Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 862
Hôm nay Tần Niên nói cả ngày đều có việc bận, hai người Hứa Thanh Du ăn xong bữa sáng, Tần Niên liền đi ra ngoài.
Dường như là ngày hôm qua hôm kia công ty đối phương đều có chút việc trì hoãn, nên toàn bộ công việc đều dồn hết vào ngày hôm nay.
Hứa Thanh Du hết hôm nay, thì kì nghỉ cùng hết rồi.
Sau khi Tần Niên rời đi chỉ còn một mình Hứa Thanh Du ở trong khách sạn, cô giúp Tần Niên thu dọn mọi thứ, sau đó nhìn thời gian, cảm thấy gần đúng giờ mới chậm rãi đi ra ngoài.
Thời gian này chắc hẳn Ninh Tôn đã đi rồi, đi quay hình rồi.
Cô dành thời gian rãnh rỗi này, gọi xe quay về chỗ của Ninh Tôn.
Vừa mở cửa, Hứa Thanh Du không vội đi vào ngay, cô nhìn chằm chằm phòng khách một vòng.
Giống như lúc cô đi không có gì khác biệt, cô nghiêm túc nghi ngờ Ninh Tôn mấy ngày hôm nay không có sinh hoạt ở trong phòng khách.
Hứa Thanh Du đi vào trở tay đóng cửa lại, nơi thứ hai chú ý đến chính là phòng của Ninh Tôn.
Cửa phòng đang mở, thuận tiện cho việc thông gió.
Hứa Thanh Du đi qua nhìn vào bên trong một vòng, phòng của Ninh Tôn cũng vẫn luôn rất ngăn nắp và sạch sẽ, giống như con người của anh.
Sau đó Hứa Thanh Du lại đi vào phòng của mình xem thử, không có bất kì thay đổi nào.
Cô cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, tiếp tục nhìn một vòng, sau đó cô đặt valy xuống, đi đến phòng bếp.
Ngược lại sự thay đổi trong phòng bếp khá lớn, nhìn ra được hai ngày nay chúng luôn được sử dụng.
Phòng bếp không được ngăn nắp như khi Hứa Thanh Du ở đây.
Có rất nhiều thứ không được đặt ngay ngắn.
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ, xắn tay áo lên, trước tiên dọn dẹp phòng bếp một chút.
Sau đó cô đi tưới hoa, sau đó lại quét dọn vệ sinh phòng bếp một lần.
Cuối cùng cô lại đi đến phòng của Ninh Tôn, giúp anh thay ga giường vỏ chăn, đem đi giặt.
Những thứ này đều đã làm xong , sau đó Hứa Thanh Du rửa trái cây ngồi xếp bằng trên ghế sofa, bật tivi.
Cô không có gì muốn xem, chỉ điều khiển đến một chương trình của Ninh Tôn.
Là khoảng thời gian trước Ninh Tôn quay một chương trình gameshow, kịch bản vừa chạy vừa nhảy.
Nếu chỉ là một người khán giả, Hứa Thanh Du có thể bật cười đùa theo.
Nhưng bây giờ thân phận của cô không phải chỉ là khán giả, vì vậy xem được nội dung bên trong, cô liền nhăn mày
Một vòng trò chơi như vậy thật sự rất mệt mỏi.
Cô im lặng thở dài, thực sự làm nghệ sĩ cũng không dễ dàng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, kiếm tiền cũng không dễ dàng.
Ít ra người nghệ sĩ mệt một chút còn kiếm được nhiều tiền, giống như cô cả một tháng bận trước bận sau ngay cả một phần mười cũng không bằng người ta.
Nghĩ đến điều này cô chỉ còn đau lòng cho bản thân mình.
Hứa Thanh Du thở dài, dựa lưng vào ghế sofa.
Chỉ là còn chưa thở dài xong, thì cửa bị người bên ngoài mở ra.
Thực sự không cần nghĩ, cũng biết được là ai, Hứa Thanh Du ngồi thẳng người nhìn ra cửa.
Ninh Tôn cũng không biết là Hứa Thanh Du đã về rồi, ban đầu sau khi mở cửa đi vào là muốn đi đến phòng.
Kết quả đi đến phòng khách, anh ngay lập tức ngây người đứng lại.
