Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1278
Chương 1278: Chú hai nhà họ Tạ!
Tạ Hồng Mai lái xe đi hết con đường vành đai số năm, đến một nơi thanh lịch và yên tĩnh được bao quanh bởi núi sông, đúng là không dễ gì tìm được một nơi đắc địa như vậy ở thủ đô, rõ ràng đó chính là thế lực của nhà họ Tạ, tránh xa mọi thứ bên ngoài, vậy nên đối với bọn họ mà nói thì cuộc sống càng ung dung thoải mái hơn hẳn.
Biệt phủ của nhà họ Tạ rất lớn, trông vô cùng khoa trương, Tần Lâm nhìn vào cũng cảm thấy thán phục, một biệt phủ lớn như vậy có lẽ có thể so sánh với Cung vương phủ của Hòa Thân năm đó.
Ở cửa có hai bảo vệ, khi nhìn thấy xe của Tạ Hồng Mai liền lập tức cho họ đi qua.
Căn biệt phủ của nhà họ Tạ vô cùng rộng, vì ở ngoại ô nên xung quanh đều là những bãi cỏ xanh mướt, có cả sân luyện võ, thậm chí còn có cả sân gôn.
Lúc Tạ Hồng Mai đưa Tần Lâm đi qua bãi cỏ thì đã nhìn thấy mười mấy người nhà họ Tạ đang luyện tập trên võ đài, tất cả đều rất oai phong lẫm liệt.
“Chị Hồng Mai! Chị về rồi sao?”
“Chị Hồng Mai, mau đến dạy cho tụi em đi, dạo gần đây cứ bị chú bảy phạt mãi, bọn em khổ không nói nên lời luôn đây này”.
“Đúng vậy, chú bảy cũng nghiêm khắc quá rồi đó, em thấy chú ấy chỉ điềm tĩnh với mỗi chị thôi, còn người khác đụng vào thì cũng chỉ biết câm nín”.
"Em so được với chị Hồng Mai sao? Chị Hồng Mai là người ưu tú nhất trong đám con cháu của nhà họ Tạ chúng ta, hơn nữa chị Hồng Mai còn là một cao thủ huyết mạch, ngay cả ông nội còn nói rằng chị Hồng Mai sẽ có cơ hội cạnh tranh với cao thủ ở bảng Hổ trong mười năm tới" .
Mọi người đều rất tôn kính Tạ Hồng Mai, khí thế của cô đã cho bọn họ áp lực quá lớn, là cao thủ huyết mạch, đối với bọn họ mà nói thì đây giống như việc muốn mà không có được.
“Luyện tập cho tốt vào, hôm nay chị không phải đến đây để chơi với mấy đứa đâu”.
Tạ Hồng Mai điềm đạm nói, trong mắt những đứa nhóc ở nhà họ Tạ này thì cô vẫn rất có tiếng nói.
“Chị Hồng Mai, đây không phải là anh rể đấy chứ?”
Có người che miệng cười.
“Lắm mồm, nếu không luyện công thì tối nay đừng có ăn cơm”.
Tạ Hồng Mai thấp giọng nói, khiến cho tất cả mọi người đều im lặng, luyện tập cả một ngày mà không được ăn thì sẽ chết đói mất, nhưng không ai dám nghi ngờ lời nói của Tạ Hồng Mai, thậm chí chú bảy cũng rất tin tưởng cô.
Bây giờ trong nhà họ Tạ, người có thể vượt qua thực lực của Tạ Hồng Mai thì có lẽ phải đếm trên lòng bàn tay, ngay cả chú bảy cũng không phải là đối thủ của cô.
“Hồng Mai, cháu về rồi à, hôm nay là ngày Tưởng thiếu gia đến cầu hôn đấy, sao cháu lại đưa người ngoài tới làm gì? Cháu muốn ngang nhiên làm trái quyết định của nhà họ Tạ sao?"
Một người đàn ông trung niên gầy gò nói với giọng trầm thấp, ông ta là chú hai của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Phong.
"Chú hai, hôm nay cháu về là để nói với ông nội chuyện này, cháu với Tiểu Lâm đã ở với nhau lâu rồi, cháu sẽ không đồng ý việc cầu hôn của nhà họ Tưởng đâu”.
Tạ Hồng Mai nói với vẻ thờ ơ.
"Chú thấy cháu đủ lông đủ cánh rồi, nên bây giờ không thèm coi ai ra gì nữa đúng không, cháu đừng quên, cho dù thế nào thì cháu vẫn là người nhà họ Tạ. Hôn nhân giữa nhà họ Tạ và nhà họ Tưởng là chuyện chắc chắn phải diễn ra, hơn nữa Tưởng thiếu gia có thực lực như thế nào cháu có biết không? Mặc dù cháu là đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, nhưng Tưởng thiếu gia mới là người thừa kế đầu tiên của nhà họ Tưởng, hơn nữa cậu ấy còn là một đệ tử của cao thủ bảng Hổ, đây là điều mà nhà họ Tạ chúng ta phải xem trọng, đừng quá tự cao tự đại, nếu như bọn họ muốn dùng sức mạnh của bản thân để xoay chuyển tình thế của nhà họ Tạ thì cháu nghĩ mình là ai chứ? Cháu được kết hôn với Tưởng thiếu gia đã là tốt lắm rồi”.
