Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-742
Chương 733
Sau khi Lệ Truyền Anh trở về Mỹ không nói với Đường Tiềm một chữ.
Đường Tiềm cái gì cũng không hỏi, hai người vẫn luôn vô cùng bận rộn trong tiến trình của công ty.
Công ty của Đường Tiềm chính thức thành lập, bây giờ vẫn chưa có việc của Lệ Truyền Anh, cô phụ trách khắc chế những cửa khó.
Cô vẫn ở trong sở nghiên cứu làm việc nhiều.
Cô điều cô cũng biết, Đường Tiềm đã bắt đầu hoài nghi cô rồi.
Dù sao hôm đó cô sờ quần Đường Tiềm, lại gọi người ngoài, cộng thêm cô lại đi một chuyến Venezuela, trở về cái gì cũng không giải thích.
Trong quan niệm của cô, đi Venezuela là việc của cô, không liên quan đến Đường Tiềm, làm cái gì anh càng không cần biết.
Có một lần lúc hai người cùng đi thị sát công ty, đi phòng tài vụ.
Đường Tiềm nhăn mày, Lệ Truyền Anh nhìn anh ta, không biết anh vì sao nhăn mày, đặc biệt ngạc nhiên.
Sau khi về đến văn phòng, Đường Tiềm cái gì cũng không nói, bảo bộ phận nhân sự đưa giấy tờ lên, yêu cầu sau này tiết kiệm dùng giấy, tiết kiệm dùng điện coi công ty như nhà của mình.
Lệ Truyền Anh lúc này mới hiểu ra, anh lần trước là do bộ phận tài vụ quá lãng phí, nhưng cô lại không có cảm giác, vẫn thấy rất bình thường.
Cô cảm thấy có thể là bởi vì Đường Tiềm là chủ của công ty, cho nên thực hành tiết kiệm, đây cũng là không chê được. Cô từ nhỏ ở phương diện này cũng không quan tâm ra sao, cô không phải kiểu “ một phòng không quét, dựa vào cái gì quét cả thiên hạ", cô là tiết kiệm thời gian “quét phòng” để quét " thiên hạ".
Có điều công ty bắt đầu có tiếng oán giận khắp nơi, là Lịch Truyền Anh lúc ở trong nhà vệ sinh nghe được, nói Đường Tổng quá đáng quá rồi, người mắc chứng cưỡng chế, giấy phải mặt trước sau đều phải dùng, phải kịp thời ngắt điện ngắt nước, thực sự khiến đồng nghiệp có chút cảm giác trói buộc.
Lệ Truyền Anh cảm thấy, loại cảm xúc này rất không có lợi cho công việc.
Mặc dù phương pháp làm việc của Đường Tiềm thực không có sai.
Rất nhiều công ty lớn cũng đều giống Đường Tiềm tiết kiệm như thế.
Càng là công ty lớn càng tiết kiệm.
Nhưng nếu dẫn đến phản cảm của nhân viên. Điều này
Đầu não của Lệ Truyền Anh chỉ dùng để làm nghiên cứu, cực ít suy nghĩ những vấn đề quản lý, hơn nữa vấn đề quản lý của công ty, cô cũng không hỏi gì.
Đêm hôm đó, cô lại mơ một giấc mơ kiều diễm cực kỳ. Mơ thấy cô và Minh Nguyên đang ở trên giường của cô, hai người không mảnh vải che thân, đều thần chí tỉnh táo, Mình Nguyên rất mạnh mẽ, cô cũng rất mạnh mẽ,dùng lời nói của Minh Nguyên để nói, chính là cô đang ăn sống nuốt tươi cậu.
Lệ Truyền Anh nửa đêm lại tỉnh lại, tỉnh rồi chính là một đầu đầy mồ hôi, nhưng nhìn thấy bộ dạng lạnh lẽo của gối bên cạnh.
Lệ Truyền Anh cảm thấy cô thật sự cần tìm một người đàn ông, dù sao tuổi cô cũng không nhỏ rồi.
