Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 1310
Hiện tại số ngày mang thai của Hứa Thanh Du vẫn chưa nhiều, phải đợi thời gian vừa đủ lại đi siêu âm.
Buổi tối Quách Châu gọi điện thoại đến, lần này là Hứa Thanh Du nghe máy.
Quách Châu mở miệng hỏi: “Kết quả kiểm tra của cô như thế nào, tôi vẫn luôn đợi, các người đến bây giờ vẫn chưa nói cho tôi biết.”
Ninh Tôn ở bên cạnh vội nói một câu: “Thực sự xin lỗi, tôi quên mất tiêu chuyện này, tôi thực sự là kích động quá mức.”
Anh vừa nói kích động quá mức, Quách Châu bên kia ngay lập tức hiểu được chuyện như thế nào.
Giọng của cô ta rõ ràng có chút kích động: “Thực sự có sao? Đây chính là chuyện tốt nha, sau này cô bên kia làm việc chú ý một chút nha, đừng căng thẳng quá, tôi nghe người khác nói thời gian đầu mang thai sẽ hơi mệt một chút.”
Giọng của HỨa Thanh Du không có kích động giống như Ninh Tôn, cô vẫn xem như là bình tĩnh: “Tôi vẫn khỏe, ngoại trừ hơi buồn nôn, không có cảm giác gì quá lớn.”
Quách Châu ở phương diện này cũng không hiểu rõ lắm, cô ngoại trừ một mình ở trên phương diện công việc, những việc trong cuộc sống, đặc biệt là những chuyện vụn vặt của phụ nữ, thực sự cô hiểu biết rất ít.
Cô cũng chỉ có thể nói Hứa Thanh Du chủ ý sức khỏe, về phương diện công việc không cần lo lắng, cô sẽ cố gắng điều chỉnh cho hợp lý.
Trong điện thoại cũng không nói quá nhiều, ngày mai Hứa Thanh Du vẫn phải đến công ty, Quách Châu nói có gì để đến công ty gặp mặt rồi lại nói.
Sau đó cũng cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du nhẹ nhàng thở dài, cô cảm thấy cuộc đời của cô giống như có thể chia thành hai giai đoạn.
Trước khi gặp Ninh Tôn và sau khi gặp Ninh Tôn.
Cô cảm thấy cuộc sống trước khi mình gặp Ninh Tôn rất khó khăn, lúc ở trong nhà không được yêu thương, mỗi một ngày đều nhìn sắc mặt người khác.
Lúc đi học có lẽ bởi vì tính cách quá trầm lặng, nhân duyên cũng không được tốt bao nhiêu, cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo, nhớ lại không có gì có thể đưa ra làm chủ đề nói chuyện.
Mà sau khi gặp Ninh Tôn, số mệnh dường như biết được sự bất công những năm trước đây đối với cô, đột nhiên nhét hết tất cả những gì tốt đẹp vào tay cô.
Chẳng hạn như lúc đầu chị Thái để cô làm trợ lý cho Ninh Tôn, ngay cả anh trai tài xế cũng biết làm việc với Ninh Tôn, đó thực sự là một việc đặc biệt bớt lo lắng.
Sau đó cô giả danh người với Ninh Tôn, chị Thái trực tiếp đưa cho cô một khoản tiền lớn đền bù, rồi làm đầu tư ở chỗ Tống Vũ Kình bên kia, thậm chí đến sau đó Tống Vũ Kình còn giúp cô mở rộng quan hệ, tìm công việc.
Quan trọng nhất là, ông trời đền bù bút tích lớn nhất dành cho cô, chính là gởi Ninh Tôn đến cho cô.
Những chuyện này đến bây giờ cô nghĩ lại đều muốn bật cười thành tiếng.
Quả thực bà Ninh làm một bàn thức ăn lớn, đặc biệt làm riêng cho cô mấy môn thanh đạm.
Cũng không biết có phải là do tâm tình tốt hay không, hoặc là buổi chiều ngủ quá đầy đủ, cô cảm thấy cảm giác buồn nôn khó chịu kia không còn nặng nề nữa.
Buổi tối ăn cơm khẩu vị của cô vẫn khá tốt, ăn được nửa bát cơm lớn, hơn nữa còn uống được hai bát canh.
