Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-677
Chương 855: Ghen
Lời Tần Lâm khiến mọi người mắt chữ A mồm chữ O, không ngờ anh thực sự có thể làm được như vậy.
Tần Lâm lúc nãy bảo Liễu Thanh Thanh ăn cơm, mọi người cảm giác như đang diễn kịch.
Hình như tên bạn trai này chỉ muốn làm nũng bạn gái mạnh mẽ thôi.
Dù sao Liễu Thanh Thanh cũng là người giàu nhất cả nước, dễ khiến người ta nghĩ đến mấy chuyện kia.
Nhưng bây giờ có vẻ như mọi chuyện không như vậy, Tần Lâm này hình như cũng có thực lực!
Dù có nói thế nào thì Tần Lâm thực sự đã cứu vãn được khoản tổn thất một tỷ này, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Liễu Thanh Thanh tiến lên phía trước Tần Lâm, hôn một cái lên mặt anh.
Tần Lâm còn chưa kịp phản ứng lại, hai má Liễu Thanh Thanh đã đỏ ửng lên.
Thành viên hội đồng quản trị đều quay đầu, giả bộ chưa thấy gì, dù sao tổng giám đốc Liễu cũng là tổng giám đốc của bọn họ nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái trẻ tuổi, đang trong tình yêu cuồng nhiệt nên làm vậy cũng là chuyện thường.
Liễu Thanh Thanh vô cùng hài lòng với biểu hiện của Tần Lâm, Lão Tần lợi hại quá, đó là một tỷ lận ấy!
Vừa nãy mấy người nói Tần Lâm cố ý gây rối, bây giờ đều không dám ho hoe câu nào.
Liễu Thanh Thanh đắc ý, cứ như Tần Lâm làm được chuyện gì đo thành công còn khiến cô vui hơn việc bản thân trở thành người giàu nhất cả nước vậy.
Tần Lâm bất đắc dĩ mỉm cười, nói nhỏ.
"Em thiếu lòng tin với anh quá đấy!"
Liễu Thanh Thanh thè lưỡi, dù sao cũng là lĩnh vực sở trường của cô ấy, cô ấy cho rằng Tần Lâm không có năng lực gì mấy cả.
Nhưng nào ngờ, Liễu Thanh Thanh vẫn còn chưa hiểu hoàn toàn về Tần Lâm.
Nếu như lấy ra toàn bộ tài sản của Tần Lâm thì khéo còn nhiều hơn cô ấy, đến lúc đó vị trí người giàu nhất cả nước phải đổi chủ rồi.
Nhưng Tần Lâm đương nhiên không khoe khoang, không nói ra số tiền trong tài khoản của mình, hơn nữa cũng chẳng ai điều tra xem Tần Lâm có bao nhiêu tiền.
Liễu Thanh Thanh nhìn điện thoại, đột nhiên nhớ ra một chuyện, cô ấy nói với Tần lâm.
"Lão Tần à, em phải giải quyết nốt chuyện ở đây, không chơi được với anh, với lại em có chuyện này cần anh giúp đỡ".
Tần Lâm nói:"Được, chuyện gì?"
Vẻ mặt Liễu Thanh Thanh đột nhiên trở nên kỳ quái, cô ấy nói.
"Là Gia Hân, em họ Hồ Gia Hân tên là Phương Tiểu Linh, học khoa thanh nhạc đại học Truyền Thông, cô ấy muốn tham gia mùa thứ hai của The Voice, anh với cả Tô Văn Kỳ là bạn phải không, anh có thể liên lạc với cô ấy giúp em được không..."
Nói xong, giọng điệu của Liễu Thanh Thanh đột nhiên trở nên hơi chua.
Tần Lâm lập tức đau đầu, hồi trước Liễu Thanh Thanh vẫn luôn ghen với Tô Văn Kỳ.
Có thể là sự đố kỵ giữa những người phụ nữ tài năng, hai người đều ghen lẫn nhau, Tô Văn Kỳ cũng luôn bận tâm Liễu Thanh Thanh.
