Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-585
Chương 763: Sốt cao
Những người khác đưa mắt nhìn nhau, sau khi liếc nhau xong, mọi người cũng trở về căn phòng của mình.
Một ngôi sao nữ tên Tiểu Văn sau khi vào phòng đột nhiên cảm thấy rất lạnh, lấy hai cái áo khoác choàng bên ngoài.
Vừa rồi Tiểu Văn là người hung dữ nhất với Tần Lâm, cô ta cũng là ngôi sao nữ có tiếng nói nhất trong những nữ minh tinh ở đây.
"Đúng là điên hết cả người, sao lại lạnh thế, tắt điều hòa đi cho tôi!", Tiểu Văn hét lớn.
Quản lý ngây người, liếc nhìn điều hòa rồi nói với Tiểu Văn.
"Tiểu Văn à, điều hòa đang mở chế độ gió ấm mà!"
Tiểu Văn nói: "Hả? Gió ấm sao? Sao có thể chứ!"
Tiểu Văn cảm thấy bản thân giống như đang rơi xuống hầm băng vậy, lạnh như vậy thì không thể là chế độ gió ấm được?
Quản lý chau mày: "Tiểu Văn, không phải em bị sốt đấy chứ?"
Quản lý vội tiến đến sờ vào trán Tiểu Văn, mặt đột nhiên biến sắc.
"Ay ya, Tiểu Văn em nóng quá!"
Trán cô ta nóng bỏng cả tay, chắc chắn là bị sốt rồi, hơn nữa còn là sốt cao!
Tiểu Văn ngây người: "Bị sốt? Không phải chứ!"
Người bình thường bị sốt thì thường đi kèm với triệu chứng chóng mặt, đi đứng không vững, cảm giác cơ thể lâng lâng, nhưng lần này Tiểu Văn bị sốt hoàn toàn không có cảm giác gì, ngoài việc cảm thấy lạnh toàn thân thì hoàn toàn giống như người bình thường.
Nhưng càng như vậy lại càng sợ.
Cơ thể bị sốt là vì tế bào trong cơ thể đang chống lại virus cho nên mới nóng lên, đây là trạng thái bình thường của cơ thể.
Cho nên khi cơ thể bị sốt sẽ kèm theo một số triệu chứng như đứng không vững, chóng mặt buồn ngủ,...
Nhưng bây giờ cơ thể không có chút phản ứng nào lại chứng minh rằng các chức năng của cơ thể đang suy giảm.
Một khi lên cơn sốt, virus không chết, vậy thì tình trạng cơ thể đang thay đổi đột ngột, e là sẽ trở lên vô cùng nghiêm trọng.
Quản lý sợ hãi vội gọi cho chủ nhiệm Điền.
Chủ nhiệm Điền kiểm tra một lúc rồi liên tục lắc đầu.
"Không được rồi, tôi phải gọi chuyên gia khoa hô hấp của chúng tôi tới, chuyện này không nằm trong lĩnh vực tôi điều trị!"
Nói xong, chủ nhiệm Điền ra ngoài gọi điện thoại.
Gọi điện thoại xong, chủ nhiên Điền nhớ đến lời Tần đại sư nói lúc trước.
Đây là bệnh thấp khớp miễn dịch, có liên quan nhiều đến bệnh về da, nếu có liên quan thì sẽ liên quan đến cả đường hô hấp, bởi vì có khả năng sẽ lên cơn sốt, viêm phổi,... quả thực là phát sốt rồi.
Chủ nhiệm Điền nói với Tiểu Văn: "Tần đại sư liệu sự như thần, vừa rồi cậu ấy đã dự đoán được hết những chuyện này, hơn nữa còn nói với tôi rồi, chỉ có điều ban đầu tôi không tin".
"Hay là, mọi người mời Tần đại sư về được không?"
Tiểu Văn chau mày, hừ lạnh một tiếng: "Không cần! Chẳng phải chỉ là phát sốt thôi sao, uống thuốc hạ sốt là được rồi!"
Nói xong, Tiểu Văn đắp áo lên người nằm lên giường, đắp thêm một chiếc chăn dày nữa rồi chờ bác sĩ đến.
Tầm mười phút sau, chuyên gia của khoa hô hấp đến, kiểm tra kỹ một lượt, đột nhiên chau mày, vẻ mặt trở lên rất khó coi.
"Không được rồi, với tình trạng của bệnh nhân thì buộc phải vào phòng ICU rồi!"
Tiểu Văn và quản lý đột nhiên kinh ngạc.