Sau khi ăn cơm xong, ba người ngồi ở ghế sofa xem tivi, Hứa Thanh Du lại ăn được rất nhiều hoa quả.
Bà Ninh nhìn thấy dáng vẻ này của cô đặc biệt vui vẻ: “Có thể ăn được uống được thì mới tốt, con chính là quá gầy ốm, đợi khi đứa trẻ lớn sẽ rất mệt, bây giờ ăn nhiều uống nhiều một chút nuôi dưỡng cơ thể, về sau mang thai sẽ không khổ cự như vậy.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu: “Vâng, con biết rồi.”
Bà Ninh còn mua một hộp sữa bò, đợi khi Hứa Thanh Du và Ninh Tôn sắp đi ngủ , bà pha sữa nóng bảo Hứa Thanh Du uống xong rồi đi ngủ.
Bà Ninh đối với cô thật sự rất tốt, lúc trước Hứa Thanh Du từng nghe qua rất nhiều người nói quan hệ mẹ chồng nàng dâu không dễ sống chung.
Nhưng quan hệ cô và bà Ninh hơi có một chút phức tạp, lúc trước bà Ninh cũng không ở bên cạnh Ninh Tôn, vì vậy trong lòng sẽ mang một chút mắc nợ đối với Ninh Tôn.
Những mắc nợ đó cũng sẽ được bà chuyển lên người bà, vì vậy cố gắng hết có thể đối xử tốt với cô.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không ăn ý với nhau kia, ở giữa hai người các cô có lẽ sẽ không xảy ra.
Bà Ninh lại không ở cùng với Ninh Tôn, Ninh Tôn không biết chăm sóc Hứa Thanh Du như thế nào, bà Ninh khoảng thời gian này mình không có việc gì, quyết định để chính mình tự mình chăm sóc cô.
Ban đầu Hứa Thanh Du cứ nghĩ ban ngày mình ngủ nhiều như vậy, buổi tối sẽ không ngủ được, kết quả không ngờ được vừa nằm xuống liền mơ màng.
Ninh Tôn nằm ở bên cạnh cô nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi một vấn đề: “Cho nên chúng ta trong khoảng thời gian này đều không thể làm sao?”
Hứa Thanh Du ngây người, quay đầu nhìn Ninh Tôn, sau đó biểu cảm liền nghiêm túc: “Anh cả ngày đều suy nghĩ cái gì vậy, lúc này thế mà anh còn có thể nghĩ đến chuyện này à.”
Ninh Tôn nằm thẳng nhìn chằm chằm trần nhà: “Chỉ là đột nhiên nghĩ đến thôi, hôm nay lúc tra kiến thức mang thai ở trên mạng, xem được có người nói, vậy nên có lẽ là thật rồi, thực sự là đau khổ cũng vui vẻ mà.”
Hứa Thanh Du thu ánh mắt lại, sau một lúc lâu, khóe miệng cong lên nở một nụ cười: “Vậy không có cách nào khác, anh chỉ có thể nhịn mà thôi.”
Ninh Tôn trở người ôm Hứa Thanh Du: “Anh thật đáng thương mà, nhóc con này vừa mới tồn tại, liền bắt đầu ngáng chân anh.”
Hứa Thanh Du che tay ở bụng, thực sự cái gì cũng không cảm nhận được, cứ nằm thẳng như vậy, bụng của cô đặc biệt teo nhỏ.
Nhưng cô cảm nhận được một cảm giác rất thần kỳ, giống như dưới tay cô đang che chở cho một sinh mệnh mới.
Ninh Tôn nghĩ rất nhiều, nói là ngày mai đi đến cửa hàng mẹ và bé mua một số thứ trong thời kỳ thai ngén về chuẩn bị.
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ rồi mới mở miệng nói: “Không đến nổi thể đâu, bây giờ có lẽ không cần dùng đến cái gì, thực sự tình huống trước mắt này của em chưa có biến hóa gì lớn.”
Cô cũng lên mạng tra một chút, người ta đều nói sau ba bốn tháng bụng mới lớn lên, trước đó hoàn toàn không có thay đổi gì lớn.
Thậm chí trên mạng có người còn nói mình mang thai hơn ba tháng mới phát hiện, trước đó nên ăn nên uống, một chút không bỏ lỡ.
