Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 549
Cố Tư nhận điện thoại của Chương Tư Chi, giọng tươi cười: “Lào Chương à.”
Chương Tự Chi không cười, anh ta có vẻ như không vui vẻ lắm, trước khi nói chuyện còn nghiến răng: “Tiểu Tư à, tôi nói với cô chuyện này, không phải lúc trước cô bảo tôi điều tra Tùy Mị bên kia sao, tôi điều tra được một chút, không phải tôi không kiểm tra kỹ triệt để, thật sự người của tôi điều tra vô cùng tỉ mỉ, dường như…..”
“Không phải là Tùy Mị làm, có phải không?” Cố Tư trực tiếp nói.
Chương Tự Chi “a” một cái: “Đúng vậy, kết quả điều tra cho thấy, dường như thật sự không có quan hệ gì với Tùy Mị hết.”
Cố Tư cười haha: “Chuyện này tôi cũng vừa mới biết, lái xe theo dõi tôi, không liên quan đến Tùy Mị.”
Chương Tự Chi lại “a” một lần nữa, trong giọng nói toàn là sự ngạc nhiên.
Trong nhận thức của anh, chuyện này nhất định là do Tùy Mị làm.
Cố Tư là không biết, lúc anh ta tra được chuyện này không có bất kì quan hệ nào với Tùy Mị, anh ta suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Hỏi lại cấp dưới mấy lần, có phải đã điều tra sai rồi không?
Những cấp dưới kia cũng một mặt cay đắng.
Chính là một chuyện như vậy, điều tra mấy lần cũng như vậy, họ cũng không còn cách nào khác.
Cố Tư nói tiếp: “Tuy Tùy Mị không có vấn đề gì, nhưng bên nhà họ Tùy cũng không bình thường, chuyện này Trì Uyên đang điều tra.”
Dường như lúc này Chương Tự Chi mới thở phào nhẹ nhõm: “Đúng vậy, những người kia của nhà họ Tùy, cho dù Tùy Mị không có vấn đề, thì chính những người khác có vấn đề, một lũ xấu xa đó.”
Cố Tư rất muốn cười.
Ý thức chủ quan của Chương Tự Chi quá mạnh, mặc dù có chút không công bằng, nhưng làm bạn với những người này thật rất xứng đáng để kết giao.
Cố Tư nói một lời cảm ơn trước với Chương Tự Chi, sau đó lại chuyển chủ đề hỏi Chương Tự Chi: “Hai ngày nay như thế nào rồi?”
Cuộc sống của Chương Tự Chi thật sự cũng chỉ như vậy, bản thân anh ta thật sự cũng không tìm được điểm gì để nói, đành gằn giọng nói: “Vẫn ổn, không có gì khác so với trước đây.”
Cố Tư nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Gần đây anh có gặp cô Lương không?”
Cả người Chương Tự Chi ngưng lại, điện thoại bên kia không có âm thanh.
Phản ứng của anh như vậy, Cố Tư gần cũng cũng biết được câu trả lời.
Cô im lặng thở dài, sau đó mới nói: “Thực sự tôi thấy cô Lương rất tốt, anh đừng có luôn tìm cô ấy gây sự, lúc trước người ta bảo vệ trật tự cũng không sai đâu.”
Chương Tự Chi có chút không được tự nhiên, một lúc lâu sau mới nói một câu: “Tôi biết rồi.”
Rõ ràng là anh không muốn nhắc đến chuyện của Lương Ninh Như, lại chuyển về chủ đề kia, hỏi Trì Uyên điều tra nhà họ Tùy bên kia tra như thế nào rồi.
Trì Uyên điều tra nhà họ Tùy, lúc trước Chương Tự Chi cũng biết một chút.
Nhị Cáp từ trong câu lạc bộ của anh đã được Trì Uyên gọi đi.