Phụ nữ ế lớn tuổi đều nói độc thân tốt, đó là bởi vì họ không ăn được nho nên nói nho chua, tất cả văn chương cũng đều đang nói độc thân tốt, nhưng kết hôn có gì không tốt.
Phàm là có người để thương lượng, về đến nhà đèn không phải là tối om, cùng nhau uống trà, cùng nhau uống cà phê, cùng nhau ngủ, cùng nhau làm.
Lệ Truyền Anh suy nghĩ đều cảm thấy tốt, lòng hướng về phía đó.
Cô gửi cho Minh Nguyên một tin nhắn: Minh Nguyên cậu quản cả một công ty lớn như vậy có để ý những vấn đề lãng phí giấy, lãng phí điện.
Minh Nguyên thật sự cũng vẫn chưa ngủ, cậu chính là trả lời hai chữ: không có.
Lệ Truyền Anh liền hỏi: Cậu không sợ bọn họ lãng phí sao?
Minh Nguyên trả lời: Ai đi làm với tư tưởng muốn lãnh phí, chỉ cần trong phạm vi có thể chấp nhận.
Lệ Truyền Anh suy nghĩ, Minh Nguyên nói thật sự có đạo lý.
So với Đường Tiềm, Minh Nguyên cao minh hơn nhiều.
Lệ Truyền Anh cảm thấy Minh Nguyên thật sự giả lợn ăn hổ, cố ý dụ dỗ cô đi Venezuela.
Cô gọi điện thoại cho Kim Manh, hỏi cô sao bị giữ lại Venezuela. Trở về đã mấy ngày rồi, Kim Manh cũng có phẫu thuật cần bận, hai người vẫn chưa liên lạc.
" Chính là tôi vừa đi, Minh Nguyên bảo lấy hộ chiếu của tôi xem xem, nhưng cậu ta xem xong lại không trả tôi, bảo tôi gọi cậu cùng đi, tôi liền gọi điện thoại cho cậu" Kim Manh nói.
Quả nhiên, ngay lúc đầu Lệ Truyền Anh liền có cảm giác rơi vào một cái bẫy lớn. Minh Nguyên không âm thanh tiếng động tạo ra một vở kịch hay.
Nhưng cô cũng không biết sự việc này chỉ là một sợi dây dẫn hỏa, tai họa chân chính vẫn ở phía sau.
Lệ Truyền Anh khắc chế vấn đề khó, bởi vì vấn đề khó này chỉ có loại trình độ của cô mới có thể làm ra.
Vì dự án của Đường Tiềm hoặc là nói cũng vì dự án của bản thân cô, cô mười ngày đều không ngủ một giấc hoàn chỉnh.
Chỉ cần dự án này thành công, công ty của Đường Tiềm ở nước Mỹ liền có tiếng, sau này lấy dự án gì, căn bản không cần nói nữa.
Lệ Truyền Anh buổi tối cũng không ngủ được, lúc này liền ngâm bản thân trong phòng thực nghiệm.
Việc này, vợ chồng Tạ Bạch cũng biết, dù sao con gái cũng đầu tư kinh doanh, cũng là việc lớn, cơ hội kinh doanh thay đổi trong chớp mắt,bọn họ tự nhiên cũng quan tâm, biết Lịch Truyền Anh thời gian này cũng bận, bọn họ đặc biệt từ Trung Quốc tới Mỹ chăm sóc con gái.
Lúc Lệ Truyền Anh mệt, sẽ trào ngược dạ dày, khó chịu, thêm việc lại thường xuyên ngâm mình trong phòng thực nghiệm, thân thể rất dễ dàng sụp đổ.
Vốn dĩ muốn đi tập thể dục cũng không có.
Vốn dĩ muốn đi tập thể dục cũng không có thời gian.
Đường Tiềm nói: Đợi làm xong dự án này, anh đưa em đi.
Thực nghiệm kết thúc, đầu tư sản xuất, vô cùng thành công, sau khi lên sàn, cung không đủ cầu.
Lệ Truyền Anh cảm thấy bản thân ánh mắt nổ đom đóm, toàn thân đều có thể sờ được xương.
Nhưng cô muốn được yêu thương và quan tâm, Đường Tiềm thực không cho được.