Tạ Giang Phong cười nói, Tạ Hồng Mai chính là thế hệ trẻ ưu tú nhất của nhà họ Tạ, thậm chí có nhiều người đàn ông có xách dép cũng theo không kịp cô, bây giờ là lúc nhà họ Tạ đang cần người, hơn nữa càng lúc càng có nhiều nguy cơ sẽ xảy ra, nếu không thể liên hôn với nhà họ Tưởng thì địa vị của họ trong thập đại gia tộc nhất định sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Và Tạ Hồng Mai chính là cách tốt nhất để giúp bọn họ vượt ra khỏi tình thế bế tắc!
"Chú hai, không cần chú phải lo chuyện của cháu đâu, nhà họ Tưởng tuy mạnh, nhưng người cháu thích không phải là anh ta, cháu có ý kiến của riêng mình, cháu không phải là người máy của nhà họ Tạ, cháu biết chú muốn lợi dụng cháu kết hôn để đổi lấy lợi ích cho nhà họ Tạ, nhưng cháu đã có bạn trai rồi”.
Tạ Hồng Mai nghiêm nghị nói, đối mặt với sự hung hãn của Tạ Giang Phong, ánh mắt cô vẫn vô cùng bình tĩnh, cô đưa Tần Lâm đến đây là để Tần đại sư chống lưng cho mình, nếu không thì e rằng cô sẽ khó mà đối phó với đám cáo già ở nhà họ Tạ này.
"Chuyện đó không đến lượt cháu đâu, bố cháu đã đồng ý rồi, nếu Tưởng thiếu gia là loại công tử như vậy thì chúng ta đã không gả cháu cho cậu ta rồi, nhưng hiện tại thực lực của nhà họ Tưởng lại quá mạnh so với nhà họ Tạ chúng ta, cháu có biết cao thủ bảng Hổ mạnh đến mức nào không? Nhà họ Tạ chúng ta chưa từng có ai đứng ở bảng Hổ đâu, vậy nên chúng ta chỉ là ‘ghế đệm’ cho thập đại gia tộc mà thôi”.
"Nhưng nhà họ Tưởng thì khác, Tưởng thiếu gia đã bái một vị cao thủ bảng Hổ làm thầy, đó là phúc lớn của cậu ấy, cháu nên hiểu rằng hoàn cảnh của mình phải phụ thuộc vào cậu ta? Một tên nhóc không có tiếng tăm thì có thể đấu lại Tưởng thiếu gia không? Cháu có tin sáng mai cậu ta sẽ biến mất khỏi thủ đô này không. Đây cũng chính là ý của ông nội, nếu hôm nay cháu muốn từ hôn thì chú khuyên cháu đừng làm, ông nội nhất định sẽ nổi điên đó, chú cũng không muốn nhìn thấy người nhà đấu đá nhau như vậy, bố cháu và ông nội sớm đã xong hết cả rồi”.
Tạ Giang Phong bình tĩnh nói, tuy Tạ Hồng Mai không cam tâm, nhưng Tạ Giang Phong vẫn không hề lo lắng, bởi vì đây không phải là quyết định của một mình ông ta, mà là quyết định của gia tộc, hơn nữa nhà họ Tưởng cũng không phải là một gia tộc bình thường, dù từ góc độ thực lực hay sự phát triển trong tương lai, thì cuộc hôn nhân này đều cho bọn họ những lợi ích ngoài sức tưởng tượng.
Tưởng thiếu gia không phải là người tầm thường.
"Vậy thì cháu cảm ơn chú hai đã nhắc nhở, hừm, đi thôi, Tiểu Lâm!"
Tạ Hồng Mai nắm tay Tần Lâm, sau đó hai người đi thẳng đến sảnh lớn của nhà họ Tạ, Tần Lâm vô cùng điềm tĩnh đi theo Tạ Hồng Mai, dù sao anh cũng không quan tâm mấy.
Sắc mặt của Tạ Giang Phong sa sầm xuống, con nhỏ chết tiệt kia hoàn toàn không thèm nể mặt người làm chú hai như ông ta.
"Để chú xem cháu có thể kiêu ngạo đến lúc nào, cuối cùng thì vẫn phải gả cho người ta thôi, Tưởng thiếu gia không phải là người mà cháu có thể từ chối được đâu”.
