Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 791-795
Ninh Tôn nghe thấy Chương Tự Chi nói như vậy, trong lòng vô cùng ấm áp.
Nhiều năm như vậy rồi, cho dù bên cạnh anh có bao nhiêu chuyện phiền phức, người đầu tiên vì anh ra mặt khẳng định là Chương Tự Chi.
Ninh Tôn bật cười: “Không có chuyện gì đâu. Đây đều là chuyện nhỏ, còn chưa cần cậu ra tay đâu. Tôi có thể tự mình giải quyết được, đợi sau này nếu như tôi gặp phải phiền phức lớn, nhất định sẽ tìm cậu.”
Chương Tự Chi mới mặc kệ phiền phức lớn hay phiền phức nhỏ, chỉ cần là Ninh Tôn, anh đều nhịn không được.
Giọng nói của anh có chút lạnh: “Phiền phức nhỏ tôi cũng bằng lòng thay cậu giải quyết, chọc giận cậu chính là chọc giận tôi, cậu xem xem tôi có xử chết tên đó hay không?”
Khóe môi Ninh Tôn nhếch lên, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc. Có đôi khi ở trên sân khấu Ninh Tôn sẽ lộ ra vẻ mặt vô cùng ôn hòa , nhưng chưa bao giờ có vẻ mặt dịu dàng như vậy.
Cô không nghe ra được là ai gọi điện thoại tới, không biết là nam hay nữ, nhưng mơ hồ nhớ đến trước đây Ninh Tôn đã từng nhắc đến người bạn gái kia.
Trước đây trên chương trình tuyển chọn Ninh Tôn đã từng nhắc đến cô gái đó vài lần, mỗi lần nhắc đến khuôn mặt anh đều vô cùng dịu dàng.
Sau khi chương trình tuyển chọn kia kết thúc, cô vẫn chưa được thấy qua dáng vẻ của cô gái đó.
Chương Tự chi ở bên kia vẫn còn có chút lo lắng, anh nói anh sẽ nói chuyện với chị ba của anh, bảo chị ấy điều tra một chút chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Ninh Tôn thật sự không muốn Chương Tự Chi phiền lòng.
Anh có thể thoải mái nói chuyện với Chương Tự Chi, nhưng chị ba của Chương Tự Chi ít nhiều vẫn có sự ngăn cách.
Cứ luôn làm phiền cô ba nhà họ Chương thay mình xử lý cục diện rối rắm, anh có chút áy náy.
Ninh Tôn vội vàng nói: “Không cần, khồng cần đâu. Không cần nói cho chị ba biết, bọn tôi ở đây đã biết là chuyện gì rồi. Bây giờ chỉ là muốn câu một con cá lớn, trong tay chúng tôi có đầy đủ chứng cứ xác thực để trở mình. Cậu yên tâm đi, tôi đã ở trong giới giải trí này lâu như vậy rồi, sao còn có thể để người khác tùy tiện chơi xấu như vậy được.”
Hứa Thanh Du ngồi ở trên ghế sopha, thu ánh mắt lại.
Trước đó cô cũng đã từng nghe Ninh Tôn nói chuyện điện thoại với người khác, cho dù là nói chuyện với chị Thái, anh cũng chưa bao giờ nói nhiều như vậy.
Người bên kia hẳn là đối với Ninh Tôn mà nói không giống với những người khác.
Chương Tự Chi dừng lại một chút, sau đó nói: “Cậu xác định là có thể tự mình giải quyết hả? Cậu không cần khách sáo với tôi. Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy rồi, chuyện của cậu chính là chuyện của tôi, tôi chưa từng cảm thấy phiền toái. Tôi thay cậu xử lý chuyện gì cũng đều cảm thấy vui vẻ hết.”
qua lại, chưa từng xảy ra những chuyện mà mọi người đồn đại, mong người tung tin đồn tự giải quyết cho tốt việc này.
Bản thanh minh này của cô ngôn từ ý tứ rõ ràng, nhưng xem cẩn thận, lại không có chút lực tác động nào.
Hứa Thanh Du xem đi xem lại bản thanh minh này mấy lần, nhưng vẫn có chút không hiểu được.
Ninh Tôn lại nói chuyện thêm vài câu, rồi cúp điện thoại.
Ý cười trên khuôn mặt anh vẫn còn chưa tan hết, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Mặt mày nhăn lại thành như vậy, trên mạng lại có chuyện gì rồi sao?”
Hứa Thanh Du thở dài: “Là chị Thái đăng lên một bản thanh minh, không có đoạn video, nhưng rõ ràng là chẳng có ai tin cả.”
Ninh Tôn gật gật đầu: “Không tin là đúng rồi, mấy chuyện trên mạng này không đưa ra được chứng cứ, không có ai sẽ tin tưởng cả.”
Bây giờ chuyện đã không còn là Ninh Tôn và Hoàng Tương mỗi người nói mỗi khác nữa rồi, mà là có vài người đứng ra, còn đứng về phe của Hoàng Tương.
Có thêm mấy người đó, đương nhiên khán giả hóng chuyện lại càng thêm ủng hộ rồi.
Ninh Tôn có thể là tâm trạng khá tốt, đi tới ngồi trên ghế sopha, lại một lần nữa chơi trò chơi trên điện thoại.
Lúc tiến vào trò chơi, anh lại mở miệng: “Đúng là chúng ta muốn làm cho chuyện trên mạng ồn ào ầm ĩ nhất có thể, nhìn xem ai có thể đứng về phía chúng ta, như vậy, cô mới có thể biết được ai là người ai là quỷ.”
Hứa Thanh Du sửng sốt, dừng lại một lát, dường như hiểu ra được ý tứ trong lời nói của Ninh Tôn.
Tiếp theo Ninh Tôn không nói thêm gì nữa, chuyên tâm chơi trò chơi.
Hôm nay vận may của anh không tệ, vẫn luôn chiến thắng.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh do dự một lát, sau đó tiếp tục lướt xem chuyện ở trên mạng.
Cô lại muốn nhìn xem, còn có bao nhiêu người sẽ nhảy vào vũng nước đục này.
Thật ra nói đến cuối cùng, đối phương cũng chẳng có bất kì chứng cứ xác thực nào.
Rất nhiều người ở tổ tiết mục theo dõi chuyện bên ngoài của phòng trang điểm, xem xem tình hình lúc đó của Ninh Tôn và Hoàng Tương rốt cuộc có phải đúng như trên mạng nói hay không.
Nhưng tổ tiết mục giống như là đã chết rồi ấy, một chút phản ứng cũng không có.
người chỉ trích.
Có người nói bọn họ cá mè một lứa, có người nói bọn họ đang cọ nhiệt độ.
Dù sao cũng chẳng có lời nói nào tốt đẹp.
Hứa Thanh Du nhớ hết tất cả những người bênh vực Ninh Tôn, bọn họ chắc hẳn chính là người.
Mà những người đứng về phe Hoàng Tương, có thể gọi bọn họ là quỷ.
Hứa Thanh Du khó có được một ngày nghỉ, nhưng cả ngày tâm trạng của cô đều căng thẳng.
Trước đây cô chưa từng gặp loại chuyện như thế này, thật sự là không có cách nào để có thể bình tĩnh.
Buổi tối, Hứa Thanh Du vẫn không muốn ăn uống gì, cô nhìn Ninh Tôn: “Anh muốn ăn cái gì tôi ra ngoài mua cho anh.”
Ninh Tôn nhìn dáng vẻ của cô như vậy có chút bất đắc dĩ, biết Hứa Thanh Du vẫn còn lo lắng: “Hay là chúng ta gọi phục vụ phòng đưa đồ ăn tới đi. Cô không cần ra ngoài nữa. Bên ngoài có lẽ có rất nhiều chó săn.”
Hứa Thanh Du cũng không ngại, gật gật đầu: “Vậy cũng được.”
Ninh Tôn gọi điện thoại, đặt bốn món ăn một món canh.
Hứa Thanh Du dựa người vào ghế sopha: “Đừng gọi nhiều như vậy, tôi thật sự không có khẩu vị.”
Ninh Tôn khó lắm mới nói đùa với cô: “Định lực không ổn rồi. Về sau loại chuyện này sẽ thường xuyên gặp phải, tới lúc đó có thể còn gặp phải chuyện lớn hơn thế này đấy.”
Hứa Thanh Du vỗ ngực mình: “Tốt nhất đừng lại xảy ra bất cứ chuyện gì, thật sự là năng lực thừa nhận của tôi không được tốt lắm.”
Ninh Tôn đi đến đứng bên cửa sổ, giọng nói nhợt nhạt: “Không sao, tôi chìm rồi cô lại đổi đi theo một người khác, chị Thái sẽ không bạc đãi cô đâu.”
Hứa Thanh Du giọng nói có chút buồn bã: “Tôi ở bên cạnh anh làm việc vô cùng thoải mái, tôi không muốn đổi người đâu.”
Ninh Tôn quay đầu nhìn về ghế sopha.
Hứa Thanh Du thoạt nhìn ngây ngô ngốc nghếch, nhưng cũng vô cùng sạch sẽ, cũng vì thế mà ngay từ đầu, anh quyết định để cô lại làm trợ lý của mình.
Ninh Tôn nở nụ cười với Hứa Thanh Du: “Thế thì tôi cố gắng chìm chậm một chút vậy.”
Tối ngày hôm đó tin tức của Ninh Tôn xem như là đề tài nóng hổi nhất.
Trên mạng tràn ngập lời mắng chửi anh.
Thậm chí còn có người đề xuất, bảo Ninh Tôn cút khỏi giới giải trí.
Nhưng lại có người theo chuyện đó điều tra thân thế của Ninh Tôn.
Về chuyện thân thế của Ninh Tôn, trước đây lúc anh tham gia chương trình tuyển chọn đã có người muốn đem rồi.
Chẳng qua thời điểm đó cô ba nhà họ Chương đã đè ép chuyện này xuống.
Hiện tại, lần này Ninh Tôn bị rất nhiều người bao vây chỉ trích, sự việc lại một lần nữa bị đưa ra.
Đề tài Ninh Tôn cút khỏi giới giải trí liên tục xuất hiện nhiều giờ sau đó, bên chị Thái có động tĩnh.
Công ty quản lý của Ninh Tôn đã trực tiếp đưa ra một đoạn video được quay bằng điện thoại di động.
Trong đoạn video đó, có thể nhìn rõ Ninh Tôn và Hoàng Tương, khung cảnh xung quanh, vừa thấy chính là ở trong phòng trang điểm.
Hơn nữa nhìn quần áo có thể thấy, đúng là hai người bọn họ mặc lúc tham gia chương trình hôm đó.
Nội dung hai người nói chuyện cũng được quay lại rất rõ ràng.
Bọn họ thương lượng lát nữa lúc tham gia chương trình có một số chỗ âm cao phải phối hợp như thế nào, có một số chỗ chuyển âm phải sử dụng kỹ xảo hoàn thành ra sao.