Cho nên cô cảm thấy trong lòng trống rỗng, vô cùng oán hận.
Hôm đó Đường Tiềm mời cha mẹ Lệ Truyền Anh cùng nhau ăn một bữa cơm, trên bàn ăn mọi người đều rất vui vẻ, Lệ Truyền Anh lại mệt tới không có khẩu vị.
Cô cảm thấy trải qua lần này, toàn thân cô muốn sụp đổ rồi, lập tức tiến vào hàng ngũ thành phần trí thức trung niên yếu đuối.
“ Kỹ thuật của Truyền Anh thật không phải dạng vừa” trên bàn ăn Đường Tiềm nói với hai người già, “ Để con một người ngoài ngành khâm phục sát đất.
Lệ Truyền Anh chỉ giả ý cười cười.
Tình yêu, nóng lạnh chỉ người trong cuộc mới biết,.
Cô có một loại cảm giác, Đường Tiềm đang ép cô, ép giá trị thặng dư của cô.
Nếu không phải hai người sự nghiệp kinh doanh bị cột vào với nhau, cô có thể sẽ chia tay.
Nhưng, trên thế giới này có đôi vợ chồng nào không phải là bị cột vào với nhau kết hợp sống qua ngày đây?
Dù sao bây giờ tốt, tương lai thời kỳ lạnh lẽo, loại khác biệt đó càng khó chịu hơn.
Cho dù tương lai xác định là bình yên, không bằng bây giờ bình yên.
Loại suy nghĩ này của Lệ Truyền Anh rất giống Lâm Đại Ngọc.
Lệ Truyền Anh rất hiểu hiện thực, cô chưa từng ôm ảo mộng về cuộc sống của mình, cô trước nay đều cho rằng hạnh phúc của mình là do mình từng bước từng bước tranh thủ được, hạnh phúc sẽ không từ trên trời rơi xuống.
Đồng thời, hôn nhân hạnh phúc cũng quyết định ở bản thân mình, nếu đặt tất cả của tất cả ủy thác lên “ người khác đối với mình tốt”, đó thật là quá bị động.
Lệ Truyền Anh mặc dù có từng kỳ vọng, nhưng chưa từng cầu xin người đàn ông như thế.
Tạ Bạch nhìn Lệ Truyền Anh như thế, nói với cô một câu, “ Mẹ xem con gần đây thiếu dinh dưỡng, ăn nhiều một chút!”
“ Cảm ơn mẹ!” Lệ Truyền Anh nhận lấy rồi ăn.
Đường Tiềm cũng gắp cho cô rất nhiều thức ăn.
“ Vốn dĩ nói rồi, phần của Truyền Anh là 6 phần, có điều dự án này đều là Truyền Anh thực hiện, lần này chia cho cô ấy 7 phần” Đường Tiềm nói.
“ Không cần, bàn như thế nào thì cứ làm như thế” Lệ Truyền Anh nói.
“ Đúng rồi, các con dự định khi nào kết hôn? Tiền đều là của người nhà rồi, không cần nói nhiều như thế.” Tạ Bạch hỏi.
Tay Lệ Truyền Anh ngừng một lát.
Không nói chuyện.
Lúc trở về, Lệ Truyền Anh gọi cho cha mẹ một chiếc xe, để họ về trước, cô có chuyện muốn nói với Đường Tiềm.
Hai người đi bộ trên đường dưới ánh trăng trong sáng.
“ Đường Tiềm, anh vì sao không hôn em?” Lệ Truyền Anh hỏi.
Hoặc nói là rất ít.
Bước chân của Đường Tiềm dừng một chút.
Không hôn đại khái thể hiện cũng là không yêu.
Thông qua lần này, Lệ Truyền Anh thật sư.đã rõ ràng bản thân đối với Đường Tiềm là đại diện cho cái gì – một vật thể có thể mang lại lợi ích vô cùng lớn.
Hơn nữa, bạn gái đại diện lại là kỹ thuật khoa học cao, chỉ số tình cảm, thông minh cao trong đám người, điều này nói ra, là một việc có mặt mũi như thế nào.