Trong đại sảnh, trưởng gia tộc Tạ Trường Hà với vẻ mặt nghiêm nghị đang ngồi cùng hai người anh em ngang tuổi, Tạ Trường Nguyệt và Tạ Trường Lâm, ba người bọn họ đều là cao thủ huyết mạch, và cũng là người có quyền lực nhất trong nhà họ Tạ, còn người đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh tanh bên cạnh thì có vẻ giống với Tạ Hồng Mai, ông ta chính là bố của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Hoài.
“Ông nội, bố!”
Tạ Hồng Mai dẫn theo Tần Lâm đến đại sảnh, nghiêm mặt nói.
"Hồng Mai, ý của con là sao? Không phải là bố kêu con về để gặp mặt Tưởng thiếu gia ư? Sao con lại mang người đàn ông này về đây?" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha !
Tạ Giang Hoài nghiêm nghị nói, ánh mắt như thiêu đốt nhìn Tần Lâm, tràn đầy ý thù địch.
"Bố, Tiểu Lâm đã ở cùng con lâu rồi, anh ấy là bạn trai của con, lần này trở về là muốn giới thiệu anh ấy cho mọi người”.
Tạ Hồng Mai cười nói.
"Hỗn láo! Lát nữa người nhà họ Tưởng đến thì phải làm sao? Con cho rằng đây là trò chơi của trẻ con à? Bố kêu con về chứ không cho phép con dắt theo kẻ nào cả, con bỏ hết ngoài tai lời bố nói rồi sao? Con và Tưởng thiếu gia chính là một cặp trai tài gái sắc, cuộc hôn nhân giữa hai đại gia tộc có ý nghĩa vô cùng lớn lao, nhưng bây giờ con lại làm loạn thế này, đúng là làm cho bố quá thất vọng rồi”.
Tạ Hồng Mai nói với vẻ thờ ơ.
"Chú thấy cháu đủ lông đủ cánh rồi, nên bây giờ không thèm coi ai ra gì nữa đúng không, cháu đừng quên, cho dù thế nào thì cháu vẫn là người nhà họ Tạ. Hôn nhân giữa nhà họ Tạ và nhà họ Tưởng là chuyện chắc chắn phải diễn ra, hơn nữa Tưởng thiếu gia có thực lực như thế nào cháu có biết không? Mặc dù cháu là đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, nhưng Tưởng thiếu gia mới là người thừa kế đầu tiên của nhà họ Tưởng, hơn nữa cậu ấy còn là một đệ tử của cao thủ bảng Hổ, đây là điều mà nhà họ Tạ chúng ta phải xem trọng, đừng quá tự cao tự đại, nếu như bọn họ muốn dùng sức mạnh của bản thân để xoay chuyển tình thế của nhà họ Tạ thì cháu nghĩ mình là ai chứ? Cháu được kết hôn với Tưởng thiếu gia đã là tốt lắm rồi”.
Tạ Giang Phong cười nói, Tạ Hồng Mai chính là thế hệ trẻ ưu tú nhất của nhà họ Tạ, thậm chí có nhiều người đàn ông có xách dép cũng theo không kịp cô, bây giờ là lúc nhà họ Tạ đang cần người, hơn nữa càng lúc càng có nhiều nguy cơ sẽ xảy ra, nếu không thể liên hôn với nhà họ Tưởng thì địa vị của họ trong thập đại gia tộc nhất định sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Và Tạ Hồng Mai chính là cách tốt nhất để giúp bọn họ vượt ra khỏi tình thế bế tắc!
"Chú hai, không cần chú phải lo chuyện của cháu đâu, nhà họ Tưởng tuy mạnh, nhưng người cháu thích không phải là anh ta, cháu có ý kiến của riêng mình, cháu không phải là người máy của nhà họ Tạ, cháu biết chú muốn lợi dụng cháu kết hôn để đổi lấy lợi ích cho nhà họ Tạ, nhưng cháu đã có bạn trai rồi”.
Tạ Hồng Mai nghiêm nghị nói, đối mặt với sự hung hãn của Tạ Giang Phong, ánh mắt cô vẫn vô cùng bình tĩnh, cô đưa Tần Lâm đến đây là để Tần đại sư chống lưng cho mình, nếu không thì e rằng cô sẽ khó mà đối phó với đám cáo già ở nhà họ Tạ này.
"Chuyện đó không đến lượt cháu đâu, bố cháu đã đồng ý rồi, nếu Tưởng thiếu gia là loại công tử như vậy thì chúng ta đã không gả cháu cho cậu ta rồi, nhưng hiện tại thực lực của nhà họ Tưởng lại quá mạnh so với nhà họ Tạ chúng ta, cháu có biết cao thủ bảng Hổ mạnh đến mức nào không? Nhà họ Tạ chúng ta chưa từng có ai đứng ở bảng Hổ đâu, vậy nên chúng ta chỉ là ‘ghế đệm’ cho thập đại gia tộc mà thôi”.