Cố Tư cũng không rõ hiện tại Trì Uyên điều tra như thế nào, có rất nhiều thông tin Trì Uyên đều không trực tiếp nói với cô.
Cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Có lẽ là điều tra được nhiều thông tin rồi, chuyện này nếu anh muốn biết, anh có thể hỏi anh ấy, lão Chương tôi còn có việc này muốn hỏi anh, tại sao Nhị Cáp kia lại bị đưa đến chỗ Trì Uyên vậy?”
Chương Tự Chi “hừ” một cái rồi mới nói: “Trì Uyên muốn quản người của tôi, cái tên Nhị Cáp này đừng thấy hắn mỗi ngày làm việc không đáng tin cậy, nhưng thực sự đầu óc rất là linh hoạt.”
Cố Tư không biết Nhị Cáp linh hoạt hay không linh hoạt.
Chỉ nhớ đế cảnh tượng lần trước, Nhị Cáp nằm vùng ở nhà mình, bị mình đánh cho một trận.
Dù sao lúc đó khẳng định rất ngu xuẩn.
Nhưng, từ những lời Trì Uyên nói trước đó, xem ra có lẽ Nhị Cáp cung cấp cho anh rất nhiều thông tin.
Vì vậy, có lẽ sự ngu ngốc của người đó được chia thành nhiều thứ.
Cố Tư nghĩ nghĩ rồi nói: “Lần này Trì Uyên tra được rất nhiều thông tin, hình như Tùy Mị cũng có cung cấp giúp đỡ, có lẽ cô ta không giống với tất cả những người nhà họ Tùy kia.”
Ấn tượng Chương Tự Chi đối với Tùy Mị thật sự rất tệ, cho dù nghe được những lời này, vẫn trực tiếp “hứ” một tiếng.
Anh nói: “Đám người xấu đó tại sao lại không giống nhau, không thể nào một mình Tùy Mị tốt được, cô bảo Trì Uyên cẩn thận một chút, không chừng cô ta giả vờ.”
Cố Tư bật cười haha, nhưng cũng biết Chương Tự Chi là vì muốn tốt cho bọn họ, thế nên gật đầu: “Được, tôi biết rồi, đợi Trì Uyên về, tôi nói với anh ấy.”
Những gì Chương Tự Chi muốn nói đều nói xong rồi, anh ta cũng không nói nhiều với Cố Tư.
Chỗ anh ta còn có việc, sau khi lầm bầm hai câu Tùy Mị không phải người tốt, thì trực tiếp cúp điện thoại Cố Tư
Cố Tư dựa vào đầu giường, vẫn còn cười.
Thật sự Chương Tự Chi chán ghét ai, thì cứng nhắc đến cùng.
Cũng không biết liệu rằng có thay đổi với Lương Ninh Như hay không.
Bên phía Trì Uyên và Tử Thư đã ăn cơm xong, để Tử Thư một mình về công ty.
Trì Uyên tự mình lái xe đến chỗ ngân hàng tư nhân.
Hiện tại cửa lớn của ngân hàng tư nhân đã mở rồi, có thể nhìn thấy được một số người ra ra vào vào, đều là những người đàn ông cao to vạm vỡ.
Đoán chừng những người này đều là ngẫu nhiên đi ra ngoài đòi nợ.
Nhìn hình dáng cùng với ngoại hình, tương đối dữ dằn hung dữ.
Trì Uyên dừng xe ở bên cạnh, nhìn bên đó.
Lúc đầu chỉ là một số người ra ra vào vào, nhìn cũng không có chuyện gì đặc điểm làm người ta chú ý.
Nhưng qua một lúc thì có một chiếc xe đến, trực tiếp đi vào trong ngân hàng tư nhân.
Sau đó trong ngân hàng tư nhân có người đi ra, đứng ở cửa nhìn xung quanh, cảm thấy không có người chú ý, nhanh chóng kéo cửa lớn lên.
Hành vi của bọn họ quá rõ ràng, vừa nhìn có thể khiến người ta nhìn ra, người đến lần này không bình thường.