Chú ý đầu tiên là phòng khách đã trở nên sạch sẽ hơn, chú ý thứ hai là có người ngồi trên ghế sofa.
Thực sự Hứa Thanh Du hơi có một chút lúng túng, mặc dù cô cũng không biết bản thân tại sao lại lúng túng.
Cô giả vờ thoải mái đưa tay vẫy Ninh Tôn: “Hello.”
Ninh Tôn nhìn chằm chằm Hứa Thanh Du, nhìn một lúc lâu mới gật gật đầu: “Cô về rồi à.”
Hứa Thanh Du “ừ” một tiếng: “Bây giờ tôi đi nấu cơm, lát nữa gọi bác đến cùng nhau ăn cơm đi.”
Ninh Tôn xoay người đi về phòng, nhưng cũng trả lời cô: “Được.”
Vừa này Hứa Thanh Du đã chuẩn bị xong nguyên liệu rồi, cô trực tiếp đi đến bắt nồi cho dầu.
Ninh Tôn ở trong phòng tắm rửa, thay quần áo đi ra.
Anh đi qua đứng bên cạnh ghế sofa, nhìn người ở trong phòng bếp bận qua bận lại, sau một lúc lâu đột nhiên mỉm cười.
Ninh Tôn gọi điện thoại cho mẹ Ninh, nói với bà là Hứa Thanh Du về rồi, bảo bà buổi trưa đến đây ăn cơm.
Giọng mẹ Ninh ở bên trong điện thoại nói to: “Về rồi à, ôi chao, xem như là về rồi.”
Sau đó mẹ Ninh lại nói: “Mẹ còn muốn lát nữa đi qua nấu cơm cho con, xem ra hôm nay không cần chính mẹ động tay rồi, về rồi cũng tốt, đỡ cho con mỗi ngày nhìn thấy mẹ đều xị mặt.”
Ninh Tôn cười: “Con lúc nào thì xị mặt chứ.”
“nhìn xem.” Mẹ Ninh mở miệng “Đều có thể cười rồi, hai ngày trước thực sự một chút dáng vẻ cười cũng không có.”
Ninh Tôn vẫn không chịu thừa nhận: “Làm sao có thể, nói bậy.”
Mẹ Ninh không tranh luận với anh nữa, nói mình lập tức qua ngay, rồi cúp điện thoại.
Ninh Tôn đặt điện thoại trên bàn trà, lúc ngẩng đầu nhìn phòng bếp lần nữa, đã ngửi được mùi thơm.
Ninh Tôn ngẫm nghĩ rồi vẫn đi qua đứng ở cửa phòng bếp: “Tại sao lại về sớm vậy? Bạn của cô đi rồi sao?”
“Vẫn chưa, nhưng cả ngày hôm nay cậu ấy đều bận, tôi ở bên đó cũng không có việc gì nên trở về.”
Ninh Tôn gật gật đầu, không nói gì.
Nhưng anh cũng không đi, cứ đứng ở cửa nhìn.
Khóe mắt Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn, cũng chú ý được ánh mắt Ninh Tôn vẫn luôn rơi trên người mình.
Mặt cô hơi đỏ, nhưng cố gắng thu biểu cảm lại.
Thực sự lúc đang ngại ngùng thì bản thân tìm chủ đề nói chuyện: “Hôm nay quay hình như thế nào, vẫn thuận lợi chứ?”
Ninh Tôn gật đầu: “Vẫn ổn, hôm nay tương đối thoải mái, có thể là tâm trạng mọi người đều khá tốt, đều rất sôi nổi, bầu không khí liền được kéo lên.”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Vị khách mời hôm nay giống như là diễn viên hài, do anh ta dẫn dắt, mọi người đều có thể thoải mái.
Ninh Tôn ngậm ngùi một câu: “Đúng vậy, đây là tập thoải mái nhất trong tất cả chương trình tôi quay hình trong khoảng thời gian này, người dẫn chương trình khá tốt, khách mời cũng tốt.”
Hứa Thanh Du bưng thức ăn ra, chuyển tay đặt trên bàn thủy tinh bên cạnh.