"Nhưng nhà họ Tưởng thì khác, Tưởng thiếu gia đã bái một vị cao thủ bảng Hổ làm thầy, đó là phúc lớn của cậu ấy, cháu nên hiểu rằng hoàn cảnh của mình phải phụ thuộc vào cậu ta? Một tên nhóc không có tiếng tăm thì có thể đấu lại Tưởng thiếu gia không? Cháu có tin sáng mai cậu ta sẽ biến mất khỏi thủ đô này không. Đây cũng chính là ý của ông nội, nếu hôm nay cháu muốn từ hôn thì chú khuyên cháu đừng làm, ông nội nhất định sẽ nổi điên đó, chú cũng không muốn nhìn thấy người nhà đấu đá nhau như vậy, bố cháu và ông nội sớm đã xong hết cả rồi”.
Tạ Giang Phong bình tĩnh nói, tuy Tạ Hồng Mai không cam tâm, nhưng Tạ Giang Phong vẫn không hề lo lắng, bởi vì đây không phải là quyết định của một mình ông ta, mà là quyết định của gia tộc, hơn nữa nhà họ Tưởng cũng không phải là một gia tộc bình thường, dù từ góc độ thực lực hay sự phát triển trong tương lai, thì cuộc hôn nhân này đều cho bọn họ những lợi ích ngoài sức tưởng tượng.
Tưởng thiếu gia không phải là người tầm thường.
"Vậy thì cháu cảm ơn chú hai đã nhắc nhở, hừm, đi thôi, Tiểu Lâm!"
Tạ Hồng Mai nắm tay Tần Lâm, sau đó hai người đi thẳng đến sảnh lớn của nhà họ Tạ, Tần Lâm vô cùng điềm tĩnh đi theo Tạ Hồng Mai, dù sao anh cũng không quan tâm mấy.
Sắc mặt của Tạ Giang Phong sa sầm xuống, con nhỏ chết tiệt kia hoàn toàn không thèm nể mặt người làm chú hai như ông ta.
"Để chú xem cháu có thể kiêu ngạo đến lúc nào, cuối cùng thì vẫn phải gả cho người ta thôi, Tưởng thiếu gia không phải là người mà cháu có thể từ chối được đâu”.
Trong đại sảnh, trưởng gia tộc Tạ Trường Hà với vẻ mặt nghiêm nghị đang ngồi cùng hai người anh em ngang tuổi, Tạ Trường Nguyệt và Tạ Trường Lâm, ba người bọn họ đều là cao thủ huyết mạch, và cũng là người có quyền lực nhất trong nhà họ Tạ, còn người đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh tanh bên cạnh thì có vẻ giống với Tạ Hồng Mai, ông ta chính là bố của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Hoài.
“Ông nội, bố!”
Tạ Hồng Mai dẫn theo Tần Lâm đến đại sảnh, nghiêm mặt nói.
"Hồng Mai, ý của con là sao? Không phải là bố kêu con về để gặp mặt Tưởng thiếu gia ư? Sao con lại mang người đàn ông này về đây?" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha !
Tạ Giang Hoài nghiêm nghị nói, ánh mắt như thiêu đốt nhìn Tần Lâm, tràn đầy ý thù địch.
"Bố, Tiểu Lâm đã ở cùng con lâu rồi, anh ấy là bạn trai của con, lần này trở về là muốn giới thiệu anh ấy cho mọi người”.
Tạ Hồng Mai cười nói.
"Hỗn láo! Lát nữa người nhà họ Tưởng đến thì phải làm sao? Con cho rằng đây là trò chơi của trẻ con à? Bố kêu con về chứ không cho phép con dắt theo kẻ nào cả, con bỏ hết ngoài tai lời bố nói rồi sao? Con và Tưởng thiếu gia chính là một cặp trai tài gái sắc, cuộc hôn nhân giữa hai đại gia tộc có ý nghĩa vô cùng lớn lao, nhưng bây giờ con lại làm loạn thế này, đúng là làm cho bố quá thất vọng rồi”.
Tạ Giang Hoài mắng con gái mình, sắc mặt của ba ông cụ nhà họ Tạ đều sầm xuống, đặc biệt là ông nội của Tạ Hồng Mai, Tạ Trường Hà!
"Hôn nhân của con thì cứ để con tự quyết định, thời đại nào rồi mà mọi người vẫn sắp đặt hôn nhân như vậy chứ? Tạ Hồng Mai con không hề kém bất kỳ người đàn ông nào, với nỗ lực của bản thân, con đã có thể trở thành đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, đó là niềm tự hào của nhà họ Tạ, tại sao mọi người cứ bắt con phải kết hôn với một người xa lạ cơ chứ, trong mắt mọi người thì đó đâu chỉ là liên hôn, mọi người còn muốn nhà họ Tưởng làm chỗ dựa cho mình nữa kia”.
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói.