Trong đó Ninh Tôn còn nhắc đến một câu, sao các tuyển thủ khác còn chưa đến, chương trình sắp bắt đầu rồi.
Lúc đó Hoàng Tương cười vô cùng giả dối, bảo là mấy người đó có lẽ đang trên đường, lát nữa sẽ tới thôi.
Đây là một đoạn video được lấy ra từ điện thoại của Hứa Thanh Du.
Nhưng đoạn video này đã có thể nói ra rất nhiều vấn đề.
Đoạn video vừa đưa ra được một lúc, trên mạng lại bùng nổ.
Mấy người trước đó đều mắng Ninh Tôn đã không còn nữa rồi, quay đầu đi mắng chửi Hoàng Tương.
Còn có người đứng về phe của Hoàng Tương nữa, chạy cũng không thoát.
Sau khi chị Thái đăng lên đoạn video đầu tiên, theo sau lại đăng lên một đoạn khác nữa.
Đoạn video thứ hai không giống với cái Hứa Thanh Du để lộ ra.
Mà là ekip quản lý của Hoàng Tương, tìm đến chị Thái bàn luận điều kiện.
Ekip của Hoàng Tương muốn hai người xào chuyện tình cảm, mặc dù là chị Thái đã xác định rõ, bày tỏ Ninh Tôn đã có bạn gái, nhưng bên kia cũng không bỏ cuộc.
đã sụp đổ, ngay lập tức bị mắng cho không ngóc đầu lên được.
Rất nhiều người quay ngược lại chửi mắng Hoàng Tương, bảo khó trách nhiều năm như vậy rồi vẫn không nổi tiếng được, thì ra là tâm tư đều đặt ở phương diện khác.
Còn nói vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô ta, thì biết không phải là một cô gái đứng đắn.
Trước đây trên mạng mắng Ninh Tôn khó nghe bao nhiêu, bây giờ tất cả đều quay lại mắng chửi hết trên người Hoàng Tương.
Mấy người đứng về phía Hoàng Tương cũng đều ngậm miệng, còn có người lén lút xóa bỏ bài viết ủng hộ Hoàng Tương trước đó.
Nhưng trên mạng đều đã ghi nhớ, cho dù bọn họ đã xóa bỏ, dân mạng cũng nhớ hết bọn họ đã từng nói cái gì, làm cái gì.
Hứa Thanh Du nhìn thấy trên tình thế trên mạng đảo ngược lớn như vậy, cũng xem như là thở phào nhẹ nhõm.
Cô đi theo Ninh Tôn vài tháng, lần đầu tiên tâm trạng nhấp nhô lên xuống như thế.
Hứa Thanh Du xem qua một lượt mấy tin tức trên mạng, sau đó vội vàng nhìn Ninh Tôn: “Anh mau nhìn xem này, tình thế đã đảo lộn rồi.”
Ninh Tôn vẫn là cái bộ dáng hời hợt như trước nói: “Thế này cô yên tâm chưa?”
Hứa Thanh Du cuối cùng cũng có thể bật cười: “Yên tâm, thế này tôi đã yên tâm rồi. Nhưng tiếp theo tôi muốn xem xem, mấy người kia có kết cục như thế nào?”
Ninh Tôn đối với mấy chuyện ồn ào huyên náo trên mạng chẳng có hứng thú gì cả.
Anh chờ một lúc liền đi vào phòng: “Không còn sớm nữa đâu, quay về đi ngủ đi. Ngày mai có lẽ phải bắt đầu làm việc rồi đấy.”
Hứa Thanh Du cầm điện thoại, tầm mắt vẫn còn ở trên màn hình: “Được rồi, anh ngủ sớm đi.”
Cô theo Ninh Tôn ra ngoài, trở về phòng của mình.
Tâm trạng vẫn lên lên xuống xuống như cũ, bây giờ cô căn bản là hưng phấn tới mức ngủ không được.
Vì thế liền nằm sấp trên giường, cầm điện thoại lên mạng đọc tin tức.
Nói như thế nào được nhỉ, dân mạng cũng giống như cỏ đầu tường vậy. Bây giờ Hứa Thanh Du tin rằng mấy người đều đang mắng chửi Hoàng Tương, khẳng định cũng là mấy người trước đó đã mắng chửi Ninh Tôn.
Trên mạng, mở miệng ngậm miệng, nói lời độc ác như thế nào, đều chẳng mất cái gì cả.
Ban đầu Hứa Thanh Du còn cảm thấy bản thân mình sẽ đưa ra mấy lời nói ác độc.
Nhưng bây giờ nhìn mấy lời nói của những người này càng ngày càng độc ác, cô lại cảm thấy lòng mình cũng chẳng có gì vui sướng.
giọng điệu triền miên lưu luyến: “Sao lại không được? Không lẽ cô cũng thích tôi sao?”
Hứa Thanh Du bị câu nói của Ninh Tôn dọa cho giật mình, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.
Cô xoa trán, trên mặt túa ra một tầng mồ hôi.
Giấc mơ này thật là đủ kinh hãi.
Cô sao có thể thích Ninh Tôn được, ai cô cũng không thích.
Lúc đầu khi phân công đến bên cạnh Ninh Tôn, chị Thái đã nhắc nhở cô, trợ lý kiêng kị nhất là nảy sinh tình cảm với ngôi sao.
Mà lúc đó cô đã từng bảo đảm, cô không thích giới giải trí, đối với người trong giới giải trí cũng không có hứng thú.
Hứa Thanh Du đứng lên mở một chai nước, một hơi uống hết.
Sau đó cô trở về trong chăn, cả người co lại thành một đoạn.
Cô xác định mình không thích Ninh Tôn, sở dĩ thích ở bên cạnh anh, là bởi vì chuyện phiền phức của anh rất ít.
Hứa Thanh Du thở dài, cũng biết Ninh Tôn không thích mình, cô miên man suy nghĩ mấy chuyện này.
Hứa Thanh Du nhắm mắt lại, ra lệnh cho mình mau mau đi ngủ.
Cô ngủ không được tốt, ngày hôm sau rời giường, trạng thái không được ổn lắm.
Nhưng Hứa Thanh Du vội vàng rửa mặt, làm cho bản thân nhẹ nhàng khoan khoái một chút, sau đó đi mua đồ ăn sáng.
Cô vốn cho rằng đám chó săn bên ngoài khách sạn đã đi bớt rồi, nhưng là cô nghĩ quá tốt đẹp rồi.
Cô vừa ra ngoài, liền nhìn thấy rất nhiều phóng viên cầm máy ảnh đang đứng ở đường phố đối diện.
Đám chó săn này cũng nhận ra cô, có thể là thật sự rất cần tài liệu thực tế, có người nhìn thấy cô ra ngoài, liền chụp hình cô.
Hứa Thanh Du nhíu mày, không nói lời nào, nhanh chóng ra ngoài mua đồ ăn sáng.
Chờ đến khi quay về, liền có phóng viên chờ ở cửa khách sạn, nhìn thấy cô liền lao tới.
Ống kính máy ảnh chĩa về phía Hứa Thanh Du, micro cũng đưa tới.
Bọn họ hỏi có phải Ninh Tôn đang ở bên trong hay không, hỏi quan hệ của Ninh Tôn và Hoàng Tương, lại hỏi cô Ninh Tôn đối với những chuyên trên mạng thấy như thế nào.
Từ trước đến giờ Hứa Thanh Du chưa từng gặp qua tình huống như vậy.
Lúc trước bất kể như thế nào, những người đó cũng chỉ nhìn chằm Ninh Tôn.
Hiện tại xem ra thực sự rất cần thông tin cho tin tức trên mạng, thế nên ngay cả cô cũng không tha.
Những người đó lập tức xông lên, trực tiếp chặn ở cửa khách sạn, dọa Hứa Thanh Du xém chút nữa la lên, xách đồ ăn sáng trốn vào bên trong khách sạn.
Đúng lúc bên trong khách sạn có bảo vệ đi ra.
Chắc là lúc trước cũng gặp qua tình huống như thế này, vừa nhìn thấy nhóm người vây quanh ở cửa, liền vội vàng chạy đến.
Hứa Thanh Du chạy đến túm lấy một anh bảo an: “Nhanh lên nhanh lên một chút, đây đều là đám người paparazzi.”
Nhân viên bảo vệ kia thân thể cường tráng, dáng dấp cao lớn, nghiêm giọng nói to với đám phóng viên vây đang vây quanh: “Làm cái gì vậy, nói cho các người biết có chút ý thức đi, tất cả tránh ra cho tôi, nếu không tôi báo cảnh sát.”
Đám paparazzi kia chỉ muốn tư liệu tin tức, cũng không muốn gây ra việc khác.
Thế nên từ lúc bảo vệ đến bọn họ cũng đã dừng chân.
Hứa Thanh Du nhân thừa dịp vội vàng chạy vào khách sạn, cô cũng không quên quay đầu lại, hô một tiếng cảm ơn với những người bảo vệ đó, sau đó nhanh chân đi vào thang máy.
Lúc Hứa Thanh Du gõ cửa phòng Ninh Tôn, Ninh Tôn đã rửa mặt xong rồi.
Mở cửa thấy Hứa Thanh Du thở hồng hộc, Ninh Tôn ngây người: “Làm sao vậy?”
Hứa Thanh Du đi vào trở tay đóng cửa phòng lại, sau đó thở hỗn hển vài cái: “Bên ngoài khách sạn có rất nhiều paparazzi, không bắt gặp được anh , thì nhìn thấy tôi cũng xông đến, dọa chết tôi rồi.”
Ninh Tôn ngay lập tức bật cười thành tiếng: “Ra là vậy à, bọn họ cũng là không dễ dàng.”
Hứa Thanh Du đặt đồ ăn sáng bày trên bàn nhỏ: “Chắc là bởi vì chuyện trên mạng mà đến, nhưng mà nói thật, phỏng vấn anh thì có tác dụng gì, muốn nghe cái nói cái gì chứ.”
Ninh Tôn đi qua ngồi xuống: “Những người này có lẽ đều là truyền thông nhỏ, bình thường không bắt được tin tức gì lớn, cũng không có năng lực trao đổi tin tức độc quyền với quản lí công ty, chỉ có nên ngồi xổm ở ngoài khách sạn.”
Hứa Thanh Du thở dài: “Nhưng bọn họ như vậy, thật sự khiến cho người ta phản cảm.”
Ninh Tôn nếu có yêu cầu gì, thì cứ đưa ra.
Ninh Tôn cũng không có yêu cầu gì, anh vẫn luôn tùy tâm tùy ý, như thế nào cũng được.
Nhưng anh chần chừ một chút, nên nói là tháng sau cố gắng để công việc không bận nhiều vậy, khoảng thời gian này thực sự hơi mệt.
