Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Tiêu Lãng không đi vào Dược Vương thành mà hướng tới một sơn trang nằm ở tây bắc.
Yên Vũ sơn trang!
Dược Vương thành không lớn nhưng rất nổi tiếng trong Chiến Vương triều, bởi vì nơi này có dược, có một trong hai Dược Vương của Chiến Vương triều, Mộc Đỉnh Dược Vương.
Dược Vương thành có Dược Vương, có dược nhiều vô số kể, bởi vậy trong thành vô cùng phồn hoa, một đống nhà giàu tiền đầy túi. Cuộc sống về đêm ở trong thành rất phong phú.
Yên Vũ sơn trang là nơi tìm vui cao cấp nhất Dược Vương thành, độc nhất vô nhị.
Yên Vũ sơn trang chỉ có ba sân, Liên Hoa Các, Bào Mã Địa, và Đấu Thú Tràng.
Trong Liên Hoa Các có cô nương xinh đẹp nhất Dược Vương thành, thỏa mãn nhu cầu nửa người dưới của cánh đàn ông muốn ăn vụng. Bào Mã Địa là thiên đường của các quý phụ, những quý phụ nào cô đơn có thể tại đây tìm cảm giác tình đầu, lấp đầy lòng và thân thể hư không.
Tiêu Lãng là đệ tử nhà nghèo, không có nhiều tiền tìm hoan mua vui, diện mạo bình thường như hắn không thể nào lấy lòng các quý phụ được.
Mục đích của Tiêu Lãng là Đấu Thú Tràng, hắn là một đấu sĩ trong này.
Đấu Thú Tràng, tên như ý nghĩa, là nơi đấu thú. Đấu với dã thú, với Huyền thú khủng bố. Ai đấu với dã thú? Đương nhiên là người! Chỗ này cực kỳ máu me, bạo lực, nhiều đại gia, quý phụ, các tiểu thư nhiều tiền thỏa mãn cảm giác kích thích người run rẩy.
Tiêu Lãng không đi thẳng vào Yên Vũ sơn trang mà ngừng lại trong một rừng cây ngoài rìa, vỗ mông con lừa. Con lừa lặng lẽ đi vòa trong rừng, Tiêu Lãng thì lấy bộ áo khoác ngoài màu đen ra khỏi bao, đội mũ che một nửa khuôn mặt. Tiêu Lãng chậm rãi đi vào Đấu Thú Tràng, không nhìn Liên Hoa Các, Bào Mã Địa một cái nào, đi thẳng tứoi Đấu Thú Tràng ở bên trái.
Trong Đấu Thú Tràng cực kỳ náo nhiệt. Thần Hồn đại lục thượng võ, dù là người không tu võ thì cũng thích quan sát thứ bạo lực, máu me. Hơn nữa Đấu Thú Tràng là đổ trang lớn nhất trong Dược Vương thành, nơi này không thiếu nhà giàu và cũng không thiếu dân cờ bạc.
Giờ phút này, trong Đấu Thú Tràng bắt đầu trình diễn màn thiếu nhi không thể xem. Một đấu sĩ đang liều mạng với một con Thiết Đầu Lang. Người đấu sĩ đẫm máu, lưng, ngực đều là dấu cào của Thiết Đầu Lang. Nhị giai Huyền thú cũng chịu không nổi, một chân khập khiễng, có vài khúc xương bị đánh gãy, trong mắt tràn đầy hung ác, không ngừng gầm gừ.
- Giết, giết, giết!
- Giết chết Thiết Đầu Lang!
- Thiết Đầu Lang, xé đấu sĩ tạp chủng này đi!
Trong Đấu Thú Tràng ầm ĩ tiếng quát, vô số tay cá cược đặt món tiền lớn rống to muốn bể phổi. Đối với bọn họ, một người một sói ở trong lồng sắt chính giữa Đấu Thú Tràng có chết hay sống chẳng quan trọng, chính yếu là bọn họ có thể thắng không, có nhìn đã mắt không.
- Grao!
Thiết Đầu Lang lại hú dài, đầu đầy máu đột nhiên biến to một vòng, khóa thành tàn ảnh nhảy lên cao, như mũi tên xông hướng dấu sĩ. Thiết Đầu Lang không há cái mồm to đầy răng nanh xanh lè mà dùng cái đầu to gấp đôi đụng vào đầu đấu sĩ.
Đấu sĩ không kịp đề phòng muốn né sang bên, nhưng bởi vì mất máu quá nhiều, chậm một nhịp nên bị đụng bay ra ngoài. Thiết Đầu Lang thừa dịp nhào tới, răng nanh xanh xẹt qua cổ đấu sĩ. Đấu sĩ kêu thảm một tiếng, tứ chi co giật, đã chết.