-----------------------
Tạ Hồng Mai lái xe đi hết con đường vành đai số năm, đến một nơi thanh lịch và yên tĩnh được bao quanh bởi núi sông, đúng là không dễ gì tìm được một nơi đắc địa như vậy ở thủ đô, rõ ràng đó chính là thế lực của nhà họ Tạ, tránh xa mọi thứ bên ngoài, vậy nên đối với bọn họ mà nói thì cuộc sống càng ung dung thoải mái hơn hẳn.
Biệt phủ của nhà họ Tạ rất lớn, trông vô cùng khoa trương, Tần Lâm nhìn vào cũng cảm thấy thán phục, một biệt phủ lớn như vậy có lẽ có thể so sánh với Cung vương phủ của Hòa Thân năm đó.
Ở cửa có hai bảo vệ, khi nhìn thấy xe của Tạ Hồng Mai liền lập tức cho họ đi qua.
Căn biệt phủ của nhà họ Tạ vô cùng rộng, vì ở ngoại ô nên xung quanh đều là những bãi cỏ xanh mướt, có cả sân luyện võ, thậm chí còn có cả sân gôn.
Lúc Tạ Hồng Mai đưa Tần Lâm đi qua bãi cỏ thì đã nhìn thấy mười mấy người nhà họ Tạ đang luyện tập trên võ đài, tất cả đều rất oai phong lẫm liệt.
“Chị Hồng Mai! Chị về rồi sao?”
“Chị Hồng Mai, mau đến dạy cho tụi em đi, dạo gần đây cứ bị chú bảy phạt mãi, bọn em khổ không nói nên lời luôn đây này”.
“Đúng vậy, chú bảy cũng nghiêm khắc quá rồi đó, em thấy chú ấy chỉ điềm tĩnh với mỗi chị thôi, còn người khác đụng vào thì cũng chỉ biết câm nín”.
"Em so được với chị Hồng Mai sao? Chị Hồng Mai là người ưu tú nhất trong đám con cháu của nhà họ Tạ chúng ta, hơn nữa chị Hồng Mai còn là một cao thủ huyết mạch, ngay cả ông nội còn nói rằng chị Hồng Mai sẽ có cơ hội cạnh tranh với cao thủ ở bảng Hổ trong mười năm tới" .
Mọi người đều rất tôn kính Tạ Hồng Mai, khí thế của cô đã cho bọn họ áp lực quá lớn, là cao thủ huyết mạch, đối với bọn họ mà nói thì đây giống như việc muốn mà không có được.
“Luyện tập cho tốt vào, hôm nay chị không phải đến đây để chơi với mấy đứa đâu”.
Tạ Hồng Mai điềm đạm nói, trong mắt những đứa nhóc ở nhà họ Tạ này thì cô vẫn rất có tiếng nói.
“Chị Hồng Mai, đây không phải là anh rể đấy chứ?”
Có người che miệng cười.
“Lắm mồm, nếu không luyện công thì tối nay đừng có ăn cơm”.
Tạ Hồng Mai thấp giọng nói, khiến cho tất cả mọi người đều im lặng, luyện tập cả một ngày mà không được ăn thì sẽ chết đói mất, nhưng không ai dám nghi ngờ lời nói của Tạ Hồng Mai, thậm chí chú bảy cũng rất tin tưởng cô.
Bây giờ trong nhà họ Tạ, người có thể vượt qua thực lực của Tạ Hồng Mai thì có lẽ phải đếm trên lòng bàn tay, ngay cả chú bảy cũng không phải là đối thủ của cô.
“Hồng Mai, cháu về rồi à, hôm nay là ngày Tưởng thiếu gia đến cầu hôn đấy, sao cháu lại đưa người ngoài tới làm gì? Cháu muốn ngang nhiên làm trái quyết định của nhà họ Tạ sao?"
Một người đàn ông trung niên gầy gò nói với giọng trầm thấp, ông ta là chú hai của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Phong.
"Chú hai, hôm nay cháu về là để nói với ông nội chuyện này, cháu với Tiểu Lâm đã ở với nhau lâu rồi, cháu sẽ không đồng ý việc cầu hôn của nhà họ Tưởng đâu”.
Tạ Hồng Mai nói với vẻ thờ ơ.
"Chú thấy cháu đủ lông đủ cánh rồi, nên bây giờ không thèm coi ai ra gì nữa đúng không, cháu đừng quên, cho dù thế nào thì cháu vẫn là người nhà họ Tạ. Hôn nhân giữa nhà họ Tạ và nhà họ Tưởng là chuyện chắc chắn phải diễn ra, hơn nữa Tưởng thiếu gia có thực lực như thế nào cháu có biết không? Mặc dù cháu là đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, nhưng Tưởng thiếu gia mới là người thừa kế đầu tiên của nhà họ Tưởng, hơn nữa cậu ấy còn là một đệ tử của cao thủ bảng Hổ, đây là điều mà nhà họ Tạ chúng ta phải xem trọng, đừng quá tự cao tự đại, nếu như bọn họ muốn dùng sức mạnh của bản thân để xoay chuyển tình thế của nhà họ Tạ thì cháu nghĩ mình là ai chứ? Cháu được kết hôn với Tưởng thiếu gia đã là tốt lắm rồi”.