Chị Thái cũng biết Ninh Tôn cũng không nghỉ ngơi nhiều, nếu không phải lần này tin tức bị phơi ra có chút ảnh hưởng, thì thời gian nghỉ ngơi cả ngày hôm của anh cũng không có.
Vì vậy chị Thái bên kia vô cùng thoải mái đồng ý: “Được, sức khỏe là quan trọng nhất, nếu không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, chị sẽ cố gắng để cho em thời gian nghỉ ngơi nhiều nhất có thể.”
Nhưng sau đó cô lại nói: “Nhưng độ nóng hiện tại của chúng ta tương đối cao, có những tài nguyên cần phải nhân lúc ở độ nóng này, cố gắng nắm ở trong tay, đôi khi lịch trình làm việc khá kín, cũng không phải là một chuyện xấu.”
Ninh Tôn chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Biết rồi.”
Anh không có tham vọng gì, điều này chị Thái cũng hiểu rõ.
Thực sự mà nói, người vạn sự tùy duyên trong giới giải trí cũng không nhiều.
Rốt cuộc ở đây tiền đến quá nhanh rồi, tài nguyên cũng giống như tiền bạc, rất nhiều người đều muốn nắm vững.
Nhưng Ninh Tôn theo chị Thái, mấy tháng nay cũng đủ để chị Thái nhìn thấu.
Cúp xong điện thoại, Hứa Thanh Du ở đối diện ngước mặt nhìn Ninh Tôn: “Anh đang mệt sao? Công việc tiếp theo sẽ bị giảm bớt hả?”
Ninh Tôn cũng không nhìn cô: “Yên tâm, tiền lương của cô sẽ không giảm.”
Hứa Thanh Du mím môi, lẩm bẩm một câu: “Tôi không phải quan tâm đến chuyện này.”
Hai người ăn xong, dưới lầu tài xế đã đến, không biết vừa nảy bảo vệ làm việc như thế nào, mà tất cả paparazzi vây quanh bên ngoài không thấy nữa.”
Hứa Thanh Du có chút không yên tâm, nhìn Ninh Tôn chậm rãi đi ra khỏi khách sạn, liền có chút lo lắng.
Anh xem như bị Hứa Thanh Du đẩy vào trong xe.
Sau đó Hứa Thanh Du cũng nhanh chóng chui vào trong xe, vội vàng nói: “ Nhanh lái xe đi, tranh thủ chạy.”
Hôm nay tài xế cũng vui vẻ, cười haha: “Tại sao giống như chúng ta làm việc gì trái với lương tâm vậy.”
Hứa Thanh Du nhếch môi: “Anh là chưa nhìn thấy được hôm qua đám paparazzi ngồi xổm ở bên ngoài khách sạn, vô cùng dọa người, một khi bị bọn họ chặn lại, một lúc không thể thoát thân được.”
Ninh Tôn ngồi ở phía sau trực tiếp dựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Chỗ nào có paparazzi, vừa rồi lúc anh đi ra đã quan sát xung quanh một lượt, những người đó đã đi rồi.
Nhưng Hứa Thanh Du còn ghé vào trên cửa sổ xe, lấm la lấm lét nhìn bên ngoài, trong miệng luyên thuyên không ngừng.
Nói là đám người paparazzi đó, vì thành tích mà thật sự chuyện gì cũng làm ra, sau này bọn họ ra ngoài nhất định phải cẩn thận
Còn nói là nếu bị đám paparazzi đó phỏng vấn, đôi khi nói một câu bị diễn dịch thành mười mấy ý.
Mấy người đó bởi vì lượt xem, sẽ cắt câu lấy nghĩa, cố ý bôi đen.
Cô nói giống như mình rất hiểu biết, như Ninh Tôn biết, cô căn bản chưa từng đối phó với paparazzi.
Xe chạy một đường tới điểm đến của bọn họ, đương nhiên Hứa Thanh Du là xách theo hộp trang điểm đi theo Ninh Tôn đi vào phòng hóa trang.
Hôm nay trong phòng hóa trang có rất nhiều người.
Mấy người đó thấy Ninh Tôn đến, từng người một mỉm cười chào hỏi.
Lúc trước Hứa Thanh Du làm đủ công việc, những người đến hôm nay đều tương đối biết rõ, những người ở đây hôm nay đều là đều là đời trước, đều là những người xuất đạo nhiều năm.
Ninh Tôn rất nhã nhặn, đối với những người đó đều gọi một tiếng lão sư.
Những người đó đương nhiên cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, chỉ là tất cả mọi người đều cất giấu chuyện đi.
Cho dù trong lòng họ nghĩ cái gì, trên mặt một chút cũng không biểu hiện ra, vẫn đối xử ôn hòa với Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du đứng ở bên cạnh chờ Ninh Tôn trang điểm xong, đưa quần áo cho anh.
Sau đó cô tự tìm cho mình một góc để ngồi xuống, không nói câu nào, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình.
Nhưng ánh mắt của cô vẫn luôn rơi trên người Ninh Tôn, Ninh Tôn bên kia có chút động tĩnh gì, cô đều có thể lập tức nhận ra.
Chuyện này vẫn luôn là thói quen từ trước của cô.
Nhưng lúc trước Ninh Tôn đến chương trình khác, cho dù là mọi người đều không quen biết, nhưng cũng có người đến tìm Ninh Tôn hỏi han ở hiện trường.
Nhưng hôm nay thật sự rất kì quái, ngay cả một người đến nói chuyện với Ninh Tôn cũng không có, tất cả khách mời đến tham gia chương trình dường như đều có việc cần làm của mình, trông có vẻ rất bận rộn.
Bầu không khó trong phòng hóa trang có chút yên tĩnh, cũng giống như có chút quỷ dị.
Hứa Thanh Du tự mình ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ là do ồn ào của tin tức trên mạng hôm qua.
Hiện tại Ninh Tôn được xem như là nhân vật đứng chịu mũi sào của câu chuyện.
chuyện phiền phức.
Nếu không phải thái độ Ninh Tôn như vậy, Hứa Thanh Du nhất định sẽ đau lòng.
Đợi một lúc, bắt đầu quay, tất cả khách mời trong phòng trang điểm đều lần lượt đi ra ngoài, Hứa Thanh Du vẫn ngồi ở đó đợi.
Trợ lý các khách mời khác cũng ở đó, nhưng bọn họ cũng giống như những khách mời đó, đều vô cùng ăn ý thống nhất cô lập Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du ở khía cạnh này rất giống Ninh Tôn, thực sự cô cũng không thích giới giải trí, càng không quá mong muốn qua lại với người trong ngành giải trí.
Hứa Thanh Du lấy điện thoại ra, tiếp tục chán nản xem tin tức trên mạng.
Hiện tại dân mạng đang đánh dẹp Hoàng Tương, đã đạt đến tầm cao giống như giống như những lời lăng mạ Ninh Tôn ngày hôm qua.
Bên phía Hoàng Tương vẫn luôn im lặng, ngay cả giải thích cũng không có.
Hứa Thanh Du đoán chừng, bây giờ có lẽ cô ta cũng không biết nên giải thích như thế nào mới đúng.
Tuyên bố lúc trước cô ta đưa ra mặc dù hơi hàm hồ, nhưng đa số mọi người đều có thể hiểu ý bao hàm là gì, rõ ràng là muốn ăn vạ Ninh Tôn.
Hiện tại bị quản lý công ty Ninh Tôn phát ra đoạn ghi âm nói cho thiên hạ biết rõ, muốn tẩy trắng thật sự không dễ.
Hứa Thanh Du không muốn xem Hoàng Tương bị mắng những lời khó nghe.
Mặc dù cô không thích Hoàng Tương, nhưng thật sự không thể xem tiếp những nội dung lăng mạ của những người đó.
Cô chỉ là xem qua loa một số xu hướng trên mạng.
Fan hâm mộ của Hoàng Tương đương nhiên đều bảo vệ cô ta, cũng có một số người đứng ra lăng mạ Ninh Tôn, nói rằng cho dù là xào chuyện, anh cũng không xứng với Hoàng Tương.
Cái gọi là fan hâm mộ này, Hứa Thanh Du tin có một phần chắc hẳn là antifan, cố ý ở trên đầu sóng ngọn gió này gây rắc rối cho Hoàng Tương.
Thực sự giống như Ninh Tôn nói, cho dù là minh tinh cũng chỉ là một công việc bình thường, không hiểu tại sao nước ở trong này lại sâu lại đục như vậy.
Sau đó cô cất điện thoại, dựa vào ghế, không có việc gì làm, chỉ có thể ngồi đợi như vậy.
Trợ lý khách mời còn lại đều tụ lại một nhóm, tốp hai tốp ba đùa giỡn, nói chuyện.
Chỉ có Hứa Thanh Du, từ đầu đến cuối không có một người để ý đến cô.
Thực sự sự cô lập này rất rõ ràng, có lẽ là đổi một người cũng cảm thấy không thoải mái.
Cứ như vậy đợi một lúc, chị Thái bên kia gọi điện thoại đến, Hứa Thanh Du nhanh chóng đi ra ngoài nhận điện thoại.
Chị Thái có lẽ cũng biết buổi quay hình tiếp theo của Ninh Tôn sẽ không đặc biệt suôn sẻ, thế nên nói với Hứa Thanh Du cần phải chú ý hơn một chút.
Chị Thái hiểu rõ Ninh Tôn cũng không quá quan tâm đến những việc này, nhưng chị lo lắng thái độ Hứa Thanh Du không tốt.
Hứa Thanh Du cười: “Chị Thái chị yên tâm đi, em biết nên làm như thế nào mà.”
Chị Thái thở dài: “Người nổi tiếng thì nhiều thị phi, cô cứ nghĩ như vậy, những người kia nhắm vào chúng ta, đều là bởi vì ghen tức với chúng ta.”
Hứa Thanh Du “ừ” một tiếng: “Em biết rồi.”
Bên kia chị Thái rất bận, điện thoại cũng không nói lâu.
Sau khi cúp điện thoại, Hứa Thanh Du không trở lại phòng hóa trang, mà là đi đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa sổ hóng gió.
khi buổi quay của Ninh Tôn kết thúc.
Hứa Thanh Du nhìn thời gian, nhanh chóng quay lại phòng hóa trang, Ninh Tôn đã trở lại rồi.
Cô đi qua giúp Ninh Tôn thu dọn túi trang điểm, mang theo quần áo, chào khách mời ở trong phòng hóa trang, sau đó rời đi.
Đi ra khỏi cửa, Hứa Thanh Du thấp giọng nói: “Vừa nảy lúc quay hình không có vấn đề gì chứ?”
Ninh Tôn hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Có thể có vấn đề gì?”
Hứa Thanh Du vốn dĩ không nói nhiều, nhưng tình huống hôm nay đặc biệt, cô hơi có chút lắm lời: “Tôi sợ những người đó ở sau lưng giở trò với anh.”