“ Anh vốn dĩ rất thích em, rất thích rất thích, gặp em lần đầu rất thích em.”
“Sau đó thì sao?”
“ Sau này, em đi một chuyến Venezuela, việc còn lại không cần nói cũng hiểu…đi? Anh đều biết rồi, em và Minh Nguyên, hai người bọn em, vốn dĩ cho rằng em nói ra rồi, cũng trong sạch rồi, nhưng sau khi em có bạn trai rồi, vẫn không rõ ràng với anh ta, đêm đó ở Venezuela, em ở đâu, anh không quản, nhưng người đàn ông nào trong lòng không có khúc mắc chứ? Đường Tiềm nói.
Anh đã thành công đẩy hết toàn bộ lỗi lầm lên Lệ Truyền Anh.
Có điều Đường Tiềm nói có gì sai đây?
Giống như việc anh cho nhân viên công ty tiết kiệm giá thành vậy, đều không có động tác sai.
Khúc mắc của anh, chính là khúc mắc của rất nhiều đàn ông trong hiện thực, đều có bạn trai rồi, muốn ra nước ngoài liền đi.
Nhưng Lệ Truyền Anh không biết bọn chỗ nào có vấn đề.
Lệ Truyền Anh nói một câu, “ Vậy anh có suy nghĩ như thế nào? Còn muốn kết hôn không? Tuổi tác của chúng ta đều không nhỏ rồi.”
“ Xem xem rồi nói đi”
Lệ Truyền Anh cười lạnh rồi bước đi.
Về đến nhà, cô nhận được chuyển phát nhanh, có người từ Venezuela gửi cho cô bốn chai rượu vang, đều là loại cao cấp.
Ai gửi đến, không cần nói cũng biết.
Nhưng bây giờ cô không muốn lại uống rượu đi ngủ rồi.
Cô muốn
Lệ Truyền Anh buổi tối ở trong phòng của mình, đứng ở ban công, uống rất nhiều.
Thẳng đến khi uống ngà ngà say, đầu óc mơ màng, nhưng cô vẫn không hiểu.
Rõ ràng hai người không có sai, rốt cuộc chỗ nào có vấn đề.
Trong đêm, Lệ Truyền Anh đau dạ dày tỉnh lại, từng hạt mồ hôi như hạt đậu lớn từ trên trán rơi xuống,cô bình thường rất ít khi khóc.
Nhưng lần này, cô thật sự khóc rồi.
May cha mẹ ở đây, bọn họ tìm xe đưa cô đi bệnh viện.
Trùng hợp lại là bênh viện của Kim Manh.
Sau khi phẫu thuật, Lệ Truyền Anh vẫn là sắc mặt trắng bệch cũng không muốn nói chuyện.
Cảm giác trải qua lần này, giống như tinh khí và tinh thần của cô đều bị hút sạch.
Không phải cô gặp người không tốt đẹp, chỉ là dường như giữa cô và tất cả các người đàn ông đều thiếu chút gì đó.
Lệ Truyền Anh tự hỏi: Là cô không có sự dịu dàng của phụ nữ, không biết lôi kéo đàn ông sao? Dường như không phải.
Nhưng cô cũng không hiểu, vì sao đời này, cô không có được một mối tình tốt đẹp.
Tăng phó sở trưởng cũng đến thăm cô, nhìn Lệ Truyền Anh gầy nhiều như vậy, vỗ mặt cô nói một câu “ sao gầy nhiều thế?”
Tăng phó sở trưởng đều biết rồi, Minh Nguyên rất nhanh cũng biết.
Lúc đó anh đang họp, nghe thấy điện thoại của Tăng Phàn chỉ nói 5 chữ “ Con lập tức trở về!”
Kỳ thực, Lần xuất huyết dạ dày này của Lệ Truyền Anh nửa chút cũng không có quan hệ với Minh Nguyên, Lệ Truyền Anh là mệt mỏi, lại thêm đau lòng.
Còn về uống rượu, cô có thói quen mỗi ngày đều uống rượu, cho dù không phải là Minh Nguyên tặng cô rượu, cô cũng tự uống rượu của mình.