Trì Uyên lấy điện thoại ra, gởi cho cấp dưới một tin nhắn.
Sau đó anh lại đợi thêm một lúc nữa, chiếc xe kia vẫn chưa ra, nhưng thời gian làm việc đến rồi, anh liền trực tiếp lái xe rời đi.
Đợi anh đi ra, trong điện thoại có vài tin nhắn chưa đọc.
Ý đại khái là nói những người mà Trì Uyên để ý ở ngân hàng tư nhân đã bị bọn họ theo dõi rồi.
Sau đó cấp dưới còn lại cũng nhắn tin đến, nói là chuyện điều tra trước đó không có thu hoạch, nhưng người đàn ông trung niên sống ngay ngắn rõ ràng kia cũng bị họ điều tra được, quản gia đó từng có liên lạc với lái xe theo dõi Cố Tư.
Tin tức có chút vụn vặt, còn có chút tán loạn, những gần như đều có thể ghép lại được.
Trì Uyên ở đây chỉ tỏ ra đã biết, anh nói anh sẽ có sắp xếp, bảo những người cấp dưới nghe lệnh.
Cả buổi chiều anh điều có chút bận rộn, cũng không quá quan tâm đến ngân hàng tư nhân bên kia.
Chỉ đợi lúc chạng vạng tối ra khỏi công ty, Trì Uyên lái điện thoại ra nhắn một tin nhắn cho Nhị Cáp.
Nhị Cáp bên kia trả lời rất nhanh chóng, nói là tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Trì Uyên hỏi một chút, anh ta có đối đầu với Tô Nhiễm hay không.
Nhị Cáp trả lời, để anh yên tâm, buổi chiều hôm nay hắn đã cùng Tô Nhiễm đụng mặt.
Trì Uyên liền an tâm, Tô Nhiễm là một người tinh ranh, Trì Uyên rất yên tâm đối với cô ta.
Những chuyện này đều bàn giao xong rồi, Trì Uyên lái xe trở về nhà.
Xe lái vào nhà tổ, còn chưa dừng ở bãi đỗ xe, Trì Uyên nhìn thấy Cố Tư cùng với Trì Cảnh.
Hai người đứng ở vườn hoa nói chuyện, nhìn vẻ mặt của Cố Tư, hình như nói chuyện rất vui vẻ.
Hai tay Trì Cảnh đút túi, dáng người ngay ngắn, nhìn như vậy, thực ra cũng rất xứng đôi với Cố Tư.
Trong nháy mắt Trì Uyên cảm thấy không thoải mái.
Anh dừng xe, đẩy cửa vội vàng đi qua.
Khoảng cánh vẫn còn cách một đoạn, Trì Uyên liền mở miệng nói chuyện: “A Cảnh về sớm vậy à.”
Cố Tư ngây người, quay đầu nhìn Trì Uyên, sau đó có chút ghét bỏ: “Rõ ràng là anh về khá muộn, anh nói thật đi, có phải anh ra ngoài dạo chơi không?”
Trì Uyên đi đến trực tiếp ôm vai Cố Tư, cười haha: “Em ở nhà anh còn có thể đi đâu dạo chơi, anh còn ghét đi làm, mỗi ngày trở về giữ em.”
Cố Tư nhíu mày, nhìn Trì Uyên, rõ ràng thấy được những lời nói này của anh là nói cho Trì Cảnh nghe.
Người đàn ông này thật sự là khó chịu với Ninh Tôn xong, lại bắt đầu khó chịu với Trì Cảnh.
Bản thân anh cũng không thấy mệt.
Vẻ mặt Trì Cảnh vẫn không đổi, nhìn Trì Uyên: “Lúc tôi đi, nhìn thấy anh ở trong xe gọi điện thoại, tôi cứ nghĩ anh sẽ về ngay lập tức, không ngờ rằng anh gọi cuộc điện thoại này lâu như vậy.”