Ninh Tôn không nghĩ như vậy, bây giờ anh hận không thể để cho Hứa Thanh Du nằm ở trên giường không đi xuống, trực tiếp ở cữ, anh nói: “Có một số điều vẫn nên thay đổi, đổi thành đồ cho phụ nữ mang thai dùng, trong những đồ vật chúng ta dùng hằng ngày chứa một chút hóa chất, khẳng định là không tốt đối với em với thai nhi.”
Thực sự Hứa Thanh Du không có già mồm như vậy, nhưng cô cũng biết nếu không làm những chuyện này, đoán chừng Ninh Tôn sẽ luôn lấn cấn trong lòng.
Vậy nên cô chỉ “vâng” một tiếng: “Được rồi, anh xem mà làm vậy, anh cảm thấy làm như thế nào tốt hơn thì cứ làm như vậy.”
Ninh Tôn ừ ừ hai tiếng: “Ngày mai em đến công ty, sau đó anh ở nhà bắt đầu chuẩn bị.”
Nhắc đến chuyện Hứa Thanh Du đi làm, anh lại nói ngay: “Em đến công ty cũng chú ý một chút, đừng để bản thân quá mệt mỏi, thực sự không được chúng ta từ chức về nhà, không thiếu công việc này, còn có….”
Ninh Tôn còn nghĩ đến chuyện khác, anh cảm thấy chuyện này càng quan trọng hơn: “Lúc ở công ty cách xa cô Viên dẫn dắt các em một chút, người phụ nữ điên đó không chừng là có ý xấu có thể làm ra chuyện gì, chúng ta bây giờ không thể chọc cô ta, nhanh chóng cách xa một chút.”
HỨa Thanh Du nói một câu vâng, sau đó nói: “Cô ta cũng không hẳn là có can đảm làm ra can đảm làm ra chuyện gì, hai người chúng em cũng không có mâu thuẫn gì quá lớn.”
Ninh Tôn sẽ không nghĩ đến người khác theo hướng tốt nhất: “Em cứ đề phòng một chút sẽ tốt hơn, anh cảm thấy cô ta rất nguy hiểm.”
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ liền đồng ý: “Vâng, em biết rồi, về sau nhìn thấy cô ta thì đi đường vòng.”
Buổi tối Quách Châu gọi điện thoại đến, lần này là Hứa Thanh Du nghe máy.
Quách Châu mở miệng hỏi: “Kết quả kiểm tra của cô như thế nào, tôi vẫn luôn đợi, các người đến bây giờ vẫn chưa nói cho tôi biết.”
Ninh Tôn ở bên cạnh vội nói một câu: “Thực sự xin lỗi, tôi quên mất tiêu chuyện này, tôi thực sự là kích động quá mức.”
Anh vừa nói kích động quá mức, Quách Châu bên kia ngay lập tức hiểu được chuyện như thế nào.
Giọng của cô ta rõ ràng có chút kích động: “Thực sự có sao? Đây chính là chuyện tốt nha, sau này cô bên kia làm việc chú ý một chút nha, đừng căng thẳng quá, tôi nghe người khác nói thời gian đầu mang thai sẽ hơi mệt một chút.”
Giọng của HỨa Thanh Du không có kích động giống như Ninh Tôn, cô vẫn xem như là bình tĩnh: “Tôi vẫn khỏe, ngoại trừ hơi buồn nôn, không có cảm giác gì quá lớn.”
Quách Châu ở phương diện này cũng không hiểu rõ lắm, cô ngoại trừ một mình ở trên phương diện công việc, những việc trong cuộc sống, đặc biệt là những chuyện vụn vặt của phụ nữ, thực sự cô hiểu biết rất ít.
Cô cũng chỉ có thể nói Hứa Thanh Du chủ ý sức khỏe, về phương diện công việc không cần lo lắng, cô sẽ cố gắng điều chỉnh cho hợp lý.
Trong điện thoại cũng không nói quá nhiều, ngày mai Hứa Thanh Du vẫn phải đến công ty, Quách Châu nói có gì để đến công ty gặp mặt rồi lại nói.
Sau đó cũng cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du nhẹ nhàng thở dài, cô cảm thấy cuộc đời của cô giống như có thể chia thành hai giai đoạn.
Trước khi gặp Ninh Tôn và sau khi gặp Ninh Tôn.