Ninh Tôn không nhịn nỗi mà bật cười: “Nếu bọn họ nghĩ đơn giản giống như cô thì tốt rồi.”
Người của ngành giải trí đều có rất nhiều bộ mặt, bọn không những sẽ không giở trò tại chỗ, mà còn có thể cười hihi haha đối xử rất tốt với anh.
Nhưng ở sau lưng giấu tâm tư gì, chuyện này không ai biết được.
Hai người đi ra ngoài lên xe, tài xế quay đầu nhìn Ninh Tôn, sau đó nói: “Xem tin tức chưa? Hiện tại có người muốn tìm kiếm thông tin bạn gái của Ninh Tôn.”
Hứa Thanh Du ngây người, cô thật sự không chú ý đến tin tức này.
Ninh Tôn ở bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên.
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn Ninh Tôn ngồi ở phía sau: “Nếu không thì bảo bạn gái của anh đứng ra,đăng một phần tuyên bố ủng hộ anh, như vậy còn có thể nắm quyền chủ động.”
Bạn gái, Ninh Tôn xém chút bật cười.
Anh không có bạn gái, từ đầu đến cuối đều không có, vẫn luôn đều do anh thích thầm đơn phương.
Người kia đã là người có chồng, hơn nữa đã sinh con.
Từ đó trở về sau, chỉ còn là quan hệ bạn bè đối với anh.
Tài xế liếc nhìn Ninh Tôn từ trong gương chiếu hậu, cũng đồng ý với lời nói của Hứa Thanh Du: “Chủ động đứng ra còn có thể chiếm được một chút tình cảm tốt, nếu cô ấy vẫn một mực không lên tiếng, những người kia trên mạng không chừng sẽ nói ra những lời nào nữa.”
Đúng vậy, Ninh Tôn cũng biết, huống hồ dân mạng rất cường đại, anh cũng không rõ đến cuối cùng, liệu bên Cố Tư có bị đào bới ra không.
Mặc dù anh và Cố Tư cũng không có bất kì qua lại nào không thể giải thích được.
Mà con gái bên cạnh anh cũng chỉ có một mình cô.
Tra đi tra lại, mục tiêu cuối cùng không chừng sẽ rơi trên người cô.
Ban đầu Ninh Tôn đối với những lăng mạ và chỉ trích trên mạng kia, thậm chí là xuyên tạc sự thật một chút cũng đều không quan tâm.
Nhưng lần này vừa nghe dân mạng muốn tìm kiếm thông tin bạn gái anh, sắc mặt anh ngay lập tức liền biến đổi.
Biến đổi trên gương mặt anh đều bị Hứa Thanh Du nhìn thấy rõ.
Hứa Thanh Du ngây người theo, vốn dĩ là muốn hỏi anh làm sao vậy, có phải bạn gái lên tiếng không tiện không.
Nhưng sau đó, bởi vì cô cũng không có thói quen thích thăm dò chuyện riêng tư của người khác, lời nói liền bị cô nuốt trở lại.
Tài xế không chú ý đến biến đổi trên mặt Ninh Tôn, vẫn tự mình nói: “Anh không biết hiện tại những fan nữ cuồng đáng sợ bao nhiêu đâu, sau khi tin tức của anh đưa ra, các cô gái hận không thể xông đến xé rách mặt Hoàng Tương, nhưng bạn gái của anh vẫn một mực không lên tiếng, bọn họ đang cho rằng, vậy chính là không bảo vệ anh, đừng mong chờ những người đó sẽ yêu ai yêu cả lối về giúp anh bảo vệ bạn gái của anh, có thể bọn họ vô cùng khó chịu, toàn bộ tức giận tích góp ở chỗ Hoàng Tương đưa lên người bạn gái anh.”
Ninh Tôn mím môi, biểu cảm lạnh lùng.
Anh biết những lời tài xế nói đều là đúng.
Hứa Thanh Du quay đầu lại ngồi ngay ngắn, cũng không biết có phải do bản thân nhạy cảm hay không, cô cảm thấy giữa Ninh Tôn và bạn gái anh, dường như là có một chút chuyện.
Xe chạy đến một địa điểm tiếp theo, lúc xe dừng lại Ninh Tôn vẫn nghiêm mặt như cũ.
Mặc dù anh bình thường cũng không cười, nhưng Hứa Thanh Du có thể nhận ra được, Ninh Tôn không vui.
Kết quả Ninh Tôn không vui chính là, một câu dư thừa cũng không có.
Hứa Thanh Du đi theo anh đến phòng nghỉ ngơi của tổ chương trình.
Trong phòng nghỉ ngơi cũng có khách mời khác, những người đó giống như những khách mời lúc nảy, đều ngầm giả bộ rất bận rộn, từng người từng người đều không chú ý đến Ninh Tôn.
Nhưng đúng lúc hiện tại Ninh Tôn cũng không muốn để ý đến bất kì ai, thậm chí ngây cả chào hỏi mang tính lễ phép cũng không có
Vẻ mặt lạnh lùng của anh vô cùng rõ ràng.
Nhưng Hứa Thanh Du cảm thấy những người đó có lẽ sẽ cho là Ninh Tôn bơi vì tin tức trên mạng mà khó chịu.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, biết tâm trạng Ninh Tôn không tốt, cũng không muốn chọc giận anh.
Sau đó tất cả quá trình quay hình đều rất thuận lợi, Ninh Tôn bởi vì chuyện thay đổi trên mạng, bây giờ bị người ta kiêng sợ.
Những khách mời này không muốn có quan hệ tốt với anh, cũng không muốn rạn nứt với anh, cũng không muốn cọ song nhiệt này với anh, mỗi người đều cách xa anh.
Cơm trưa, là thức ăn ngoài tổ chương trình gọi.
Tình huống thông thường là mọi người ở trong phòng nghỉ ngơi cùng nhau ăn cơm.
Nhưng Ninh Tôn hơi phiền não, trực tiếp cầm phần cơm của mình, kéo Hứa Thanh Du đi ra xe ở bên ngoài.
Hứa Thanh Du có thể nghĩ đến, những khách mời tham gia chương trình kia không chừng ở sau lưng anh bàn luận như thế nào, nói anh thanh cao, trong mắt không có người nào.
Không quan trọng, nếu vẫn luôn để ý suy nghĩ của người khác, vậy cuộc sống của mình sẽ trải qua như thế nào.
Hứa Thanh Du ngước mắt nhìn ra phía sau từ gương chiếu hậu, cô nhìn thấy Ninh Tôn lấy điện thoại ra, nhăn mày nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Hứa Thanh Du cũng không biết là ai, nhưng trực giác có lẽ không phải là người trong công ty.
Kết quả Ninh Tôn đợi một chút rồi đẩy cửa xe đi xuống, ở bên ngoài nhận điện thoại.
Là Trì Uyên gọi điện thoại đến, anh vừa nhìn thấy những tin tức kia ở trên mạng.
Giọng Trì Uyên ở bên kia điện thoại rất bình thản: “Ở chỗ anh không sao chứ? Tôi thấy chuyện của anh gần như đã được giải quyết rồi.”
Ninh Tôn xùy cười một cái: “Tại sao đột nhiên anh quan tâm tôi vậy?”
Trì Uyên cũng cười theo: “Làm sao tôi có thể quan tâm anh, là Tiểu Tư muốn gọi điện thoại cho anh, bởi vì tôi không muốn cô ấy liên lạc với anh, nên mới chủ động đứng ra.”
Anh chàng này thật sự là nói chuyện rất thẳng thắn, không che lấp giấu diếm.
Ninh Tôn không nói chuyện, anh không có gì để nói với Trì Uyên.
Trì Uyên bên kia ngừng một lúc rồi nói: “Anh không nói cũng không sao, tôi đoán là anh cũng không có chuyện gì, chút chuyện này trong giới giải trí căn bản không là gì, nếu anh ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được, thì đừng có bước ra.”
Nói xong không cho thời gian Ninh Tôn trả lời mà trực tiếp cúp điện thoại.
Mặt Ninh Tôn không cảm xúc, vẻ mặt không nóng không lạnh, lúc trước anh còn hơi do dự, có muốn ai nhắc đến chuyện tìm thông tin bạn gái mình hay không.
Mặc dù lúc trước Cố Tư chưa từng có quan hệ về khía cạnh này với anh, nhưng anh cũng sợ sẽ làm tổn thương Cố Tư.
Nhưng thái độ này của Trì Uyên khiến anh nói không ra lời.
Thôi bỏ đi bỏ đi, vậy thì không nói nữa, đi một bước nhìn một bước.
Hứa Thanh Du vẫn luôn ngồi trên xe, cả quá trình Ninh Tôn nghe điện thoại, cô đều chú ý đến biểu cảm của Ninh Tôn.
cô đi đến.
Hứa Thanh Du hơi chần chừ: “Nếu anh thật sự không biết giải quyết chuyện này như thế nào, thì liên lạc với chị Thái đi, tôi cảm thấy chị Thái sẽ có chủ ý.”
Ninh Tôn ngước mắt nhìn Hứa Thanh Du, ban đầu Hứa Thanh Du nghĩ anh sẽ không trả lời cô, nhưng không ngờ anh còn “ừ” một tiếng: “Để tôi hỏi xem.”
Ninh Tôn thật sự nói làm là làm, thời gian trông quay hình buổi chiều, anh gọi điện thoại cho chị Thái.
Bên kia chị Thái cũng đã xem tin tức, còn nói đang muốn liên lạc với anh, hỏi anh có dự định gì đối với những đào bới ở trên mạng.
Ninh Tôn làm bừa nói dối một chút: “Em cũng không giấu chị, em và bạn gái đã chia tay rồi, lúc còn chưa ra mắt đã chia tay rồi, chẳng qua chuyện này em cảm thấy thuộc về quyền riêng tư, nên vẫn không nói, cho nên hiện tại không có người vì em đứng ra thanh minh.”
Chị Thái dường như đã dự liệu được chuyện này: “sau chương trình tài năng em cũng không nhắc đến cô ấy nữa, chị đã đoán được hai người có chuyện gì, nhưng bây giờ chuyện chia tay tuyệt đối không thể nói ra, đã đứng trước đầu sóng ngọn gió rồi, đừng gây quá nhiều phiền phức cho bản thân.”
Ninh Tôn cũng hiểu đạo lý này: “Nhưng em không muốn cô ấy bị người khác tra ra được, em không muốn gây chuyện cho cô ấy.”
Bên kia chị Thái trầm mặc một lúc: “Như vậy đi, ngày mai em trở về, chúng ta gặp mặt ở công ty, bàn bạc cách giải quyết chuyện này, tình hình trước mắt đối với chúng ta mà nói rất có lợi, nhất định không thể bừa bãi, bao nhiêu người ở trong bóng tối chờ đợi giẫm lên chân chúng ta, không thể để cho bọn họ có cơ hội được.”