"Cái gì! ICU? Có đến mức đấy không, Tiểu Văn vẫn còn tình táo, buộc phải vào phòng ICU sao?"
ICU là phòng chăm sóc đặc biệt, chỉ những người có bệnh tình vô cùng nghiêm trọng mới được đưa vào đấy để cấp cứu.
Bây giờ Tiểu Văn chỉ phát sốt thôi vậy mà bác sĩ đã bảo là đưa vào phòng ICU rồi, quá kinh khủng.
Chuyên gia khoa hô hấp giơ nhiệt kế lên rồi nói.
"Nhìn đi, bây giờ Tiểu Văn đã sốt đến 42 độ rồi, có biết 42 độ là gì không?"
Hai người đều hít một ngụm khí lạnh.
Bốn mươi hai độ!
Nhiệt độ của người trưởng thành bình thường mà vượt quá ba mươi tám độ thì đã được coi là sốt cao rồi, chỉ có trẻ con mới sốt hơn bốn mươi độ thôi.
Nhiệt độ cơ thể của người trưởng thành vượt qua 40 độ sẽ để lại di chứng vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa người bệnh tăng nhiệt độ đến mức này bình thường đều hôn mê bất tỉnh rồi, thậm chí có người còn bắt đầu nói năng lung tung nữa.
Nhưng nhiệt độ cơ thể của Tiểu Văn đã hơn bốn mươi độ vậy mà vẫn còn vô cùng tỉnh táo, chuyện này quá kỳ lạ, rất dễ nguy hiểm đến tính mạng.
Chuyện gia khoa hô hấp cũng không dám chậm trễ, vội chuyển Tiểu Văn đến phòng ICU.
Tiểu Văn sợ hãi òa khóc, lúc này toàn thân cô ta đỏ bừng, những mảng mẩn đỏ ngày càng lan rộng, ngứa ngáy vô cùng khó chịu.
"Tôi sai rồi, tôi phải đi cầu xin Tần đại sư, mọi người giúp tôi cầu xin Tần đại sư đi, tôi nói, cái gì tôi cũng nói, bảo Tần đại sư đến cứu giúp tôi đi!"
Chuyên gia nghe vậy liền dừng lại một chút.
"Nếu thật sự có thể mời Tần đại sư thì chắc chắn sẽ khỏi".
Tần đại sư rất có uy danh ở bệnh viện Trung Ương, phòng khoa nào cũng vô cùng tin tưởng Tần đại sư, chỉ cần nhắc đến ba chữ Tần đại sư thì đến cả viện trưởng cũng phải kính nể.
Tiểu Văn nghĩ một lúc rồi vội vàng nói.
"Đi, đi cầu xin chị Đoàn!"
Nếu Tô Văn Kỳ ở đây, cô ta sẽ cầu xin Tô Văn Kỳ đầu tiên, dù gì Tô Văn Kỳ cũng có quan hệ thân thiết với Tần đại sư nên cầu xin Tô Văn Kỳ chắc chắn sẽ có tác dụng hơn.
Nhưng bây giờ không có Tô Văn Kỳ ở đây, chỉ có thể đi cầu xin Đoàn Phi, Đoàn Phi cũng có chút quan hệ với Tần Lâm, người ta vừa mới chữa khỏi bệnh cho Đoàn Phi mà.
Vài phút sau, Đoàn Phi đi đến cửa phòng, đeo khẩu trang không chịu vào, đứng xa nói.
"Tiểu Văn, gọi tôi có chuyện gì, nói đi".
Tiểu Văn bị quấn như cái bánh chưng, khó khăn đứng dậy đi đến cửa phòng nhìn Đoàn Phi ở bên ngoài rồi nói.
"Chị Đoàn, xin chị hãy liên lạc với Tần đại sư, em sẽ xin lỗi anh ấy, em cầu xin anh ấy cứu em!"
Nhìn thấy Tiểu Văn làm bộ đáng thương, Đoàn Phi chau mày, hừ lạnh.
"Sớm biết có lúc này, vừa rồi còn làm cái trò gì hả? Hừ! Chờ đó!"
Nếu không phải thấy bộ dạng sắp chết của Tiểu Văn, Đoàn Văn cũng chẳng thèm để ý cô ta.
Cô ấy gọi video cho Tần Lâm, anh nhanh chóng bắt máy, hai người nhìn thấy đối phương trên màn hình.
"Cậu Tần, nhìn này".
Quay ống kính camera, màn hình hiện lên hình ảnh của Tiểu Văn, bây giờ cô ta đang đứng bên bờ vực sụp đổ, quỳ luôn xuống đất, bắt đầu cúi lạy Tần Lâm.