Cô cảm thấy cuộc sống trước khi mình gặp Ninh Tôn rất khó khăn, lúc ở trong nhà không được yêu thương, mỗi một ngày đều nhìn sắc mặt người khác.
Lúc đi học có lẽ bởi vì tính cách quá trầm lặng, nhân duyên cũng không được tốt bao nhiêu, cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo, nhớ lại không có gì có thể đưa ra làm chủ đề nói chuyện.
Mà sau khi gặp Ninh Tôn, số mệnh dường như biết được sự bất công những năm trước đây đối với cô, đột nhiên nhét hết tất cả những gì tốt đẹp vào tay cô.
Chẳng hạn như lúc đầu chị Thái để cô làm trợ lý cho Ninh Tôn, ngay cả anh trai tài xế cũng biết làm việc với Ninh Tôn, đó thực sự là một việc đặc biệt bớt lo lắng.
Sau đó cô giả danh người với Ninh Tôn, chị Thái trực tiếp đưa cho cô một khoản tiền lớn đền bù, rồi làm đầu tư ở chỗ Tống Vũ Kình bên kia, thậm chí đến sau đó Tống Vũ Kình còn giúp cô mở rộng quan hệ, tìm công việc.
Quan trọng nhất là, ông trời đền bù bút tích lớn nhất dành cho cô, chính là gởi Ninh Tôn đến cho cô.
Những chuyện này đến bây giờ cô nghĩ lại đều muốn bật cười thành tiếng.
Quả thực bà Ninh làm một bàn thức ăn lớn, đặc biệt làm riêng cho cô mấy môn thanh đạm.
Cũng không biết có phải là do tâm tình tốt hay không, hoặc là buổi chiều ngủ quá đầy đủ, cô cảm thấy cảm giác buồn nôn khó chịu kia không còn nặng nề nữa.
Buổi tối ăn cơm khẩu vị của cô vẫn khá tốt, ăn được nửa bát cơm lớn, hơn nữa còn uống được hai bát canh.
Sau khi ăn cơm xong, ba người ngồi ở ghế sofa xem tivi, Hứa Thanh Du lại ăn được rất nhiều hoa quả.
Bà Ninh nhìn thấy dáng vẻ này của cô đặc biệt vui vẻ: “Có thể ăn được uống được thì mới tốt, con chính là quá gầy ốm, đợi khi đứa trẻ lớn sẽ rất mệt, bây giờ ăn nhiều uống nhiều một chút nuôi dưỡng cơ thể, về sau mang thai sẽ không khổ cự như vậy.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu: “Vâng, con biết rồi.”
Bà Ninh còn mua một hộp sữa bò, đợi khi Hứa Thanh Du và Ninh Tôn sắp đi ngủ , bà pha sữa nóng bảo Hứa Thanh Du uống xong rồi đi ngủ.
Bà Ninh đối với cô thật sự rất tốt, lúc trước Hứa Thanh Du từng nghe qua rất nhiều người nói quan hệ mẹ chồng nàng dâu không dễ sống chung.
Nhưng quan hệ cô và bà Ninh hơi có một chút phức tạp, lúc trước bà Ninh cũng không ở bên cạnh Ninh Tôn, vì vậy trong lòng sẽ mang một chút mắc nợ đối với Ninh Tôn.
Những mắc nợ đó cũng sẽ được bà chuyển lên người bà, vì vậy cố gắng hết có thể đối xử tốt với cô.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không ăn ý với nhau kia, ở giữa hai người các cô có lẽ sẽ không xảy ra.
Bà Ninh lại không ở cùng với Ninh Tôn, Ninh Tôn không biết chăm sóc Hứa Thanh Du như thế nào, bà Ninh khoảng thời gian này mình không có việc gì, quyết định để chính mình tự mình chăm sóc cô.
Ban đầu Hứa Thanh Du cứ nghĩ ban ngày mình ngủ nhiều như vậy, buổi tối sẽ không ngủ được, kết quả không ngờ được vừa nằm xuống liền mơ màng.
Ninh Tôn nằm ở bên cạnh cô nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi một vấn đề: “Cho nên chúng ta trong khoảng thời gian này đều không thể làm sao?”
