Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-143
Chương 143 Lồng ngực nghẹn ắng lại
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Trước đây bà Trì cũng từng nói những lời như thế này, Trì Uyên thực sự không muốn nghe nữa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh chỉ ậm ừ: "Không còn sớm nữa, mẹ đi ngủ sớm một chút, chỗ con còn có việc, con làm việc đây.”
Bà Trì cũng biết Trì Uyên đã mất kiên nhẫn, bà ta vội vàng thuận theo lời Trì Uyên mà nói: “Được rồi, được rồi, vậy con cứ làm việc đi, trước hết cứ như vậy nhé."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi cúp điện thoại, Trì Uyên mới nhắm mắt lại, trong lòng bực bội mà không bộc phát ra ngoài được.
Khi Trì Uyên trở về phòng, anh tình cờ đi ngang qua phòng làm việc.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cổ Tư vẫn đang vò đầu bứt tai trong đó.
Có câu hỏi nào không biết thì cô tra Baidu, nhưng có đôi khi cô lại thật sự không hiểu những lời giải thích mà Baidu đưa ra.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cửa phòng làm việc được mở ra, Cổ Tưngồi đối diện với máy tính, thỉnh thoảng phát ra một tiếng than thở trầm thấp.
Vốn dĩ Trì Uyên đã đi qua, nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì anh lại lùi lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh dựa vào khung cửa và nhìn Cố Tư.
Cổ Tư đã thay quần áo, cô ngồi xếp bằng trên ghế và nhìn vào màn hình máy tính với vẻ đau khổ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trì Uyên nhớ lại những lời mà bà Trì vừa nói qua điện thoại, trong đầu anh lại tự động bổ sung dáng vẻ của Tùy Mị.
Ánh mắt anh tối sầm lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vài giây sau, Trì Uyên bước vào, Đang làm gì vậy.”
Cổ Tư bị dọa đến nỗi run lên, cô quay đầu nhìn, vẻ mặt có chút suy sụp, “Mấy thứ này thật khó hiểu.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trì Uyên đi tới, anh thấy trên máy tính đều là mấy thứ trong sách sát hạch lái xe.Những câu hỏi này không khó hiểu lắm, có thể là trước đây Cổ Tư chưa từng tiếp xúc nên khó có thể hiểu ngay được.
Trì Uyên kéo một chiếc ghế rồi ngồi bên cạnh, “Chỗ nào không hiểu, tôi giải thích cho cô.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cổ Tư cũng không khách sáo, cô lập tức chỉ vào câu hỏi trên màn hình, “Tôi không hiểu câu này."
Trì Uyên kiên nhẫn giải thích từng câu cho Cổ Tư.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lời giải thích của anh còn đơn giản hơn nhiều so với trên Baidu, Cổ Tư chậm rãi gật đầu, "Anh đừng đi vội, chờ một chút, nhất định tôi còn câu hỏi khác không hiểu.”
Trì Uyên cũng không vội rời đi, anh ngồi ở bên này, hễ Cổ Tư nhìn một cái là anh lại giải thích cho cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bây giờ Cổ Tư cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cô học tương đối nhanh hơn.Trong lúc Cổ Tư nhìn vào máy tính, ánh mắt của Trì Uyên nhẹ nhàng rơi trên xương quai xanh của cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cổ áo hơi rộng, xương quai xanh đều lộ ra ngoài.
Trên đó vẫn còn dấu vết lờ mờ. Ủng hộ team chúng mình* bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Anh nợ em một câu yêu thương!
Thật ra tửu lượng của anh không tệ, một ly rượu vang đêm đó thực sự không thể ảnh hưởng gì đến anh.
Hôm đó, chính anh cũng không thể nói được rốt cuộc mình bị làm sao.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chính là rất kích động, muốn giày vò cô.
Ngày hôm sau anh bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của bà Trì, lúc thức dậy anh còn nhìn Cổ Tư.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cơ thể Cổ Tư trần truồng và bầm tím, như thể đã bị ai đó đánh.
Quả thực là có chút thê thảm.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong phút chốc anh cảm thấy ảo não, biết rằng mình đã ra tay nặng.Nhưng anh cũng biết nếu trở lại lần nữa thì kết quả vẫn như vậy.
Bây giờ khi nhìn vào những dấu vết trên cơ thể Cổ Tư, Trì Uyên vẫn có thể nhớ đêm đó mình đã điên cuồng như thế nào.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh vội vàng di chuyển tầm mắt.
Không hiểu sao trong lòng lại có chút nóng nảy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Điều này khiến anh rất khó chịu.
Cổ Tư không biết nhiều như vậy, cô chỉ quan tâm đến những câu hỏi trong sách sát hạch lái xe của mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đêm nay Trì Uyên kiên nhẫn hơn một chút, mãi cho đến khi Cổ Tư ngáp một cái, muốn đi ngủ.
Anh mới đứng lên, “Học từ từ, đừng gấp, mấy thứ này cũng không khó hiểu lắm.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố Tư gật đầu, “Đêm nay cảm ơn anh."
Trì Uyên không nói, Cổ Tư duỗi tấm lưng
Anh nợ em một câu yêu thương!