Chương Tự Chi không cười, anh ta có vẻ như không vui vẻ lắm, trước khi nói chuyện còn nghiến răng: “Tiểu Tư à, tôi nói với cô chuyện này, không phải lúc trước cô bảo tôi điều tra Tùy Mị bên kia sao, tôi điều tra được một chút, không phải tôi không kiểm tra kỹ triệt để, thật sự người của tôi điều tra vô cùng tỉ mỉ, dường như…..”
“Không phải là Tùy Mị làm, có phải không?” Cố Tư trực tiếp nói.
Chương Tự Chi “a” một cái: “Đúng vậy, kết quả điều tra cho thấy, dường như thật sự không có quan hệ gì với Tùy Mị hết.”
Cố Tư cười haha: “Chuyện này tôi cũng vừa mới biết, lái xe theo dõi tôi, không liên quan đến Tùy Mị.”
Chương Tự Chi lại “a” một lần nữa, trong giọng nói toàn là sự ngạc nhiên.
Trong nhận thức của anh, chuyện này nhất định là do Tùy Mị làm.
Cố Tư là không biết, lúc anh ta tra được chuyện này không có bất kì quan hệ nào với Tùy Mị, anh ta suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Hỏi lại cấp dưới mấy lần, có phải đã điều tra sai rồi không?
Những cấp dưới kia cũng một mặt cay đắng.
Chính là một chuyện như vậy, điều tra mấy lần cũng như vậy, họ cũng không còn cách nào khác.
Cố Tư nói tiếp: “Tuy Tùy Mị không có vấn đề gì, nhưng bên nhà họ Tùy cũng không bình thường, chuyện này Trì Uyên đang điều tra.”
Dường như lúc này Chương Tự Chi mới thở phào nhẹ nhõm: “Đúng vậy, những người kia của nhà họ Tùy, cho dù Tùy Mị không có vấn đề, thì chính những người khác có vấn đề, một lũ xấu xa đó.”
Cố Tư rất muốn cười.
Ý thức chủ quan của Chương Tự Chi quá mạnh, mặc dù có chút không công bằng, nhưng làm bạn với những người này thật rất xứng đáng để kết giao.
Cố Tư nói một lời cảm ơn trước với Chương Tự Chi, sau đó lại chuyển chủ đề hỏi Chương Tự Chi: “Hai ngày nay như thế nào rồi?”
Cuộc sống của Chương Tự Chi thật sự cũng chỉ như vậy, bản thân anh ta thật sự cũng không tìm được điểm gì để nói, đành gằn giọng nói: “Vẫn ổn, không có gì khác so với trước đây.”
Cố Tư nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Gần đây anh có gặp cô Lương không?”
Cả người Chương Tự Chi ngưng lại, điện thoại bên kia không có âm thanh.
Phản ứng của anh như vậy, Cố Tư gần cũng cũng biết được câu trả lời.
Cô im lặng thở dài, sau đó mới nói: “Thực sự tôi thấy cô Lương rất tốt, anh đừng có luôn tìm cô ấy gây sự, lúc trước người ta bảo vệ trật tự cũng không sai đâu.”
Chương Tự Chi có chút không được tự nhiên, một lúc lâu sau mới nói một câu: “Tôi biết rồi.”
Rõ ràng là anh không muốn nhắc đến chuyện của Lương Ninh Như, lại chuyển về chủ đề kia, hỏi Trì Uyên điều tra nhà họ Tùy bên kia tra như thế nào rồi.
Trì Uyên điều tra nhà họ Tùy, lúc trước Chương Tự Chi cũng biết một chút.
Nhị Cáp từ trong câu lạc bộ của anh đã được Trì Uyên gọi đi.
Cố Tư cũng không rõ hiện tại Trì Uyên điều tra như thế nào, có rất nhiều thông tin Trì Uyên đều không trực tiếp nói với cô.
Cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Có lẽ là điều tra được nhiều thông tin rồi, chuyện này nếu anh muốn biết, anh có thể hỏi anh ấy, lão Chương tôi còn có việc này muốn hỏi anh, tại sao Nhị Cáp kia lại bị đưa đến chỗ Trì Uyên vậy?”
Chương Tự Chi “hừ” một cái rồi mới nói: “Trì Uyên muốn quản người của tôi, cái tên Nhị Cáp này đừng thấy hắn mỗi ngày làm việc không đáng tin cậy, nhưng thực sự đầu óc rất là linh hoạt.”
Cố Tư không biết Nhị Cáp linh hoạt hay không linh hoạt.
Chỉ nhớ đế cảnh tượng lần trước, Nhị Cáp nằm vùng ở nhà mình, bị mình đánh cho một trận.
Dù sao lúc đó khẳng định rất ngu xuẩn.
Nhưng, từ những lời Trì Uyên nói trước đó, xem ra có lẽ Nhị Cáp cung cấp cho anh rất nhiều thông tin.
Vì vậy, có lẽ sự ngu ngốc của người đó được chia thành nhiều thứ.
Cố Tư nghĩ nghĩ rồi nói: “Lần này Trì Uyên tra được rất nhiều thông tin, hình như Tùy Mị cũng có cung cấp giúp đỡ, có lẽ cô ta không giống với tất cả những người nhà họ Tùy kia.”
Ấn tượng Chương Tự Chi đối với Tùy Mị thật sự rất tệ, cho dù nghe được những lời này, vẫn trực tiếp “hứ” một tiếng.
Anh nói: “Đám người xấu đó tại sao lại không giống nhau, không thể nào một mình Tùy Mị tốt được, cô bảo Trì Uyên cẩn thận một chút, không chừng cô ta giả vờ.”
Cố Tư bật cười haha, nhưng cũng biết Chương Tự Chi là vì muốn tốt cho bọn họ, thế nên gật đầu: “Được, tôi biết rồi, đợi Trì Uyên về, tôi nói với anh ấy.”
Những gì Chương Tự Chi muốn nói đều nói xong rồi, anh ta cũng không nói nhiều với Cố Tư.
Chỗ anh ta còn có việc, sau khi lầm bầm hai câu Tùy Mị không phải người tốt, thì trực tiếp cúp điện thoại Cố Tư
Cố Tư dựa vào đầu giường, vẫn còn cười.
Thật sự Chương Tự Chi chán ghét ai, thì cứng nhắc đến cùng.
Cũng không biết liệu rằng có thay đổi với Lương Ninh Như hay không.
Bên phía Trì Uyên và Tử Thư đã ăn cơm xong, để Tử Thư một mình về công ty.
Trì Uyên tự mình lái xe đến chỗ ngân hàng tư nhân.
Hiện tại cửa lớn của ngân hàng tư nhân đã mở rồi, có thể nhìn thấy được một số người ra ra vào vào, đều là những người đàn ông cao to vạm vỡ.
Đoán chừng những người này đều là ngẫu nhiên đi ra ngoài đòi nợ.
Nhìn hình dáng cùng với ngoại hình, tương đối dữ dằn hung dữ.
Trì Uyên dừng xe ở bên cạnh, nhìn bên đó.
Lúc đầu chỉ là một số người ra ra vào vào, nhìn cũng không có chuyện gì đặc điểm làm người ta chú ý.
Nhưng qua một lúc thì có một chiếc xe đến, trực tiếp đi vào trong ngân hàng tư nhân.
Sau đó trong ngân hàng tư nhân có người đi ra, đứng ở cửa nhìn xung quanh, cảm thấy không có người chú ý, nhanh chóng kéo cửa lớn lên.
Hành vi của bọn họ quá rõ ràng, vừa nhìn có thể khiến người ta nhìn ra, người đến lần này không bình thường.