Tần Lâm bị kẹp ở giữa cũng cảm thấy khá phiền, mấy nên không nói gì là tốt nhất.
Trở lại chuyện chính: "Ừm, được, anh sẽ hỏi giúp em, em bảo cô ấy liên hệ với anh nhé".
"Ừm, được rồi, em giải quyết nốt công việc nhé", nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Tần Lâm, Liễu Thanh Thanh không nói gì.
Hơn nữa Tô Văn Kỳ với Tần Lâm cũng thực sự chẳng có gì, cô ấy cũng đâu làm gì được.
Dù sao Tô Văn Kỳ cũng quen Tần Lâm trước, hơn nữa hai người lúc trước còn có scandal với nhau.
Thậm chí lúc đó, Liễu Thang Thanh còn đọc được mấy tin tức đồn, chỉ có điều Liễu Thang Thanh không quen Tần Lâm, nên lúc đó cũng chẳng cảm thấy gì.
Nếu như dựa vào thứ tự thì đáng nhẽ Tô Văn Kỳ phải là người đến với anh.
Sau khi Liễu Thanh Thanh rời đi, Tần Lâm nhận được cuộc gọi, giọng nói ở đầu dây bên kia rất dễ nghe, hơn nữa vừa nghe là biết đây là một cô gái khá bẽn lẽn.
"Anh Tần phải không ạ? Em là người thân của chị Gia Hân ạ, em tên là Phương Tiểu Linh, bây giờ anh có thời gian không ạ?"
"Có, em tìm nơi nào để chúng ta gặp mặt đi".
Dù sao cũng là Liễu Thanh Thanh nhờ vả nên Tần Lâm phải làm tròn trách nhiệm.
"Vâng ạ, vậy chúng ta thêm Zalo của nhau nhé, em sẽ gửi định vị, em mời anh uống cafe nhé".
"Ừm".
Hai người bàn bạc và hẹn xong vị trí,
Sau khi Tần Lâm rời đi thì gọi một chiếc taxi đi đến đó.
Đến tiệm cafe, thì gặp được Phương Tiểu Linh.
Phương Tiểu Linh này rất xinh đẹp, rõ ràng có khuôn mặt của ngôi sao, không hổ là em họ Hồ Gia Hân, trông có nét giống nhau.
Vóc dáng xinh xắn bé nhỏ, thuộc dạng nhỏ xinh, ngũ quan tinh xảo, ăn mặc trẻ trung xinh đẹp, khoảng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, vừa nhìn là biết còn đang là sinh viên.
"Anh Tần!"
Nhìn thấy Tần Lâm đến, Phương Tiểu Linh vội vàng đứng dậy, cô ấy có hơi lo lắng, dù sao cũng là lần đầu làm chuyện được coi là đi cửa sau này.
Tần Lâm cười: "Đừng căng thẳng, em muốn tham gia The Voice phải không? Vào vòng tuyển chọn chưa?"
Phương Tiểu Linh gật đầu: "Ừm, em đã đăng ký tham gia vòng tuyển chọn ở trường, đã qua rồi, bây giờ sẽ vào vòng loại, buổi chiều nay em còn phải tham gia quay hình cho tiết mục nữa, đây là vòng giấu mặt".
Tần Lâm sững sờ: "Chẳng phải em đã lọt vào vòng loại rồi sao, sao còn cần đi cửa sau?"
Phương Tiểu Linh này có vẻ khá lợi hại, hơn nữa cũng rất chuyện nghiệp, muốn vào vòng loại chắc cũng chẳng thành vấn đề.
Phương Tiểu Linh có hơi ngại ngùng: "Thực ra em cũng không mua đi cửa sau đâu, nhưng chị em bảo có người quen nên em mới hỏi thăm..."
Tần Lâm cười, hiểu rồi.