Nhiều năm như vậy rồi, cho dù bên cạnh anh có bao nhiêu chuyện phiền phức, người đầu tiên vì anh ra mặt khẳng định là Chương Tự Chi.
Ninh Tôn bật cười: “Không có chuyện gì đâu. Đây đều là chuyện nhỏ, còn chưa cần cậu ra tay đâu. Tôi có thể tự mình giải quyết được, đợi sau này nếu như tôi gặp phải phiền phức lớn, nhất định sẽ tìm cậu.”
Chương Tự Chi mới mặc kệ phiền phức lớn hay phiền phức nhỏ, chỉ cần là Ninh Tôn, anh đều nhịn không được.
Giọng nói của anh có chút lạnh: “Phiền phức nhỏ tôi cũng bằng lòng thay cậu giải quyết, chọc giận cậu chính là chọc giận tôi, cậu xem xem tôi có xử chết tên đó hay không?”
Khóe môi Ninh Tôn nhếch lên, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc. Có đôi khi ở trên sân khấu Ninh Tôn sẽ lộ ra vẻ mặt vô cùng ôn hòa , nhưng chưa bao giờ có vẻ mặt dịu dàng như vậy.
Cô không nghe ra được là ai gọi điện thoại tới, không biết là nam hay nữ, nhưng mơ hồ nhớ đến trước đây Ninh Tôn đã từng nhắc đến người bạn gái kia.
Trước đây trên chương trình tuyển chọn Ninh Tôn đã từng nhắc đến cô gái đó vài lần, mỗi lần nhắc đến khuôn mặt anh đều vô cùng dịu dàng.
Sau khi chương trình tuyển chọn kia kết thúc, cô vẫn chưa được thấy qua dáng vẻ của cô gái đó.
Chương Tự chi ở bên kia vẫn còn có chút lo lắng, anh nói anh sẽ nói chuyện với chị ba của anh, bảo chị ấy điều tra một chút chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Ninh Tôn thật sự không muốn Chương Tự Chi phiền lòng.
Anh có thể thoải mái nói chuyện với Chương Tự Chi, nhưng chị ba của Chương Tự Chi ít nhiều vẫn có sự ngăn cách.
Cứ luôn làm phiền cô ba nhà họ Chương thay mình xử lý cục diện rối rắm, anh có chút áy náy.
Ninh Tôn vội vàng nói: “Không cần, khồng cần đâu. Không cần nói cho chị ba biết, bọn tôi ở đây đã biết là chuyện gì rồi. Bây giờ chỉ là muốn câu một con cá lớn, trong tay chúng tôi có đầy đủ chứng cứ xác thực để trở mình. Cậu yên tâm đi, tôi đã ở trong giới giải trí này lâu như vậy rồi, sao còn có thể để người khác tùy tiện chơi xấu như vậy được.”
Hứa Thanh Du ngồi ở trên ghế sopha, thu ánh mắt lại.
Trước đó cô cũng đã từng nghe Ninh Tôn nói chuyện điện thoại với người khác, cho dù là nói chuyện với chị Thái, anh cũng chưa bao giờ nói nhiều như vậy.
Người bên kia hẳn là đối với Ninh Tôn mà nói không giống với những người khác.
Chương Tự Chi dừng lại một chút, sau đó nói: “Cậu xác định là có thể tự mình giải quyết hả? Cậu không cần khách sáo với tôi. Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy rồi, chuyện của cậu chính là chuyện của tôi, tôi chưa từng cảm thấy phiền toái. Tôi thay cậu xử lý chuyện gì cũng đều cảm thấy vui vẻ hết.”
qua lại, chưa từng xảy ra những chuyện mà mọi người đồn đại, mong người tung tin đồn tự giải quyết cho tốt việc này.
Bản thanh minh này của cô ngôn từ ý tứ rõ ràng, nhưng xem cẩn thận, lại không có chút lực tác động nào.
Hứa Thanh Du xem đi xem lại bản thanh minh này mấy lần, nhưng vẫn có chút không hiểu được.
Ninh Tôn lại nói chuyện thêm vài câu, rồi cúp điện thoại.
Ý cười trên khuôn mặt anh vẫn còn chưa tan hết, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Mặt mày nhăn lại thành như vậy, trên mạng lại có chuyện gì rồi sao?”
Hứa Thanh Du thở dài: “Là chị Thái đăng lên một bản thanh minh, không có đoạn video, nhưng rõ ràng là chẳng có ai tin cả.”
Ninh Tôn gật gật đầu: “Không tin là đúng rồi, mấy chuyện trên mạng này không đưa ra được chứng cứ, không có ai sẽ tin tưởng cả.”
Bây giờ chuyện đã không còn là Ninh Tôn và Hoàng Tương mỗi người nói mỗi khác nữa rồi, mà là có vài người đứng ra, còn đứng về phe của Hoàng Tương.
Có thêm mấy người đó, đương nhiên khán giả hóng chuyện lại càng thêm ủng hộ rồi.
Ninh Tôn có thể là tâm trạng khá tốt, đi tới ngồi trên ghế sopha, lại một lần nữa chơi trò chơi trên điện thoại.
Lúc tiến vào trò chơi, anh lại mở miệng: “Đúng là chúng ta muốn làm cho chuyện trên mạng ồn ào ầm ĩ nhất có thể, nhìn xem ai có thể đứng về phía chúng ta, như vậy, cô mới có thể biết được ai là người ai là quỷ.”
Hứa Thanh Du sửng sốt, dừng lại một lát, dường như hiểu ra được ý tứ trong lời nói của Ninh Tôn.
Tiếp theo Ninh Tôn không nói thêm gì nữa, chuyên tâm chơi trò chơi.
Hôm nay vận may của anh không tệ, vẫn luôn chiến thắng.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh do dự một lát, sau đó tiếp tục lướt xem chuyện ở trên mạng.
Cô lại muốn nhìn xem, còn có bao nhiêu người sẽ nhảy vào vũng nước đục này.
Thật ra nói đến cuối cùng, đối phương cũng chẳng có bất kì chứng cứ xác thực nào.
Rất nhiều người ở tổ tiết mục theo dõi chuyện bên ngoài của phòng trang điểm, xem xem tình hình lúc đó của Ninh Tôn và Hoàng Tương rốt cuộc có phải đúng như trên mạng nói hay không.
Nhưng tổ tiết mục giống như là đã chết rồi ấy, một chút phản ứng cũng không có.
người chỉ trích.
Có người nói bọn họ cá mè một lứa, có người nói bọn họ đang cọ nhiệt độ.
Dù sao cũng chẳng có lời nói nào tốt đẹp.
Hứa Thanh Du nhớ hết tất cả những người bênh vực Ninh Tôn, bọn họ chắc hẳn chính là người.
Mà những người đứng về phe Hoàng Tương, có thể gọi bọn họ là quỷ.
Hứa Thanh Du khó có được một ngày nghỉ, nhưng cả ngày tâm trạng của cô đều căng thẳng.
Trước đây cô chưa từng gặp loại chuyện như thế này, thật sự là không có cách nào để có thể bình tĩnh.
Buổi tối, Hứa Thanh Du vẫn không muốn ăn uống gì, cô nhìn Ninh Tôn: “Anh muốn ăn cái gì tôi ra ngoài mua cho anh.”
Ninh Tôn nhìn dáng vẻ của cô như vậy có chút bất đắc dĩ, biết Hứa Thanh Du vẫn còn lo lắng: “Hay là chúng ta gọi phục vụ phòng đưa đồ ăn tới đi. Cô không cần ra ngoài nữa. Bên ngoài có lẽ có rất nhiều chó săn.”
Hứa Thanh Du cũng không ngại, gật gật đầu: “Vậy cũng được.”
Ninh Tôn gọi điện thoại, đặt bốn món ăn một món canh.
Hứa Thanh Du dựa người vào ghế sopha: “Đừng gọi nhiều như vậy, tôi thật sự không có khẩu vị.”
Ninh Tôn khó lắm mới nói đùa với cô: “Định lực không ổn rồi. Về sau loại chuyện này sẽ thường xuyên gặp phải, tới lúc đó có thể còn gặp phải chuyện lớn hơn thế này đấy.”
Hứa Thanh Du vỗ ngực mình: “Tốt nhất đừng lại xảy ra bất cứ chuyện gì, thật sự là năng lực thừa nhận của tôi không được tốt lắm.”
Ninh Tôn đi đến đứng bên cửa sổ, giọng nói nhợt nhạt: “Không sao, tôi chìm rồi cô lại đổi đi theo một người khác, chị Thái sẽ không bạc đãi cô đâu.”
Hứa Thanh Du giọng nói có chút buồn bã: “Tôi ở bên cạnh anh làm việc vô cùng thoải mái, tôi không muốn đổi người đâu.”
Ninh Tôn quay đầu nhìn về ghế sopha.
Hứa Thanh Du thoạt nhìn ngây ngô ngốc nghếch, nhưng cũng vô cùng sạch sẽ, cũng vì thế mà ngay từ đầu, anh quyết định để cô lại làm trợ lý của mình.
Ninh Tôn nở nụ cười với Hứa Thanh Du: “Thế thì tôi cố gắng chìm chậm một chút vậy.”
Tối ngày hôm đó tin tức của Ninh Tôn xem như là đề tài nóng hổi nhất.
Trên mạng tràn ngập lời mắng chửi anh.
Thậm chí còn có người đề xuất, bảo Ninh Tôn cút khỏi giới giải trí.
Nhưng lại có người theo chuyện đó điều tra thân thế của Ninh Tôn.
Về chuyện thân thế của Ninh Tôn, trước đây lúc anh tham gia chương trình tuyển chọn đã có người muốn đem rồi.
Chẳng qua thời điểm đó cô ba nhà họ Chương đã đè ép chuyện này xuống.
Hiện tại, lần này Ninh Tôn bị rất nhiều người bao vây chỉ trích, sự việc lại một lần nữa bị đưa ra.
Đề tài Ninh Tôn cút khỏi giới giải trí liên tục xuất hiện nhiều giờ sau đó, bên chị Thái có động tĩnh.
Công ty quản lý của Ninh Tôn đã trực tiếp đưa ra một đoạn video được quay bằng điện thoại di động.
Trong đoạn video đó, có thể nhìn rõ Ninh Tôn và Hoàng Tương, khung cảnh xung quanh, vừa thấy chính là ở trong phòng trang điểm.
Hơn nữa nhìn quần áo có thể thấy, đúng là hai người bọn họ mặc lúc tham gia chương trình hôm đó.
Nội dung hai người nói chuyện cũng được quay lại rất rõ ràng.
Bọn họ thương lượng lát nữa lúc tham gia chương trình có một số chỗ âm cao phải phối hợp như thế nào, có một số chỗ chuyển âm phải sử dụng kỹ xảo hoàn thành ra sao.