"Tần đại sư, Tần đại sư cứu mạng! Là tôi có mắt như mù, là quan hệ lung tung, cái gì tôi cũng đồng ý, xin Tần đại sư cứu mạng, bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý!"
Nhìn thấy cảnh đó, Tần Lâm chau mày, trước đây thái độ của Tiểu Văn đối với Tần Lâm thực sự không dễ chịu cho lắm, muốn từ chối rồi nhưng cảm thấy cô ta có chút đáng thương, hơn nữa cũng có thái độ thành khẩn nên Tần Lâm chỉ đành gật đầu.
"Đợi đó, nhìn bộ dạng của cô chắc là đang sốt cao rồi? Đợi tôi mười phút nữa!"
Nhìn thấy Tần đại sư, chuyên gia khoa hô hấp vội vàng hỏi.
"Tần đại sư, bệnh nhân đang sốt bốn mươi hai độ, có cần đưa vào phòng ICU không?"
Tần Lâm lắc đầu: "Tạm thời không cần đâu, cơ thể của bệnh nhân vẫn ổn, trong vòng mấy tiếng nữa sốt cao cũng không có vấn đề gì, yên tâm đi".
Nghe thấy Tần đại sư nói như vậy, chuyên gia mới thở phào một hơi một hơi.
Tần Lâm vẫn có tiếng nói nhất, Tần Lâm nói vậy, chuyên gia lập tức thở phào nhẹ nhõm, Tần đại sư nói không có vấn đề gì thì chắc chắn là như vậy.
Sau khi tắt điện thoại, mười phút sau, Tần Lâm lại xuất hiện lần nữa ở phòng trang điểm.
Bây giờ phòng trang điểm toàn tiếng kêu la, ai ở trong này cũng mặt đỏ bừng bừng, sốt cao không giảm, hơn nữa những nốt mẩn đỏ ngày càng lan rộng, ngứa ngáy khó chịu, bọn họ kiếm cơm bằng nhan sắc, còn không dám gãi, có người còn nằm lăn lộn dưới đất kêu la gào khóc.
Tần Lâm vừa đến, mọi người đều im lặng, nhìn Tần Lâm bằng ánh mắt đầy mong đợi và áy náy.
"Tần đại sư, xin lỗi... cứu chúng tôi với".
Những người khác đưa mắt nhìn nhau, sau khi liếc nhau xong, mọi người cũng trở về căn phòng của mình.
Một ngôi sao nữ tên Tiểu Văn sau khi vào phòng đột nhiên cảm thấy rất lạnh, lấy hai cái áo khoác choàng bên ngoài.
Vừa rồi Tiểu Văn là người hung dữ nhất với Tần Lâm, cô ta cũng là ngôi sao nữ có tiếng nói nhất trong những nữ minh tinh ở đây.
"Đúng là điên hết cả người, sao lại lạnh thế, tắt điều hòa đi cho tôi!", Tiểu Văn hét lớn.
Quản lý ngây người, liếc nhìn điều hòa rồi nói với Tiểu Văn.
"Tiểu Văn à, điều hòa đang mở chế độ gió ấm mà!"
Tiểu Văn nói: "Hả? Gió ấm sao? Sao có thể chứ!"
Tiểu Văn cảm thấy bản thân giống như đang rơi xuống hầm băng vậy, lạnh như vậy thì không thể là chế độ gió ấm được?
Quản lý chau mày: "Tiểu Văn, không phải em bị sốt đấy chứ?"
Quản lý vội tiến đến sờ vào trán Tiểu Văn, mặt đột nhiên biến sắc.
"Ay ya, Tiểu Văn em nóng quá!"
Trán cô ta nóng bỏng cả tay, chắc chắn là bị sốt rồi, hơn nữa còn là sốt cao!
Tiểu Văn ngây người: "Bị sốt? Không phải chứ!"
Người bình thường bị sốt thì thường đi kèm với triệu chứng chóng mặt, đi đứng không vững, cảm giác cơ thể lâng lâng, nhưng lần này Tiểu Văn bị sốt hoàn toàn không có cảm giác gì, ngoài việc cảm thấy lạnh toàn thân thì hoàn toàn giống như người bình thường.
Nhưng càng như vậy lại càng sợ.
Cơ thể bị sốt là vì tế bào trong cơ thể đang chống lại virus cho nên mới nóng lên, đây là trạng thái bình thường của cơ thể.
Cho nên khi cơ thể bị sốt sẽ kèm theo một số triệu chứng như đứng không vững, chóng mặt buồn ngủ,...