Sau khi Lệ Truyền Anh trở về Mỹ không nói với Đường Tiềm một chữ.
Đường Tiềm cái gì cũng không hỏi, hai người vẫn luôn vô cùng bận rộn trong tiến trình của công ty.
Công ty của Đường Tiềm chính thức thành lập, bây giờ vẫn chưa có việc của Lệ Truyền Anh, cô phụ trách khắc chế những cửa khó.
Cô vẫn ở trong sở nghiên cứu làm việc nhiều.
Cô điều cô cũng biết, Đường Tiềm đã bắt đầu hoài nghi cô rồi.
Dù sao hôm đó cô sờ quần Đường Tiềm, lại gọi người ngoài, cộng thêm cô lại đi một chuyến Venezuela, trở về cái gì cũng không giải thích.
Trong quan niệm của cô, đi Venezuela là việc của cô, không liên quan đến Đường Tiềm, làm cái gì anh càng không cần biết.
Có một lần lúc hai người cùng đi thị sát công ty, đi phòng tài vụ.
Đường Tiềm nhăn mày, Lệ Truyền Anh nhìn anh ta, không biết anh vì sao nhăn mày, đặc biệt ngạc nhiên.
Sau khi về đến văn phòng, Đường Tiềm cái gì cũng không nói, bảo bộ phận nhân sự đưa giấy tờ lên, yêu cầu sau này tiết kiệm dùng giấy, tiết kiệm dùng điện coi công ty như nhà của mình.
Lệ Truyền Anh lúc này mới hiểu ra, anh lần trước là do bộ phận tài vụ quá lãng phí, nhưng cô lại không có cảm giác, vẫn thấy rất bình thường.
Cô cảm thấy có thể là bởi vì Đường Tiềm là chủ của công ty, cho nên thực hành tiết kiệm, đây cũng là không chê được. Cô từ nhỏ ở phương diện này cũng không quan tâm ra sao, cô không phải kiểu “ một phòng không quét, dựa vào cái gì quét cả thiên hạ", cô là tiết kiệm thời gian “quét phòng” để quét " thiên hạ".
Có điều công ty bắt đầu có tiếng oán giận khắp nơi, là Lịch Truyền Anh lúc ở trong nhà vệ sinh nghe được, nói Đường Tổng quá đáng quá rồi, người mắc chứng cưỡng chế, giấy phải mặt trước sau đều phải dùng, phải kịp thời ngắt điện ngắt nước, thực sự khiến đồng nghiệp có chút cảm giác trói buộc.
Lệ Truyền Anh cảm thấy, loại cảm xúc này rất không có lợi cho công việc.
Mặc dù phương pháp làm việc của Đường Tiềm thực không có sai.
Rất nhiều công ty lớn cũng đều giống Đường Tiềm tiết kiệm như thế.
Càng là công ty lớn càng tiết kiệm.
Nhưng nếu dẫn đến phản cảm của nhân viên. Điều này
Đầu não của Lệ Truyền Anh chỉ dùng để làm nghiên cứu, cực ít suy nghĩ những vấn đề quản lý, hơn nữa vấn đề quản lý của công ty, cô cũng không hỏi gì.
Đêm hôm đó, cô lại mơ một giấc mơ kiều diễm cực kỳ. Mơ thấy cô và Minh Nguyên đang ở trên giường của cô, hai người không mảnh vải che thân, đều thần chí tỉnh táo, Mình Nguyên rất mạnh mẽ, cô cũng rất mạnh mẽ,dùng lời nói của Minh Nguyên để nói, chính là cô đang ăn sống nuốt tươi cậu.
Lệ Truyền Anh nửa đêm lại tỉnh lại, tỉnh rồi chính là một đầu đầy mồ hôi, nhưng nhìn thấy bộ dạng lạnh lẽo của gối bên cạnh.
Lệ Truyền Anh cảm thấy cô thật sự cần tìm một người đàn ông, dù sao tuổi cô cũng không nhỏ rồi.