Trong đó Ninh Tôn còn nhắc đến một câu, sao các tuyển thủ khác còn chưa đến, chương trình sắp bắt đầu rồi.
Lúc đó Hoàng Tương cười vô cùng giả dối, bảo là mấy người đó có lẽ đang trên đường, lát nữa sẽ tới thôi.
Đây là một đoạn video được lấy ra từ điện thoại của Hứa Thanh Du.
Nhưng đoạn video này đã có thể nói ra rất nhiều vấn đề.
Đoạn video vừa đưa ra được một lúc, trên mạng lại bùng nổ.
Mấy người trước đó đều mắng Ninh Tôn đã không còn nữa rồi, quay đầu đi mắng chửi Hoàng Tương.
Còn có người đứng về phe của Hoàng Tương nữa, chạy cũng không thoát.
Sau khi chị Thái đăng lên đoạn video đầu tiên, theo sau lại đăng lên một đoạn khác nữa.
Đoạn video thứ hai không giống với cái Hứa Thanh Du để lộ ra.
Mà là ekip quản lý của Hoàng Tương, tìm đến chị Thái bàn luận điều kiện.
Ekip của Hoàng Tương muốn hai người xào chuyện tình cảm, mặc dù là chị Thái đã xác định rõ, bày tỏ Ninh Tôn đã có bạn gái, nhưng bên kia cũng không bỏ cuộc.
đã sụp đổ, ngay lập tức bị mắng cho không ngóc đầu lên được.
Rất nhiều người quay ngược lại chửi mắng Hoàng Tương, bảo khó trách nhiều năm như vậy rồi vẫn không nổi tiếng được, thì ra là tâm tư đều đặt ở phương diện khác.
Còn nói vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô ta, thì biết không phải là một cô gái đứng đắn.
Trước đây trên mạng mắng Ninh Tôn khó nghe bao nhiêu, bây giờ tất cả đều quay lại mắng chửi hết trên người Hoàng Tương.
Mấy người đứng về phía Hoàng Tương cũng đều ngậm miệng, còn có người lén lút xóa bỏ bài viết ủng hộ Hoàng Tương trước đó.
Nhưng trên mạng đều đã ghi nhớ, cho dù bọn họ đã xóa bỏ, dân mạng cũng nhớ hết bọn họ đã từng nói cái gì, làm cái gì.
Hứa Thanh Du nhìn thấy trên tình thế trên mạng đảo ngược lớn như vậy, cũng xem như là thở phào nhẹ nhõm.
Cô đi theo Ninh Tôn vài tháng, lần đầu tiên tâm trạng nhấp nhô lên xuống như thế.
Hứa Thanh Du xem qua một lượt mấy tin tức trên mạng, sau đó vội vàng nhìn Ninh Tôn: “Anh mau nhìn xem này, tình thế đã đảo lộn rồi.”
Ninh Tôn vẫn là cái bộ dáng hời hợt như trước nói: “Thế này cô yên tâm chưa?”
Hứa Thanh Du cuối cùng cũng có thể bật cười: “Yên tâm, thế này tôi đã yên tâm rồi. Nhưng tiếp theo tôi muốn xem xem, mấy người kia có kết cục như thế nào?”
Ninh Tôn đối với mấy chuyện ồn ào huyên náo trên mạng chẳng có hứng thú gì cả.
Anh chờ một lúc liền đi vào phòng: “Không còn sớm nữa đâu, quay về đi ngủ đi. Ngày mai có lẽ phải bắt đầu làm việc rồi đấy.”
Hứa Thanh Du cầm điện thoại, tầm mắt vẫn còn ở trên màn hình: “Được rồi, anh ngủ sớm đi.”
Cô theo Ninh Tôn ra ngoài, trở về phòng của mình.
Tâm trạng vẫn lên lên xuống xuống như cũ, bây giờ cô căn bản là hưng phấn tới mức ngủ không được.
Vì thế liền nằm sấp trên giường, cầm điện thoại lên mạng đọc tin tức.
Nói như thế nào được nhỉ, dân mạng cũng giống như cỏ đầu tường vậy. Bây giờ Hứa Thanh Du tin rằng mấy người đều đang mắng chửi Hoàng Tương, khẳng định cũng là mấy người trước đó đã mắng chửi Ninh Tôn.
Trên mạng, mở miệng ngậm miệng, nói lời độc ác như thế nào, đều chẳng mất cái gì cả.
Ban đầu Hứa Thanh Du còn cảm thấy bản thân mình sẽ đưa ra mấy lời nói ác độc.
Nhưng bây giờ nhìn mấy lời nói của những người này càng ngày càng độc ác, cô lại cảm thấy lòng mình cũng chẳng có gì vui sướng.
giọng điệu triền miên lưu luyến: “Sao lại không được? Không lẽ cô cũng thích tôi sao?”
Hứa Thanh Du bị câu nói của Ninh Tôn dọa cho giật mình, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.
Cô xoa trán, trên mặt túa ra một tầng mồ hôi.
Giấc mơ này thật là đủ kinh hãi.
Cô sao có thể thích Ninh Tôn được, ai cô cũng không thích.
Lúc đầu khi phân công đến bên cạnh Ninh Tôn, chị Thái đã nhắc nhở cô, trợ lý kiêng kị nhất là nảy sinh tình cảm với ngôi sao.
Mà lúc đó cô đã từng bảo đảm, cô không thích giới giải trí, đối với người trong giới giải trí cũng không có hứng thú.
Hứa Thanh Du đứng lên mở một chai nước, một hơi uống hết.
Sau đó cô trở về trong chăn, cả người co lại thành một đoạn.
Cô xác định mình không thích Ninh Tôn, sở dĩ thích ở bên cạnh anh, là bởi vì chuyện phiền phức của anh rất ít.
Hứa Thanh Du thở dài, cũng biết Ninh Tôn không thích mình, cô miên man suy nghĩ mấy chuyện này.
Hứa Thanh Du nhắm mắt lại, ra lệnh cho mình mau mau đi ngủ.
Cô ngủ không được tốt, ngày hôm sau rời giường, trạng thái không được ổn lắm.
Nhưng Hứa Thanh Du vội vàng rửa mặt, làm cho bản thân nhẹ nhàng khoan khoái một chút, sau đó đi mua đồ ăn sáng.
Cô vốn cho rằng đám chó săn bên ngoài khách sạn đã đi bớt rồi, nhưng là cô nghĩ quá tốt đẹp rồi.
Cô vừa ra ngoài, liền nhìn thấy rất nhiều phóng viên cầm máy ảnh đang đứng ở đường phố đối diện.
Đám chó săn này cũng nhận ra cô, có thể là thật sự rất cần tài liệu thực tế, có người nhìn thấy cô ra ngoài, liền chụp hình cô.
Hứa Thanh Du nhíu mày, không nói lời nào, nhanh chóng ra ngoài mua đồ ăn sáng.
Chờ đến khi quay về, liền có phóng viên chờ ở cửa khách sạn, nhìn thấy cô liền lao tới.
Ống kính máy ảnh chĩa về phía Hứa Thanh Du, micro cũng đưa tới.
Bọn họ hỏi có phải Ninh Tôn đang ở bên trong hay không, hỏi quan hệ của Ninh Tôn và Hoàng Tương, lại hỏi cô Ninh Tôn đối với những chuyên trên mạng thấy như thế nào.
Từ trước đến giờ Hứa Thanh Du chưa từng gặp qua tình huống như vậy.
Lúc trước bất kể như thế nào, những người đó cũng chỉ nhìn chằm Ninh Tôn.
Hiện tại xem ra thực sự rất cần thông tin cho tin tức trên mạng, thế nên ngay cả cô cũng không tha.
Những người đó lập tức xông lên, trực tiếp chặn ở cửa khách sạn, dọa Hứa Thanh Du xém chút nữa la lên, xách đồ ăn sáng trốn vào bên trong khách sạn.
Đúng lúc bên trong khách sạn có bảo vệ đi ra.
Chắc là lúc trước cũng gặp qua tình huống như thế này, vừa nhìn thấy nhóm người vây quanh ở cửa, liền vội vàng chạy đến.
Hứa Thanh Du chạy đến túm lấy một anh bảo an: “Nhanh lên nhanh lên một chút, đây đều là đám người paparazzi.”
Nhân viên bảo vệ kia thân thể cường tráng, dáng dấp cao lớn, nghiêm giọng nói to với đám phóng viên vây đang vây quanh: “Làm cái gì vậy, nói cho các người biết có chút ý thức đi, tất cả tránh ra cho tôi, nếu không tôi báo cảnh sát.”
Đám paparazzi kia chỉ muốn tư liệu tin tức, cũng không muốn gây ra việc khác.
Thế nên từ lúc bảo vệ đến bọn họ cũng đã dừng chân.
Hứa Thanh Du nhân thừa dịp vội vàng chạy vào khách sạn, cô cũng không quên quay đầu lại, hô một tiếng cảm ơn với những người bảo vệ đó, sau đó nhanh chân đi vào thang máy.
Lúc Hứa Thanh Du gõ cửa phòng Ninh Tôn, Ninh Tôn đã rửa mặt xong rồi.
Mở cửa thấy Hứa Thanh Du thở hồng hộc, Ninh Tôn ngây người: “Làm sao vậy?”
Hứa Thanh Du đi vào trở tay đóng cửa phòng lại, sau đó thở hỗn hển vài cái: “Bên ngoài khách sạn có rất nhiều paparazzi, không bắt gặp được anh , thì nhìn thấy tôi cũng xông đến, dọa chết tôi rồi.”
Ninh Tôn ngay lập tức bật cười thành tiếng: “Ra là vậy à, bọn họ cũng là không dễ dàng.”
Hứa Thanh Du đặt đồ ăn sáng bày trên bàn nhỏ: “Chắc là bởi vì chuyện trên mạng mà đến, nhưng mà nói thật, phỏng vấn anh thì có tác dụng gì, muốn nghe cái nói cái gì chứ.”
Ninh Tôn đi qua ngồi xuống: “Những người này có lẽ đều là truyền thông nhỏ, bình thường không bắt được tin tức gì lớn, cũng không có năng lực trao đổi tin tức độc quyền với quản lí công ty, chỉ có nên ngồi xổm ở ngoài khách sạn.”
Hứa Thanh Du thở dài: “Nhưng bọn họ như vậy, thật sự khiến cho người ta phản cảm.”
Ninh Tôn nếu có yêu cầu gì, thì cứ đưa ra.
Ninh Tôn cũng không có yêu cầu gì, anh vẫn luôn tùy tâm tùy ý, như thế nào cũng được.
Nhưng anh chần chừ một chút, nên nói là tháng sau cố gắng để công việc không bận nhiều vậy, khoảng thời gian này thực sự hơi mệt.
