy, Hứa Thanh Du liền biết đây là ý gì.
Thực sự cô đã đoán được mẹ Hứa tích cực khuyên mình như vậy, khẳng định ở bên kia không nói chắc chắn.
Có đôi lúc cô thật sự không thể hiểu rõ, đây thực sự là mẹ của cô sao.
Một chút xíu, cũng chưa từng đứng ở vị trí của cô suy nghĩ vấn đề.
Cô không phản bác ngay lập tức, chỉ là mỉm cười nói: “Chuyện tìm chồng vẫn chưa vội như vậy, con vẫn muốn lập nghiệp trước.”
Thím Trương ở bên cạnh “ây” một tiếng: “Con gái, lập nghiệp cái gì, cuối cùng thì cũng phải gả cho người ta, tìm một người chồng tốt thì so với cái gì cũng tốt hơn, đó chính là đầu thai lần thứ hai của phụ nữ.”
Suy nghĩ của những người này Hứa Thanh Du không thể lay chuyển được, cô cũng không muốn giúp bọn họ phân giải, góc độ mỗi người nhìn sự việc đều không giống nhau, sự tồn tại là hợp lý.
Hứa Thanh Du vẫn nói: “Không sao, con không vội, còn trẻ tuổi thì vẫn có thể vấp váp thêm vài năm nữa.”
Thím bên cạnh thấy thế, nhanh chóng nói ra: “Không vội thì không vội, nhưng lỡ như gặp được người tốt, chúng ta vẫn muốn xem.”
Hứa Thanh Du mỉm cười không nói, thực sự cô có chút nghĩ không ra, tại sao ba người này lại muốn giúp mình kéo dây tơ hồng.
Nói thật, điều kiện gia đình này của cô trước mắt, người bình thường cũng không quá thích.
Cha qua đời, còn có một em trai đang đi học, mẹ không có công việc, vốn liếng cũng không nhiều.
Những chuyện xem đều xem như là gánh nặng của cô.
Cô hiểu tập tục quê hương ở đây của mình, có rất nhiều người là sợ gặp phải cô gái giống như cô.
Vì vậy cô nghĩ không ra, hiện tại mình trở thành quý hiếm sao?
Tại sao lại quý hiếm.
Ba người thím này tiếp tục nói những lời mang một chút ám chỉ, nhưng lại không có nói rõ.
Đoán là còn chưa thương lượng kĩ với mẹ Hứa, bọn họ cũng không quá tự tiện trực tiếp nói với Hứa Thanh Du, bây giờ chỉ là dùng lời nói nói trước với cô một chút.
Ám chỉ trong lời nói của mấy bà tương đói rõ ràng, dường như là chờ Hứa Thanh Du tự mình mở miệng hỏi.
Nhưng Hứa Thanh Du lại xem như cái gì cũng không nghe ra được, trên miệng mang một biểu cảm cười như không cười, chỉ vâng vâng dạ dạ, ngoài ra một câu cũng không trả lời.
Ba người thím mỗi người một câu không có điểm dừng.
Hứa Thanh Du cũng không có bực bội, chỉ là cảm thấy rất buồn cười, cô trốn tránh vấn đề này cũng xem như là rất rõ ràng, nhưng ba người thím này giả vờ ngây ngốc giống như cô, đều xem như không có nhìn ra.
Vẫn ở đây nói, bên kia cửa chính bị đẩy ra, lần này là mẹ Hứa trở về.
Mẹ Hứa đi đến trong sân mới nhìn thấy trong nhà có người, lập tức ngây người, sau đó đi nhanh vào.
Vừa mở cửa nhà, bà liền to giọng nói: “Chao ôi, mấy người đến đây à, tôi vừa mới đánh mạt chượt xong đợi lâu chưa?”
Ba người thím kia cũng cười haha nói: “Không sao, bọn tôi cũng vừa mới đến một lúc.”
Hứa Thanh Du thấy thế liền trực tiếp xoay người đi, trả chỗ trống lại cho bọn họ, cô thật sự mệt mỏi để ứng phó với những người này.
Cô trở lại phòng của mình, đóng cửa lại cầm điện thoại lên, cắm tai nghe bắt đầu nghe nhạc.
Đối với những lời nói của những người bên ngoài kia, cô một chút cũng không tò mò, càng không muốn nghe.
Nằm trên giường nghe nhạc một lúc, ba người kia liền rời đi, mẹ Hứa đi đến mở cửa đi vào phòng.
Bà nhìn Hứa Thanh Du thở dài: “Bọn họ nói chuyện với con à?”
Hứa Thanh Du lấy tai nghe xuống: “Chuyện gì, con cũng không biết, không có nói với con.”
Mẹ Hứa nghĩ nghĩ: “Có thể là bọn họ không có ý tốt nói trực tiếp với con, chính là thím Trương của con có họ hàng, thằng nhóc đó trong nhà cũng được, đến nói chuyện tuổi tác hôn nhân, bảo thím Trương con xem có cô gái nào thích hợp hay không, thím Trương con cảm thấy con cũng khá tốt, nói chuyện làm việc cũng đều tốt, thế nên đến hỏi thăm.”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Con có bạn trai rồi mà, mẹ không nói với mấy thím sao?”
Biểu cảm mẹ Hứa hơi có chút phức tạp, chậc miệng một cái rồi mới nói: “Bạn trai kia của con là trong ngành giải trí, không phải mẹ nói, người lăn lộn trong ngành giải trí đều không đáng tin, hai người các con có thể đi đến cuối cùng hay không, cũng không phải là một chuyện quá xác định, vì vậy mẹ cảm thấy con vẫn nên suy nghĩ một chút.”