Trì Uyên lấy điện thoại ra, gởi cho cấp dưới một tin nhắn.
Sau đó anh lại đợi thêm một lúc nữa, chiếc xe kia vẫn chưa ra, nhưng thời gian làm việc đến rồi, anh liền trực tiếp lái xe rời đi.
Đợi anh đi ra, trong điện thoại có vài tin nhắn chưa đọc.
Ý đại khái là nói những người mà Trì Uyên để ý ở ngân hàng tư nhân đã bị bọn họ theo dõi rồi.
Sau đó cấp dưới còn lại cũng nhắn tin đến, nói là chuyện điều tra trước đó không có thu hoạch, nhưng người đàn ông trung niên sống ngay ngắn rõ ràng kia cũng bị họ điều tra được, quản gia đó từng có liên lạc với lái xe theo dõi Cố Tư.
Tin tức có chút vụn vặt, còn có chút tán loạn, những gần như đều có thể ghép lại được.
Trì Uyên ở đây chỉ tỏ ra đã biết, anh nói anh sẽ có sắp xếp, bảo những người cấp dưới nghe lệnh.
Cả buổi chiều anh điều có chút bận rộn, cũng không quá quan tâm đến ngân hàng tư nhân bên kia.
Chỉ đợi lúc chạng vạng tối ra khỏi công ty, Trì Uyên lái điện thoại ra nhắn một tin nhắn cho Nhị Cáp.
Nhị Cáp bên kia trả lời rất nhanh chóng, nói là tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Trì Uyên hỏi một chút, anh ta có đối đầu với Tô Nhiễm hay không.
Nhị Cáp trả lời, để anh yên tâm, buổi chiều hôm nay hắn đã cùng Tô Nhiễm đụng mặt.
Trì Uyên liền an tâm, Tô Nhiễm là một người tinh ranh, Trì Uyên rất yên tâm đối với cô ta.
Những chuyện này đều bàn giao xong rồi, Trì Uyên lái xe trở về nhà.
Xe lái vào nhà tổ, còn chưa dừng ở bãi đỗ xe, Trì Uyên nhìn thấy Cố Tư cùng với Trì Cảnh.
Hai người đứng ở vườn hoa nói chuyện, nhìn vẻ mặt của Cố Tư, hình như nói chuyện rất vui vẻ.
Hai tay Trì Cảnh đút túi, dáng người ngay ngắn, nhìn như vậy, thực ra cũng rất xứng đôi với Cố Tư.
Trong nháy mắt Trì Uyên cảm thấy không thoải mái.
Anh dừng xe, đẩy cửa vội vàng đi qua.
Khoảng cánh vẫn còn cách một đoạn, Trì Uyên liền mở miệng nói chuyện: “A Cảnh về sớm vậy à.”
Cố Tư ngây người, quay đầu nhìn Trì Uyên, sau đó có chút ghét bỏ: “Rõ ràng là anh về khá muộn, anh nói thật đi, có phải anh ra ngoài dạo chơi không?”
Trì Uyên đi đến trực tiếp ôm vai Cố Tư, cười haha: “Em ở nhà anh còn có thể đi đâu dạo chơi, anh còn ghét đi làm, mỗi ngày trở về giữ em.”
Cố Tư nhíu mày, nhìn Trì Uyên, rõ ràng thấy được những lời nói này của anh là nói cho Trì Cảnh nghe.
Người đàn ông này thật sự là khó chịu với Ninh Tôn xong, lại bắt đầu khó chịu với Trì Cảnh.
Bản thân anh cũng không thấy mệt.
Vẻ mặt Trì Cảnh vẫn không đổi, nhìn Trì Uyên: “Lúc tôi đi, nhìn thấy anh ở trong xe gọi điện thoại, tôi cứ nghĩ anh sẽ về ngay lập tức, không ngờ rằng anh gọi cuộc điện thoại này lâu như vậy.”