Phương Tiểu Linh này cũng có bản lĩnh, dựa vào thực lực để vào vòng loại, sau đó có thành tích như nào thì cô ấy cũng không biết.
Thực ra cũng không cần thiết phải đi cửa sau, chỉ có điều Hồ Gia Hân cảm thấy có quan hệ thì dùng thôi, chào hỏi vài câu mà đạt được kết quả tốt hơn thì tội gì không làm?
Tần Lâm nói: "Vậy thì anh đi tham gia ghi hình với em nhé".
Lâu lắm không gặp Tô Văn Kỳ rồi, lần này vừa hay đi xem sao.
Tần Lâm gửi tin nhắn cho Tô Văn Kỳ.
"Văn Kỳ, chiều có ghi hình không? Tôi đưa bạn đi, vừa hay đến gặp cô".
Tô Văn Kỳ trả lời rất nhanh: "Thật không? Được đấy, hi hi".
Hai người lâu rồi không gặp, Tô Văn Kỳ vừa kinh ngạc vừa vui.
Phương Tiểu Linh cảm thấy khá phiền Tần Lâm, nói cảm ơn liên tục, hai người uống xong cốc cafe liền đi đến đài truyền hình.
Mùa hai của The Voice là một trong những chương trình quan trọng nhất của đài vệ tinh Đông Hải, có tỷ lệ người xem vô cùng cao, thậm chí còn vượt qua đài truyền hình Trung ương.
Vậy nên lãnh đạo của đài đều rất để tâm đến việc quay chương trình, cả đài truyền hình đều được huy động, ai cũng bận rộn.
Hai người sau khi đi đến đài truyền hình, Tần Lâm chưa tìm được Tô Văn Kỳ, dù sao người ta cũng khá bận, bọn họ có giấy thông hành, không cần đặc quyền gì.
Tần Lâm cũng được coi là người nhà của Phương Tiểu Linh, đi vào hậu trường với cô ấy.
Sau khi đi vào hậu trường, một cô gái hét lên.
"Ồ, đây chẳng phải là Phương Tiểu Linh sao, cô cũng lọt vào vòng loại à?"
Người vừa nói câu này là một cô gái khá cao, có vẻ như cùng tuổi với Phương Tiểu Linh, tuy cao nhưng gương mặt khá tầm thường, thua xa Phương Tiểu Linh.
Khi nói chuyện, mặt còn đầy vẻ khinh bỉ, vừa nhìn là biết quan hệ không mấy tốt đẹp với Phương Tiểu Linh.
"Ồ, Vương Nhất Kiều à, cô cũng vào vòng loại sao?"
Phương Tiểu Linh cũng chỉ chào hỏi, nói một câu.
Vương Nhất Kiều này là bạn đại học của Phương Tiểu Linh, hai người học cùng lớp, đều là hai học sinh ưu tú trong khoa, vậy nên thỉnh thoảng cũng cùng nhau tham gia một số cuộc thi.
Phương Tiểu Linh có tâm trạng khá tốt khi tham gia mấy cuộc thi như này, cô ấy thuộc kiểu cạnh tranh công bằng, mặc dù đều là quan hệ cạnh tranh nhưng cũng thuộc dạng vừa là bạn bè vừa là địch thủ.
Nhưng Vương Nhất Kiều thì không thể nào chấp nhận mối quan hệ kia, cô ta coi Phương Tiểu Linh là kẻ địch.
"Ha ha, lời gì vậy, cô cũng vào được vòng loại thì tôi cũng phải vào được chứ, chẳng nhẽ tôi lại không bằng cô à, cô có thể vào, tôi lại không chắc?"
Trong lời nói của Vương Nhất Kiều còn đem theo sự châm biếm, cô ta không hề nể mặt Phương Tiểu Linh.
Phương Tiểu Linh sững sờ, nhíu mày.
"Đâu có đâu, tôi không có ý này đâu, cô hát còn hay hơn tôi mà..."
Vương Nhất Kiều lạnh lùng hừ một tiếng: "Cô biết là tốt".