Nhưng bây giờ cơ thể không có chút phản ứng nào lại chứng minh rằng các chức năng của cơ thể đang suy giảm.
Một khi lên cơn sốt, virus không chết, vậy thì tình trạng cơ thể đang thay đổi đột ngột, e là sẽ trở lên vô cùng nghiêm trọng.
Quản lý sợ hãi vội gọi cho chủ nhiệm Điền.
Chủ nhiệm Điền kiểm tra một lúc rồi liên tục lắc đầu.
"Không được rồi, tôi phải gọi chuyên gia khoa hô hấp của chúng tôi tới, chuyện này không nằm trong lĩnh vực tôi điều trị!"
Nói xong, chủ nhiệm Điền ra ngoài gọi điện thoại.
Gọi điện thoại xong, chủ nhiên Điền nhớ đến lời Tần đại sư nói lúc trước.
Đây là bệnh thấp khớp miễn dịch, có liên quan nhiều đến bệnh về da, nếu có liên quan thì sẽ liên quan đến cả đường hô hấp, bởi vì có khả năng sẽ lên cơn sốt, viêm phổi,... quả thực là phát sốt rồi.
Chủ nhiệm Điền nói với Tiểu Văn: "Tần đại sư liệu sự như thần, vừa rồi cậu ấy đã dự đoán được hết những chuyện này, hơn nữa còn nói với tôi rồi, chỉ có điều ban đầu tôi không tin".
"Hay là, mọi người mời Tần đại sư về được không?"
Tiểu Văn chau mày, hừ lạnh một tiếng: "Không cần! Chẳng phải chỉ là phát sốt thôi sao, uống thuốc hạ sốt là được rồi!"
Nói xong, Tiểu Văn đắp áo lên người nằm lên giường, đắp thêm một chiếc chăn dày nữa rồi chờ bác sĩ đến.
Tầm mười phút sau, chuyên gia của khoa hô hấp đến, kiểm tra kỹ một lượt, đột nhiên chau mày, vẻ mặt trở lên rất khó coi.
"Không được rồi, với tình trạng của bệnh nhân thì buộc phải vào phòng ICU rồi!"
Tiểu Văn và quản lý đột nhiên kinh ngạc.
"Cái gì! ICU? Có đến mức đấy không, Tiểu Văn vẫn còn tình táo, buộc phải vào phòng ICU sao?"
ICU là phòng chăm sóc đặc biệt, chỉ những người có bệnh tình vô cùng nghiêm trọng mới được đưa vào đấy để cấp cứu.
Bây giờ Tiểu Văn chỉ phát sốt thôi vậy mà bác sĩ đã bảo là đưa vào phòng ICU rồi, quá kinh khủng.
Chuyên gia khoa hô hấp giơ nhiệt kế lên rồi nói.
"Nhìn đi, bây giờ Tiểu Văn đã sốt đến 42 độ rồi, có biết 42 độ là gì không?"
Hai người đều hít một ngụm khí lạnh.
Bốn mươi hai độ!
Nhiệt độ của người trưởng thành bình thường mà vượt quá ba mươi tám độ thì đã được coi là sốt cao rồi, chỉ có trẻ con mới sốt hơn bốn mươi độ thôi.
Nhiệt độ cơ thể của người trưởng thành vượt qua 40 độ sẽ để lại di chứng vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa người bệnh tăng nhiệt độ đến mức này bình thường đều hôn mê bất tỉnh rồi, thậm chí có người còn bắt đầu nói năng lung tung nữa.
Nhưng nhiệt độ cơ thể của Tiểu Văn đã hơn bốn mươi độ vậy mà vẫn còn vô cùng tỉnh táo, chuyện này quá kỳ lạ, rất dễ nguy hiểm đến tính mạng.
Chuyện gia khoa hô hấp cũng không dám chậm trễ, vội chuyển Tiểu Văn đến phòng ICU.
Tiểu Văn sợ hãi òa khóc, lúc này toàn thân cô ta đỏ bừng, những mảng mẩn đỏ ngày càng lan rộng, ngứa ngáy vô cùng khó chịu.
"Tôi sai rồi, tôi phải đi cầu xin Tần đại sư, mọi người giúp tôi cầu xin Tần đại sư đi, tôi nói, cái gì tôi cũng nói, bảo Tần đại sư đến cứu giúp tôi đi!"
Chuyên gia nghe vậy liền dừng lại một chút.
"Nếu thật sự có thể mời Tần đại sư thì chắc chắn sẽ khỏi".