Chị Thái cũng biết Ninh Tôn cũng không nghỉ ngơi nhiều, nếu không phải lần này tin tức bị phơi ra có chút ảnh hưởng, thì thời gian nghỉ ngơi cả ngày hôm của anh cũng không có.
Vì vậy chị Thái bên kia vô cùng thoải mái đồng ý: “Được, sức khỏe là quan trọng nhất, nếu không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, chị sẽ cố gắng để cho em thời gian nghỉ ngơi nhiều nhất có thể.”
Nhưng sau đó cô lại nói: “Nhưng độ nóng hiện tại của chúng ta tương đối cao, có những tài nguyên cần phải nhân lúc ở độ nóng này, cố gắng nắm ở trong tay, đôi khi lịch trình làm việc khá kín, cũng không phải là một chuyện xấu.”
Ninh Tôn chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Biết rồi.”
Anh không có tham vọng gì, điều này chị Thái cũng hiểu rõ.
Thực sự mà nói, người vạn sự tùy duyên trong giới giải trí cũng không nhiều.
Rốt cuộc ở đây tiền đến quá nhanh rồi, tài nguyên cũng giống như tiền bạc, rất nhiều người đều muốn nắm vững.
Nhưng Ninh Tôn theo chị Thái, mấy tháng nay cũng đủ để chị Thái nhìn thấu.
Cúp xong điện thoại, Hứa Thanh Du ở đối diện ngước mặt nhìn Ninh Tôn: “Anh đang mệt sao? Công việc tiếp theo sẽ bị giảm bớt hả?”
Ninh Tôn cũng không nhìn cô: “Yên tâm, tiền lương của cô sẽ không giảm.”
Hứa Thanh Du mím môi, lẩm bẩm một câu: “Tôi không phải quan tâm đến chuyện này.”
Hai người ăn xong, dưới lầu tài xế đã đến, không biết vừa nảy bảo vệ làm việc như thế nào, mà tất cả paparazzi vây quanh bên ngoài không thấy nữa.”
Hứa Thanh Du có chút không yên tâm, nhìn Ninh Tôn chậm rãi đi ra khỏi khách sạn, liền có chút lo lắng.
Anh xem như bị Hứa Thanh Du đẩy vào trong xe.
Sau đó Hứa Thanh Du cũng nhanh chóng chui vào trong xe, vội vàng nói: “ Nhanh lái xe đi, tranh thủ chạy.”
Hôm nay tài xế cũng vui vẻ, cười haha: “Tại sao giống như chúng ta làm việc gì trái với lương tâm vậy.”
Hứa Thanh Du nhếch môi: “Anh là chưa nhìn thấy được hôm qua đám paparazzi ngồi xổm ở bên ngoài khách sạn, vô cùng dọa người, một khi bị bọn họ chặn lại, một lúc không thể thoát thân được.”
Ninh Tôn ngồi ở phía sau trực tiếp dựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Chỗ nào có paparazzi, vừa rồi lúc anh đi ra đã quan sát xung quanh một lượt, những người đó đã đi rồi.
Nhưng Hứa Thanh Du còn ghé vào trên cửa sổ xe, lấm la lấm lét nhìn bên ngoài, trong miệng luyên thuyên không ngừng.
Nói là đám người paparazzi đó, vì thành tích mà thật sự chuyện gì cũng làm ra, sau này bọn họ ra ngoài nhất định phải cẩn thận
Còn nói là nếu bị đám paparazzi đó phỏng vấn, đôi khi nói một câu bị diễn dịch thành mười mấy ý.
Mấy người đó bởi vì lượt xem, sẽ cắt câu lấy nghĩa, cố ý bôi đen.
Cô nói giống như mình rất hiểu biết, như Ninh Tôn biết, cô căn bản chưa từng đối phó với paparazzi.
Xe chạy một đường tới điểm đến của bọn họ, đương nhiên Hứa Thanh Du là xách theo hộp trang điểm đi theo Ninh Tôn đi vào phòng hóa trang.
Hôm nay trong phòng hóa trang có rất nhiều người.
Mấy người đó thấy Ninh Tôn đến, từng người một mỉm cười chào hỏi.
Lúc trước Hứa Thanh Du làm đủ công việc, những người đến hôm nay đều tương đối biết rõ, những người ở đây hôm nay đều là đều là đời trước, đều là những người xuất đạo nhiều năm.
Ninh Tôn rất nhã nhặn, đối với những người đó đều gọi một tiếng lão sư.
Những người đó đương nhiên cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, chỉ là tất cả mọi người đều cất giấu chuyện đi.
Cho dù trong lòng họ nghĩ cái gì, trên mặt một chút cũng không biểu hiện ra, vẫn đối xử ôn hòa với Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du đứng ở bên cạnh chờ Ninh Tôn trang điểm xong, đưa quần áo cho anh.
Sau đó cô tự tìm cho mình một góc để ngồi xuống, không nói câu nào, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình.
Nhưng ánh mắt của cô vẫn luôn rơi trên người Ninh Tôn, Ninh Tôn bên kia có chút động tĩnh gì, cô đều có thể lập tức nhận ra.
Chuyện này vẫn luôn là thói quen từ trước của cô.
Nhưng lúc trước Ninh Tôn đến chương trình khác, cho dù là mọi người đều không quen biết, nhưng cũng có người đến tìm Ninh Tôn hỏi han ở hiện trường.
Nhưng hôm nay thật sự rất kì quái, ngay cả một người đến nói chuyện với Ninh Tôn cũng không có, tất cả khách mời đến tham gia chương trình dường như đều có việc cần làm của mình, trông có vẻ rất bận rộn.
Bầu không khó trong phòng hóa trang có chút yên tĩnh, cũng giống như có chút quỷ dị.
Hứa Thanh Du tự mình ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ là do ồn ào của tin tức trên mạng hôm qua.
Hiện tại Ninh Tôn được xem như là nhân vật đứng chịu mũi sào của câu chuyện.
chuyện phiền phức.
Nếu không phải thái độ Ninh Tôn như vậy, Hứa Thanh Du nhất định sẽ đau lòng.
Đợi một lúc, bắt đầu quay, tất cả khách mời trong phòng trang điểm đều lần lượt đi ra ngoài, Hứa Thanh Du vẫn ngồi ở đó đợi.
Trợ lý các khách mời khác cũng ở đó, nhưng bọn họ cũng giống như những khách mời đó, đều vô cùng ăn ý thống nhất cô lập Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du ở khía cạnh này rất giống Ninh Tôn, thực sự cô cũng không thích giới giải trí, càng không quá mong muốn qua lại với người trong ngành giải trí.
Hứa Thanh Du lấy điện thoại ra, tiếp tục chán nản xem tin tức trên mạng.
Hiện tại dân mạng đang đánh dẹp Hoàng Tương, đã đạt đến tầm cao giống như giống như những lời lăng mạ Ninh Tôn ngày hôm qua.
Bên phía Hoàng Tương vẫn luôn im lặng, ngay cả giải thích cũng không có.
Hứa Thanh Du đoán chừng, bây giờ có lẽ cô ta cũng không biết nên giải thích như thế nào mới đúng.
Tuyên bố lúc trước cô ta đưa ra mặc dù hơi hàm hồ, nhưng đa số mọi người đều có thể hiểu ý bao hàm là gì, rõ ràng là muốn ăn vạ Ninh Tôn.
Hiện tại bị quản lý công ty Ninh Tôn phát ra đoạn ghi âm nói cho thiên hạ biết rõ, muốn tẩy trắng thật sự không dễ.
Hứa Thanh Du không muốn xem Hoàng Tương bị mắng những lời khó nghe.
Mặc dù cô không thích Hoàng Tương, nhưng thật sự không thể xem tiếp những nội dung lăng mạ của những người đó.
Cô chỉ là xem qua loa một số xu hướng trên mạng.
Fan hâm mộ của Hoàng Tương đương nhiên đều bảo vệ cô ta, cũng có một số người đứng ra lăng mạ Ninh Tôn, nói rằng cho dù là xào chuyện, anh cũng không xứng với Hoàng Tương.
Cái gọi là fan hâm mộ này, Hứa Thanh Du tin có một phần chắc hẳn là antifan, cố ý ở trên đầu sóng ngọn gió này gây rắc rối cho Hoàng Tương.
Thực sự giống như Ninh Tôn nói, cho dù là minh tinh cũng chỉ là một công việc bình thường, không hiểu tại sao nước ở trong này lại sâu lại đục như vậy.
Sau đó cô cất điện thoại, dựa vào ghế, không có việc gì làm, chỉ có thể ngồi đợi như vậy.
Trợ lý khách mời còn lại đều tụ lại một nhóm, tốp hai tốp ba đùa giỡn, nói chuyện.
Chỉ có Hứa Thanh Du, từ đầu đến cuối không có một người để ý đến cô.
Thực sự sự cô lập này rất rõ ràng, có lẽ là đổi một người cũng cảm thấy không thoải mái.
Cứ như vậy đợi một lúc, chị Thái bên kia gọi điện thoại đến, Hứa Thanh Du nhanh chóng đi ra ngoài nhận điện thoại.
Chị Thái có lẽ cũng biết buổi quay hình tiếp theo của Ninh Tôn sẽ không đặc biệt suôn sẻ, thế nên nói với Hứa Thanh Du cần phải chú ý hơn một chút.
Chị Thái hiểu rõ Ninh Tôn cũng không quá quan tâm đến những việc này, nhưng chị lo lắng thái độ Hứa Thanh Du không tốt.
Hứa Thanh Du cười: “Chị Thái chị yên tâm đi, em biết nên làm như thế nào mà.”
Chị Thái thở dài: “Người nổi tiếng thì nhiều thị phi, cô cứ nghĩ như vậy, những người kia nhắm vào chúng ta, đều là bởi vì ghen tức với chúng ta.”
Hứa Thanh Du “ừ” một tiếng: “Em biết rồi.”
Bên kia chị Thái rất bận, điện thoại cũng không nói lâu.
Sau khi cúp điện thoại, Hứa Thanh Du không trở lại phòng hóa trang, mà là đi đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa sổ hóng gió.
khi buổi quay của Ninh Tôn kết thúc.
Hứa Thanh Du nhìn thời gian, nhanh chóng quay lại phòng hóa trang, Ninh Tôn đã trở lại rồi.
Cô đi qua giúp Ninh Tôn thu dọn túi trang điểm, mang theo quần áo, chào khách mời ở trong phòng hóa trang, sau đó rời đi.
Đi ra khỏi cửa, Hứa Thanh Du thấp giọng nói: “Vừa nảy lúc quay hình không có vấn đề gì chứ?”
Ninh Tôn hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Có thể có vấn đề gì?”
Hứa Thanh Du vốn dĩ không nói nhiều, nhưng tình huống hôm nay đặc biệt, cô hơi có chút lắm lời: “Tôi sợ những người đó ở sau lưng giở trò với anh.”