Lời Tần Lâm khiến mọi người mắt chữ A mồm chữ O, không ngờ anh thực sự có thể làm được như vậy.
Tần Lâm lúc nãy bảo Liễu Thanh Thanh ăn cơm, mọi người cảm giác như đang diễn kịch.
Hình như tên bạn trai này chỉ muốn làm nũng bạn gái mạnh mẽ thôi.
Dù sao Liễu Thanh Thanh cũng là người giàu nhất cả nước, dễ khiến người ta nghĩ đến mấy chuyện kia.
Nhưng bây giờ có vẻ như mọi chuyện không như vậy, Tần Lâm này hình như cũng có thực lực!
Dù có nói thế nào thì Tần Lâm thực sự đã cứu vãn được khoản tổn thất một tỷ này, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Liễu Thanh Thanh tiến lên phía trước Tần Lâm, hôn một cái lên mặt anh.
Tần Lâm còn chưa kịp phản ứng lại, hai má Liễu Thanh Thanh đã đỏ ửng lên.
Thành viên hội đồng quản trị đều quay đầu, giả bộ chưa thấy gì, dù sao tổng giám đốc Liễu cũng là tổng giám đốc của bọn họ nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái trẻ tuổi, đang trong tình yêu cuồng nhiệt nên làm vậy cũng là chuyện thường.
Liễu Thanh Thanh vô cùng hài lòng với biểu hiện của Tần Lâm, Lão Tần lợi hại quá, đó là một tỷ lận ấy!
Vừa nãy mấy người nói Tần Lâm cố ý gây rối, bây giờ đều không dám ho hoe câu nào.
Liễu Thanh Thanh đắc ý, cứ như Tần Lâm làm được chuyện gì đo thành công còn khiến cô vui hơn việc bản thân trở thành người giàu nhất cả nước vậy.
Tần Lâm bất đắc dĩ mỉm cười, nói nhỏ.
"Em thiếu lòng tin với anh quá đấy!"
Liễu Thanh Thanh thè lưỡi, dù sao cũng là lĩnh vực sở trường của cô ấy, cô ấy cho rằng Tần Lâm không có năng lực gì mấy cả.
Nhưng nào ngờ, Liễu Thanh Thanh vẫn còn chưa hiểu hoàn toàn về Tần Lâm.
Nếu như lấy ra toàn bộ tài sản của Tần Lâm thì khéo còn nhiều hơn cô ấy, đến lúc đó vị trí người giàu nhất cả nước phải đổi chủ rồi.
Nhưng Tần Lâm đương nhiên không khoe khoang, không nói ra số tiền trong tài khoản của mình, hơn nữa cũng chẳng ai điều tra xem Tần Lâm có bao nhiêu tiền.
Liễu Thanh Thanh nhìn điện thoại, đột nhiên nhớ ra một chuyện, cô ấy nói với Tần lâm.
"Lão Tần à, em phải giải quyết nốt chuyện ở đây, không chơi được với anh, với lại em có chuyện này cần anh giúp đỡ".
Tần Lâm nói:"Được, chuyện gì?"
Vẻ mặt Liễu Thanh Thanh đột nhiên trở nên kỳ quái, cô ấy nói.
"Là Gia Hân, em họ Hồ Gia Hân tên là Phương Tiểu Linh, học khoa thanh nhạc đại học Truyền Thông, cô ấy muốn tham gia mùa thứ hai của The Voice, anh với cả Tô Văn Kỳ là bạn phải không, anh có thể liên lạc với cô ấy giúp em được không..."
Nói xong, giọng điệu của Liễu Thanh Thanh đột nhiên trở nên hơi chua.
Tần Lâm lập tức đau đầu, hồi trước Liễu Thanh Thanh vẫn luôn ghen với Tô Văn Kỳ.
Có thể là sự đố kỵ giữa những người phụ nữ tài năng, hai người đều ghen lẫn nhau, Tô Văn Kỳ cũng luôn bận tâm Liễu Thanh Thanh.