Bà nói như vậy Hứa Thanh Du hơi ngạc nhiên, bởi vì những câu nói này của mẹ Hứa nghe ra được rõ ràng là có một chút đã bị ba người kia thuyết phục.
Cô cảm thấy phản ứng này của mẹ Hứa có chút không được bình thường lắm.
Mà cho dù, trước tiên không nhắc đến cô và Ninh Tôn có thể đi đến cuối cùng hay không, dựa vào thái độ trước đó của mẹ Hứa mà nói, lúc trước Hứa Thanh Du học đại học, mẹ Hứa luôn miệng đề cập đến chuyện thành lập gia đình của cô sau này.
Ý của mẹ Hứa là muốn cô sau khi tốt nghiệp trong vòng ba năm không kết hôn, cố gắng kiếm tiền bảo đáp cho gia đình này.
Lúc đó ba của Hứa Thanh Du vẫn chưa qua đời, lúc đó mẹ Hứa còn muốn mình kiếm tiền nuôi gia đình.
Bây giờ ba không còn nữa, trong nhà ngoại trừ mình không có ai có thể kiếm tiền.
Lúc này bà không nên đồng ý để mình kết hôn thì mới đúng.
Tập tục ở đây của bọn họ, có người nói hôn nhân thành công, đó cũng là trong vòng hai tháng cần phải tiến đến hôn nhân.
Tại sao lúc này mẹ Hứa lại đồng ý thả cô đi.
Hứa Thanh Du ngẫm nghĩ, sau đó thử hỏi mẹ Hứa: “Gia đình nhà bọn họ là như thế nào?”
Mẹ Hứa nghe Hứa Thanh Du hỏi như vậy, ngây lập tức mỉm cười: “Nghe thím Trương nói điều kiện nhà bọn họ khá tốt, trong nhà lập một nhà máy, con một, nếu có thể thành công, nhà ở xe cộ sổ tiền kiệm đều cho hết.”
Quả nhiên, quả nhiên là bởi vì hoàn cảnh gia đình mới có thể khiến cho mẹ Hứa thay đổi suy nghĩ.
Hứa Thanh Du cảm thấy hơi buồn cười: “Điều kiện nhà người ta tốt như vậy, làm sao có thể nhìn trúng được con, không chừng cô gái muốn gả cho anh ta còn xếp hàng.”
Mẹ Hứa vội vàng nói: “Không có không có, mẹ vừa mới hỏi qua rồi, con trai nhà người ta chưa từng yêu đương, bây giờ là muốn kết hôn, muốn tìm một người có học thức, nói chuyện làm việc phải tốt.”
Hứa Thanh Du từ trên giường ngồi dậy: “Vừa rồi mẹ đã hỏi tất cả tình hình của đối phương rồi sao?”
Mẹ Hứa nghe không ra ý khác trong lời nói của cô, liền gật gật đầu: “Hỏi rồi.”
Sau đó bà nói đại khái tình hình của người con trai kia cho Hứa Thanh Du nghe.
Người con trai kia nhỏ hơn một tuổi so với Hứa Thanh Du, học hành không nhiều, học xong chín năm liền đến xã hội dốc sức làm việc, không hút thuốc không rượu bia, tính tình cũng rất tốt.
Từ trong miệng mẹ Hứa nói ra, liền cảm thấy người con trai đó ngoại trừ chuyện học vấn thì hoàn toàn hoàn mỹ.
Mẹ Hứa càng thâm tình khen người con trai đó lên trời, thì Hứa Thanh Du càng phản cảm.
Cô đợi mẹ Hứa nói xong rồi mới mở miệng: “Nhưng con đã có bạn trai rồi, tình cảm giữa con và bạn trai rất tốt.”
Mẹ Hứa dường như có chút lúng túng, nhưng vẫn nói: “Chuyện Ninh Tôn kia mẹ đã xem ở trên mạng rồi, nhà cậu ta rất hỗn loạn, xem như con cùng với cậu ta đi đến cuối cùng, cuộc sống sau này cũng không hẳn sẽ tốt.”
Mẹ Hứa nói xong lại thở dài: “Cũng không phải bảo con lập tức chia tay với Ninh Tôn, con có thể đi xem thử trước, thích hay không thích, xem xong rồi hẳn nói, xem xong rồi lại quyết định.”
Lần này Hứa Thanh Du không nhịn được nữa, bật cười thành tiếng: “Con ở sau lưng bạn trai con đi xem mắt, mẹ bảo con làm như vậy được sao?”
Cô hỏi như vậy, biểu cảm của mẹ Hứa càng lúng túng thêm.
Mẹ Hứa liên tiếp nói vài câu không phải, sau đó lại giải thích tiếp, cô một câu cũng không nói.
Hứa Thanh Du dựa vào đầu giường: “Mẹ không nói với ba thím kia chuyện con có bạn trai rồi sao?”
Mẹ Hứa liếm liếm môi, không nói chuyện.
Phản ứng của bà như vậy, Hứa Thanh Du liền biết đây là ý gì.
Thực sự cô đã đoán được mẹ Hứa tích cực khuyên mình như vậy, khẳng định ở bên kia không nói chắc chắn.
Có đôi lúc cô thật sự không thể hiểu rõ, đây thực sự là mẹ của cô sao.
Một chút xíu, cũng chưa từng đứng ở vị trí của cô suy nghĩ vấn đề.