Ninh Tôn biết rõ đây là ý gì, từ mình đi đến cầm lấy quay người đặt lên bàn ăn bên ngoài.
Bây giờ hai người cũng xem như có sự ngầm hiểu, có một số chuyện cũng không cần phải diễn đạt thành lời.
Ở đây xào xong hai món rau, thì mẹ Ninh đến.
Vừa vào cửa mẹ Ninh đã hít một hơi sâu: “Chao ôi, chính là hương vị này, thức ăn Tiểu Hứa làm, mùi vị không giống với người khác làm.”
Giọng nói của Hứa Thanh Du ở trong phòng bếp hơi to một chút: “Hôm nay nấu món bác thích, lát nữa nhất định phải ăn nhiều một chút.”
Mẹ Ninh đi đến bàn ăn nhìn nhìn: “Con bé này thật sự có lòng, thế mà lại biết bác thích ăn hai món này.”
Hứa Thanh Du ngoại trừ mạnh mẽ, cũng chính là tinh tế.
Cô ở trong phòng bếp bận rộn một lúc, nấu xong hai món mà Ninh Tôn thích.
Dù sao hai mẹ con này cô cũng xem như chăm sóc được.
Đợi đến lúc có thể ăn cơm, mẹ Ninh đi lấy hai chai bia ở trong tủ lạnh: “Nào nào nào, hôm nay dù sao cũng không có chuyện gì, chúng ta uống một chút.”
Bình thường Ninh Tôn không uống bia, trong tủ lạnh có hai chai bia, cũng là lúc Hứa Thanh Du thỉnh thoảng nấu có cần dùng đến.
Không ngờ hiện tại thật sự là phát huy đúng tác dụng.
Hứa Thanh Du không có từ chối, xoay người đi vào phòng bếp lấy ly.
Mẹ Ninh khui bia, đều rót đầy cho ba người bọn họ.
Thực sự cũng không có quá nhiều chuyện muốn nói, ba người chỉ đơn giản cụng ly một cái.
Tửu lượng Hứa Thanh Du không phải đặc biệt tốt, nhưng cũng không quá kém, chuyện này lần trước chính bản thân cô đã từng kiểm nghiệm.
Hiện tại lại đang ở trong nhà mình, cô cũng rất thoải mái.
Dường như là ngày hôm qua hôm kia công ty đối phương đều có chút việc trì hoãn, nên toàn bộ công việc đều dồn hết vào ngày hôm nay.
Hứa Thanh Du hết hôm nay, thì kì nghỉ cùng hết rồi.
Sau khi Tần Niên rời đi chỉ còn một mình Hứa Thanh Du ở trong khách sạn, cô giúp Tần Niên thu dọn mọi thứ, sau đó nhìn thời gian, cảm thấy gần đúng giờ mới chậm rãi đi ra ngoài.
Thời gian này chắc hẳn Ninh Tôn đã đi rồi, đi quay hình rồi.
Cô dành thời gian rãnh rỗi này, gọi xe quay về chỗ của Ninh Tôn.
Vừa mở cửa, Hứa Thanh Du không vội đi vào ngay, cô nhìn chằm chằm phòng khách một vòng.
Giống như lúc cô đi không có gì khác biệt, cô nghiêm túc nghi ngờ Ninh Tôn mấy ngày hôm nay không có sinh hoạt ở trong phòng khách.
Hứa Thanh Du đi vào trở tay đóng cửa lại, nơi thứ hai chú ý đến chính là phòng của Ninh Tôn.
Cửa phòng đang mở, thuận tiện cho việc thông gió.
Hứa Thanh Du đi qua nhìn vào bên trong một vòng, phòng của Ninh Tôn cũng vẫn luôn rất ngăn nắp và sạch sẽ, giống như con người của anh.
Sau đó Hứa Thanh Du lại đi vào phòng của mình xem thử, không có bất kì thay đổi nào.
Cô cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, tiếp tục nhìn một vòng, sau đó cô đặt valy xuống, đi đến phòng bếp.
Ngược lại sự thay đổi trong phòng bếp khá lớn, nhìn ra được hai ngày nay chúng luôn được sử dụng.
Phòng bếp không được ngăn nắp như khi Hứa Thanh Du ở đây.
Có rất nhiều thứ không được đặt ngay ngắn.