Ồn ào!
Ngoài Đấu Thú Tràng rộ lên, tiếng mắng, tiếng hét hưng phấn, có người bị trộm tiền mà chửi đổng lên, càng nhiều người vì tình hình máu me trong sân kích thích điên cuồng ẩn sâu trong máu.
Đột nhiên.
Tiếng xôn xao yếu đi, vô số người ngoái đầu lại cuối cùng yên tĩnh đến quái dị. Ánh mắt mọi người tập trung vào một nữ nhân được quản sự Ba gia dẫn vào cửa Đấu Thú Tràng.
Tình hình vốn náo nhiệt bởi vì một nữ nhân mà lặng ngắt như tờ, chắc chắn nàng rất bất phàm. Thật ra nữ nhân này đúng là nổi tiếng trong Dược Vương thành, cực kỳ nổi tiếng.
- Sao Lãng quả phụ lại đến Đấu Thú Tràng? Không lẽ nam nhân ở Bào Mã Địa không thể thỏa mãn nàng nữa?
- Chậc chậc, Lãng quả phụ quả nhiên là tuyệt thế vưu vật, ngươi nhìn khuôn mặt, ngực, eo, mông kia kìa. Nếu cho ta chơi nữ nhân này một đêm thì chết cũng đáng.
- Suỵt, ngươi muốn chết sao? Lãng quả phụ là nhị tiểu thư của Liễu gia, coi chừng có người Liễu gia ở đâu đây.
Vô số ánh mắt hoặc tham lam, hoặc xem thường, hoặc hâm mộ nhìn theo nữ nhân được gọi là Lãng quả phụ theo quản sự Ba gia của Đấu Thú Tràng dẫn dắt, sau lưng đi theo một quý phụ đi vào trong nhã các cao cấp nhất ở lầu hai.
Thật ra thì quý phụ sau lưng Lãng quả phụ cũng rất có tư sắc, nhưng đám nam nhân trong Đấu Thú Tràng tự động bỏ qua nàng, có thể thấy Lãng quả phụ có sức sát thương lớn cỡ nào với cánh đàn ông.
Lãng quả phụ là nữ nhân nổi tiếng nhất trong Dược Vương thành, nàng đã quen ánh mắt mọi người nhìn mình. Lãng quả phụ thản nhiên đi vào nhã cát, phất tay khiến Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng đi xuống.
Lãng quả phụ cầm ly nước trên bàn uống một hớp sau đó mới hỏi quý phụ ở bên cạnh:
- Cầm phu nhân, ngươi khẳng định đấu sĩ kia thú vị?
Quý phụ được gọi là Cầm phu nhân nhìn khuôn mặt khiến vô số nam nhân trong Dược Vương thành thèm muốn, thầm thở dài. ông trời quá tốt với Lãng quả phụ, khiến nam nhân điên cuồng, nữ nhân hâm mộ, ghen tỵ.
Cầm phu nhân cười đầy bí ẩn nói:
- Đấu sĩ này chắc chắn sẽ làm ngươi vừa lòng. Ta cũng rất muốn hắn, tiếc là không tới tay được. Nhã phu nhân, ngươi ăn thịt rồi sau này nhớ cho ta một miếng.
Lãng quả phụ Nhã phu nhân lấy làm lạ nhíu mày hỏi:
- A? Ngươi không lấy tới tay được?
Lãng quả phụ Nhã phu nhân biết rõ gia tộc của Cầm phu nhân ở trong Dược Vương thành xem như trung đẳng, bản thân có tư sắc cũng không kém, muốn dụ dỗ nam nhân nào chơi đùa dễ như chơi.
Mắt Cầm phu nhân lóe tia quyến rũ, mập mờ làm Lãng quả phụ Nhã phu nhân tò mò xong mới chậm rãi nói:
- Hắn là nam nhân hấp dẫn nhất ta từng tấy, độc nhất vô nhị. Tiếc rằng... Hắn là người Bát gia chú trọng, ta không dám đụng.
- Bát gia?
Khóe môi Lãng quả phụ Nhã phu nhân cong lên, khuôn mặt tuyệt trần càng thiên kiều kiều mị. Lãng quả phụ Nhã phu nhân là nhị tiểu thư Liễu gia, một trong ba đại gia tộc Dược Vương thành, nàng sẽ không quá e ngại Bát gia, trang chủ của Yên Vũ sơn trang.