Phụ nữ ế lớn tuổi đều nói độc thân tốt, đó là bởi vì họ không ăn được nho nên nói nho chua, tất cả văn chương cũng đều đang nói độc thân tốt, nhưng kết hôn có gì không tốt.
Phàm là có người để thương lượng, về đến nhà đèn không phải là tối om, cùng nhau uống trà, cùng nhau uống cà phê, cùng nhau ngủ, cùng nhau làm.
Lệ Truyền Anh suy nghĩ đều cảm thấy tốt, lòng hướng về phía đó.
Cô gửi cho Minh Nguyên một tin nhắn: Minh Nguyên cậu quản cả một công ty lớn như vậy có để ý những vấn đề lãng phí giấy, lãng phí điện.
Minh Nguyên thật sự cũng vẫn chưa ngủ, cậu chính là trả lời hai chữ: không có.
Lệ Truyền Anh liền hỏi: Cậu không sợ bọn họ lãng phí sao?
Minh Nguyên trả lời: Ai đi làm với tư tưởng muốn lãnh phí, chỉ cần trong phạm vi có thể chấp nhận.
Lệ Truyền Anh suy nghĩ, Minh Nguyên nói thật sự có đạo lý.
So với Đường Tiềm, Minh Nguyên cao minh hơn nhiều.
Lệ Truyền Anh cảm thấy Minh Nguyên thật sự giả lợn ăn hổ, cố ý dụ dỗ cô đi Venezuela.
Cô gọi điện thoại cho Kim Manh, hỏi cô sao bị giữ lại Venezuela. Trở về đã mấy ngày rồi, Kim Manh cũng có phẫu thuật cần bận, hai người vẫn chưa liên lạc.
" Chính là tôi vừa đi, Minh Nguyên bảo lấy hộ chiếu của tôi xem xem, nhưng cậu ta xem xong lại không trả tôi, bảo tôi gọi cậu cùng đi, tôi liền gọi điện thoại cho cậu" Kim Manh nói.
Quả nhiên, ngay lúc đầu Lệ Truyền Anh liền có cảm giác rơi vào một cái bẫy lớn. Minh Nguyên không âm thanh tiếng động tạo ra một vở kịch hay.
Nhưng cô cũng không biết sự việc này chỉ là một sợi dây dẫn hỏa, tai họa chân chính vẫn ở phía sau.
Lệ Truyền Anh khắc chế vấn đề khó, bởi vì vấn đề khó này chỉ có loại trình độ của cô mới có thể làm ra.
Vì dự án của Đường Tiềm hoặc là nói cũng vì dự án của bản thân cô, cô mười ngày đều không ngủ một giấc hoàn chỉnh.
Chỉ cần dự án này thành công, công ty của Đường Tiềm ở nước Mỹ liền có tiếng, sau này lấy dự án gì, căn bản không cần nói nữa.
Lệ Truyền Anh buổi tối cũng không ngủ được, lúc này liền ngâm bản thân trong phòng thực nghiệm.
Việc này, vợ chồng Tạ Bạch cũng biết, dù sao con gái cũng đầu tư kinh doanh, cũng là việc lớn, cơ hội kinh doanh thay đổi trong chớp mắt,bọn họ tự nhiên cũng quan tâm, biết Lịch Truyền Anh thời gian này cũng bận, bọn họ đặc biệt từ Trung Quốc tới Mỹ chăm sóc con gái.
Lúc Lệ Truyền Anh mệt, sẽ trào ngược dạ dày, khó chịu, thêm việc lại thường xuyên ngâm mình trong phòng thực nghiệm, thân thể rất dễ dàng sụp đổ.
Vốn dĩ muốn đi tập thể dục cũng không có.
Vốn dĩ muốn đi tập thể dục cũng không có thời gian.
Đường Tiềm nói: Đợi làm xong dự án này, anh đưa em đi.
Thực nghiệm kết thúc, đầu tư sản xuất, vô cùng thành công, sau khi lên sàn, cung không đủ cầu.
Lệ Truyền Anh cảm thấy bản thân ánh mắt nổ đom đóm, toàn thân đều có thể sờ được xương.
Nhưng cô muốn được yêu thương và quan tâm, Đường Tiềm thực không cho được.