Tạ Giang Phong cười nói, Tạ Hồng Mai chính là thế hệ trẻ ưu tú nhất của nhà họ Tạ, thậm chí có nhiều người đàn ông có xách dép cũng theo không kịp cô, bây giờ là lúc nhà họ Tạ đang cần người, hơn nữa càng lúc càng có nhiều nguy cơ sẽ xảy ra, nếu không thể liên hôn với nhà họ Tưởng thì địa vị của họ trong thập đại gia tộc nhất định sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Và Tạ Hồng Mai chính là cách tốt nhất để giúp bọn họ vượt ra khỏi tình thế bế tắc!
"Chú hai, không cần chú phải lo chuyện của cháu đâu, nhà họ Tưởng tuy mạnh, nhưng người cháu thích không phải là anh ta, cháu có ý kiến của riêng mình, cháu không phải là người máy của nhà họ Tạ, cháu biết chú muốn lợi dụng cháu kết hôn để đổi lấy lợi ích cho nhà họ Tạ, nhưng cháu đã có bạn trai rồi”.
Tạ Hồng Mai nghiêm nghị nói, đối mặt với sự hung hãn của Tạ Giang Phong, ánh mắt cô vẫn vô cùng bình tĩnh, cô đưa Tần Lâm đến đây là để Tần đại sư chống lưng cho mình, nếu không thì e rằng cô sẽ khó mà đối phó với đám cáo già ở nhà họ Tạ này.
"Chuyện đó không đến lượt cháu đâu, bố cháu đã đồng ý rồi, nếu Tưởng thiếu gia là loại công tử như vậy thì chúng ta đã không gả cháu cho cậu ta rồi, nhưng hiện tại thực lực của nhà họ Tưởng lại quá mạnh so với nhà họ Tạ chúng ta, cháu có biết cao thủ bảng Hổ mạnh đến mức nào không? Nhà họ Tạ chúng ta chưa từng có ai đứng ở bảng Hổ đâu, vậy nên chúng ta chỉ là ‘ghế đệm’ cho thập đại gia tộc mà thôi”.
"Nhưng nhà họ Tưởng thì khác, Tưởng thiếu gia đã bái một vị cao thủ bảng Hổ làm thầy, đó là phúc lớn của cậu ấy, cháu nên hiểu rằng hoàn cảnh của mình phải phụ thuộc vào cậu ta? Một tên nhóc không có tiếng tăm thì có thể đấu lại Tưởng thiếu gia không? Cháu có tin sáng mai cậu ta sẽ biến mất khỏi thủ đô này không. Đây cũng chính là ý của ông nội, nếu hôm nay cháu muốn từ hôn thì chú khuyên cháu đừng làm, ông nội nhất định sẽ nổi điên đó, chú cũng không muốn nhìn thấy người nhà đấu đá nhau như vậy, bố cháu và ông nội sớm đã xong hết cả rồi”.
Tạ Giang Phong bình tĩnh nói, tuy Tạ Hồng Mai không cam tâm, nhưng Tạ Giang Phong vẫn không hề lo lắng, bởi vì đây không phải là quyết định của một mình ông ta, mà là quyết định của gia tộc, hơn nữa nhà họ Tưởng cũng không phải là một gia tộc bình thường, dù từ góc độ thực lực hay sự phát triển trong tương lai, thì cuộc hôn nhân này đều cho bọn họ những lợi ích ngoài sức tưởng tượng.
Tưởng thiếu gia không phải là người tầm thường.
"Vậy thì cháu cảm ơn chú hai đã nhắc nhở, hừm, đi thôi, Tiểu Lâm!"
Tạ Hồng Mai nắm tay Tần Lâm, sau đó hai người đi thẳng đến sảnh lớn của nhà họ Tạ, Tần Lâm vô cùng điềm tĩnh đi theo Tạ Hồng Mai, dù sao anh cũng không quan tâm mấy.
Sắc mặt của Tạ Giang Phong sa sầm xuống, con nhỏ chết tiệt kia hoàn toàn không thèm nể mặt người làm chú hai như ông ta.
"Để chú xem cháu có thể kiêu ngạo đến lúc nào, cuối cùng thì vẫn phải gả cho người ta thôi, Tưởng thiếu gia không phải là người mà cháu có thể từ chối được đâu”.