Hứa Thanh Du ngây người, quay đầu nhìn Ninh Tôn, sau đó biểu cảm liền nghiêm túc: “Anh cả ngày đều suy nghĩ cái gì vậy, lúc này thế mà anh còn có thể nghĩ đến chuyện này à.”
Ninh Tôn nằm thẳng nhìn chằm chằm trần nhà: “Chỉ là đột nhiên nghĩ đến thôi, hôm nay lúc tra kiến thức mang thai ở trên mạng, xem được có người nói, vậy nên có lẽ là thật rồi, thực sự là đau khổ cũng vui vẻ mà.”
Hứa Thanh Du thu ánh mắt lại, sau một lúc lâu, khóe miệng cong lên nở một nụ cười: “Vậy không có cách nào khác, anh chỉ có thể nhịn mà thôi.”
Ninh Tôn trở người ôm Hứa Thanh Du: “Anh thật đáng thương mà, nhóc con này vừa mới tồn tại, liền bắt đầu ngáng chân anh.”
Hứa Thanh Du che tay ở bụng, thực sự cái gì cũng không cảm nhận được, cứ nằm thẳng như vậy, bụng của cô đặc biệt teo nhỏ.
Nhưng cô cảm nhận được một cảm giác rất thần kỳ, giống như dưới tay cô đang che chở cho một sinh mệnh mới.
Ninh Tôn nghĩ rất nhiều, nói là ngày mai đi đến cửa hàng mẹ và bé mua một số thứ trong thời kỳ thai ngén về chuẩn bị.
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ rồi mới mở miệng nói: “Không đến nổi thể đâu, bây giờ có lẽ không cần dùng đến cái gì, thực sự tình huống trước mắt này của em chưa có biến hóa gì lớn.”
Cô cũng lên mạng tra một chút, người ta đều nói sau ba bốn tháng bụng mới lớn lên, trước đó hoàn toàn không có thay đổi gì lớn.
Thậm chí trên mạng có người còn nói mình mang thai hơn ba tháng mới phát hiện, trước đó nên ăn nên uống, một chút không bỏ lỡ.
Ninh Tôn không nghĩ như vậy, bây giờ anh hận không thể để cho Hứa Thanh Du nằm ở trên giường không đi xuống, trực tiếp ở cữ, anh nói: “Có một số điều vẫn nên thay đổi, đổi thành đồ cho phụ nữ mang thai dùng, trong những đồ vật chúng ta dùng hằng ngày chứa một chút hóa chất, khẳng định là không tốt đối với em với thai nhi.”
Thực sự Hứa Thanh Du không có già mồm như vậy, nhưng cô cũng biết nếu không làm những chuyện này, đoán chừng Ninh Tôn sẽ luôn lấn cấn trong lòng.
Vậy nên cô chỉ “vâng” một tiếng: “Được rồi, anh xem mà làm vậy, anh cảm thấy làm như thế nào tốt hơn thì cứ làm như vậy.”
Ninh Tôn ừ ừ hai tiếng: “Ngày mai em đến công ty, sau đó anh ở nhà bắt đầu chuẩn bị.”
Nhắc đến chuyện Hứa Thanh Du đi làm, anh lại nói ngay: “Em đến công ty cũng chú ý một chút, đừng để bản thân quá mệt mỏi, thực sự không được chúng ta từ chức về nhà, không thiếu công việc này, còn có….”
Ninh Tôn còn nghĩ đến chuyện khác, anh cảm thấy chuyện này càng quan trọng hơn: “Lúc ở công ty cách xa cô Viên dẫn dắt các em một chút, người phụ nữ điên đó không chừng là có ý xấu có thể làm ra chuyện gì, chúng ta bây giờ không thể chọc cô ta, nhanh chóng cách xa một chút.”
HỨa Thanh Du nói một câu vâng, sau đó nói: “Cô ta cũng không hẳn là có can đảm làm ra can đảm làm ra chuyện gì, hai người chúng em cũng không có mâu thuẫn gì quá lớn.”
Ninh Tôn sẽ không nghĩ đến người khác theo hướng tốt nhất: “Em cứ đề phòng một chút sẽ tốt hơn, anh cảm thấy cô ta rất nguy hiểm.”
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ liền đồng ý: “Vâng, em biết rồi, về sau nhìn thấy cô ta thì đi đường vòng.”