Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3: Ly miêu tráo thái tử
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Hôm nay, Nhan Quỳnh tin rồi!
Giàu có như vậy, chắc sau lưng anh ta có nhiều mối quan hệ lắm.
Tô Gia bĩu môi, chỉ đồ trên giường, hỏi: “Em cần mũ với khẩu trang làm gì? Ra ngoài à?”
“Đại ngôn sắp đến hạn rồi, phải nghĩ cách kéo dài hợp đồng chứ, nếu không lần sau đi sự kiện mà hai tay trống không, sẽ bị người ta chê cười mất.”
Nhan Quỳnh mỉm cười, nhìn điện thoại, đã 6 giờ tối rồi, là thời cơ tốt để khiến người ta phân không rõ thật giả!
Cô đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang lên, sau khi soi gương mấy lần mới rời khỏi.
Tô Gia nhìn bóng lưng của cô, cảm thấy rất đau lòng, nhưng lại không thể ngăn cản.
…
Lúc Nhan Quỳnh đến Tử Kim Hào Đình đã là bảy giờ tối rồi, cô còn chưa xuống xe đã cảm nhận được sự khác thường.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện xung quanh đó có rất nhiều paparazzi.
Chuyện gì vậy?
Nhan Quỳnh ngơ ngác.
Cô còn chưa liên hệ với paparazzi “thân tín” đâu, sao lại có nhiều quân bạn đóng giữ ở đây thế?
Cô mở điện thoại liền nhìn thấy tin nhắn “thân tín” gửi tới: [Chị Quỳnh, xin lỗi! Tử Kim Hào Đình có tin lớn, nghi là Tần Trạc và nữ minh tinh nào đó ở chung! Chuyện của chị lần sau tôi chắc chắn sẽ giúp.]
Nhan Quỳnh mở to mắt, xác nhận lại tên trên điện thoại.
Không sai, chính là Tần Trạc!
Cô cất điện thoại, mắng thầm một câu, đây không phải là tình tiết cô đã nghĩ đến sao? Lần này bị người cùng ngành nào nhanh chân đến trước vậy?!
Cô mở cửa, lặng lẽ xuống xe, đi đến gần đó.
May là bây giờ mọi người đều chú ý đến Tần Trạc, không ai nghĩ đến bên ngoài còn một con mồi khác nữa!
Nhan Quỳnh thản nhiên tháo khẩu trang xuống, nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn, thế là cô cứ nhởn nhơ mai phục ở bên ngoài Tử Kim Hào Đình.
Tại nơi đắt đỏ này, an ninh rất chặt nhẽ, cô không vào được, chỉ đành nấp ở một chỗ bí mật trước.
Định chơi trò Ly Miêu tráo thái tử.
Nhan Quỳnh nhìn chằm chằm cổng vào, cho đến khi cô cay hết cả mắt, mới nhìn thấy một bóng người cao ráo đi ra.
Người đàn ông đó kéo thấp vành mũ xuống, còn đeo cả khẩu trang, làm cô không nhìn rõ mặt. Nhưng nhìn dáng người và cách ăn mặc thì đó hình như chính là Tần Trạc!
Lúc này, cô đã không có thời gian suy nghĩ kỹ càng nữa, cô đi nhanh đến, trốn đằng sau anh ta, giả vờ nhìn trước ngó sau.
Nhan Quỳnh dựa rất gần, trừ hai người họ thì chắc tất cả mọi người đều nghĩ họ đi cùng nhau.
“Tần Trạc” dừng chân, hình như phát hiện ra điều kỳ lạ nên quay lại, thu sự kinh ngạc của người phụ nữ sau lưng vào mắt.
Người đàn ông cảm thấy khó hiểu, nhưng đồng thời cũng có một tia kỳ lạ lướt qua mắt của anh.
Nhan Quỳnh vô cùng sửng sốt. Không phải cô ngạc nhiên vì bị đối phương bắt được, mà là cô phát hiện người này không phải Tần Trạc!
Tuy anh ta che mặt, nhưng mắt của hai người khác nhau. Mắt Tần Trạc là mắt đào hoa một mí, còn người này rõ ràng là mắt hai mí!
Trong lòng Nhan Quỳnh rủa thầm, lần này đúng là chơi “Ly Miêu tráo thái tử” thật rồi.
Cô quay người định đi, nhưng không biết tên paparazzi không có mắt nào đã chụp lại rồi.
“Tách”
Trong đêm tối, ánh sáng của máy ảnh rất chói mắt, nó nhanh đến mức Nhan Quỳnh không kịp nhắm mắt lại, cô chỉ kịp nhìn thấy người đàn ông trước mặt giơ tay ra che ánh sáng đó cho cô.
Nhan Quỳnh không biết nói sao, theo lý thì cô nên cảm ơn anh, nhưng cũng vì lòng tốt của anh mà cảnh này đã bị chụp lại rất mờ ám!