Trong đại sảnh, trưởng gia tộc Tạ Trường Hà với vẻ mặt nghiêm nghị đang ngồi cùng hai người anh em ngang tuổi, Tạ Trường Nguyệt và Tạ Trường Lâm, ba người bọn họ đều là cao thủ huyết mạch, và cũng là người có quyền lực nhất trong nhà họ Tạ, còn người đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh tanh bên cạnh thì có vẻ giống với Tạ Hồng Mai, ông ta chính là bố của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Hoài.
“Ông nội, bố!”
Tạ Hồng Mai dẫn theo Tần Lâm đến đại sảnh, nghiêm mặt nói.
"Hồng Mai, ý của con là sao? Không phải là bố kêu con về để gặp mặt Tưởng thiếu gia ư? Sao con lại mang người đàn ông này về đây?" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha !
Tạ Giang Hoài nghiêm nghị nói, ánh mắt như thiêu đốt nhìn Tần Lâm, tràn đầy ý thù địch.
"Bố, Tiểu Lâm đã ở cùng con lâu rồi, anh ấy là bạn trai của con, lần này trở về là muốn giới thiệu anh ấy cho mọi người”.
Tạ Hồng Mai cười nói.
"Hỗn láo! Lát nữa người nhà họ Tưởng đến thì phải làm sao? Con cho rằng đây là trò chơi của trẻ con à? Bố kêu con về chứ không cho phép con dắt theo kẻ nào cả, con bỏ hết ngoài tai lời bố nói rồi sao? Con và Tưởng thiếu gia chính là một cặp trai tài gái sắc, cuộc hôn nhân giữa hai đại gia tộc có ý nghĩa vô cùng lớn lao, nhưng bây giờ con lại làm loạn thế này, đúng là làm cho bố quá thất vọng rồi”.
Tạ Hồng Mai nói với vẻ thờ ơ.
"Chú thấy cháu đủ lông đủ cánh rồi, nên bây giờ không thèm coi ai ra gì nữa đúng không, cháu đừng quên, cho dù thế nào thì cháu vẫn là người nhà họ Tạ. Hôn nhân giữa nhà họ Tạ và nhà họ Tưởng là chuyện chắc chắn phải diễn ra, hơn nữa Tưởng thiếu gia có thực lực như thế nào cháu có biết không? Mặc dù cháu là đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, nhưng Tưởng thiếu gia mới là người thừa kế đầu tiên của nhà họ Tưởng, hơn nữa cậu ấy còn là một đệ tử của cao thủ bảng Hổ, đây là điều mà nhà họ Tạ chúng ta phải xem trọng, đừng quá tự cao tự đại, nếu như bọn họ muốn dùng sức mạnh của bản thân để xoay chuyển tình thế của nhà họ Tạ thì cháu nghĩ mình là ai chứ? Cháu được kết hôn với Tưởng thiếu gia đã là tốt lắm rồi”.
Tạ Giang Phong cười nói, Tạ Hồng Mai chính là thế hệ trẻ ưu tú nhất của nhà họ Tạ, thậm chí có nhiều người đàn ông có xách dép cũng theo không kịp cô, bây giờ là lúc nhà họ Tạ đang cần người, hơn nữa càng lúc càng có nhiều nguy cơ sẽ xảy ra, nếu không thể liên hôn với nhà họ Tưởng thì địa vị của họ trong thập đại gia tộc nhất định sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Và Tạ Hồng Mai chính là cách tốt nhất để giúp bọn họ vượt ra khỏi tình thế bế tắc!
"Chú hai, không cần chú phải lo chuyện của cháu đâu, nhà họ Tưởng tuy mạnh, nhưng người cháu thích không phải là anh ta, cháu có ý kiến của riêng mình, cháu không phải là người máy của nhà họ Tạ, cháu biết chú muốn lợi dụng cháu kết hôn để đổi lấy lợi ích cho nhà họ Tạ, nhưng cháu đã có bạn trai rồi”.
Tạ Hồng Mai nghiêm nghị nói, đối mặt với sự hung hãn của Tạ Giang Phong, ánh mắt cô vẫn vô cùng bình tĩnh, cô đưa Tần Lâm đến đây là để Tần đại sư chống lưng cho mình, nếu không thì e rằng cô sẽ khó mà đối phó với đám cáo già ở nhà họ Tạ này.
"Chuyện đó không đến lượt cháu đâu, bố cháu đã đồng ý rồi, nếu Tưởng thiếu gia là loại công tử như vậy thì chúng ta đã không gả cháu cho cậu ta rồi, nhưng hiện tại thực lực của nhà họ Tưởng lại quá mạnh so với nhà họ Tạ chúng ta, cháu có biết cao thủ bảng Hổ mạnh đến mức nào không? Nhà họ Tạ chúng ta chưa từng có ai đứng ở bảng Hổ đâu, vậy nên chúng ta chỉ là ‘ghế đệm’ cho thập đại gia tộc mà thôi”.
