Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 177 Lợi dụng thân phận của cô
Cổ Tư thở dài, “Bọn họ có hơi không biết cách làm người. Thực ra theo cảm giác của Cổ Tư thì những người nhà họ Trì cũng không ưa Trì Uyên.
Nhưng người nhà họ Trì đều thông minh, cho dù trong lòng nghĩ gì thì cũng không bao giờ thể hiện ra mặt.
Xem ra bây giờ bên phía nhà họ Ninh không ổn rồi.
Đến diễn cũng không biết.
Chứng tỏ những người này vẫn không đủ khôn khéo, sau này sẽ chịu thiệt trên thương trường.
Ninh Tôn chỉ nhếch khóe miệng, không nói gì.
Một lúc sau, thủ tục nhận chức đã giải quyết xong.
Bắt đầu từ ngày mai chính thức nhận chức.
Ninh Tôn đứng lên, định đi gặp tổng giám đốc Trương trước.
Cổ Tư không biết liệu mình có nên đi theo không.
Cô hỏi: “Tôi ở đây đợi anh à?”
Ninh Tôn gật đầu, “Được, tôi quay lại ngay.
Đợi Ninh Tôn ra ngoài, một lát sau thì người của phòng nhân sự bê đến cho Cố Tư một ly trà.
Ninh Tu vào cùng cô ta.
Dường như Cổ Tư biết Ninh Tu đến để làm gì.
Cô cầm ly nước trong tay, “Sếp Ninh đến tìm Ninh Tôn sao? Anh ấy ra ngoài rồi.”
Ninh Tu cũng không giấu diếm gì mà nói thẳng, “Không phải, tôi đến nói chuyện với CÔ.”
Thực ra làm vợ Trì Uyên cũng có một chút lợi ích, nhìn xem, đến đâu cũng được người ta đối đãi lịch sự.
Nếu chỉ dựa vào thân phận của mình thì có lẽ muốn bước chân vào công ty này cũng không được.
Ninh Tu ngồi đối diện Cổ Tư, “Cô Trì với A Tôn quen nhau thế nào vậy?” Cổ Tư không biết có nên nói thật hay không, “Ý của sếp Ninh là gì? Lọc danh tính bạn bè bên cạnh em trai sao?”
Ninh Tu vội cười, “Không phải, cô Trì đừng đa nghi, tôi chỉ đơn giản là tò mò thôi.”
Cổ Tư đặt ly nước xuống, “Quen với Ninh Tôn xem như là duyên phận đi, lúc tôi với Trì Uyên đi công tác thì gặp được Ninh Tôn, cảm thấy nói chuyện hợp nhau nên tiếp tục qua lai.”
Cổ Tư cười, “Trì Uyên là doanh nhân, có thể là cảm thấy đạo đức của Ninh Tôn không tệ nên đồng ý kết bạn Thực ra cô lấy Trì Uyên ra là vì không muốn để người khác rêu rao về cô với Ninh Tôn.
Nhưng Ninh Tu lại quan tâm đến điều khác.
Anh ta chậm rãi gật đầu, “Anh Trì với A Uyên nói chuyện cũng rất hợp sao?”
Cố Tư ừ một tiếng, “Đúng vậy, hai người có vài sở thích giống nhau. Thực ra thì anh biết đây, tính cách chồng tôi không tốt lắm, hiếm có ai hợp với anh ấy, quan hệ giữa Ninh Tôn với anh ấy cũng không tệ”
Ninh Tu thu tầm mắt lại, lần này không nói gì.
Cố Tư cũng ngậm miệng, cô nhìn chằm chằm Ninh Tu.
Những lời thế này không thể nói quá nhiều.
Vốn là nói dối, nói sai thì dễ vạch áo cho người xem lưng.
Ninh Tú nói vậy à, sau đó không nói nữa.
Cũng không biết có tin lý do này của Cố Tư không.
Ninh Tu ngồi vài phút rồi rời đi.
Sau đó Ninh Tôn đẩy cửa vào.
Cố Tự đứng lên, “Có thể đi chưa?”
Ninh Tôn gật đầu, “Đi thôi, bên kia đã dặn dò xong rồi, ngày mai tôi đến luôn là được.”
Hai người đi về phía thang máy.
Có thang máy riêng và thang máy công cộng.
Cố Tự dứt khoát ẩn vào thang máy riêng.
Ninh Tôn cười, cùng cô vào thang máy.
Cố Tư chẳng quan tâm nhiều như vậy, thực ra cô cũng hơi hiểu ý đồ tối qua Ninh Tôn gọi cho mình, bảo hôm nay muốn gặp mặt.
Anh ta đưa mình đến công ty nhà họ Ninh có lẽ là muốn lợi dụng thân phận của cô.
Trước đó nghe tên Ninh Tiêu kia nói, có vẻ chức vị của Ninh Tôn đã được quyết định từ trước rồi.
Chỉ là hôm nay có mình đến cùng nên Ninh Tu tạm thời thay đổi.
Bản thân Cố Tư vốn chẳng có gì, nhưng đứng sau cô là sếp lớn Trị Uyên mà.
Ninh Tôn có quan hệ tốt với cô, cũng gần như có nghĩa là có quan hệ không tệ với Trì Uyên.
Thế nên hôm nay, có lẽ Ninh Tu kiêng dè gì đó nên ưu đãi cho Ninh Tồn một chút.
Nghĩ thông suốt những điều này, Cố Tư cũng không có ý trách Ninh Tôn.
Có lẽ anh ta cũng không dễ dàng gì.