Cho nên cô cảm thấy trong lòng trống rỗng, vô cùng oán hận.
Hôm đó Đường Tiềm mời cha mẹ Lệ Truyền Anh cùng nhau ăn một bữa cơm, trên bàn ăn mọi người đều rất vui vẻ, Lệ Truyền Anh lại mệt tới không có khẩu vị.
Cô cảm thấy trải qua lần này, toàn thân cô muốn sụp đổ rồi, lập tức tiến vào hàng ngũ thành phần trí thức trung niên yếu đuối.
“ Kỹ thuật của Truyền Anh thật không phải dạng vừa” trên bàn ăn Đường Tiềm nói với hai người già, “ Để con một người ngoài ngành khâm phục sát đất.
Lệ Truyền Anh chỉ giả ý cười cười.
Tình yêu, nóng lạnh chỉ người trong cuộc mới biết,.
Cô có một loại cảm giác, Đường Tiềm đang ép cô, ép giá trị thặng dư của cô.
Nếu không phải hai người sự nghiệp kinh doanh bị cột vào với nhau, cô có thể sẽ chia tay.
Nhưng, trên thế giới này có đôi vợ chồng nào không phải là bị cột vào với nhau kết hợp sống qua ngày đây?
Dù sao bây giờ tốt, tương lai thời kỳ lạnh lẽo, loại khác biệt đó càng khó chịu hơn.
Cho dù tương lai xác định là bình yên, không bằng bây giờ bình yên.
Loại suy nghĩ này của Lệ Truyền Anh rất giống Lâm Đại Ngọc.
Lệ Truyền Anh rất hiểu hiện thực, cô chưa từng ôm ảo mộng về cuộc sống của mình, cô trước nay đều cho rằng hạnh phúc của mình là do mình từng bước từng bước tranh thủ được, hạnh phúc sẽ không từ trên trời rơi xuống.
Đồng thời, hôn nhân hạnh phúc cũng quyết định ở bản thân mình, nếu đặt tất cả của tất cả ủy thác lên “ người khác đối với mình tốt”, đó thật là quá bị động.
Lệ Truyền Anh mặc dù có từng kỳ vọng, nhưng chưa từng cầu xin người đàn ông như thế.
Tạ Bạch nhìn Lệ Truyền Anh như thế, nói với cô một câu, “ Mẹ xem con gần đây thiếu dinh dưỡng, ăn nhiều một chút!”
“ Cảm ơn mẹ!” Lệ Truyền Anh nhận lấy rồi ăn.
Đường Tiềm cũng gắp cho cô rất nhiều thức ăn.
“ Vốn dĩ nói rồi, phần của Truyền Anh là 6 phần, có điều dự án này đều là Truyền Anh thực hiện, lần này chia cho cô ấy 7 phần” Đường Tiềm nói.
“ Không cần, bàn như thế nào thì cứ làm như thế” Lệ Truyền Anh nói.
“ Đúng rồi, các con dự định khi nào kết hôn? Tiền đều là của người nhà rồi, không cần nói nhiều như thế.” Tạ Bạch hỏi.
Tay Lệ Truyền Anh ngừng một lát.
Không nói chuyện.
Lúc trở về, Lệ Truyền Anh gọi cho cha mẹ một chiếc xe, để họ về trước, cô có chuyện muốn nói với Đường Tiềm.
Hai người đi bộ trên đường dưới ánh trăng trong sáng.
“ Đường Tiềm, anh vì sao không hôn em?” Lệ Truyền Anh hỏi.
Hoặc nói là rất ít.
Bước chân của Đường Tiềm dừng một chút.
Không hôn đại khái thể hiện cũng là không yêu.
Thông qua lần này, Lệ Truyền Anh thật sư.đã rõ ràng bản thân đối với Đường Tiềm là đại diện cho cái gì – một vật thể có thể mang lại lợi ích vô cùng lớn.
Hơn nữa, bạn gái đại diện lại là kỹ thuật khoa học cao, chỉ số tình cảm, thông minh cao trong đám người, điều này nói ra, là một việc có mặt mũi như thế nào.