Ninh Tôn không nhịn nỗi mà bật cười: “Nếu bọn họ nghĩ đơn giản giống như cô thì tốt rồi.”
Người của ngành giải trí đều có rất nhiều bộ mặt, bọn không những sẽ không giở trò tại chỗ, mà còn có thể cười hihi haha đối xử rất tốt với anh.
Nhưng ở sau lưng giấu tâm tư gì, chuyện này không ai biết được.
Hai người đi ra ngoài lên xe, tài xế quay đầu nhìn Ninh Tôn, sau đó nói: “Xem tin tức chưa? Hiện tại có người muốn tìm kiếm thông tin bạn gái của Ninh Tôn.”
Hứa Thanh Du ngây người, cô thật sự không chú ý đến tin tức này.
Ninh Tôn ở bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên.
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn Ninh Tôn ngồi ở phía sau: “Nếu không thì bảo bạn gái của anh đứng ra,đăng một phần tuyên bố ủng hộ anh, như vậy còn có thể nắm quyền chủ động.”
Bạn gái, Ninh Tôn xém chút bật cười.
Anh không có bạn gái, từ đầu đến cuối đều không có, vẫn luôn đều do anh thích thầm đơn phương.
Người kia đã là người có chồng, hơn nữa đã sinh con.
Từ đó trở về sau, chỉ còn là quan hệ bạn bè đối với anh.
Tài xế liếc nhìn Ninh Tôn từ trong gương chiếu hậu, cũng đồng ý với lời nói của Hứa Thanh Du: “Chủ động đứng ra còn có thể chiếm được một chút tình cảm tốt, nếu cô ấy vẫn một mực không lên tiếng, những người kia trên mạng không chừng sẽ nói ra những lời nào nữa.”
Đúng vậy, Ninh Tôn cũng biết, huống hồ dân mạng rất cường đại, anh cũng không rõ đến cuối cùng, liệu bên Cố Tư có bị đào bới ra không.
Mặc dù anh và Cố Tư cũng không có bất kì qua lại nào không thể giải thích được.
Mà con gái bên cạnh anh cũng chỉ có một mình cô.
Tra đi tra lại, mục tiêu cuối cùng không chừng sẽ rơi trên người cô.
Ban đầu Ninh Tôn đối với những lăng mạ và chỉ trích trên mạng kia, thậm chí là xuyên tạc sự thật một chút cũng đều không quan tâm.
Nhưng lần này vừa nghe dân mạng muốn tìm kiếm thông tin bạn gái anh, sắc mặt anh ngay lập tức liền biến đổi.
Biến đổi trên gương mặt anh đều bị Hứa Thanh Du nhìn thấy rõ.
Hứa Thanh Du ngây người theo, vốn dĩ là muốn hỏi anh làm sao vậy, có phải bạn gái lên tiếng không tiện không.
Nhưng sau đó, bởi vì cô cũng không có thói quen thích thăm dò chuyện riêng tư của người khác, lời nói liền bị cô nuốt trở lại.
Tài xế không chú ý đến biến đổi trên mặt Ninh Tôn, vẫn tự mình nói: “Anh không biết hiện tại những fan nữ cuồng đáng sợ bao nhiêu đâu, sau khi tin tức của anh đưa ra, các cô gái hận không thể xông đến xé rách mặt Hoàng Tương, nhưng bạn gái của anh vẫn một mực không lên tiếng, bọn họ đang cho rằng, vậy chính là không bảo vệ anh, đừng mong chờ những người đó sẽ yêu ai yêu cả lối về giúp anh bảo vệ bạn gái của anh, có thể bọn họ vô cùng khó chịu, toàn bộ tức giận tích góp ở chỗ Hoàng Tương đưa lên người bạn gái anh.”
Ninh Tôn mím môi, biểu cảm lạnh lùng.
Anh biết những lời tài xế nói đều là đúng.
Hứa Thanh Du quay đầu lại ngồi ngay ngắn, cũng không biết có phải do bản thân nhạy cảm hay không, cô cảm thấy giữa Ninh Tôn và bạn gái anh, dường như là có một chút chuyện.
Xe chạy đến một địa điểm tiếp theo, lúc xe dừng lại Ninh Tôn vẫn nghiêm mặt như cũ.
Mặc dù anh bình thường cũng không cười, nhưng Hứa Thanh Du có thể nhận ra được, Ninh Tôn không vui.
Kết quả Ninh Tôn không vui chính là, một câu dư thừa cũng không có.
Hứa Thanh Du đi theo anh đến phòng nghỉ ngơi của tổ chương trình.
Trong phòng nghỉ ngơi cũng có khách mời khác, những người đó giống như những khách mời lúc nảy, đều ngầm giả bộ rất bận rộn, từng người từng người đều không chú ý đến Ninh Tôn.
Nhưng đúng lúc hiện tại Ninh Tôn cũng không muốn để ý đến bất kì ai, thậm chí ngây cả chào hỏi mang tính lễ phép cũng không có
Vẻ mặt lạnh lùng của anh vô cùng rõ ràng.
Nhưng Hứa Thanh Du cảm thấy những người đó có lẽ sẽ cho là Ninh Tôn bơi vì tin tức trên mạng mà khó chịu.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, biết tâm trạng Ninh Tôn không tốt, cũng không muốn chọc giận anh.
Sau đó tất cả quá trình quay hình đều rất thuận lợi, Ninh Tôn bởi vì chuyện thay đổi trên mạng, bây giờ bị người ta kiêng sợ.
Những khách mời này không muốn có quan hệ tốt với anh, cũng không muốn rạn nứt với anh, cũng không muốn cọ song nhiệt này với anh, mỗi người đều cách xa anh.
Cơm trưa, là thức ăn ngoài tổ chương trình gọi.
Tình huống thông thường là mọi người ở trong phòng nghỉ ngơi cùng nhau ăn cơm.
Nhưng Ninh Tôn hơi phiền não, trực tiếp cầm phần cơm của mình, kéo Hứa Thanh Du đi ra xe ở bên ngoài.
Hứa Thanh Du có thể nghĩ đến, những khách mời tham gia chương trình kia không chừng ở sau lưng anh bàn luận như thế nào, nói anh thanh cao, trong mắt không có người nào.
Không quan trọng, nếu vẫn luôn để ý suy nghĩ của người khác, vậy cuộc sống của mình sẽ trải qua như thế nào.
Hứa Thanh Du ngước mắt nhìn ra phía sau từ gương chiếu hậu, cô nhìn thấy Ninh Tôn lấy điện thoại ra, nhăn mày nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Hứa Thanh Du cũng không biết là ai, nhưng trực giác có lẽ không phải là người trong công ty.
Kết quả Ninh Tôn đợi một chút rồi đẩy cửa xe đi xuống, ở bên ngoài nhận điện thoại.
Là Trì Uyên gọi điện thoại đến, anh vừa nhìn thấy những tin tức kia ở trên mạng.
Giọng Trì Uyên ở bên kia điện thoại rất bình thản: “Ở chỗ anh không sao chứ? Tôi thấy chuyện của anh gần như đã được giải quyết rồi.”
Ninh Tôn xùy cười một cái: “Tại sao đột nhiên anh quan tâm tôi vậy?”
Trì Uyên cũng cười theo: “Làm sao tôi có thể quan tâm anh, là Tiểu Tư muốn gọi điện thoại cho anh, bởi vì tôi không muốn cô ấy liên lạc với anh, nên mới chủ động đứng ra.”
Anh chàng này thật sự là nói chuyện rất thẳng thắn, không che lấp giấu diếm.
Ninh Tôn không nói chuyện, anh không có gì để nói với Trì Uyên.
Trì Uyên bên kia ngừng một lúc rồi nói: “Anh không nói cũng không sao, tôi đoán là anh cũng không có chuyện gì, chút chuyện này trong giới giải trí căn bản không là gì, nếu anh ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được, thì đừng có bước ra.”
Nói xong không cho thời gian Ninh Tôn trả lời mà trực tiếp cúp điện thoại.
Mặt Ninh Tôn không cảm xúc, vẻ mặt không nóng không lạnh, lúc trước anh còn hơi do dự, có muốn ai nhắc đến chuyện tìm thông tin bạn gái mình hay không.
Mặc dù lúc trước Cố Tư chưa từng có quan hệ về khía cạnh này với anh, nhưng anh cũng sợ sẽ làm tổn thương Cố Tư.
Nhưng thái độ này của Trì Uyên khiến anh nói không ra lời.
Thôi bỏ đi bỏ đi, vậy thì không nói nữa, đi một bước nhìn một bước.
Hứa Thanh Du vẫn luôn ngồi trên xe, cả quá trình Ninh Tôn nghe điện thoại, cô đều chú ý đến biểu cảm của Ninh Tôn.
cô đi đến.
Hứa Thanh Du hơi chần chừ: “Nếu anh thật sự không biết giải quyết chuyện này như thế nào, thì liên lạc với chị Thái đi, tôi cảm thấy chị Thái sẽ có chủ ý.”
Ninh Tôn ngước mắt nhìn Hứa Thanh Du, ban đầu Hứa Thanh Du nghĩ anh sẽ không trả lời cô, nhưng không ngờ anh còn “ừ” một tiếng: “Để tôi hỏi xem.”
Ninh Tôn thật sự nói làm là làm, thời gian trông quay hình buổi chiều, anh gọi điện thoại cho chị Thái.
Bên kia chị Thái cũng đã xem tin tức, còn nói đang muốn liên lạc với anh, hỏi anh có dự định gì đối với những đào bới ở trên mạng.
Ninh Tôn làm bừa nói dối một chút: “Em cũng không giấu chị, em và bạn gái đã chia tay rồi, lúc còn chưa ra mắt đã chia tay rồi, chẳng qua chuyện này em cảm thấy thuộc về quyền riêng tư, nên vẫn không nói, cho nên hiện tại không có người vì em đứng ra thanh minh.”
Chị Thái dường như đã dự liệu được chuyện này: “sau chương trình tài năng em cũng không nhắc đến cô ấy nữa, chị đã đoán được hai người có chuyện gì, nhưng bây giờ chuyện chia tay tuyệt đối không thể nói ra, đã đứng trước đầu sóng ngọn gió rồi, đừng gây quá nhiều phiền phức cho bản thân.”
Ninh Tôn cũng hiểu đạo lý này: “Nhưng em không muốn cô ấy bị người khác tra ra được, em không muốn gây chuyện cho cô ấy.”
Bên kia chị Thái trầm mặc một lúc: “Như vậy đi, ngày mai em trở về, chúng ta gặp mặt ở công ty, bàn bạc cách giải quyết chuyện này, tình hình trước mắt đối với chúng ta mà nói rất có lợi, nhất định không thể bừa bãi, bao nhiêu người ở trong bóng tối chờ đợi giẫm lên chân chúng ta, không thể để cho bọn họ có cơ hội được.”