Tiêu Lãng không đi vào Dược Vương thành mà hướng tới một sơn trang nằm ở tây bắc.
Yên Vũ sơn trang!
Dược Vương thành không lớn nhưng rất nổi tiếng trong Chiến Vương triều, bởi vì nơi này có dược, có một trong hai Dược Vương của Chiến Vương triều, Mộc Đỉnh Dược Vương.
Dược Vương thành có Dược Vương, có dược nhiều vô số kể, bởi vậy trong thành vô cùng phồn hoa, một đống nhà giàu tiền đầy túi. Cuộc sống về đêm ở trong thành rất phong phú.
Yên Vũ sơn trang là nơi tìm vui cao cấp nhất Dược Vương thành, độc nhất vô nhị.
Yên Vũ sơn trang chỉ có ba sân, Liên Hoa Các, Bào Mã Địa, và Đấu Thú Tràng.
Trong Liên Hoa Các có cô nương xinh đẹp nhất Dược Vương thành, thỏa mãn nhu cầu nửa người dưới của cánh đàn ông muốn ăn vụng. Bào Mã Địa là thiên đường của các quý phụ, những quý phụ nào cô đơn có thể tại đây tìm cảm giác tình đầu, lấp đầy lòng và thân thể hư không.
Tiêu Lãng là đệ tử nhà nghèo, không có nhiều tiền tìm hoan mua vui, diện mạo bình thường như hắn không thể nào lấy lòng các quý phụ được.
Mục đích của Tiêu Lãng là Đấu Thú Tràng, hắn là một đấu sĩ trong này.
Đấu Thú Tràng, tên như ý nghĩa, là nơi đấu thú. Đấu với dã thú, với Huyền thú khủng bố. Ai đấu với dã thú? Đương nhiên là người! Chỗ này cực kỳ máu me, bạo lực, nhiều đại gia, quý phụ, các tiểu thư nhiều tiền thỏa mãn cảm giác kích thích người run rẩy.
Tiêu Lãng không đi thẳng vào Yên Vũ sơn trang mà ngừng lại trong một rừng cây ngoài rìa, vỗ mông con lừa. Con lừa lặng lẽ đi vòa trong rừng, Tiêu Lãng thì lấy bộ áo khoác ngoài màu đen ra khỏi bao, đội mũ che một nửa khuôn mặt. Tiêu Lãng chậm rãi đi vào Đấu Thú Tràng, không nhìn Liên Hoa Các, Bào Mã Địa một cái nào, đi thẳng tứoi Đấu Thú Tràng ở bên trái.
Trong Đấu Thú Tràng cực kỳ náo nhiệt. Thần Hồn đại lục thượng võ, dù là người không tu võ thì cũng thích quan sát thứ bạo lực, máu me. Hơn nữa Đấu Thú Tràng là đổ trang lớn nhất trong Dược Vương thành, nơi này không thiếu nhà giàu và cũng không thiếu dân cờ bạc.
Giờ phút này, trong Đấu Thú Tràng bắt đầu trình diễn màn thiếu nhi không thể xem. Một đấu sĩ đang liều mạng với một con Thiết Đầu Lang. Người đấu sĩ đẫm máu, lưng, ngực đều là dấu cào của Thiết Đầu Lang. Nhị giai Huyền thú cũng chịu không nổi, một chân khập khiễng, có vài khúc xương bị đánh gãy, trong mắt tràn đầy hung ác, không ngừng gầm gừ.
- Giết, giết, giết!
- Giết chết Thiết Đầu Lang!
- Thiết Đầu Lang, xé đấu sĩ tạp chủng này đi!
Trong Đấu Thú Tràng ầm ĩ tiếng quát, vô số tay cá cược đặt món tiền lớn rống to muốn bể phổi. Đối với bọn họ, một người một sói ở trong lồng sắt chính giữa Đấu Thú Tràng có chết hay sống chẳng quan trọng, chính yếu là bọn họ có thể thắng không, có nhìn đã mắt không.
- Grao!
Thiết Đầu Lang lại hú dài, đầu đầy máu đột nhiên biến to một vòng, khóa thành tàn ảnh nhảy lên cao, như mũi tên xông hướng dấu sĩ. Thiết Đầu Lang không há cái mồm to đầy răng nanh xanh lè mà dùng cái đầu to gấp đôi đụng vào đầu đấu sĩ.
Đấu sĩ không kịp đề phòng muốn né sang bên, nhưng bởi vì mất máu quá nhiều, chậm một nhịp nên bị đụng bay ra ngoài. Thiết Đầu Lang thừa dịp nhào tới, răng nanh xanh xẹt qua cổ đấu sĩ. Đấu sĩ kêu thảm một tiếng, tứ chi co giật, đã chết.