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ, xắn tay áo lên, trước tiên dọn dẹp phòng bếp một chút.
Sau đó cô đi tưới hoa, sau đó lại quét dọn vệ sinh phòng bếp một lần.
Cuối cùng cô lại đi đến phòng của Ninh Tôn, giúp anh thay ga giường vỏ chăn, đem đi giặt.
Những thứ này đều đã làm xong , sau đó Hứa Thanh Du rửa trái cây ngồi xếp bằng trên ghế sofa, bật tivi.
Cô không có gì muốn xem, chỉ điều khiển đến một chương trình của Ninh Tôn.
Là khoảng thời gian trước Ninh Tôn quay một chương trình gameshow, kịch bản vừa chạy vừa nhảy.
Nếu chỉ là một người khán giả, Hứa Thanh Du có thể bật cười đùa theo.
Nhưng bây giờ thân phận của cô không phải chỉ là khán giả, vì vậy xem được nội dung bên trong, cô liền nhăn mày
Một vòng trò chơi như vậy thật sự rất mệt mỏi.
Cô im lặng thở dài, thực sự làm nghệ sĩ cũng không dễ dàng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, kiếm tiền cũng không dễ dàng.
Ít ra người nghệ sĩ mệt một chút còn kiếm được nhiều tiền, giống như cô cả một tháng bận trước bận sau ngay cả một phần mười cũng không bằng người ta.
Nghĩ đến điều này cô chỉ còn đau lòng cho bản thân mình.
Hứa Thanh Du thở dài, dựa lưng vào ghế sofa.
Chỉ là còn chưa thở dài xong, thì cửa bị người bên ngoài mở ra.
Thực sự không cần nghĩ, cũng biết được là ai, Hứa Thanh Du ngồi thẳng người nhìn ra cửa.
Ninh Tôn cũng không biết là Hứa Thanh Du đã về rồi, ban đầu sau khi mở cửa đi vào là muốn đi đến phòng.
Kết quả đi đến phòng khách, anh ngay lập tức ngây người đứng lại.
Chú ý đầu tiên là phòng khách đã trở nên sạch sẽ hơn, chú ý thứ hai là có người ngồi trên ghế sofa.
Thực sự Hứa Thanh Du hơi có một chút lúng túng, mặc dù cô cũng không biết bản thân tại sao lại lúng túng.
Cô giả vờ thoải mái đưa tay vẫy Ninh Tôn: “Hello.”
Ninh Tôn nhìn chằm chằm Hứa Thanh Du, nhìn một lúc lâu mới gật gật đầu: “Cô về rồi à.”
Hứa Thanh Du “ừ” một tiếng: “Bây giờ tôi đi nấu cơm, lát nữa gọi bác đến cùng nhau ăn cơm đi.”
Ninh Tôn xoay người đi về phòng, nhưng cũng trả lời cô: “Được.”
Vừa này Hứa Thanh Du đã chuẩn bị xong nguyên liệu rồi, cô trực tiếp đi đến bắt nồi cho dầu.
Ninh Tôn ở trong phòng tắm rửa, thay quần áo đi ra.
Anh đi qua đứng bên cạnh ghế sofa, nhìn người ở trong phòng bếp bận qua bận lại, sau một lúc lâu đột nhiên mỉm cười.
Ninh Tôn gọi điện thoại cho mẹ Ninh, nói với bà là Hứa Thanh Du về rồi, bảo bà buổi trưa đến đây ăn cơm.
Giọng mẹ Ninh ở bên trong điện thoại nói to: “Về rồi à, ôi chao, xem như là về rồi.”
Sau đó mẹ Ninh lại nói: “Mẹ còn muốn lát nữa đi qua nấu cơm cho con, xem ra hôm nay không cần chính mẹ động tay rồi, về rồi cũng tốt, đỡ cho con mỗi ngày nhìn thấy mẹ đều xị mặt.”
Ninh Tôn cười: “Con lúc nào thì xị mặt chứ.”
“nhìn xem.” Mẹ Ninh mở miệng “Đều có thể cười rồi, hai ngày trước thực sự một chút dáng vẻ cười cũng không có.”
Ninh Tôn vẫn không chịu thừa nhận: “Làm sao có thể, nói bậy.”