Tần đại sư rất có uy danh ở bệnh viện Trung Ương, phòng khoa nào cũng vô cùng tin tưởng Tần đại sư, chỉ cần nhắc đến ba chữ Tần đại sư thì đến cả viện trưởng cũng phải kính nể.
Tiểu Văn nghĩ một lúc rồi vội vàng nói.
"Đi, đi cầu xin chị Đoàn!"
Nếu Tô Văn Kỳ ở đây, cô ta sẽ cầu xin Tô Văn Kỳ đầu tiên, dù gì Tô Văn Kỳ cũng có quan hệ thân thiết với Tần đại sư nên cầu xin Tô Văn Kỳ chắc chắn sẽ có tác dụng hơn.
Nhưng bây giờ không có Tô Văn Kỳ ở đây, chỉ có thể đi cầu xin Đoàn Phi, Đoàn Phi cũng có chút quan hệ với Tần Lâm, người ta vừa mới chữa khỏi bệnh cho Đoàn Phi mà.
Vài phút sau, Đoàn Phi đi đến cửa phòng, đeo khẩu trang không chịu vào, đứng xa nói.
"Tiểu Văn, gọi tôi có chuyện gì, nói đi".
Tiểu Văn bị quấn như cái bánh chưng, khó khăn đứng dậy đi đến cửa phòng nhìn Đoàn Phi ở bên ngoài rồi nói.
"Chị Đoàn, xin chị hãy liên lạc với Tần đại sư, em sẽ xin lỗi anh ấy, em cầu xin anh ấy cứu em!"
Nhìn thấy Tiểu Văn làm bộ đáng thương, Đoàn Phi chau mày, hừ lạnh.
"Sớm biết có lúc này, vừa rồi còn làm cái trò gì hả? Hừ! Chờ đó!"
Nếu không phải thấy bộ dạng sắp chết của Tiểu Văn, Đoàn Văn cũng chẳng thèm để ý cô ta.
Cô ấy gọi video cho Tần Lâm, anh nhanh chóng bắt máy, hai người nhìn thấy đối phương trên màn hình.
"Cậu Tần, nhìn này".
Quay ống kính camera, màn hình hiện lên hình ảnh của Tiểu Văn, bây giờ cô ta đang đứng bên bờ vực sụp đổ, quỳ luôn xuống đất, bắt đầu cúi lạy Tần Lâm.
"Tần đại sư, Tần đại sư cứu mạng! Là tôi có mắt như mù, là quan hệ lung tung, cái gì tôi cũng đồng ý, xin Tần đại sư cứu mạng, bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý!"
Nhìn thấy cảnh đó, Tần Lâm chau mày, trước đây thái độ của Tiểu Văn đối với Tần Lâm thực sự không dễ chịu cho lắm, muốn từ chối rồi nhưng cảm thấy cô ta có chút đáng thương, hơn nữa cũng có thái độ thành khẩn nên Tần Lâm chỉ đành gật đầu.
"Đợi đó, nhìn bộ dạng của cô chắc là đang sốt cao rồi? Đợi tôi mười phút nữa!"
Nhìn thấy Tần đại sư, chuyên gia khoa hô hấp vội vàng hỏi.
"Tần đại sư, bệnh nhân đang sốt bốn mươi hai độ, có cần đưa vào phòng ICU không?"
Tần Lâm lắc đầu: "Tạm thời không cần đâu, cơ thể của bệnh nhân vẫn ổn, trong vòng mấy tiếng nữa sốt cao cũng không có vấn đề gì, yên tâm đi".
Nghe thấy Tần đại sư nói như vậy, chuyên gia mới thở phào một hơi một hơi.
Tần Lâm vẫn có tiếng nói nhất, Tần Lâm nói vậy, chuyên gia lập tức thở phào nhẹ nhõm, Tần đại sư nói không có vấn đề gì thì chắc chắn là như vậy.
Sau khi tắt điện thoại, mười phút sau, Tần Lâm lại xuất hiện lần nữa ở phòng trang điểm.
Bây giờ phòng trang điểm toàn tiếng kêu la, ai ở trong này cũng mặt đỏ bừng bừng, sốt cao không giảm, hơn nữa những nốt mẩn đỏ ngày càng lan rộng, ngứa ngáy khó chịu, bọn họ kiếm cơm bằng nhan sắc, còn không dám gãi, có người còn nằm lăn lộn dưới đất kêu la gào khóc.
Tần Lâm vừa đến, mọi người đều im lặng, nhìn Tần Lâm bằng ánh mắt đầy mong đợi và áy náy.
"Tần đại sư, xin lỗi... cứu chúng tôi với".