Ồn ào!
Ngoài Đấu Thú Tràng rộ lên, tiếng mắng, tiếng hét hưng phấn, có người bị trộm tiền mà chửi đổng lên, càng nhiều người vì tình hình máu me trong sân kích thích điên cuồng ẩn sâu trong máu.
Đột nhiên.
Tiếng xôn xao yếu đi, vô số người ngoái đầu lại cuối cùng yên tĩnh đến quái dị. Ánh mắt mọi người tập trung vào một nữ nhân được quản sự Ba gia dẫn vào cửa Đấu Thú Tràng.
Tình hình vốn náo nhiệt bởi vì một nữ nhân mà lặng ngắt như tờ, chắc chắn nàng rất bất phàm. Thật ra nữ nhân này đúng là nổi tiếng trong Dược Vương thành, cực kỳ nổi tiếng.
- Sao Lãng quả phụ lại đến Đấu Thú Tràng? Không lẽ nam nhân ở Bào Mã Địa không thể thỏa mãn nàng nữa?
- Chậc chậc, Lãng quả phụ quả nhiên là tuyệt thế vưu vật, ngươi nhìn khuôn mặt, ngực, eo, mông kia kìa. Nếu cho ta chơi nữ nhân này một đêm thì chết cũng đáng.
- Suỵt, ngươi muốn chết sao? Lãng quả phụ là nhị tiểu thư của Liễu gia, coi chừng có người Liễu gia ở đâu đây.
Vô số ánh mắt hoặc tham lam, hoặc xem thường, hoặc hâm mộ nhìn theo nữ nhân được gọi là Lãng quả phụ theo quản sự Ba gia của Đấu Thú Tràng dẫn dắt, sau lưng đi theo một quý phụ đi vào trong nhã các cao cấp nhất ở lầu hai.
Thật ra thì quý phụ sau lưng Lãng quả phụ cũng rất có tư sắc, nhưng đám nam nhân trong Đấu Thú Tràng tự động bỏ qua nàng, có thể thấy Lãng quả phụ có sức sát thương lớn cỡ nào với cánh đàn ông.
Lãng quả phụ là nữ nhân nổi tiếng nhất trong Dược Vương thành, nàng đã quen ánh mắt mọi người nhìn mình. Lãng quả phụ thản nhiên đi vào nhã cát, phất tay khiến Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng đi xuống.
Lãng quả phụ cầm ly nước trên bàn uống một hớp sau đó mới hỏi quý phụ ở bên cạnh:
- Cầm phu nhân, ngươi khẳng định đấu sĩ kia thú vị?
Quý phụ được gọi là Cầm phu nhân nhìn khuôn mặt khiến vô số nam nhân trong Dược Vương thành thèm muốn, thầm thở dài. ông trời quá tốt với Lãng quả phụ, khiến nam nhân điên cuồng, nữ nhân hâm mộ, ghen tỵ.
Cầm phu nhân cười đầy bí ẩn nói:
- Đấu sĩ này chắc chắn sẽ làm ngươi vừa lòng. Ta cũng rất muốn hắn, tiếc là không tới tay được. Nhã phu nhân, ngươi ăn thịt rồi sau này nhớ cho ta một miếng.
Lãng quả phụ Nhã phu nhân lấy làm lạ nhíu mày hỏi:
- A? Ngươi không lấy tới tay được?
Lãng quả phụ Nhã phu nhân biết rõ gia tộc của Cầm phu nhân ở trong Dược Vương thành xem như trung đẳng, bản thân có tư sắc cũng không kém, muốn dụ dỗ nam nhân nào chơi đùa dễ như chơi.
Mắt Cầm phu nhân lóe tia quyến rũ, mập mờ làm Lãng quả phụ Nhã phu nhân tò mò xong mới chậm rãi nói:
- Hắn là nam nhân hấp dẫn nhất ta từng tấy, độc nhất vô nhị. Tiếc rằng... Hắn là người Bát gia chú trọng, ta không dám đụng.
- Bát gia?
Khóe môi Lãng quả phụ Nhã phu nhân cong lên, khuôn mặt tuyệt trần càng thiên kiều kiều mị. Lãng quả phụ Nhã phu nhân là nhị tiểu thư Liễu gia, một trong ba đại gia tộc Dược Vương thành, nàng sẽ không quá e ngại Bát gia, trang chủ của Yên Vũ sơn trang.