Tần Lâm bị kẹp ở giữa cũng cảm thấy khá phiền, mấy nên không nói gì là tốt nhất.
Trở lại chuyện chính: "Ừm, được, anh sẽ hỏi giúp em, em bảo cô ấy liên hệ với anh nhé".
"Ừm, được rồi, em giải quyết nốt công việc nhé", nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Tần Lâm, Liễu Thanh Thanh không nói gì.
Hơn nữa Tô Văn Kỳ với Tần Lâm cũng thực sự chẳng có gì, cô ấy cũng đâu làm gì được.
Dù sao Tô Văn Kỳ cũng quen Tần Lâm trước, hơn nữa hai người lúc trước còn có scandal với nhau.
Thậm chí lúc đó, Liễu Thang Thanh còn đọc được mấy tin tức đồn, chỉ có điều Liễu Thang Thanh không quen Tần Lâm, nên lúc đó cũng chẳng cảm thấy gì.
Nếu như dựa vào thứ tự thì đáng nhẽ Tô Văn Kỳ phải là người đến với anh.
Sau khi Liễu Thanh Thanh rời đi, Tần Lâm nhận được cuộc gọi, giọng nói ở đầu dây bên kia rất dễ nghe, hơn nữa vừa nghe là biết đây là một cô gái khá bẽn lẽn.
"Anh Tần phải không ạ? Em là người thân của chị Gia Hân ạ, em tên là Phương Tiểu Linh, bây giờ anh có thời gian không ạ?"
"Có, em tìm nơi nào để chúng ta gặp mặt đi".
Dù sao cũng là Liễu Thanh Thanh nhờ vả nên Tần Lâm phải làm tròn trách nhiệm.
"Vâng ạ, vậy chúng ta thêm Zalo của nhau nhé, em sẽ gửi định vị, em mời anh uống cafe nhé".
"Ừm".
Hai người bàn bạc và hẹn xong vị trí,
Sau khi Tần Lâm rời đi thì gọi một chiếc taxi đi đến đó.
Đến tiệm cafe, thì gặp được Phương Tiểu Linh.
Phương Tiểu Linh này rất xinh đẹp, rõ ràng có khuôn mặt của ngôi sao, không hổ là em họ Hồ Gia Hân, trông có nét giống nhau.
Vóc dáng xinh xắn bé nhỏ, thuộc dạng nhỏ xinh, ngũ quan tinh xảo, ăn mặc trẻ trung xinh đẹp, khoảng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, vừa nhìn là biết còn đang là sinh viên.
"Anh Tần!"
Nhìn thấy Tần Lâm đến, Phương Tiểu Linh vội vàng đứng dậy, cô ấy có hơi lo lắng, dù sao cũng là lần đầu làm chuyện được coi là đi cửa sau này.
Tần Lâm cười: "Đừng căng thẳng, em muốn tham gia The Voice phải không? Vào vòng tuyển chọn chưa?"
Phương Tiểu Linh gật đầu: "Ừm, em đã đăng ký tham gia vòng tuyển chọn ở trường, đã qua rồi, bây giờ sẽ vào vòng loại, buổi chiều nay em còn phải tham gia quay hình cho tiết mục nữa, đây là vòng giấu mặt".
Tần Lâm sững sờ: "Chẳng phải em đã lọt vào vòng loại rồi sao, sao còn cần đi cửa sau?"
Phương Tiểu Linh này có vẻ khá lợi hại, hơn nữa cũng rất chuyện nghiệp, muốn vào vòng loại chắc cũng chẳng thành vấn đề.
Phương Tiểu Linh có hơi ngại ngùng: "Thực ra em cũng không mua đi cửa sau đâu, nhưng chị em bảo có người quen nên em mới hỏi thăm..."
Tần Lâm cười, hiểu rồi.
Phương Tiểu Linh này cũng có bản lĩnh, dựa vào thực lực để vào vòng loại, sau đó có thành tích như nào thì cô ấy cũng không biết.