Mẹ Ninh không tranh luận với anh nữa, nói mình lập tức qua ngay, rồi cúp điện thoại.
Ninh Tôn đặt điện thoại trên bàn trà, lúc ngẩng đầu nhìn phòng bếp lần nữa, đã ngửi được mùi thơm.
Ninh Tôn ngẫm nghĩ rồi vẫn đi qua đứng ở cửa phòng bếp: “Tại sao lại về sớm vậy? Bạn của cô đi rồi sao?”
“Vẫn chưa, nhưng cả ngày hôm nay cậu ấy đều bận, tôi ở bên đó cũng không có việc gì nên trở về.”
Ninh Tôn gật gật đầu, không nói gì.
Nhưng anh cũng không đi, cứ đứng ở cửa nhìn.
Khóe mắt Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn, cũng chú ý được ánh mắt Ninh Tôn vẫn luôn rơi trên người mình.
Mặt cô hơi đỏ, nhưng cố gắng thu biểu cảm lại.
Thực sự lúc đang ngại ngùng thì bản thân tìm chủ đề nói chuyện: “Hôm nay quay hình như thế nào, vẫn thuận lợi chứ?”
Ninh Tôn gật đầu: “Vẫn ổn, hôm nay tương đối thoải mái, có thể là tâm trạng mọi người đều khá tốt, đều rất sôi nổi, bầu không khí liền được kéo lên.”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Vị khách mời hôm nay giống như là diễn viên hài, do anh ta dẫn dắt, mọi người đều có thể thoải mái.
Ninh Tôn ngậm ngùi một câu: “Đúng vậy, đây là tập thoải mái nhất trong tất cả chương trình tôi quay hình trong khoảng thời gian này, người dẫn chương trình khá tốt, khách mời cũng tốt.”
Hứa Thanh Du bưng thức ăn ra, chuyển tay đặt trên bàn thủy tinh bên cạnh.
Ninh Tôn biết rõ đây là ý gì, từ mình đi đến cầm lấy quay người đặt lên bàn ăn bên ngoài.
Bây giờ hai người cũng xem như có sự ngầm hiểu, có một số chuyện cũng không cần phải diễn đạt thành lời.
Ở đây xào xong hai món rau, thì mẹ Ninh đến.
Vừa vào cửa mẹ Ninh đã hít một hơi sâu: “Chao ôi, chính là hương vị này, thức ăn Tiểu Hứa làm, mùi vị không giống với người khác làm.”
Giọng nói của Hứa Thanh Du ở trong phòng bếp hơi to một chút: “Hôm nay nấu món bác thích, lát nữa nhất định phải ăn nhiều một chút.”
Mẹ Ninh đi đến bàn ăn nhìn nhìn: “Con bé này thật sự có lòng, thế mà lại biết bác thích ăn hai món này.”
Hứa Thanh Du ngoại trừ mạnh mẽ, cũng chính là tinh tế.
Cô ở trong phòng bếp bận rộn một lúc, nấu xong hai món mà Ninh Tôn thích.
Dù sao hai mẹ con này cô cũng xem như chăm sóc được.
Đợi đến lúc có thể ăn cơm, mẹ Ninh đi lấy hai chai bia ở trong tủ lạnh: “Nào nào nào, hôm nay dù sao cũng không có chuyện gì, chúng ta uống một chút.”
Bình thường Ninh Tôn không uống bia, trong tủ lạnh có hai chai bia, cũng là lúc Hứa Thanh Du thỉnh thoảng nấu có cần dùng đến.
Không ngờ hiện tại thật sự là phát huy đúng tác dụng.
Hứa Thanh Du không có từ chối, xoay người đi vào phòng bếp lấy ly.
Mẹ Ninh khui bia, đều rót đầy cho ba người bọn họ.
Thực sự cũng không có quá nhiều chuyện muốn nói, ba người chỉ đơn giản cụng ly một cái.
Tửu lượng Hứa Thanh Du không phải đặc biệt tốt, nhưng cũng không quá kém, chuyện này lần trước chính bản thân cô đã từng kiểm nghiệm.
Hiện tại lại đang ở trong nhà mình, cô cũng rất thoải mái.