“ Anh vốn dĩ rất thích em, rất thích rất thích, gặp em lần đầu rất thích em.”
“Sau đó thì sao?”
“ Sau này, em đi một chuyến Venezuela, việc còn lại không cần nói cũng hiểu…đi? Anh đều biết rồi, em và Minh Nguyên, hai người bọn em, vốn dĩ cho rằng em nói ra rồi, cũng trong sạch rồi, nhưng sau khi em có bạn trai rồi, vẫn không rõ ràng với anh ta, đêm đó ở Venezuela, em ở đâu, anh không quản, nhưng người đàn ông nào trong lòng không có khúc mắc chứ? Đường Tiềm nói.
Anh đã thành công đẩy hết toàn bộ lỗi lầm lên Lệ Truyền Anh.
Có điều Đường Tiềm nói có gì sai đây?
Giống như việc anh cho nhân viên công ty tiết kiệm giá thành vậy, đều không có động tác sai.
Khúc mắc của anh, chính là khúc mắc của rất nhiều đàn ông trong hiện thực, đều có bạn trai rồi, muốn ra nước ngoài liền đi.
Nhưng Lệ Truyền Anh không biết bọn chỗ nào có vấn đề.
Lệ Truyền Anh nói một câu, “ Vậy anh có suy nghĩ như thế nào? Còn muốn kết hôn không? Tuổi tác của chúng ta đều không nhỏ rồi.”
“ Xem xem rồi nói đi”
Lệ Truyền Anh cười lạnh rồi bước đi.
Về đến nhà, cô nhận được chuyển phát nhanh, có người từ Venezuela gửi cho cô bốn chai rượu vang, đều là loại cao cấp.
Ai gửi đến, không cần nói cũng biết.
Nhưng bây giờ cô không muốn lại uống rượu đi ngủ rồi.
Cô muốn
Lệ Truyền Anh buổi tối ở trong phòng của mình, đứng ở ban công, uống rất nhiều.
Thẳng đến khi uống ngà ngà say, đầu óc mơ màng, nhưng cô vẫn không hiểu.
Rõ ràng hai người không có sai, rốt cuộc chỗ nào có vấn đề.
Trong đêm, Lệ Truyền Anh đau dạ dày tỉnh lại, từng hạt mồ hôi như hạt đậu lớn từ trên trán rơi xuống,cô bình thường rất ít khi khóc.
Nhưng lần này, cô thật sự khóc rồi.
May cha mẹ ở đây, bọn họ tìm xe đưa cô đi bệnh viện.
Trùng hợp lại là bênh viện của Kim Manh.
Sau khi phẫu thuật, Lệ Truyền Anh vẫn là sắc mặt trắng bệch cũng không muốn nói chuyện.
Cảm giác trải qua lần này, giống như tinh khí và tinh thần của cô đều bị hút sạch.
Không phải cô gặp người không tốt đẹp, chỉ là dường như giữa cô và tất cả các người đàn ông đều thiếu chút gì đó.
Lệ Truyền Anh tự hỏi: Là cô không có sự dịu dàng của phụ nữ, không biết lôi kéo đàn ông sao? Dường như không phải.
Nhưng cô cũng không hiểu, vì sao đời này, cô không có được một mối tình tốt đẹp.
Tăng phó sở trưởng cũng đến thăm cô, nhìn Lệ Truyền Anh gầy nhiều như vậy, vỗ mặt cô nói một câu “ sao gầy nhiều thế?”
Tăng phó sở trưởng đều biết rồi, Minh Nguyên rất nhanh cũng biết.
Lúc đó anh đang họp, nghe thấy điện thoại của Tăng Phàn chỉ nói 5 chữ “ Con lập tức trở về!”
Kỳ thực, Lần xuất huyết dạ dày này của Lệ Truyền Anh nửa chút cũng không có quan hệ với Minh Nguyên, Lệ Truyền Anh là mệt mỏi, lại thêm đau lòng.
Còn về uống rượu, cô có thói quen mỗi ngày đều uống rượu, cho dù không phải là Minh Nguyên tặng cô rượu, cô cũng tự uống rượu của mình.