Thực ra cũng không cần thiết phải đi cửa sau, chỉ có điều Hồ Gia Hân cảm thấy có quan hệ thì dùng thôi, chào hỏi vài câu mà đạt được kết quả tốt hơn thì tội gì không làm?
Tần Lâm nói: "Vậy thì anh đi tham gia ghi hình với em nhé".
Lâu lắm không gặp Tô Văn Kỳ rồi, lần này vừa hay đi xem sao.
Tần Lâm gửi tin nhắn cho Tô Văn Kỳ.
"Văn Kỳ, chiều có ghi hình không? Tôi đưa bạn đi, vừa hay đến gặp cô".
Tô Văn Kỳ trả lời rất nhanh: "Thật không? Được đấy, hi hi".
Hai người lâu rồi không gặp, Tô Văn Kỳ vừa kinh ngạc vừa vui.
Phương Tiểu Linh cảm thấy khá phiền Tần Lâm, nói cảm ơn liên tục, hai người uống xong cốc cafe liền đi đến đài truyền hình.
Mùa hai của The Voice là một trong những chương trình quan trọng nhất của đài vệ tinh Đông Hải, có tỷ lệ người xem vô cùng cao, thậm chí còn vượt qua đài truyền hình Trung ương.
Vậy nên lãnh đạo của đài đều rất để tâm đến việc quay chương trình, cả đài truyền hình đều được huy động, ai cũng bận rộn.
Hai người sau khi đi đến đài truyền hình, Tần Lâm chưa tìm được Tô Văn Kỳ, dù sao người ta cũng khá bận, bọn họ có giấy thông hành, không cần đặc quyền gì.
Tần Lâm cũng được coi là người nhà của Phương Tiểu Linh, đi vào hậu trường với cô ấy.
Sau khi đi vào hậu trường, một cô gái hét lên.
"Ồ, đây chẳng phải là Phương Tiểu Linh sao, cô cũng lọt vào vòng loại à?"
Người vừa nói câu này là một cô gái khá cao, có vẻ như cùng tuổi với Phương Tiểu Linh, tuy cao nhưng gương mặt khá tầm thường, thua xa Phương Tiểu Linh.
Khi nói chuyện, mặt còn đầy vẻ khinh bỉ, vừa nhìn là biết quan hệ không mấy tốt đẹp với Phương Tiểu Linh.
"Ồ, Vương Nhất Kiều à, cô cũng vào vòng loại sao?"
Phương Tiểu Linh cũng chỉ chào hỏi, nói một câu.
Vương Nhất Kiều này là bạn đại học của Phương Tiểu Linh, hai người học cùng lớp, đều là hai học sinh ưu tú trong khoa, vậy nên thỉnh thoảng cũng cùng nhau tham gia một số cuộc thi.
Phương Tiểu Linh có tâm trạng khá tốt khi tham gia mấy cuộc thi như này, cô ấy thuộc kiểu cạnh tranh công bằng, mặc dù đều là quan hệ cạnh tranh nhưng cũng thuộc dạng vừa là bạn bè vừa là địch thủ.
Nhưng Vương Nhất Kiều thì không thể nào chấp nhận mối quan hệ kia, cô ta coi Phương Tiểu Linh là kẻ địch.
"Ha ha, lời gì vậy, cô cũng vào được vòng loại thì tôi cũng phải vào được chứ, chẳng nhẽ tôi lại không bằng cô à, cô có thể vào, tôi lại không chắc?"
Trong lời nói của Vương Nhất Kiều còn đem theo sự châm biếm, cô ta không hề nể mặt Phương Tiểu Linh.
Phương Tiểu Linh sững sờ, nhíu mày.
"Đâu có đâu, tôi không có ý này đâu, cô hát còn hay hơn tôi mà..."
Vương Nhất Kiều lạnh lùng hừ một tiếng: "Cô biết là tốt".