"Nhưng nhà họ Tưởng thì khác, Tưởng thiếu gia đã bái một vị cao thủ bảng Hổ làm thầy, đó là phúc lớn của cậu ấy, cháu nên hiểu rằng hoàn cảnh của mình phải phụ thuộc vào cậu ta? Một tên nhóc không có tiếng tăm thì có thể đấu lại Tưởng thiếu gia không? Cháu có tin sáng mai cậu ta sẽ biến mất khỏi thủ đô này không. Đây cũng chính là ý của ông nội, nếu hôm nay cháu muốn từ hôn thì chú khuyên cháu đừng làm, ông nội nhất định sẽ nổi điên đó, chú cũng không muốn nhìn thấy người nhà đấu đá nhau như vậy, bố cháu và ông nội sớm đã xong hết cả rồi”.
Tạ Giang Phong bình tĩnh nói, tuy Tạ Hồng Mai không cam tâm, nhưng Tạ Giang Phong vẫn không hề lo lắng, bởi vì đây không phải là quyết định của một mình ông ta, mà là quyết định của gia tộc, hơn nữa nhà họ Tưởng cũng không phải là một gia tộc bình thường, dù từ góc độ thực lực hay sự phát triển trong tương lai, thì cuộc hôn nhân này đều cho bọn họ những lợi ích ngoài sức tưởng tượng.
Tưởng thiếu gia không phải là người tầm thường.
"Vậy thì cháu cảm ơn chú hai đã nhắc nhở, hừm, đi thôi, Tiểu Lâm!"
Tạ Hồng Mai nắm tay Tần Lâm, sau đó hai người đi thẳng đến sảnh lớn của nhà họ Tạ, Tần Lâm vô cùng điềm tĩnh đi theo Tạ Hồng Mai, dù sao anh cũng không quan tâm mấy.
Sắc mặt của Tạ Giang Phong sa sầm xuống, con nhỏ chết tiệt kia hoàn toàn không thèm nể mặt người làm chú hai như ông ta.
"Để chú xem cháu có thể kiêu ngạo đến lúc nào, cuối cùng thì vẫn phải gả cho người ta thôi, Tưởng thiếu gia không phải là người mà cháu có thể từ chối được đâu”.
Trong đại sảnh, trưởng gia tộc Tạ Trường Hà với vẻ mặt nghiêm nghị đang ngồi cùng hai người anh em ngang tuổi, Tạ Trường Nguyệt và Tạ Trường Lâm, ba người bọn họ đều là cao thủ huyết mạch, và cũng là người có quyền lực nhất trong nhà họ Tạ, còn người đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh tanh bên cạnh thì có vẻ giống với Tạ Hồng Mai, ông ta chính là bố của Tạ Hồng Mai, Tạ Giang Hoài.
“Ông nội, bố!”
Tạ Hồng Mai dẫn theo Tần Lâm đến đại sảnh, nghiêm mặt nói.
"Hồng Mai, ý của con là sao? Không phải là bố kêu con về để gặp mặt Tưởng thiếu gia ư? Sao con lại mang người đàn ông này về đây?" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha !
Tạ Giang Hoài nghiêm nghị nói, ánh mắt như thiêu đốt nhìn Tần Lâm, tràn đầy ý thù địch.
"Bố, Tiểu Lâm đã ở cùng con lâu rồi, anh ấy là bạn trai của con, lần này trở về là muốn giới thiệu anh ấy cho mọi người”.
Tạ Hồng Mai cười nói.
"Hỗn láo! Lát nữa người nhà họ Tưởng đến thì phải làm sao? Con cho rằng đây là trò chơi của trẻ con à? Bố kêu con về chứ không cho phép con dắt theo kẻ nào cả, con bỏ hết ngoài tai lời bố nói rồi sao? Con và Tưởng thiếu gia chính là một cặp trai tài gái sắc, cuộc hôn nhân giữa hai đại gia tộc có ý nghĩa vô cùng lớn lao, nhưng bây giờ con lại làm loạn thế này, đúng là làm cho bố quá thất vọng rồi”.
Tạ Giang Hoài mắng con gái mình, sắc mặt của ba ông cụ nhà họ Tạ đều sầm xuống, đặc biệt là ông nội của Tạ Hồng Mai, Tạ Trường Hà!
"Hôn nhân của con thì cứ để con tự quyết định, thời đại nào rồi mà mọi người vẫn sắp đặt hôn nhân như vậy chứ? Tạ Hồng Mai con không hề kém bất kỳ người đàn ông nào, với nỗ lực của bản thân, con đã có thể trở thành đội trưởng của đội biệt kích Phi Hoàng, đó là niềm tự hào của nhà họ Tạ, tại sao mọi người cứ bắt con phải kết hôn với một người xa lạ cơ chứ, trong mắt mọi người thì đó đâu chỉ là liên hôn, mọi người còn muốn nhà họ Tưởng làm chỗ dựa cho mình nữa kia”.
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói.
-----------------------