Xem ảnh 1
Giàu có như vậy, chắc sau lưng anh ta có nhiều mối quan hệ lắm.
Tô Gia bĩu môi, chỉ đồ trên giường, hỏi: “Em cần mũ với khẩu trang làm gì? Ra ngoài à?”
“Đại ngôn sắp đến hạn rồi, phải nghĩ cách kéo dài hợp đồng chứ, nếu không lần sau đi sự kiện mà hai tay trống không, sẽ bị người ta chê cười mất.”
Nhan Quỳnh mỉm cười, nhìn điện thoại, đã 6 giờ tối rồi, là thời cơ tốt để khiến người ta phân không rõ thật giả!
Cô đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang lên, sau khi soi gương mấy lần mới rời khỏi.
Tô Gia nhìn bóng lưng của cô, cảm thấy rất đau lòng, nhưng lại không thể ngăn cản.
…
Lúc Nhan Quỳnh đến Tử Kim Hào Đình đã là bảy giờ tối rồi, cô còn chưa xuống xe đã cảm nhận được sự khác thường.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện xung quanh đó có rất nhiều paparazzi.
Chuyện gì vậy?
Nhan Quỳnh ngơ ngác.
Cô còn chưa liên hệ với paparazzi “thân tín” đâu, sao lại có nhiều quân bạn đóng giữ ở đây thế?
Cô mở điện thoại liền nhìn thấy tin nhắn “thân tín” gửi tới: [Chị Quỳnh, xin lỗi! Tử Kim Hào Đình có tin lớn, nghi là Tần Trạc và nữ minh tinh nào đó ở chung! Chuyện của chị lần sau tôi chắc chắn sẽ giúp.]
Nhan Quỳnh mở to mắt, xác nhận lại tên trên điện thoại.
Không sai, chính là Tần Trạc!
Cô cất điện thoại, mắng thầm một câu, đây không phải là tình tiết cô đã nghĩ đến sao? Lần này bị người cùng ngành nào nhanh chân đến trước vậy?!
Cô mở cửa, lặng lẽ xuống xe, đi đến gần đó.
May là bây giờ mọi người đều chú ý đến Tần Trạc, không ai nghĩ đến bên ngoài còn một con mồi khác nữa!
Nhan Quỳnh thản nhiên tháo khẩu trang xuống, nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn, thế là cô cứ nhởn nhơ mai phục ở bên ngoài Tử Kim Hào Đình.
Tại nơi đắt đỏ này, an ninh rất chặt nhẽ, cô không vào được, chỉ đành nấp ở một chỗ bí mật trước.
Định chơi trò Ly Miêu tráo thái tử.
Nhan Quỳnh nhìn chằm chằm cổng vào, cho đến khi cô cay hết cả mắt, mới nhìn thấy một bóng người cao ráo đi ra.
Người đàn ông đó kéo thấp vành mũ xuống, còn đeo cả khẩu trang, làm cô không nhìn rõ mặt. Nhưng nhìn dáng người và cách ăn mặc thì đó hình như chính là Tần Trạc!
Lúc này, cô đã không có thời gian suy nghĩ kỹ càng nữa, cô đi nhanh đến, trốn đằng sau anh ta, giả vờ nhìn trước ngó sau.
Nhan Quỳnh dựa rất gần, trừ hai người họ thì chắc tất cả mọi người đều nghĩ họ đi cùng nhau.
“Tần Trạc” dừng chân, hình như phát hiện ra điều kỳ lạ nên quay lại, thu sự kinh ngạc của người phụ nữ sau lưng vào mắt.
Người đàn ông cảm thấy khó hiểu, nhưng đồng thời cũng có một tia kỳ lạ lướt qua mắt của anh.
Nhan Quỳnh vô cùng sửng sốt. Không phải cô ngạc nhiên vì bị đối phương bắt được, mà là cô phát hiện người này không phải Tần Trạc!
Tuy anh ta che mặt, nhưng mắt của hai người khác nhau. Mắt Tần Trạc là mắt đào hoa một mí, còn người này rõ ràng là mắt hai mí!
Trong lòng Nhan Quỳnh rủa thầm, lần này đúng là chơi “Ly Miêu tráo thái tử” thật rồi.
Cô quay người định đi, nhưng không biết tên paparazzi không có mắt nào đã chụp lại rồi.
“Tách”
Trong đêm tối, ánh sáng của máy ảnh rất chói mắt, nó nhanh đến mức Nhan Quỳnh không kịp nhắm mắt lại, cô chỉ kịp nhìn thấy người đàn ông trước mặt giơ tay ra che ánh sáng đó cho cô.
Nhan Quỳnh không biết nói sao, theo lý thì cô nên cảm ơn anh, nhưng cũng vì lòng tốt của anh mà cảnh này đã bị chụp lại rất mờ ám!