Nếu anh ta còn cách gì khác thì chắc cũng không thèm dùng đến thủ đoạn này
Nhưng người nhà họ Trì đều thông minh, cho dù trong lòng nghĩ gì thì cũng không bao giờ thể hiện ra mặt.
Xem ra bây giờ bên phía nhà họ Ninh không ổn rồi.
Đến diễn cũng không biết.
Chứng tỏ những người này vẫn không đủ khôn khéo, sau này sẽ chịu thiệt trên thương trường.
Ninh Tôn chỉ nhếch khóe miệng, không nói gì.
Một lúc sau, thủ tục nhận chức đã giải quyết xong.
Bắt đầu từ ngày mai chính thức nhận chức.
Ninh Tôn đứng lên, định đi gặp tổng giám đốc Trương trước.
Cổ Tư không biết liệu mình có nên đi theo không.
Cô hỏi: “Tôi ở đây đợi anh à?”
Ninh Tôn gật đầu, “Được, tôi quay lại ngay.
Đợi Ninh Tôn ra ngoài, một lát sau thì người của phòng nhân sự bê đến cho Cố Tư một ly trà.
Ninh Tu vào cùng cô ta.
Dường như Cổ Tư biết Ninh Tu đến để làm gì.
Cô cầm ly nước trong tay, “Sếp Ninh đến tìm Ninh Tôn sao? Anh ấy ra ngoài rồi.”
Ninh Tu cũng không giấu diếm gì mà nói thẳng, “Không phải, tôi đến nói chuyện với CÔ.”
Thực ra làm vợ Trì Uyên cũng có một chút lợi ích, nhìn xem, đến đâu cũng được người ta đối đãi lịch sự.
Nếu chỉ dựa vào thân phận của mình thì có lẽ muốn bước chân vào công ty này cũng không được.
Ninh Tu ngồi đối diện Cổ Tư, “Cô Trì với A Tôn quen nhau thế nào vậy?” Cổ Tư không biết có nên nói thật hay không, “Ý của sếp Ninh là gì? Lọc danh tính bạn bè bên cạnh em trai sao?”
Ninh Tu vội cười, “Không phải, cô Trì đừng đa nghi, tôi chỉ đơn giản là tò mò thôi.”
Cổ Tư đặt ly nước xuống, “Quen với Ninh Tôn xem như là duyên phận đi, lúc tôi với Trì Uyên đi công tác thì gặp được Ninh Tôn, cảm thấy nói chuyện hợp nhau nên tiếp tục qua lai.”
Cổ Tư cười, “Trì Uyên là doanh nhân, có thể là cảm thấy đạo đức của Ninh Tôn không tệ nên đồng ý kết bạn Thực ra cô lấy Trì Uyên ra là vì không muốn để người khác rêu rao về cô với Ninh Tôn.
Nhưng Ninh Tu lại quan tâm đến điều khác.
Anh ta chậm rãi gật đầu, “Anh Trì với A Uyên nói chuyện cũng rất hợp sao?”
Cố Tư ừ một tiếng, “Đúng vậy, hai người có vài sở thích giống nhau. Thực ra thì anh biết đây, tính cách chồng tôi không tốt lắm, hiếm có ai hợp với anh ấy, quan hệ giữa Ninh Tôn với anh ấy cũng không tệ”
Ninh Tu thu tầm mắt lại, lần này không nói gì.
Cố Tư cũng ngậm miệng, cô nhìn chằm chằm Ninh Tu.
Những lời thế này không thể nói quá nhiều.
Vốn là nói dối, nói sai thì dễ vạch áo cho người xem lưng.
Ninh Tú nói vậy à, sau đó không nói nữa.
Cũng không biết có tin lý do này của Cố Tư không.
Ninh Tu ngồi vài phút rồi rời đi.
Sau đó Ninh Tôn đẩy cửa vào.
Cố Tự đứng lên, “Có thể đi chưa?”
Ninh Tôn gật đầu, “Đi thôi, bên kia đã dặn dò xong rồi, ngày mai tôi đến luôn là được.”
Hai người đi về phía thang máy.
Có thang máy riêng và thang máy công cộng.
Cố Tự dứt khoát ẩn vào thang máy riêng.
Ninh Tôn cười, cùng cô vào thang máy.
Cố Tư chẳng quan tâm nhiều như vậy, thực ra cô cũng hơi hiểu ý đồ tối qua Ninh Tôn gọi cho mình, bảo hôm nay muốn gặp mặt.
Anh ta đưa mình đến công ty nhà họ Ninh có lẽ là muốn lợi dụng thân phận của cô.
Trước đó nghe tên Ninh Tiêu kia nói, có vẻ chức vị của Ninh Tôn đã được quyết định từ trước rồi.
Chỉ là hôm nay có mình đến cùng nên Ninh Tu tạm thời thay đổi.
Bản thân Cố Tư vốn chẳng có gì, nhưng đứng sau cô là sếp lớn Trị Uyên mà.
Ninh Tôn có quan hệ tốt với cô, cũng gần như có nghĩa là có quan hệ không tệ với Trì Uyên.
Thế nên hôm nay, có lẽ Ninh Tu kiêng dè gì đó nên ưu đãi cho Ninh Tồn một chút.
Nghĩ thông suốt những điều này, Cố Tư cũng không có ý trách Ninh Tôn.
Có lẽ anh ta cũng không dễ dàng gì.
Nếu anh ta còn cách gì khác thì chắc cũng không thèm dùng đến thủ đoạn này